Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung trên tay là ly hồng trà mà nàng thích uống, rón rén đứng trước cửa phòng producer.
" Chaeyoung, em đứng đây rình mò cái gì đó "
Chaeyoung giựt mình, nhìn Teddy bằng ánh mắt đáng thương.
" Jennie, chị ấy giận em rồi.."
" Thì ra là bị em chọc giận, con bé muốn phá banh cái studio của anh trong đó..bây giờ anh phải tìm chỗ chốn, em đúng là cái đứa nhỏ thích gây chuyện "
" anh đừng có hù em.."
" anh hù em làm gì, Jennie giận sắp phun lửa trong đó. Em vào đấy sẽ thành sóc chuột nướng thui, được rồi, anh phải đi công việc một chút, bảo trọng "
Vừa nói vừa vỗ vai Chaeyoung khích lệ, cô nín thở bước vào trong studio..giấy vụn vương vãi trên mặt đất mà Jennie đang cao lãnh ngồi đó lần nữa muốn nghiền nát tờ giấy.
" chị.."
Chaeyoung nghiêng đầu, né cuốn tập bay vào đầu. Jennie đang nhìn cô bằng ánh mắt chết chóc..
" em đến đây xin lỗi chị, cái này là hồng trà chị thích.."
" em nghĩ tôi là trẻ con hay sao mà giận dỗi liền mua đồ ăn dỗ dành. Park Chaeyoung, em khôn hồn thì biến khỏi mắt tôi..tôi không muốn ở công ty đại khai sát giới "
Chaeyoung cũng đâu có điên, cô biết là ở công ty mới dám ở gần nàng.
" thôi mà chị.."
Lại dở cái thói mè nheo đó ra rồi, Chaeyoung đi đến nắm lấy bàn tay Jennie, ngồi chòm hõm trên đất ánh mắt long lanh nhìn Jennie.
" chị còn đau không ạ "
" đợi em quan tâm đến chắc bây giờ tôi sắp mồ xanh cỏ mất rồi "
Nàng quả thật là rất uất ức, ăn người ta xong liền biến mất như thế..Chaeyoung là cái đồ chết bầm aa.
" em sợ chị còn giận.."
" bây giờ tôi cũng chưa hết giận, vậy cho nên phiền em tránh xa tầm mắt của tôi ra một chút "
" chị.."
" 1 2.."
Chaeyoung biết lùi làm tiến, ôm chiếc balo lại góc phòng ngồi xuống.
" ngồi ở đây chị sẽ không thấy em nữa "
Jennie cũng không thèm chấp nhất bạn nhỏ ngoan cố kia, Chaeyoung quả thật mà dám lết xác khỏi đây nàng quả thật hôm nay sẽ đại khai sát giới.
Chaeyoung lần này quả thật không ngủ nữa, cứ ở trong góc tối quan sát người kia. Đợi đến khi Jennie hoàn thành xong bài hát cuối cùng trong album cầm túi xách ra về mới lủi thủi theo sau.
Đến đi cũng không dám đi gần, Chaeyoung mím môi cúi đầu cố gắng thu gần khoảng cách của hai người một chút.
" Chị Jennie, đi ăn chút gì đi ạ "
" Chị định không đem em theo hả "
" cái đồ ích kỉ "
Jennie quay đầu khi nghe người mắng mình. Đưa tay ngắt một cái, cái má đang phồng lên tức giận của Chaeyoung liền đỏ một mảng.
" nói lại thử xem "
Chaeyoung im re không dám phản bác một lời, đúng thật là sợ nóc nhà từ thuở ban sơ mới về.
" bóc tôm đi "
Jennie xoay bàn hướng dĩa tôm kia về phía Chaeyoung lạnh nhạt nói.
Chaeyoung như thế mà lại còn vui vẻ xoắn tay áo rất tình nguyện bóc tôm cho nữ thần nhà mình.
" chị tháng sau chị comeback thật sao "
" fan cuồng như em đáng ra phải biết rõ chứ, em có hay không bỏ tiền mua luôn thông tin của tôi "
Jennie vừa nhòm nhèm con tôm vừa tò mò hỏi.
" Sao em có thể làm ra loại chuyện đó chứ. Chị nói chuyện quá đáng rồi đó, em công nhận mình là fan của chị..Từ lúc chị vừa ra mắt đã vô cùng để ý đến chị, là do chị chưa từng để ý ở buổi fansigh đầu tiên, em đã từng đến đó..ngày hôm đó fansigh rất vắng chỉ có em kiên trì ngồi chờ chị rất lâu. Em tiếp cận chị là có mục đích, đúng vậy, em là cãi cha cãi mẹ mình vì chị mà đến đây đó. Chị ghét em như vậy là vì thân phận của em thấp kém đúng không ? Được rồi, em không làm phiền chị nữa tiền bối. Em đáng ra nên biết thân biết phận của mình, tạm biệt "
Nói rồi không đợi Jennie phản bác trực tiếp bước ra ngoài.
Jennie đã comeback khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu bận rộn, thời gian ngủ cũng chẳng có. Nàng hầu như là cả tuần nay còn chưa trở về nhà. Hết lịch quay hình, CF, show tạp kĩ..một tháng hối hả như thế cũng như vậy mà nhẹ nhàng trôi qua. Jennie có chút nhớ bạn nhỏ, dạo gần đây nàng rất lạ, bình thường không có gì bận sẽ như thế mà nhớ đến Chaeyoung. Không biết em ấy đang làm gì, có nhớ mình không ? Ý nghĩ như thế làm Jennie có chút đau đầu, hừ, nàng thực sự điên rồi. Kể từ ngày hôm đó, quả thật chưa từng gặp lại. Jennie có chút trách mình, sao lại nặng lời như thế với bạn nhỏ. Dù sao thì tối hôm đó, nàng quả thật cũng thật thích..
Jennie quay trở lại công ty cho buổi đánh giá hằng tháng của thực tập sinh. Có chút mong chờ gặp lại người kia, dù sao thì cũng đã gần một tháng rồi aa..
" Các em tập hợp, tôi sẽ gọi từng nhóm lên để biểu diễn..Buổi đánh giá sẽ được đánh giá một cách khách qua cho chủ tịch và tiền bối Jennie của các em.."
Jennie đảo mắt tìm bạn nhỏ, vẫn thói quen ngồi ở góc phòng. Thế nhưng Chaeyoung giờ đây đã không còn cô độc, nàng thấy em cười đùa vui vẻ với người khác.
" Nhóm tiếp theo..Bao gồm Park Chaeyoung, Kim Jiyeon, Han Minnie.."
Chaeyoung bước ra thần thái so với tháng trước như hai người riêng biệt, chủ tịch đặc biệt chú ý đến Chaeyoung vừa nhìn đã tấm tắc khen ngợi.
Chaeyoung quả thật lần này lột xác ngoạn mục, từng bước nhảy đều mang thần thái của một ngôi sao. Jennie có chút rung động lúc ánh mắt em chạm lấy mình, tim Jennie vô thức mà đập rộn ràng.
" Chaeyoung lần này quả thật em biểu hiện rất tốt "
Chủ tịch Yang vỗ tay mỉm cười khen ngợi nói. Chaeyoung cúi người cảm ơn, tuyệt nhiên không nhìn lấy Jennie một cái.
" Chaeyoung, tập xong thì lên studio gặp chị "
Jennie đã không còn vui vẻ nỗi, Chaeyoung quăng bơ nàng nhưng lại đối với người khác cười đùa vui vẻ như thế. Nàng tủi thân aa, cực kì tủi thân luôn..
" tiền bối gọi em có việc gì ạ "
Chaeyoung bước vào bên trong, studio chỉ đơn độc một thân ảnh kia.
" em ngồi đi "
Hai tiếng " tiền bối " nghe sự buồn bã làm sao, Jennie cắn chặt môi quay đầu sang hướng khác cũng không thèm nhìn Chaeyoung.
" em có hẹn, tiền bối có thể nói rồi ạ "
Chaeyoung nhìn đồng hồ thấy Jennie cứ như thế trầm mặc thì hơi khẩn trương.
" em gặp ai "
" em nghĩ chúng ta không thân thiết đến nỗi, em phải nói cho chị biết chuyện này "
Rõ ràng ngữ điệu cũng đã thay đổi rồi.
" Park Chaeyoung, đây là chịu trách nhiệm mà em đã nói sao "
" nhưng chị đã khước từ nó cơ mà, người như em mà cũng đòi chịu trách nhiệm, chị đã nói như thế mà. Vã lại em tiếp cận chị là vì có mục đích, đạt được mục đích rồi em còn bám theo chị làm gì nữa. Đó không phải là tất cả những gì chị muốn hay sao ? "
Ấm áp có thường nhưng rét lạnh cũng không thiếu, Jennie bị làm cho bất ngờ..bạn nhỏ đáng yêu của nàng sao lại có thể nói ra những lời đanh thép như thế chứ.
" nếu không còn gì nữa thì em đi đây "
Chaeyoung quay lưng cáo biệt một cái liền biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro