Adrenaline 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link truyện: https://archiveofourown.org/works/41297454?view_adult=true
Fic dịch dưới sự cho phép của tác giả.

Adrenaline

Mỗi năm một lần vào tháng 12, gia tộc Theerapanyakul tổ chức một bữa tiệc lớn với tất cả sự tham gia của mọi người trong gia tộc. Korn và Gun sẽ giả vờ rằng họ rất yêu thương nhau và là những đối tác kinh doanh tuyệt vời. Nó được sắp đặt một cách chiến lược vào dịp gần lễ Giáng sinh vì nó sẽ thu hút hầu hết các đối tác nước ngoài và các đối tác phương Tây luôn có xu hướng hào phóng hơn trong thời gian đó.

Kim cảm thấy buồn chán khi bị buộc phải tiếp xúc với những người mà anh ấy không quan tâm. Tankhun đã không bước ra khỏi phòng của mình trong cả tuần bởi vì chỉ nghĩ đến một đám đông lớn bị giam giữ trong một căn phòng thậm chí còn lớn hơn đã kích hoạt chứng sợ khoảng trống của anh ấy đến mức tối đa.

Cha anh đã không thèm liếc nhìn Kim vì chưa đầy một tháng trước sự kiện, Kim đã lao ra khỏi trang viên của gia tộc họ và không bao giờ nhìn lại. Anh ấy đang vật lộn để tìm chỗ đứng trong sự nghiệp âm nhạc của mình, nhưng ít nhất Kinn đã gửi cho anh ấy đủ tiền để sống thoải mái và không bị chết đói. Lý do duy nhất mà Kim xuất hiện là để hỗ trợ anh trai mình, người đang bắt đầu đảm nhận vai trò lãnh đạo gia tộc và cần thể hiện sự kiểm soát cũng như thống nhất đối với Theerapanyakul.

Kim đang nói chuyện với một số người đàn ông ngẫu nhiên khi anh ấy xin phép đi vệ sinh lần thứ năm vào đêm hôm đó, một phần vì rượu và một phần là cái cớ để sạc lại pin cho điện thoại của mình. Trước khi bước vào, anh ấy biết ai đó đang nóng và nặng nề ở gian hàng cuối cùng. Anh không muốn ở lại và nghe hai tên biến thái đó, nhưng anh thực sự cần đi vệ sinh.

Khi Kim làm công việc kinh doanh của mình và tiếp tục rửa tay, một người nước ngoài tóc vàng và là em họ của Kim bước ra từ quầy rượu. Từ hình ảnh phản chiếu trong gương, Kim phải giả vờ như không nhìn thấy Vegas quay mặt đi khi người kia định hôn anh.

Anh liền vội vàng rời khỏi phòng tắm, chỉ để lại anh và cha mình ở đó. Kim thực sự ngạc nhiên khi thấy Vegas mặc bộ áo vest thay vì chiếc áo sơ mi lụa không cài khuy như mọi khi.

"Vui vẻ sao?" Kim cười khẩy khi cho một ít xà phòng vào tay. Anh và Vegas chưa bao giờ thân thiết nên anh không chắc họ có đủ thân mật để trêu chọc nhau ở mức độ đó không, nhưng đầu anh ong ong và lưỡi anh thè ra.

“Đó là lần blowjob tồi tệ nhất mà tôi từng có trong suốt cuộc đời mình,” Vegas nói sau một lúc ngập ngừng, xem xét điều tương tự mà Kim đã làm, “phải tự mình kết thúc, nhưng ít nhất thì anh ta cũng nuốt chửng mọi thứ.”

Vegas rõ ràng cũng ồn ào như Kim, vì vậy họ sẽ cho phép cuộc trao đổi thân mật kỳ lạ này xảy ra mà không cần suy nghĩ quá nhiều về nó.

"Tôi đã mong đợi sẽ có một số niềm vui tối nay nhưng mọi người ở đây thật nhàm chán," Kim nói. Khi anh lau khô tay, Vegas đã ở bên cạnh anh rửa tay.

Họ cười khúc khích và Kim kiểm tra mình trong gương lần cuối trước khi bước vào phòng tắm. Sự tương tác đó với Vegas chắc chắn sẽ trở thành một giai thoại thú vị để sau này kể lại cho những người anh em của mình, đặc biệt là Tankhun.

Khi chuẩn bị nói lời tạm biệt, anh ấy nhận ra có thứ gì đó đang lăn xuống buồng vệ sinh đầu tiên và dừng lại dưới chân mình. Chưa đầy một giây sau, một làn khói dày đặc bốc ra từ đó và cả hai người đàn ông lao ra cửa, bịt miệng và mũi theo cách mà gia đình họ đã dạy họ từ khi còn nhỏ.

Bất cứ thứ gì họ cho vào hộp khói đó đều rất mạnh. Kim chỉ đi được hai bước trước khi bị chóng mặt và kiệt sức bất thường. Vegas đã cố gắng đi xa hơn anh một chút, nhưng hắn cũng đã khuỵu xuống trước khi đến gần cửa.

Điều cuối cùng anh nhớ được là một anh chàng trong bộ vest bảnh bao đeo mặt nạ phòng độc cấp quân sự.

Thế giới của Kim quay cuồng ngay cả khi anh ấy nhắm mắt và anh ấy biết nếu mở mắt ra, anh ấy sẽ nôn ngay tại chỗ.

Anh ấy không cần phải nhớ tất cả những gì gia đình mình huấn luyện, anh ấy chỉ phản ứng như bản chất thứ hai để ổn định hơi thở và cố gắng tìm thứ gì đó để tiếp đất. Anh  đã cố gắng khóa được tiếng bước chân bên ngoài căn phòng nhỏ mà anh ấy đang ở, và điều đó đã giúp anh ấy rất nhiều.

Khi đã ổn định lại bản thân và không cảm thấy buồn nôn nữa, anh từ từ mở mắt ra để xem mình đang ở đâu, chỉ để thấy em họ đang chăm chú nhìn anh. Sức nóng trong mắt Vegas thật đáng sợ.

"Chào buổi sáng, người đẹp ngủ trong rừng," Vegas trêu chọc mặc dù giọng nói của hắn không có cảm xúc.

"Chúng ta đang ở đâu?" Kim hỏi, nhận thấy hai tay mình bị còng sau lưng.

"Anh cần phải rèn luyện ý thức tốt hơn đi, anh họ. Không phải bác đã dạy anh cách tỉnh lại sau khi bị đánh thuốc mê sao?"

"Đó không phải là những gì tôi hỏi."

"Các người nghĩ rằng mình đang sống trên bệ vàng mà không thấy rằng nó nằm trên lâu đài của những quân bài. Thật thảm hại."

"Mày sẽ nói cho tao biết những người bên ngoài là ai hoặc mày sẽ rên rỉ cho đến khi tao đập đầu mày xuống sàn?" Kim cáu kỉnh nhưng Vegas không hề bối rối.

"Đó là một tòa nhà công nghiệp ở ngoại ô Bangkok. Nó từng là một nhà máy sản xuất ô tô, tôi nghĩ vậy, cách thành phố một giờ đi xe, dù sao cũng được."

"Và anh biết điều đó bởi vì..."

"Bởi vì bố tao từng điều hành công việc kinh doanh băng đảng lớn nhất của ông ấy ở đây. Có một ngôi nhà xấu xí quanh đây mà tao nhớ khi đến thăm nơi này."

"Và làm thế nào mày có thể chắc chắn như vậy?"

"Đã nói với anh rồi. Tôi thức dậy và thấy anh vẫn đang ngáy khò khò trong xe của bọn bắt cóc. Khi chúng kéo chúng ta ra ngoài, tôi đã cố gắng tìm bất cứ thứ gì để giúp tôi biết vị trí của chúng ta. Hóa ra, ngôi nhà xấu xí có màu xanh lá cây đặc biệt điều đó tôi không bao giờ quên được. Theo người hướng dẫn thiền, chống lại những loại thuốc ngủ này, tất cả chỉ là sử dụng tâm trí của chúng ta để chuyển hướng adrenaline và thiết lập nó như một quả bom hẹn giờ."

"Điều này nghe thật lố bịch."

"Chà, ai thức dậy đủ sớm để biết chúng ta đang ở đâu, hả?"

Kim không thể đáp lại điều đó và thực sự muốn đấm Vegas chỉ để phá hủy nụ cười ngu ngốc của hắn bằng những đốt ngón tay.

Vegas định nói gì đó thì cánh cửa bật mở và bốn người đàn ông lực lưỡng xông vào, nắm tay lôi họ ra khỏi phòng. Họ bị ném xuống sàn một cách thô bạo, càu nhàu khi đầu gối chạm sàn.

Kim nhìn quanh và rồi anh chắc chắn rằng họ đã bị nhốt. Không ai đeo mặt nạ, điều đó có nghĩa là họ không lo lắng về việc bị nhận ra, điều đó có nghĩa là cả hai sẽ sớm bị giết.

Mẹ kiếp .

“Thằng khốn,” Vegas nhổ ra, cố gắng đứng dậy để lao vào gã trước mặt.

"Hai người thừa kế với giá của một người. Đó là phép màu Giáng sinh," anh chàng nói khi Kim cố gắng ghép các mảnh ghép lại với nhau.

"Cha của tao thế nào?" Vegas trêu chọc và ngay lập tức bị mất thăng bằng bởi một cú đấm mạnh vào hàm.

"Ông ta vẫn còn ở gia tộc chính."

“Gia đình của mày là mắt xích yếu nhất trong chuỗi, vì vậy nó phải hy sinh để cứu những người liên quan. Không có cảm giác khó chịu nào, chỉ là công việc thôi." Vegas phun ra và lại bị đấm.

"Mày nghĩ mày thông minh và đáng sợ quá, Vegas. Mày thật thảm hại. Bố mày nói đúng về mày."

Kim đã nhìn thấy sự thay đổi rõ rệt ở Vegas. Đôi mắt hắn trở nên xa xăm và toàn thân bắt đầu căng thẳng. Kim biết điều đó có nghĩa là gì, và một phần trong anh không thể không cảm thấy hy vọng.

Nếu Vegas trở nên điên cuồng và Kim xoay sở để phù hợp với năng lượng của mình và làm theo, họ có thể sống sót ra khỏi đó.

"Cat got your tongue?" người kia chế giễu nhưng không nhận được hồi âm từ Vegas. Hắn quá bận rộn với việc đếm xem có bao nhiêu người trong phòng, cẩn thận phân tích không gian và lập ra nhiều kế hoạch trong đầu một cách có phương pháp.

Kim biết vì đó là một phần trong thói quen tập luyện của gia đình họ.

Kim biết sẽ dễ dàng hơn nếu Vegas có thể điều chỉnh hoàn toàn, vì vậy anh ấy quyết định can thiệp, "mày có trả tiền cho anh chàng nước ngoài đó để giết nó không?" Kim nói, nhanh chóng thu hút sự chú ý của anh chàng.

"Mày sẽ ngạc nhiên khi thấy có bao nhiêu trai thẳng blowjob với giá vài nghìn đô la."

"Tại sao mày đợi họ kết liễu nhau? Mày có thích nghe tiếng rên rỉ của em họ tao không?"

Lần này Kim là người bị đấm, cũng may là anh chàng vừa cao vừa to, kỹ thuật bằng 0 nên chịu được.

"Thật vui khi nghe Vegas trở nên thất vọng. Và sau đó người của tao đang đợi bên ngoài nhìn thấy mày và Vegas đi vào cùng một phòng tắm, và tao cảm thấy như mình vừa trúng xổ số."

"Vậy, mày sẽ nhận được gì từ nó?" Kim hỏi mặc dù anh đã biết câu trả lời, giữ Vegas trong tầm nhìn ngoại vi của mình. Anh ta có thể thấy anh họ của mình đang dần dần thoát ra khỏi nó, và anh ta biết rằng chỉ mất vài phút trước khi Vegas lên một kế hoạch đầy đủ với nhiều lựa chọn thay thế, vì vậy anh ta cần phải giữ cho anh ta nói chuyện.

"Trả thù. Rõ ràng và đơn giản. Không có hy vọng nào cho gia đình tao, vì vậy chúng tôi sẽ đi xuống mang theo càng nhiều kẻ phản bội càng tốt." người kia tỏ ra khó chịu và định thu hút sự chú ý của anh ta trở lại Vegas thì Kim thực hiện nỗ lực cuối cùng trong tuyệt vọng để bắt hắn quay lại.

"Mày đã nói rằng mày đã trả cho một gã trai thẳng hàng ngàn đô la để blowjob của nó. Tao sẽ thực hiện điều đó với cậu nhỏ của mày miễn phí và tao cá là tao giỏi việc đó."

"Hoàng tử băng giá của gia tộc Theerapanyakul quỳ xuống blowjob của tao? Tao thấy thật điên rồ nhưng chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này." người kia kéo tóc Kim, nhưng anh không chịu phản ứng lại "Chúng ta đi chỗ nào riêng tư hơn đi hay mày muốn mọi người thấy mày là con điếm như thế này?"

Thật dễ đoán , Kim nghĩ.

"Tao không quan tâm," Kim giả vờ thờ ơ, mặc kệ màng nhĩ của anh đang ù như thế nào. Nếu Vegas không nghĩ ra một kế hoạch, anh ấy sẽ…

"Tụi bây trở về chỗ cũ đi.  Tụi bây phải để mắt tới tiểu tử đáng thương này, nhưng cũng đừng xem thường hắn. Với lại giúp tao dắt tiểu mỹ nhân này trở về phòng chứa đồ."

Kim nhìn chằm chằm vào Vegas và chàng trai trẻ cảm thấy như họ có một cuộc trò chuyện im lặng chỉ trong vài giây.

Nhìn lại, thật ngạc nhiên là họ có thể giao tiếp tốt như thế nào mà không cần dùng lời nói. Điều đó đã từng xảy ra từ khi họ còn nhỏ, nhưng họ chưa bao giờ tương tác đủ nhiều để khám phá khả năng đó.

Vũ trụ đã đúng khi ngăn cách họ, nếu không họ sẽ không thể ngăn cản. Họ sẽ chẳng là gì ngoài hai cỗ máy giết người điên cuồng làm việc như đồng hồ cho gia đình họ.

Khi họ đến gần cửa, Kim nghe thấy tiếng ồn ào phát ra từ phía sau, và anh biết đã đến lúc phải hành động. Anh nhanh chóng xô người vệ sĩ bằng tất cả sức lực có được, rút ​​súng của mình và bắn ba phát. Một phát đạn đã xuyên qua cổ họng của tên bắt cóc, mặc dù Kim đang nhắm vào đầu họ. Nhưng xem xét hai tay của anh ấy bị trói sau lưng, anh ấy sẽ coi đó là một chiến thắng. Ít nhất tên khốn đó đã chết trước khi rơi xuống sàn, và bây giờ anh ta chỉ phải xử lý tên ngu ngốc trước mặt mình.

Kim hành động quá nhanh khiến bọn họ phải mất một giây để hiểu chuyện gì đang xảy ra. Khi hắn ra hiệu lấy súng, Kim đã ở trên người anh ta, đè anh ta xuống sàn với hàm răng cắm sâu gần cổ.

Anh nghe thấy một vài tiếng súng và chờ đợi. Anh chàng không cử động, và Kim có thể cảm nhận được mạch đập trên lưỡi anh ta.

"Được rồi Kim, hãy g–" ngay khi Kim nghe thấy giọng nói của Vegas đang đến gần, anh ta khóa hàm và xé xác kẻ bắt cóc như một con sói đói đang xé xác một con cừu non.

Từ đằng xa, anh có thể nghe thấy tiếng 'mẹ kiếp' từ người em họ của mình, nhưng anh không thể quan tâm hơn. Vị và mùi máu đột ngột khiến anh buồn nôn, nhưng đó là một cái giá nhỏ phải trả để sống sót ra khỏi đó.

Vegas nắm lấy cánh tay anh để kéo anh ta đứng dậy và điều tiếp theo anh ta biết là họ đang chạy trốn khỏi một loạt đạn từ phía sau họ.

Họ chạy, chạy và chạy thêm một chút nữa. Vegas đã ở bên cạnh giúp anh ta không vấp ngã bằng một tay và tay kia cầm súng. Chạy với hai tay bị trói là một cơn ác mộng chết tiệt, nhưng may mắn là gia đình họ cũng có thói quen tập luyện cho việc đó.


Nơi này rất lớn, và có cảm giác như họ đang chạy qua một mê cung. Tòa nhà bị bỏ hoang chưa lâu nên cửa vẫn còn kiên cố và hầu hết đều bị khóa. Có những căn phòng bên trong những căn phòng, và đến mức mọi thứ trở nên mờ ảo.

Họ có cảm giác như mình đã chạy hàng giờ đồng hồ, nhưng có lẽ chỉ mới vài phút. Cơn sốt adrenaline đang bắt đầu và ưu tiên của họ là trốn trước và cố gắng rời khỏi nơi này sau. Một giây cũng đủ để đánh lạc hướng đám vệ sĩ.

Họ chỉ cần một. Chết tiệt. Là hai.

Phải mất một lúc, nhưng họ đã tìm thấy một hành lang rải rác các hộp các tông, và Vegas đã đánh sập chúng khi hắn đi ngang qua. Thế là đủ để mang lại lợi thế cho những người anh em họ và họ đã cố gắng đánh mất chúng đủ lâu để vào một căn phòng chứa đầy tủ và ngăn, trông giống như nhà bếp công nghiệp của tòa nhà. Có một cái bàn lớn ở đó với một chiếc tủ bên dưới đủ rộng rãi để dễ dàng nhét ba người vào đó.

Cho dù phổi của họ cần không khí đến mức nào và cảm thấy như đang bốc cháy, cả hai người đàn ông vẫn giữ nhịp thở bình thường nhất có thể. Cảm giác như chết đuối trong không khí, nhưng vài phút tiếp theo sẽ là thời điểm quyết định để xác định xem họ còn sống thoát ra khỏi nơi đó hay trong những chiếc túi đựng xác.

May mắn lấy lại nhịp thở sau một buổi chạy căng thẳng cũng đến với họ Theerapanyakul.

Họ nghe thấy tiếng bước chân và Kim cảm thấy một bàn tay đẫm mồ hôi bịt miệng và một bàn tay khác kéo anh lại gần bằng hông. Nếu tay anh ấy rảnh, họ sẽ chết vì Kim sẽ đập vào đầu em họ của mình vì điều đó.

Họ nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần và Vegas thậm chí còn đưa Kim đến gần hơn đến mức anh ấy gần như đang ngồi trên đùi người em họ của mình. Vegas buông tay khỏi hông Kim và chộp lấy khẩu súng của anh ta.

Tay sai đang nhanh chóng tiếp cận, mở tất cả các cửa mà anh ta đặt tay vào khi bộ đàm của anh ta kêu vo vo và một giọng nói điên cuồng có thể được nghe thấy từ loa.

"Tụi bây... ông chủ... chết tiệt... bị giết. Vì vậy... máu... cổ họng... mẹ kiếp... cái t-... Tụi bây... quay lại... làm... nghe tao nói... quay lại."

Cả hai người đàn ông chỉ có thể thở phào khi những bậc thang mờ dần và họ chắc chắn rằng sẽ không có ai xung quanh trong một lúc. Họ cho phép mình thở hổn hển như thể họ đã bị nhấn chìm trong nước hàng giờ liền.

Kim nghe thấy một tiếng tách nhẹ và đột nhiên anh có thể cử động hai tay thoải mái. Anh ta không buồn tự hỏi làm thế nào mà Vegas làm được điều đó. Càng ít đặt câu hỏi về phương tiện, anh ta càng có thể tận hưởng mục đích.

Chiếc tủ đủ lớn để họ có thể ngồi thẳng và ở hai đầu đối diện với rất nhiều chỗ trống. Khi Kim chống tay xuống sàn để rời khỏi vị trí đáng xấu hổ đó, họ nghe thấy vài tiếng bước chân đang tiến lại gần nơi đó, khiến Vegas lại túm lấy eo Kim và kéo anh ấy lại gần, gần như, gần như khiến anh ấy phải thút thít.

Vấn đề là bây giờ mông của Kim đã hoàn toàn thẳng hàng với con cặc cứng ngắc của anh họ mình.

"Bọn họ đi không được xa. Hai người các ngươi nhìn ra đại sảnh này, những người còn lại đi theo ta. Các ngươi nếu nghe thấy động tĩnh, nổ súng trước, hỏi han sau đi."

Vegas di chuyển hông theo bản năng, và Kim phải kìm lại tiếng rên rỉ tuyệt vọng, kinh hãi khi thấy anh cũng cương cứng. Cơ thể con người là một hệ thống phức tạp và đôi khi nguy hiểm sẽ kích hoạt não giải phóng adrenaline và các hóa chất khác có thể làm tăng lưu lượng máu trong toàn bộ cơ thể. Toàn bộ cơ thể.

"Còn nữa nha m.n tui sẽ sớm đăng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro