em người yêu và thuốc lá.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

được rồi, vì em người yêu của wonwoo đã nói về gã rất nhiều, về hình xăm về cách gã nhìn chất chơi người dơi hay mở đầu xu hướng giới trẻ bằng hình xăm con rắn bự, thì liệu bạn có thắc mắc rằng wonwoo sẽ nói gì về em người yêu của gã không?

tất nhiên rồi, em người yêu của wonwoo, người đang học đại học năm tư ngành luật với ước mơ làm luật sư và vặt đầu mấy đứa viết review tiệm xăm mà viết không đúng ấy. vớ được anh bồ đạt loại giỏi kiến trúc nhưng vì đam mê nên ra làm thợ xăm nên mấy người trong trường nhìn lee chan như ngôi sao sáng ngời vậy ấy.

thế nhưng, so với hình tượng luật sư ngầu ơi là ngầu mà em người yêu của gã hướng đến thì lúc em người yêu ở với gã, nó khác lắm, khác hoàn toàn luôn.

[ em bíe: cậu ơi!!!]

[ thợ xăm jeon: hã?]

[ em bíe: vì mình quá thích cậu giồi!!! phải nàm sao phải nàm sao đây?]

[ thợ xăm jeon: cưng à...]

[ em bíe: cậu thấy vậy có được hong? phải nàm sao phải nàm sao!!!]

[ thợ xăm jeon: bé bị hack rồi hả?]

[ em bíe: anh không nhận ra em sao? anh có biết một khi cái đĩa đã vỡ thì mình không có dán lại được hong, cũng như em vậy em tổn thương ó.]

[ thợ xăm jeon: ôi anh xin lỗi bé!]

moon junhwi nói đúng thật, một tay thợ xăm dở dở ương ương vì vớ trúng đứa bạn chí cốt cũng dở người không kém, suốt ngày đu ba cái xu hướng trên ứng dụng màu đen có hình nốt nhạc ấy. mà tay thợ xăm đó gặp thêm em người yêu cũng không kém cạnh, thiệc tình chứ ở với mấy cái người này riết moon junhwi đi khám tim là sự thật.

" ủa tao tưởng mày bỏ thuốc."

wonwoo giơ điếu thuốc ra để mingyu châm lửa, cả đám đang ngồi tán gẫu và wonwoo lôi thuốc ra hút, điều này chứng tỏ gã đang bình thường.

" người yêu tao tao còn không chia tay được thì theo mày thuốc lá đã là gì?"

" thiệt tao nghĩ hai đứa mày nên kết hôn rồi ở với nhau suốt đời đi tại lỡ đâu chia tay lại thêm một thằng 'see' tình nữa."- junhwi cạp miếng táo, than thở.

"em người yêu kêu tao bỏ thuốc."- wonwoo cúi xuống, điếu thuốc vẫn trên tay nhưng không hút, gã đang tự dằn vặt bản thân với điếu thuốc.

" và mày chưa bỏ."- mingyu nói.

" ừ, tao chưa bỏ."- wonwoo ngước lên trời hận đời vô đối, chẳng trách thuốc lá có hại nhưng lại khiến một tay thợ xăm hay áp lực mệt mỏi như gã được thoải mái một chút khi không có người yêu ở bên.

à mà đó là khi không có người yêu ở bên thôi chứ lúc có rồi thì thuốc là là phù du.

" giờ mày chơi trò chơi không, trò chơi bỏ thuốc."- soonyoung nói.

" trò chơi đéo gì nghe lạ vậy cha."

" nhưng mà nó vui được chưa, nó còn có cả cảm giác mạnh nữa."

" rồi chơi sao?"

" đến trước mặt người yêu, hút hết điếu thuốc rồi để người yêu tát là tự khắc mày tìm được chân lí sống là phải bỏ thuốc."

" kiến thức kì lạ này đã được tiếp thu."

wonwoo nhắn tin cho chan rằng

[ thợ xăm jeon: em bé, ghé nhà anh anh cho coi cái này vui lắm nè.]

[ em bíe: sao câu này nghe giống như mấy ông biến thái vậy?]

[ thợ xăm jeon: ơ bé!!!!?]

[ em bíe: đùa thoi.]

[ em bíe: anh chắc là vui hong?]

[ em bíe: bữa anh kêu vui mà có mỗi anh vui chứ em hổng vui.]

[ thợ xăm jeon: vui mà hứa luôn!!]

chan đến nhà wonwoo, hun hít  sinh vật sống đang yên vị tại nhà của gã sau khi gã cố gắng tống nó đi mà không thành công.

" anh gọi em đến đây làm gì dọ?"

wonwoo nhìn chan, bắt đầu trò chơi cảm giác mạnh. cơ mà mạnh thiệt không có đùa, chậc em người yêu cũng mạnh tay phết ấy chứ.

" anh chưa bỏ thuốc luôn, anh có biết l-"

" thôi anh xin lỗi bé nhiều nhiều, hỏng làm vậy nữa!!!"

mei.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro