Chap 6: Trà Xanh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Y/n, tao đói" Mochizuki lên tiếng như muốn nhắc rằng vẫn còn người cần được yêu thương ở đây vậy

"Các anh đói thì cứ đi kiếm ăn đi ạ" Kaito nói với một ánh nhìn khinh bủy:)

Bonten pov:

Vãi *beep* ???

Bộ nó chưa biết ta là tội phạm quốc tế hay gì??

Tôi kể các em nghe nè👁️👄👁️

Ngay từ lúc cất tiếng khóc chào đời tại bệnh viện phụ sản😒

Tôi đã nhận thức được một điều đó là ông trời rất bất công😌😌😌

bởi vì tạo hóa quay xổ số cho tôi một trí tuệ hơn người, bất công quá😢😢

Ngay từ lúc còn nhỏ.

Trong khi lũ bạn đồng trang lứa còn chưa phân biệt được con heo với con lợn

Thì tôi đã biết được rằng trẻ con không được sinh ra từ nách✨✨

Và bao cao su cũng không phải là bóng bay.

Tôi đã học tập từ Men-đen! Chà 2 cái Iphone 4 vào nhau=)))

Phối giống chúng nó để xem có đẻ được Iphone 8 không

Kết quả là Iphone 8 thì chả thấy, chỉ thấy bạt tay của mẹ hôn nhẹ vào má tôi đéo trượt phát lào🙂🙂

Vì có trí tuệ quá thông minh nên chúng tôi không cũng đẳng cấp với thằng hãm loz này

Nó không nhận ra là nó đang gây thù chuốc oán với ai đâu!!!!!!!!

Đjt mẹ mày thằng chó, sao mày dám cướp Y/n của tao!!??

Mày bị hãm *beep* *beep *beep* à thằng *beep* *beep* *beep*

Nếu không có Y/n ở đây tao đã cho mày ăn free mấy cục kẹo đồng rồi!!!!!!!!!!

Chờ đi, tao xử mày sau!!!!!!!!!!!!

_________________________________________

"Mấy chú đói hẻ? Đi ăn phở bò hăm?"

"Ui vãi, thế mày đi chợ làm đéo gì dị??" Kakuchou

"Đi mua đồ để làm ăn tối thui, chứ trưa nóng thấy mẹ ai rảnh đâu nấu" (Thế mà mẹ tao vẫn nấu hoài đấy=]])

"Vậy để tao chở mày đi nha?" Kaito chen ngang

"CÚT" Dàn Bonten cáu rồi=)))

Anh chợt nhận ra khí trời có vị ngọt, nước có vị mặn

À không, đấy là vị nước mắt của anh đấy

"Ơ kìa các chú, sao các chú lại đối xử như thế với bạn thân cụa cháu chứ?"

Nước mắt Y/n rơi rồi.....

Tội lỗi quá.....

"Đem thằng đó theo là được chứ gì, được thôi" Mikey dỗ dành nhưng gân vẫn nổi đầy trên mặt anh

"Oki, yêu chú" Y/n ôm Mikey nồng thắm

Ôi, trên mặt Mikey có những vệt hồng? Mikey có tình cảm với Y/n ư??

(Tự đoán đi mẹ, ai rảnh đâu đoán dùm=) )

______________________________

Vô tiệm phở thân thương của Y/n từng ăn cứu vớt cuộc sống hồi cấp 2. Cảm giác thật hoài niệm làm sao.

Đó là chưa nói đến nhân viên mới đấy:))

Các nhân viên cũ đã quá quen thuộc với hình ảnh một Y/n mất não, ngáo cần và cuồng (một thể loại truyện you thik)

"Ồ, Y/n đấy à, hôm nay lại đến ăn chực đúng không?"

"Ủa, có Kaito nữa nè, 2 đứa toàn đi với nhau miết làm bọn cô nhiều lúc cứ lầm 2 cháu là người yêu với nhau đấy"

Câu nói này như xiên que vào tim các anh Bonten nhiều nhát đau đớn


"Mấy anh đi sau Y/n là ai vậy?"

"À, đây là người quen cháu á, hôm nay cháu dẫn họ đến đây để thưởng thức cao lương mỹ vị của quán ruột cụa cháu:3"

"Ui, con bé này, thui hôm nay cô cho cháu ăn free đấy, chỉ khéo nịnh nọt hà"

_______________________

Đang ngồi chờ đồ ăn được bưng tới thì những anh chàng người Nhật của chúng ta cũng tò mò về món sắp được ăn, tất nhiên rồi, đây là lần đầu họ được nghe đến món phở mà.

"Phơ là như thế nào vậy Y/n?" Mochizuki tò mò hỏi (VÌ phở là ngôn ngữ Việt Nam nên người nước ngoài sẽ hơi khó phát âm chính xác á)

"Là phở ạ, đây là một trong những đặc sản của Việt Nam"

"Các anh không biết phở ư? Đến Việt Nam mà không tìm hiểu gì à?" Kaito

"Thôi thôi, cái thằng này, chỉ giỏi khiêu khích người khác, họ là người nước ngoài mà" Một bác bưng mâm đặt lên bàn

"Cảm ơn vì bữa ănnnnnnnnnnnnnnnn"

Y/n cầm đũa lên rồi cho một ít gia vị vào

"ごちそうさまでした" (Gochisousamadeshita - Cảm ơn vì bữa ăn)

Các anh Bonten cũng cầm đữa lên và thưởng thức

Thật bất ngờ vì họ không tin được có món nào ngon như này

"Tao nghiện món này rồi" Takeomi và Kokonoi

"Bọn tao cũng vậy" Mikey, Sanzu, Kakuchou, Ran, Rindou

"Các chú yên tâm, ở với cháu các chú sẽ được thưởng thức thêm nhiều đặc sản của Việt Nam nữa, điêu làm chó😘😘😘"

"Vậy ta ở với nhóc mãi mãi nhé"

Bất ngờ nhìn nhau, họ nói cũng một câu;-;;;

"Ăn xong đi đâu chơi không?" Kaito vừa thổi miếng phở vừa ăn

Ôi trời, cứu tinh đây rồi. Đây là lần đầu tiên cũng như lần cuối cùng họ biết ơn Kaito

"Ừ ăn xon ồi mìn ik âu ik" Mồm đang nhai những vẫn cứ nói=)))) hên là chưa phọt đồ ăn ra đấy

Bonten + Kaito:

*Cute vãi*

_______________________________

"Ê chỗ này được nè" Y/n

"Chợ dứi lòng đất nè, vô ikkk" Y/n

"Vô đây có gì mua đồ cho các chú luôn"

(À vì tui mới đi có 1 lần với bạn nên không rành lắm về các chỗ nha=)) với lại chỗ tui với bạn tui lui tới chỉ là bán sinh tố thôi=]]] )

___________________________

"cái áo này đẹp nè, mua hông?" Y/n giơ lên cái áo màu đen huỳn bí

"Ê đẹp nè, mua đi" Sanzu vừa chọn quần vừa quay đầu sang nói

"Dorayaki.."

"Ý chú là cái áo hình bánh này á hả?"

"Mua..."

"Cô ơi lấy cháu cái áo này" Y/n hô lớn

"500k con ơi"

Wtf mắc vãi

Y/n móc túi đưa cho chủ tiệm tờ 500

"Ủa mày không trả giá nữa hả Y/n?" Mochizuki hỏi

"Thì tại đây là món mà chú Mikey muốn mua mà" Y/n trả lời tỉnh bơ

Mikey xúc động qué😢😢😢

"Lấy cho cháu cái này nữa"

"Cái này"

"Và cái này"

____________________

Sau khi càn quét chợ dứi lòng đất thì họ cũng quay về nhà Y/n nghỉ ngơi

"Hôm nay mày lạ quá Y/n" Kakuchou cũng nghi ngờ về sự phóng khoáng bất ngờ này xuất phát từ phía Y/n

"À, tại........hôm nay phải sắm đồ cho các chú mà, đâu thể cứ trả giá mãi được" Một nụ cười tinh khiết của Y/n à nhầm=)) thuần khiết nha mọi người. Lâu lâu tôi lại bị thiếu vốn từ :Đ

"À mà Kaito nè, hôm nay mày thăm tao có gì không? Chứ tao tưởng mày về nước để gặp lại cô người yêu nhỏ bé của mày chứ

Bonten : "NGƯỜI YÊU??" Họ hoảng hốt không ngờ Kaito có người yêu

"Ơ vậy thằng này nó......."

"Mấy anh nghĩ gì vậy? Tôi với con mất não này chỉ là bạn thân thôi"

Hóa ra tất cả chỉ là hiểu lầm=))

"Thôi, tao phải về rồi, cảm ơn vì mấy cái quần nha"

"Bye" Y/n vẫy tay chào

"Xin lỗi" Bonten quỳ xuống trước một cô gái

"Xin lỗi vì đã hiểu lầm..."

"Ơ'-' "

"thôi...thôi mấy chú đứng dậy đi, vào nhà ngủ thôi.."


Tới khúc này tôi chả bik ghi sao nữa:))) nên tạm dừng nghen, chắc tui đăng truyện sẽ trễ hơn đấy, vì giờ phảo học suốt tới 8h30 tối mới được nghỉ rồi tới 9h30 tôi lại đi ngủ:Đ

Có nên đặt câu hỏi để tương tác hông? Chứ đăng mà hổng thấy cái bình luận nào làm tôi cũng cudon lắm chứ:(((

Bye các tình iu nhoa♥️♥️♥️




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro