CHAP 140

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đó có phải tầng của chúng ta không?

Sowon chỉ lên tầng ba, từ nhà hàng có thể nhìn lên các dãy tầng. Dãy tầng mà Sowon chỉ, duy nhất một căn phòng gần cuối dãy là sáng đèn, từ trong phòng hắt ra sau tấm rèn màu bạc, tất cả phòng còn lại đều tối om.

- Dãy chúng ta ở tầng 3, chính xác là tầng đó rồi.

Jin nói, EunHa cũng hoảng hốt tiếp lời.

- Đúng là phòng đó ạ, em và Yuna ở phòng kế cuối đó.

Lúc này chị nhân viên ở quầy lễ tân chạy đến, khi nãy chị đã nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện của Jimin, biết sự không lành nên chạy đến.

- Xin lỗi, cần chúng tôi trợ giúp gì không ạ?

Mọi người còn chưa kịp ai trả lời, tiếng hét của SinB đã làm mọi người chú ý, con bé run run, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm căn phòng của Yuna

- Đèn... đèn phòng chị ấy tắt rồi...

Mọi người hốt hoảng nhìn lên,  căn phòng khi nãy tối om, không thể nhận thấy chút ánh sáng nào nữa. Không phải tên kia đã vào được phòng rồi chứ, chỉ nghĩ đến đó, Sowon dù bình tĩnh đến mấy cũng không kiềm được mà bật khóc, các cô gái còn lại cũng sững sờ vì sợ hãi.

Thế nhưng lời nói của chị lễ tân kịp thời làm họ an tâm hơn đôi chút.

- Là cả tầng đều bị sụp nguồn điện - chị nhân viên nhanh chóng nói - mọi người nhìn xem, tất cả điện ở dãy ban công các phòng tầng 3 đều tắt, trong khi các tầng khác không sao cả, hắn đã sụp cầu dao tầng ba rồi.

- Vậy bây giờ có cách nào liên lạc lên phòng đó không? - V nhìn chiếc điện thoại Yuju bỏ quên lại bàn,  lo lắng hỏi.

- Chỉ có thể liên lạc bằng điện thoại bàn ở quầy lễ tân, nhưng trên đó cúp điện, không thể gọi được.

- Em...  em khi nãy để điện thoại lại phòng, ngay trên giường... Gọi vào máy em đi.

EunHa lắc tay Jimin, anh vội vàng lấy điện thoại, tìm số máy của EunHa rồi gọi. Chuông đổ mấy hồi dài mà chưa có ai bắt máy, thời gian càng kéo dài, sự sợ hãi và lo lắng trong anh càng lớn lên, cả tấm lưng đổ đầy mồ hôi hột.

- A... Alô!!! - Jimin để loa ngoài theo yêu cầu của các cô gái.

Từ đầu dây bên kia là giọng nói vừa nhỏ vừa run, Jimin thở phào một hơi,  cố bình tĩnh để nói chuyện với cô.

- Anh là Jimin đây, Yuna à! 

- Oppa!!!  Ở trên này tối lắm, không thấy gì cả, anh à!  Anh mau mau lên đi chứ. - Giọng Yuju vừa nức nở vừa hoảng loạn, mọi người ở đó nghe mà xót hết cả người. Chắc hẳn con bé đang sợ lắm.

Cô bây giờ bị bao phủ không chỉ là sự hoảng loạn, bất an, sợ sệt nữa mà là bóng tối đen kịt và nặng nề. Trước mắt chỉ là một màu đen, không hề thấy bất cứ cái gì, không thể phân biệt được phương hướng. Từng dây thần kinh cô căng như dây đàn, trong bóng tối yên tĩnh nghe rõ cả trái tim đập mạnh mẽ.

Lúc này anh quản lí của GFRIEND lên tiếng:

- Hai bọn anh sẽ lên đó!

- Anh sẽ qua bên HuynDai nhờ thêm vài người lực lưỡng nữa.

Anh quản lí BTS chạy đi, chị nhân viên khi nãy liền nói

- Chúng tôi sẽ cho thêm lực lượng bảo vệ của khách sạn giúp sức, thêm đó sẽ cho mọi người mượn bộ đàm cho dễ liên lạc.

Vấn đề bị theo dõi vốn đã trở thành mối nguy hiểm đặc biệt của những người nổi tiếng, các idol bị bám đuôi luôn chịu mối đe dọa nguy hiểm và luôn trong tình trạng sợ hãi và bất an về tinh thần. Thế nên hiện tại Park Jimin không ngừng nói chuyện của Yuju, để giảm bớt sự sợ hãi trong cô.

- Ở gần em cô đồ nhọn gì không? Thủ sẵn đi.

- Trong cái kệ gần tủ lạnh có con dao gọt hoa quả.

- Được! Nhưng chú ý đừng làm bản thân bị thương.

- Dae oppa.

Bên HuynDai có 3 anh thanh niên đi tới, phòng bảo vệ của khách sạn cũng có thêm 6 anh, quản lí BTS dặn dò, 4 bảo vệ được giao ở lại bảo vệ các nghệ sĩ dưới nhà hàng, còn 2 anh còn lại và nhân viên HuynDai theo hai anh quản lí lên tầng 3.

- Chỉ có tụi anh lên, mấy đứa không được manh động đấy.

- Vì sao ạ? Em cũng muốn lên với em ấy - Yerin lo lắng, ánh mắt mông lung sợ hãi.

- Không được, nếu đi đông thế, giả sử như hắn có đồng bọn, phát hiện ra chúng ta, hắn sẽ làm liều. Mấy đứa phải bình tĩnh.

- Đúng đó, mấy đứa ở lại đây đi, dù gì cũng vì an toàn của Yuna. - RM nhẹ nhàng khuyên nhủ, rồi nói tiếp - Nhưng hyung à, Jimin nó không chịu ở lại đâu, nó phải đi.

Hai anh nhìn Jimin rồi gật đầu đồng ý, điều này mấy anh tất nhiên thông cảm được, chẳng có người bạn trai nào có thể đứng yên chờ đợi trong khi bạn gái mình đang gặp nguy hiểm cả.

Họ chia thành hai đường, Jimin và anh quản lí BTS cùng nhân viên HuynDai lên bằng thang bộ bởi thang bộ gần phòng Yuju hơn, còn quản lí GFRIEND và nhân viên bảo vệ lên bằng thang máy. Điện của thang máy sử dụng không cùng nguồn với điện tầng 3 nên thành ra đó cũng là một may mắn.

- Ở trên đó tối vậy, Yuju unnie sẽ sợ lắm. - SinB nhìn mọi người lên tầng, lại nhìn lên căn phòng tối om đó, lo lắng đến mức rưng rưng.

- Cảm giác bị ai đó theo dõi... thật sự rất khó chịu.

Umji vô thức cắn cắn đầu ngón tay, Suga ôm vai con bé, vỗ nhè nhẹ

- Yuna unnie của em sẽ không sao đâu.

EunHa không ngừng nhìn lên căn phòng đó, bàn tay đặt trên bàn không ngừng run rẩy, từ khóe mắt đã có vài giọt lệ rơi ra. JungKook nắm lấy tay bạn gái, xích lại gần để cô nép vào lòng mình nhưng EunHa vẫn tức giận vùng vằng thoát khỏi cậu.

JungKook cười khổ,  cố gắng ôm cô lại

- Sợ đến mức này mà còn ngang ngược gì chứ?

Jin nhìn Sowon, cô ấy cúi gằm mặt, len lén lau nước mắt, anh cúi xuống quệt cho cô, nhẹ nhàng an ủi.

- Yuju con bé sẽ không sao đâu.

Sowon gật gật đầu, cô tin tưởng mọi người sẽ để cho Yuju được an toàn.

Yerin nắm lấy tay V, bất an hỏi

- Oppa, sẽ không có chuyện gì đúng không anh?

- Anh biết Jimin lâu vậy rồi, nó rất giỏi, nó sẽ bảo vệ được Yuna.

RM xoa xoa thái dương, nhìn tất cả rồi nhìn lên căn phòng cùng dãy tầng tối tắm kia, cố động viên tất cả:

- Yuna sẽ an bình thôi, hắn chưa vào được phòng là chúng ta còn hy vọng.

Trên cầu thang dẫn đến tầng 3, Jimin vẫn tiếp tục trò chuyện cùng Yuju, cô vẫn còn khóc

- Hắn hết gõ cửa rồi, nhưng hình như vẫn đứng trước đó.

- Yuna à anh đang lên đây, họ bảo trong hộc kéo của tủ đầu giường có đèn pin, nếu em sợ thì lấy ra bật lên.

- Dae....

Anh nghe thấy tiếng đồ vật va chạm vào nhau,  cả tiếng rơi vỡ, sau đó là giọng thút thít của cô.

- Bật rồi ạ...

- Anh ra khỏi cầu thang rồi đây, em đợi xíu nữa sẽ thấy anh liền.

Quản lí BTS nói qua bộ đàm, truyền đến nhóm người vừa ra khỏi thang mấy.

"Chúng tôi thấy hắn rồi, hắn vẫn đang đứng trước cửa"

"Chỉ đứng vậy thôi sao?" - quản lí GFRIEND

"Hắn vừa mới đập cửa lại rồi... "

Jimin thấy thế liền hốt hoảng nói vào điện thoại,

- Có phải hắn lại đập cửa không? Yuna à, anh hát cho em nghe nhé!

Tiếng đập cửa to rõ và mạnh bạo từ bên điện thoại truyền tới chỉ sau khi anh thấy hắn bắt đầu một chút, cùng với đó là tiếng òa khóc của Yuju, anh xót đến mức thấy lồng ngực liên tục siết lại đau đớn. Nếu biết trước như vậy,  khi nãy anh đã kiên quyết đi cùng cô.

- Anh đây mà...!

Yuju thút thít đáp

- Oppa...!

Một anh bảo vệ từ bộ đàm nói qua,

- Hành lang thật sự rất tối, không thể ập ra được. Tôi có ý như này, chúng tôi sẽ thu hút sự chú ý của hắn qua bên đây, lúc đó một người hãy cố vô phòng của cô gái được không.

- Liệu có khả thi không?

Một anh nhân viên HuynDai nghi hoặc hỏi lại, lỡ như hắn một tấc cũng không rời khỏi cánh cửa thì sao.

- Tôi không chắc! Vậy đi, nếu hắn rời khỏi hãy hành động, không thì án binh bất động đã.

Anh quản lí BTS nhìn Jimin, cậu nghe những tiếng nấc của bạn gái liền gật đầu.

- Càng nhanh càng tốt.

- Jimin ssi, anh đừng vô trực tiếp phòng cô gái, anh hãy vô phòng bên cạnh, trèo từ ban công qua.

Anh bảo vệ lại nói tiếp

- Vì sao? - Jimin nghi hoặc hỏi lại.

- Bởi nếu hắn phát hiện anh vô được phòng, quay trở lại, lỡ anh không đỡ kịp thì đó lại là cơ hội hắn tấn công cô gái trong phòng, đó là trường hợp nếu chúng tôi không ập ra kịp. Ban công khách sạn chúng tôi thiết kế rất gần nhau, anh sẽ nhảy được thôi.

Anh bảo vệ này thật sự có ý kiến rất sáng suốt, vừa thông minh vừa khoa học. Jimin liền đồng ý, bên kia liền ra thông báo sẽ hành động.

Jimin cố dùng tone giọng dịu dàng nhất, nói qua điện thoại.

- Yuna à, đợi chút đi anh đến cứu em liền đây.

- Dae oppa.

Bên đầu dãy hành lang phía bên kia vang lên tiếng rơi vỡ, hắn giật mình thôi không gõ cửa nữa, bật đèn flash chiếu qua phía phát ra tiếng động.

Jimin, anh quản lí và hai nhân viên HuynDai vội nấp đi, sợ hắn sẽ phát hiện. Tên đó không rời đi, chỉ cẩn trọng coi ngó rồi đứng im tại chỗ.

- Hắn không di chuyển.

- Mọi người mau núp chỗ an toàn, bây giờ chúng tôi sẽ bật cầu dao rồi tắt lập tức.

Anh bảo vệ vừa nói xong, cả tầng liền thắp sáng, nhưng họ còn chưa kịp thích ứng với ánh đèn, tất cả lại tối lại.

Từ dưới nhà hàng, 11 người kia không ngừng nhìn lên tầng 3, họ không biết gì xảy ra trên đó cả, ai cũng ôm trái tim đang treo lơ lửng.

- ah đèn bỗng dưng sáng rồi tắt

V reo lên, đây là dấu hiệu tích cực hay tiêu cực đây.

- Rốt cuộc đã xảy ra những gì cơ chứ? - EunHa hồi hộp tới mức khó bình tĩnh.

- Từ từ, hắn hình như chỉ có một, chúng ta có tận 6-7 người, chúng ta nhất định có lòng tin.

Suga chầm chậm nói, anh muốn làm mọi người bình tĩnh trở lại, muốn mọi người có niềm tin vào nhất định sẽ giải cứu được Yuna.

Đèn bỗng dưng bật lên làm tên bám đuôi giật mình, sau một đỗi bất động, hắn men theo tường, từ từ đi đến cuối dãy hành lang.  Khi hắn đi qua được tận hai căn phòng, bên bảo vệ liền nói qua bộ đàm.

- Jimin ssi, vì cúp điện nên khóa cửa không thể nhận diện thẻ. Khi nãy tôi có đưa anh chùm chìa khóa, anh vào bằng phòng cuối nên hãy dùng chìa cuối. Lẹ lên!

Jimin đứt điện thoại vào túi quần, cầm sẵn chìa khóa trong tay, bước từng bước nhẹ nhất đến cánh cửa căn phòng cần vào. Hắn ta vẫn chưa biết gì, lò dò đi về phía còn lại.

Jimin lo tới mức tay xỏ chìa khóa còn run run, vặn một vòng, cánh cửa mở ra, kêu một tiếng "Cạch"

Hắn ta giật mình, quay người nhìn lại phía này, Jimin dường như nín thở, một tay cầm chặt tay nắm kẻo cửa lại phát ra tiếng động. Anh quản lí BTS nhanh trí nói qua bộ đàm

- Mau tạo một tiếng động bên đó đi.

~~~

Góc PR: một số tác phẩm khác
- Anh sẽ luôn nhớ về em - EunKook
- Thị phi - SinHope
- Tình cũ - Yumin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro