Thuốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

■ Warning: Drakey(?), BL, ngược, CÓ YẾU TỐ SELF-HARM!, lệch nguyên tác.

• Đề: | Thuốc |

♡ Thể loại: Oneshot
◇ Tình trạng: Hoàn thành

__________________________________

Manjirou nghiện thuốc.

Mọi chuyện có lẽ bắt đầu từ khi em bắt đầu uống thuốc an thần sau khi bản thân em bắt đầu bị stress và mất ngủ. Trong khoảnh khắc đó, Kenchin với mái tóc đã nhuộm đen và nhìn em với ánh mắt hiền từ dần hiện ra trong cõi ảo mộng.

Manjirou cảm thấy, có lẽ em có chút nhớ anh.

Dần dà, từng viên, từng lọ thuốc dần xuất hiện nhiều hơn trong phòng em. Bất chấp những kẻ cốt cán của Phạm Thiên ngăn cản, em vẫn cứng đầu uống, uống thêm, thêm thật nhiều.

Manjirou xoay xoay chiếc dao rọc giấy, em bình tĩnh rạch lên đôi tay trắng bệch vì mất máu của mình từng vết cứa sắc lẹm. Từng dòng máu đỏ chói đến đau mắt liên tục rỉ ra tưởng chừng như không có điểm dừng, Manjirou chẳng hề dừng lại, trong mắt em hiện tại đang mơ về hình ảnh một Kenchin ôn nhu và ấm áp, bao dung cho bản thân em, kẻ đang đứng đầu Phạm Thiên này.

"Kenchin......Kenchin ơi?"

'Kenchin' ôm lấy cơ thể em, em mãn nguyện nở ra một nụ cười thỏa mãn, để rồi em chợt nhận ra rằng 'Kenchin' đang dần tan biến, bỏ lại em ở phía sau và tặng cho em một nụ cười  ấm áp tựa năm tháng đó.

Lần cuối cùng, em hết sạch thuốc rồi.

Manjirou nhíu mày, em chớp chớp mắt một hồi. Một cảm giác nhói đau truyền lên đại não, em nhìn cánh tay trái chảy đầy máu đỏ tươi đang dần rơi vào trạng thái tê liệt.

Xem ra, em lại say thuốc quá liều rồi.

Manjirou quay đầu nhìn vào góc tối của căn phòng, nơi đó tràn ngập mùi máu tanh tưởi. Em nhăn mặt, tự hỏi liệu bản thân đã giết phải ai.

Mái tóc đen, hình xăm......Ah? Kenchin à ?

Manjirou mệt mỏi, em thở dài một hơi, dường như em đang thất vọng, đau đớn lắm. Thế nhưng em lại chẳng hề rơi nước mắt, có lẽ em đã quá mệt rồi.

Chiếc dao rọc giấy rơi tự do xuống nền đất lạnh lẽo dính đấy vết máu tươi, phát ra âm thanh nổi bật khắp cả căn phòng tĩnh lặng. Manjirou ngồi bệt xuống nền đất, mặc kệ nó dính đầy máu và đầy vết bẩn.

Em mệt rồi, em muốn ngủ, em muốn chìm vào sâu trong giấc mộng đẹp kia và chẳng cần tỉnh dậy.

Em muốn Kenchin.....em yêu, em thương Kenchin nhiều lắm.

Manjirou nhắm mắt lại, một tiếng bật cười bỗng nhiên phát ra bên tai em.

Manjirou yếu ớt nở ra một nụ cười nhẹ nhõm. Giọng cười đó là của Kenchin! Là Kenchin đến đón em đi theo anh ấy!

........

[ Chiều XX, Sano Manjirou- người đứng đầu băng đảng Phạm Thiên, đã chết vì dùng thuốc an thần quá liều và mất quá nhiều máu do rạch tay ]

[ Ryuguji Ken- chủ tiệm xe D&D, cũng đã chết tại cùng một nơi với Sano Manjirou, hung khí là một chiếc dao rọc giấy. Có nghi ngờ cho rằng chính Sano Manjirou đã động thủ với Ryuguji Ken trước khi tự sát bằng cách rạch tay ]

__________________________________

Có spoil chính thức rồi nên tôi.....
Chap sau ngọt như đường nhé Drakey nations vui lên nè 🥰🌹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro