Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tấm hình chụp chung đó sau được nam sinh phụ trách chụp ảnh cố ý đưa tới cho Chanyeol , Chanyeol mở mắt liếc nhìn một cái rồi mới phản ứng: "Ầy, không cần đặc biệt mang đến cho tớ, bao nhiêu tiền, tớ gửi cậu?"

"Không cần, không cần, sư huynh, còn mấy tấm hình, em đưa cho anh"

Cậu nam sinh đó gãi gãi đầu hỏi: "Phải rồi, tại sao hôm đó anh lại đột nhiên muốn chụp ảnh?"

Chanyeol cười cười không nói.

"Kỳ thật hôm ấy em thấy cô gái đó đứng ở bên đấy đợi rất lâu, nhưng em nói mà bọn họ đều không nghe em cũng không có biện pháp"

Hắn vừa gãi đầu, chỉ chỉ mấy tấm hình khác trong tay Chanyeol: "Em biết anh không muốn cùng mấy nữ sinh này chụp ảnh chung em có rửa một tấm ảnh anh chụp chung với mấy cô ấy nếu anh nói nguyện ý thì liền đưa cho các cô ấy không nguyện ý thì ném đi các cô ấy có hỏi thì em sẽ nói là phơi nắng rồi, không phương pháp sử dụng"

"Cho nên, người đó thật sự là bạn gái của chính anh?"

Chanyeol cúi đầu xem hình hai người trên tấm hình không xa cũng không gần, quy quy củ củ ở khoảng cách an toàn. Nhưng vạt áo hai người đều đang trong gió cùng chạm vào nhau tại một chỗ không biết có phải nguyên nhân do gió thổi hay không, gương mặt của hai người hiện lên đều phớt phớt hồng.

Năm nhất của Rose cũng rất nhanh đến hồi kết thúc, thông báo chuyển chuyên ngành và mẫu đăng ký đều đã được đăng trên trang web của trường, Rose vừa nhìn vừa viết nói rõ vào mẫu đăng ký. Nayeon ngồi ở một bên ôm cách tay của Rose không buông: "Rose à, cậu không muốn chuyển chuyên ngành, cậu không muốn vứt bỏ chúng tớ a"

Cánh tay trăm bận rộn của Rose đưa ra bóp khuôn mặt càng ngày càng béo của Nayeon cười hì hì nói: "Cậu yên tâm, sẽ không vứt bỏ cậu, thể trọng cậu thế này, tớ muốn ném, cũng ném không đứng dậy nổi"

Irene đang uống ngụm nước liền phun ra ngoài, ho sặc sụa bò lăn ra bàn cười. Cũng may còn có Jisoo giống như người bình thường: "Tớ  nói Rose à, năm nay cậu thật sự là do điền sai nguyện vọng nên mới vào Học viện y sao? Chuyển đến khoa kiến trúc thật không phải bởi vì Park sư huynh?"

Rose tiếp tục điền thông tin: "Đúng vậy, ngày báo nguyện vọng tớ nóng rần rần, nhìn đồ vật đều mờ ảo, trường học không báo sai tớ liền cảm ơn trời đất"

Irene cuộn một cuốn tạp chí lên đưa đến khóe miệng của Rose : "Đại mỹ nữ, tôi muốn hỏi cô một chút, lúc cô nhận được thư thông báo trúng tuyển thấy cô trúng tuyển lâm sàng y học chuyên nghiệp, tâm trạng của cô thế nào?"

Rose dừng lại suy nghĩ một chút: "Phản ứng đầu tiên là, trời ơi trời ơi, ngàn vạn lần không được để mẹ tôi phát hiện, phản ứng thứ hai là ngàn vạn tỷ vạn đừng để cho mẹ tôi phát hiện, ngàn vạn tỷ vạn tỷ vạn đừng để mẹ tôi phát hiện"

" Sau đó thì sao?"

Rose hồi tưởng lại chuyện cũ như lòng vẫn còn sợ: "Sau đó tớ liền ra ngoài vẽ tranh bức họa ấy được bố tớ khen ngợi cậu không biết khi ấy tớ có nhiều chột dạ"

Irene nuốt nước miếng, mặt bội phục giơ ngón tay cái lên: "Cậu thật to gan"

Chanyeol còn là từ người khác biết Rose muốn chuyển đến khoa kiến trúc, cho nên khi Rose đến tìm anh hỏi khoa kiến trúc chuyển chuyên ngành cần làm mấy hạng mục bài tập anh cũng không có vẻ bất ngờ chẳng qua hàng năm đều có người mù quáng vòng vo chuyển chuyên ngành rồi lại hối hận anh không thể không nhắc nhở một chút: "Chuyển chuyên ngành là một chuyện rất nghiêm túc, không phải trò đùa, em thật sự nghĩ xong rồi?"

Rose gật đầu: "Nghĩ xong rồi"

"Vậy thì tốt"

Chanyeol lúc này mới tóm qua tập bài tập yêu cầu in ra trong tay cô: "Chỗ nào không hiểu?"

Rose hỏi xong mấy vấn đề, ghi chép thật nghiêm túc sau đó mới mở miệng : "Tại sao anh không hỏi em tại sao chuyển chuyên ngành? Mọi người đều nói em chuyển chuyên ngành là vì anh"

"Bởi vì anh..."

Chanyeol định nói cho cô biết ngày nóng bức hôm đó anh đã nhìn thấy cô, anh nhìn qua dáng vẻ tranh của cô, đã thấy như vậy có khí chất của người nên học kiến trúc, bởi vậy anh tin tưởng cô thật sự báo sai chuyên ngành, nhưng lời vừa ra tới miệng, anh lại không muốn nói cho cô biết nữa.

Chanyeol ngừng một chút: "Không có gì, em thích là tốt rồi"

Rose cong mi mắt: "Coi như không phải vì anh, anh cũng không vì thế mà thất vọng sao dù sao nam hữu kiều mộc  bất khả hưu tư mà?"

Chanyeol đầu óc mơ hồ: "Chuyện này và nam hữu kiều mộc, bất khả hưu tư có gì liên quan sao?"

Rose lắc đầu lắc cổ giải thích: "Nam hữu kiều mộc, bất khả hưu tư có ý chính là Chanyeol không thể bỏ Chaeyoung ?"

Chanyeol sửng sốt một chút sau đó là hắng giọng cười to, bây giờ cảm thấy cô gái này không được, không nhịn được xoa xoa đầu cô: "Rốt cuộc em làm thế nào mà thi đậu được đại học ?"

Rose nhún nhún vai: "Chỉ là...tùy tiện thi thôi"

Chanyeol nhìn cô như vâỵ đắc ý nhịn không được chêu cô: "Như vậy nguyện vọng cũng là tùy tiện điền sao?"

Rose tức giận, không cười nổi nữa, khuôn mặt yên lặng nhìn anh: "Đều nói qua rồi, là tay trượt"

Mấy ngày sau Rose ở trước nhà dạy học chặn lại Chanyeol vừa tan học: "Lát nữa anh đi đâu?"

Chanyeol không biết cô lại ra chiêu yêu quái gì nữa: "Lớp tự học"

Rose cười khéo léo: "Cuộc thi cuối kỳ đã nhanh đến rồi, sau này mỗi ngày em cùng anh lên lớp tự học"

Chanyeol tựa hồ ngửi thấy mùi âm mưu: "Tại sao?"

Rose đột nhiên thay đổi nét mặt, chớp mắt giả trang thành bộ dạng thương hại, thanh âm mềm mại vô lực: "Anh không thể cùng em lên lớp tự học sao, Nhưng mà vạn nhất đến lúc em tâm tình không tốt tinh thần không ổn định lúc phỏng vấn nói hươu vượn ví như khi giáo viên hỏi em tại sao muốn chuyển chuyên ngành em trả lời. Bởi vì Chanyeol nói nếu em có thể chuyển sang khoa kiến trúc thì Chanyeol sẽ cưới em các loại đã vậy không biết giáo viên phỏng vấn có thành người yêu thích cái đẹp hay không?"

Chanyeol tin tưởng, loại chuyện như vậy với tính của Rose tuyệt đối có thể xảy ra, hơn nữa sẽ diễn đến đặc biệt giống như thật. Chanyeol hít sâu hai cái, quả quyết mở miệng: "Được"

Cho đến nay, cái loại hình tượng Rose tùy tiện nghe giảng một chút tùy tiện lên lớp tự học là có thể thi tốt ấy đã quá mức thâm nhập lòng người, kết quả đến bây giờ cô sáng đi tối về trên lớp tự học đã khiến ba người bạn cùng phòng không thích ứng kịp. Nayeon nhìn theo bóng lưng đeo túi sách ra khỏi phòng ngủ của Yêu nữ, mở miệng hỏi: "Rose gần đây thế nào mà lên lớp tự học chăm chỉ như vậy?"

Irene cũng rất đồng tình: "Đúng vậy, cậu ấy trước kia cũng không yêu học tập như vậy"

Jisoo nhớ tới một lần lên lớp tự học vô tình gặp được: "Cậu ấy không phải lên lớp tự học, mà là đi theo.... Chanyeol"

"A"

Một câu nói trúng, hai người còn lại hiểu ra mọi chuyện. Đang là lúc ăn cơm, trong phòng tự học không có người, hai người ngồi ở trong góc, Rose hoàn toàn không biết cuộc nghị luận của ba người kia, kéo tóc của mình cho Chanyeol nhìn: "Như thế nào? Nhìn có đẹp không? Em tự buộc đấy"

Chanyeol không nói là đẹp, cũng không nói không đẹp, chỉ cười cười: "Em ý nhìn cũng đã đủ đẹp rồi, có thời gian dùng vào học tập đi, nghe nói lần này đơn xin chuyển đến khoa kiến trúc rất nhiều cạnh tranh rất lớn"

Rose chợt mở to hai mắt: "Anh nói cái gì?"

Chanyeol không ý thức được mình nói cái gì, lặp lại một lần: "Anh nói người gửi đơn xin chuyển chuyên ngành rất nhiều cạnh tranh lớn"

Rose lắc đầu: "Câu trước cơ"

Chanyeol suy nghĩ một chút: "Em phải học tập thật tốt"

"Câu trước nữa cơ"

"........"

Chanyeol rốt cuộc nhớ lại, tiếp tục đỡ trán không nói. Rose tiến gần nhỏ giọng thương lượng: "Nói lại một lần này, sau này cũng không hỏi anh nữa"

Chanyeol nghiêng đầu sang một bên: "Đọc sách"

Rose oán trách rút từ túi sách ra một tập đề thi y học: "Anh nói học tập liền học tập sao, tại sao phải thi chứ, giữa người và người ngay cả sự tín nhiệm cơ bản nhất cũng không có"

Chanyeol liếc mắt nhìn: "Thật khó như vậy sao? Như Kai học rất đễ dàng sao"

Chanyeol lắc đầu: "Kim Sư huynh là muốn làm bác sĩ, đương nhiên có hứng thú, có hứng thú thì cái gì cũng không phải chuyện khó, nếu không phải yêu cầu cuộc thi phải đứng trong top đầu mới có thể chuyển chuyên ngành, em đã không học cái này! Em vừa không muốn làm bác sĩ blouse trắng lại nhìn không đẹp"

Chanyeol bị ý niệm của cô chọc cười: "Nguyên tắc làm việc của em là nhìn đẹp mắt sao?"

Rose cắn môi suy nghĩ một chút: "Cũng không phải tất cả"

Chanyeol hứng thú hơn: "Nói cách khác đi"

Rose nhìn về phía anh, đáy mắt thoáng qua một tia giảo hoạt: "Nói cách khác, theo đuổi anh, vừa khó vừa không có mặt mũi"

Chanyeol cũng biết mình không nên hỏi nhiều, thu lại nụ cười: "Còn không mau đọc sách đi"

Qua nửa ngày mà Rose vẫn vô tình ngáp ngắn ngáp dài, sách cũng không mở lấy một trang, Chanyeol suy nghĩ một chút, mặt nghiêm túc hỏi cô: "Park Chaeyoung "

Rose gục mặt xuống bàn nghiêng đầu về phía anh miễn cưỡng trả lời: "Dạ"

Chanyeol ngừng một lát, ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái, cực nhanh mở miệng: "Em phải chăm chỉ đọc sách, không thể ỷ vào dáng dấp mình xinh đẹp liền trộn vào ăn chờ chết"

Rose sững sờ một chút, nháy mắt một cái, sau đó nện đầu vào cuốn sách cười cả người lay động. Chanyeol có chút lúng túng, nhẹ ho khan một cái rồi nói sang chuyện khác: "Đơn xin chuyển chuyên ngành viết xong chưa, mang cho anh xem một chút"

Rose cúi đầu vào trong túi sách tìm: "Viết xong rồi"

Chanyeol yên lòng: "Nhanh như vậy ư, là viết tay sao?"

Rose lấy ra một tờ giấy được kẹp ở trong sách đưa tới: "Đúng vậy, này"

Chanyeol nhận lấy, vừa mở ra liền ngây ngẩn cả người. Trên một trang giấy trắng, viết đúng ba hàng, trong đó tiêu đề đã chiếm trọn một hàng:

"Đơn xin chuyển chuyên ngành.

Kỳ thi y học khó khăn như vậy.

Em muốn đến khoa kiến trúc xem một chút."

Chanyeol thở dài không nói lời nào, cảm giác kiếp trước mình nợ cô gái này, nên kiếp này vẫn còn. Rose xem đơn xin chuyển một chút, lại nhìn Kiều Dụ: "Viết như vậy không được sao?"

Chanyeol yên lặng gập tờ giấy lại trả lại cho cô: "Không được, cuộc thi của khoa kiến trúc cũng rất khó"

"Không thể viết như vậy ư...." Rose mở đơn ra viết thêm hai dòng" Như vậy đây?"

Chanyeol mặc dù biết cô không đáng tin cậy nhưng vẫn không nhịn được tò mò, ghé đầu qua nhìn, sau đó cúi đầu đọc sách không nói một lơì.

"Mặc dù cuộc thi của khoa kiến trúc cũng rất khó.

Nhưng hán tử của khoa kiến trúc rất nhiều a."

Rose thấy sắc mặt của Chanyeol ngày càng đen, lè lưỡi , lại thêm hai hàng.

"Coi như hán tử khoa kiến trúc nhiều hơn nữa

Em cũng chỉ thích anh."

Viết xong đưa tới bên tay Chanyeol để anh nhìn. Tâm tình của Chanyeol giờ khắc này vô vùng phức tạp, anh không biết cô gái này rốt cuộc là thiên phú dị bẩm hay là sớm đã thiết kế tốt rồi, vô luận họ đang thảo luận vấn đề gì, cô đều có thể lấy đề tài trêu chọc anh thất điên bát đảo để kết thúc. Anh bị ngọn lửa trong lòng chọc tức, hung hăng đem tờ giấy kia gập làm hai nhét vào trong sách: "Trở về viết lại! Tìm cả lý do đứng đắn! Viết nhiều chữ lên! Ít nhất ba nghìn chữ!"

"Không bằng....."Rose đưa tay nắm được ống tay áo của Chanyeol, đung đưa nhẹ nhàng hai cái, mặt nở nụ cười khéo léo: "Anh giúp em viết...em tới chép lại...."

Chanyeol lật một quyển sách, ngẩng đầu lên mặt không biểu cảm nhìn Rose một cái, Rose lập tức giơ hai tay đầu hàng: "Biết rồi, không được! Em tự viết!"

Cho đến tận sau này, Rose đều nhất định hoài niệm một chút, đó chính là Chanyeol cực kỳ cưng chiều cô, nhưng cũng không phải loại cưng chiều không có giới hạn, đối với những tật xấu nhỏ của cô, tuyệt đối không dung túng. Khi đó cô mới hiểu, anh thật là yêu cô, thật vì tốt cho cô. Khi đó Rose mới hiểu thế nào là cưng chiều, thế nào là yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro