Namjoon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đông đến rồi , cái ngày em chờ mong đã đến.
Em yêu cái ngày này, vẫn nơi này như mọi năm.
Vẫn mái tóc đen được uống xoăn nhẹ nhàng.
Vẫn chiếc đầm xanh kết hợp đôi giày hoa cúc dại em thích.
Vội cầm hộp quà tới nơi cũ.
Nhưng sao....
Sao em chờ hoài mà không thấy bóng dáng đó. 
Em vẫn đứng đó chờ.
Cho dù có gửi biết bao nhiêu tin nhắn vẫn chưa một lời hồi âm.
Cuối cùng sau 1 tiếng trôi qua điện thoại cũng hiện lên tin nhắn của anh - người mà em yêu.
Nhưng đặt vào mắt em là 1 dòng 4 chữ phũ phàng "mình chia tay đi ."

Bỗng dưng mọi thứ xung quanh em gần như sụp đổ.
Em hoang mang.
Nhưng cũng thấy thật kì lạ.
Dùng hết dũng khí và sự can đảm, em hỏi anh.
"Tại sao vậy anh...?"
"

Anh nghĩ mình Không hợp".
"Mình gặp nhau lần cuối anh nhé".
"Được".
Anh đã đến.
Anh nhìn em cười khinh. 
"Anh đến rồi, có gì không?"
"Anh có người mới phải không?"
Em cố cười gượng mặc dù như muốn khóc. 
"Ừ đúng rồi đó em! Cô ấy tốt hơn em."
Em vẫn cười không có giọt nước mắt nào, rơi xuống.
Cầm hộp quà em cố siết chặt để không bật khóc
"Ừ vậy thôi."
Anh quay lưng đi nhưng em vẫn đứng đó.
Em vẫn đứng đó chờ anh quay lại nói.
"Anh chỉ đùa thôi mà làm gì gắt thế "
Em chờ anh quay lại dỗ dành em.
Chờ anh quay lại để cưng chiều em. Chờ anh quay lại ôm lấy em thật chặt. 
Nhưng dù có bao nhiêu chờ mong. Bao nhiêu mong đợi.
Thì anh vẫn bước đi.
Không quay lại nhìn em lần cuối. 
Anh ơi anh biết không?
Mẹ em muốn em giới thiệu người yêu đấy!
Không thôi bà sẽ ép hôn! 
Anh ơi quay về đi!
Nếu không em sẽ gả cho anh ấy đấy!  Anh ơi anh biết không anh ấy rất đẹp.
Lại rất tốt với em nhưng sao em lại không yêu?
Có lẽ trái tim em, tình yêu của em chỉ dành chọn cho anh.
Anh ơi.
Ngày mai em lấy chồng rồi.
Hôm nay em đã thấy anh rất vui.
Em sẽ nở nụ cười hạnh phúc nhất
Để anh biết em không cô đơn. 

🌱
Nhá một đoạn trích trong ficbook sắp tới =)) chỉ trích thoi nhan =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro