Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, hai người như dự tính đến bệnh viện khám thai. Build cảm thấy số kiểm tra nay anh phải làm so với lần trước dường như nhiều hơn, một số xét nghiệm rất lạ, nhất là máu phải lấy khá nhiều, cộng thêm với sắc mặt ngưng trọng của cậu, nên cũng lo lắng hơn bình thường. 

Bible để anh ngồi tạm ở băng ghế ngoài hành lang, còn bản thân thì tất bật chạy giữa mấy phòng khám, hết lấy số rồi đến chờ kết quả. Ngồi chờ cùng anh còn có một Omega nữ khoảng chừng hơn 30 tuổi cũng đang mang thai, có lẽ do buồn chán nên bắt chuyện cùng anh:

- Cậu cũng tới khám thai? Một mình à? Vậy là cũng như tôi rồi, Alpha nhà tôi bận quá, nên tôi bảo ảnh để tôi tự đi, nhưng một mình cũng hơi tủi thân thật. 

Anh không lên tiếng phủ nhận, vì ngại nếu nói mình có người đi cùng, sẽ khiến người phụ nữ ấy thêm chạnh lòng, cuối cùng chỉ đành cười nhẹ. 

Chị lại tiếp tục:

- Cậu được mấy tháng rồi? Là đến khám định kì sao, hay không khỏe?

- Tôi chỉ tới khám định kì thôi, chắc là không có vấn đề gì đâu. Vậy còn chị? Bụng chị lớn thế này, chắc cũng phải 7 tháng rồi đi. 

- Đã tám tháng rồi, nếu... không có gì bất thường, thì dự sinh sẽ là tháng sau. - Đoạn "không có gì bất thường" kia, giọng người phụ nữ nhỏ lại, nhưng vì ngồi sát cạnh, nên anh vẫn nghe rất rõ. - Nếu cậu cảm giác có chỗ nào không khỏe, thì phải sớm đến bệnh viện khám, kể cả mấy dấu hiệu giống như cảm cúm cũng không được coi thường như tôi đâu đấy, nhớ là định kì phải đi kiểm tra nữa.

Thấy lời nói của Omega kia rất kì lạ, anh cũng có chút hiếu kì, nhưng ngại hỏi nhiều sẽ khiến chị không thoải mái, thành ra ấp úng:

- Chị và bé con... có chỗ nào không ổn sao?

- Ừm. - Chị ngập ngừng, có vẻ phải suy nghĩ một lát, rồi mới mở miệng. - Tôi mắc hội chứng HELLP, nên phải sớm mổ lấy thai. Hôm nay tới đây là để định ngày mổ, chắc sẽ phải nhập viện luôn. 

Lúc này, anh mới để ý thấy sắc mặt chị rất tái. Bụng chị đã lớn, nhưng cũng không to như thai phụ cùng tháng thông thường, nên ban nãy anh mới chỉ nghĩ là 7 tháng.

Anh không biết HELLP là gì, nhưng nhìn thái độ của người ngồi bên cạnh, thì có vẻ rất nguy hiểm. Thế nhưng, nghiêm trọng như thế, mà chồng chị vẫn để chị tới bệnh viện một mình sao?

- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó chứ. Ban nãy tôi nói dối cậu đó, Alpha của tôi không phải bận, mà là thật sự sẽ không tới đâu. Chúng tôi ly hôn rồi, ngay trước khi tôi phát hiện ra mang thai. - Chị thở dài. - Haizzz, không biết tại sao lại đem mấy cái này kể cho cậu nữa. Có lẽ là vì cậu cũng chỉ có một mình, mà ánh mắt cậu cô đơn không khác gì tôi cả. 

Anh lúc này lại càng cảm thấy sự im lặng của mình ban nãy là đúng đắn. Thấy Bible chuẩn bị tiến về phía mình, anh nhân lúc người phụ nữ cúi đầu, lén ra hiệu cho cậu đứng im tại đó. Chị không nhìn thấy hành động của anh, nhưng lại thấy cậu, còn chỉ chỉ với Build:

- Thấy cậu trai kia không? Hôm qua tôi cũng tới, còn thấy cậu ấy dẫn một Omega đến đây, hôm nay cũng tới, có lẽ tình trạng của cô ấy cũng không ổn lắm. Nhưng mà nhìn như thế, tôi lại rất ghen tị. Đều là không ổn, nhưng người ta có bạn đời bên cạnh, còn tôi thì không. 

Nghe thấy việc hôm qua cậu có tới khoa sản, cảm xúc của anh rất phức tạp. Anh muốn hỏi, nhưng xét thấy tâm trạng của người ngồi cạnh đang rất tệ, cuối cùng vẫn không nói thêm gì cả, chỉ là sau đó chẳng thể tập trung nghe đoạn về sau nữa. Rồi đột nhiên, chị vỗ vỗ vai anh, kéo anh lại từ trong suy nghĩ:

- Người ta gọi đến tên tôi rồi, tôi đi đây. Phải nhớ chú ý cơ thể đó, có vấn đề gì phát hiện sớm đều sẽ tốt hơn. Còn nữa, trả lời tin nhắn điện thoại đi, trái tim đen của cậu nhắn nãy giờ kìa. - Chị đứng lên, còn thở dài thật khoa trương. - Haizz, cứ tưởng gặp người cùng cảnh ngộ nên mới bất giác lảm nhảm, ai dè là nhận vơ rồi. Nhưng mà chúc cậu hạnh phúc nhé, có chuyện gì thì sớm giải quyết với nhau, đừng có mang ánh mắt cô đơn mất mát đó, người ta lo lắng cho cậu đến thế cơ mà. 

- Tôi xin lỗi... chúc chị bình an sinh bé con... 

Người phụ nữ nghe thấy thế thì mỉm cười với anh, gật đầu, rồi khuất mình sau cánh cửa một phòng khám nào đó. 

Build lúc này mới cúi xuống nhìn điện thoại vẫn luôn để trên đùi. Nãy giờ anh không phát hiện ra cậu đã nhắn cho mình hàng chục tin nhắn, liên tục hỏi có chuyện gì, vì sao lại không cho mình tiến lại. Màn hình khóa của anh vẫn sẽ hiện nội dung cuộc trò chuyện, có lẽ ban nãy đã bị Omega kia nhìn thấy hết rồi. 

Anh giơ tay lên vẫy vẫy, Bible đang đứng phía xa như chỉ chờ có vậy, vội chạy lại ngồi xuống vị trí trống bên cạnh anh, lo lắng:

- Có chuyện gì vậy? Sao lại bảo tôi đứng yên ở kia?

- Người phụ nữ bên ngồi sát em ban nãy chỉ đi một mình, chị ấy đã li dị với chồng, lại còn đang mắc bệnh, em sợ anh tiến tới sẽ khiến chị ấy nhìn chúng ta mà buồn thêm. Kết quả đã lấy được hết chưa anh?

Nghe thấy câu trả lời của anh, cậu mới yên tâm hơn, đáp lại:

- Còn một chỗ nữa thôi, khoảng 10 phút nữa sẽ có. Mà Omega kia mắc bệnh gì vậy?

- Cái gì mà... HELLP ấy, em không biết nó là gì nữa, chắc là nghiêm trọng nên chị ấy mới phải mổ lấy thai luôn. 

Sắc mặt vừa mới tốt lên một chút của cậu vừa nghe thấy chữ "HELLP" liền lại tối sầm, bàn tay đang nắm lấy tay anh cũng hơi siết lại.

- Bible? Sao vậy anh?

- Không có gì, anh thấy người đó hơi đáng thương thôi. Hội chứng HELLP... nói chung là khá nguy hiểm. 

Mấy phút sau đó, hai người ngồi cạnh nhau, nhưng cậu không nói gì thêm nữa, chỉ cầm lấy hai bàn tay anh, ủ trong lòng mình muốn cho nó ấm hơn. Sau đó, thấy đã tới giờ, cậu đi lấy nốt tờ kết quả cuối cùng, rồi dắt tay anh, quay về phòng khám đầu tiên. 

Lần này, cậu vẫn để Build bên ngoài chờ, nói là vào trong đợi bác sĩ, đến lượt thì sẽ ra gọi anh vào. Nhìn bên trong quả thật có mấy người nhà bệnh nhân, còn thai phụ thì đều ngồi ở hành lang, nên anh cũng không nghi hoặc gì. 

Cũng mãi một lúc sau, Bible mới ra ngoài, vẫy vẫy tay với anh. Anh khó hiểu khi nhìn thấy vẻ mặt cậu, sự lo lắng luôn thường trực trên đó suốt từ hôm qua sau khi nghe cuộc điện thoại kia của Bubble dường như đã biến mất. Thật kì lạ, rõ ràng ban nãy lúc bước vào, nhìn cậu vẫn rất bất an. 

Kết quả kiểm tra không có vấn đề gì đặc biệt ngoài việc thiếu máu và dinh dưỡng, điều mà đã luôn được bác sĩ nhắc đi nhắc lại mỗi lần anh vào viện. Cái đáng lo ngại nhất bây giờ chỉ là tinh thần của anh, theo kết quả các cuộc nói chuyện với bác sĩ tâm lí mỗi tuần, thì tạm thời vẫn chưa có tiến triển. 

- Bible, đã đến đây rồi, hay anh với em qua thăm Bubble luôn đi. 

- Không cần thiết đâu, cô ấy không sao nữa rồi. Đã gần trưa, sáng nay em cũng chỉ ăn tạm một cái bánh ngọt, chúng ta mau đi ăn thôi. 

Anh không đồng ý, là vì sợ người kia sẽ không vui khi thấy em sao? 

- Lần trước em còn chưa xin lỗi tử tế khi làm cô ấy bị thương, cứ qua đó đi anh. Ngồi một lát rồi mình đi ăn vẫn chưa muộn mà, dù gì nãy ăn muộn nên em vẫn chưa đói.

Bible cuối cùng vẫn nghe theo lời anh, cùng anh qua phòng bệnh mà Bubble đang nằm. Đến nơi thì trên giường không có ai, nhưng lại có tiếng động từ nhà vệ sinh, nên cả hai ngồi trên sofa đợi. 

Khoảng 5 phút sau, Ann và Bubble mới từ trong bước ra, trông vẻ mặt Bubble vẫn không tốt như hôm trước. Anh thấy thế thì lo lắng:

- Bubble, em không sao chứ?

- Hôm nay vẫn nôn nhiều à? - Cũng cùng lúc đó tiếng cậu vang lên. 

Bubble thấy hai người thì có vẻ rất vui, bước chân tiến về phía họ cũng có lực hơn hẳn. Chiếc ghế sofa rất dài, họ đang ngồi ở phần giữa, cả hai bên đều trống, nhưng cô thay vì tiến đến ngồi cạnh cậu như anh dự tính, thì lại trực tiếp ngồi xuống cạnh anh. 

- P'Build, anh... à Bible nữa, hai người đến thăm em sao?

- Ừm, em thế nào rồi? Vết thương trên tay... anh xin lỗi nhé. - Nhắc đến chuyện hôm trước, trong lòng anh vẫn rất áy náy. Những chuyện xảy ra sau đó anh khá mơ hồ, nhưng vẫn nhớ mang máng hình như cô đã chảy rất nhiều máu.

Nét mặt Bubble tuy vẫn tiều tụy nhưng tựa hồ như có chuyện gì đó rất vui vẻ, nụ cười với anh cũng càng rạng rỡ xinh đẹp:

- Chuyện nhỏ mà, không sao đâu anh. Bé xíu như vậy, vài hôm là hết ấy mà. 

Nói xong, cô còn giơ cánh tay bị cứa hôm trước ra cho anh xem, quả nhiên hôm nay đã thấy lên da non. Vết thương hơi dài nhưng không sâu, còn chẳng cần băng lại nữa, làm anh cũng phải giật mình. 

Sao lại không nghiêm trọng như trong trí nhớ của anh, thế này thì làm sao sẽ chảy nhiều máu như thế kia được chứ? Không lẽ anh nhớ nhầm?  

Ann cạnh đó cũng chêm vào:

- Vết thương ấy chỉ như hồi còn bé đùa giỡn xô đẩy nhau, không có gì đáng bận tâm đâu P'Build. Bubble vẫn khỏe lắm, chỉ cần hết nôn là sẽ được xuất viện thôi. 

- Em... nôn rất nhiều sao? - Cả lần trước và lần này anh tới thăm đều bắt gặp cảnh cô nôn, theo lời cậu và Ann thì có vẻ cô còn nôn rất nhiều. - Không sao chứ? Bác sĩ nói gì?

- Do em bị chấn động não sau tai nạn hôm trước thôi, không có gì đáng ngại cả.

Nếu là bình thường, Build sẽ lập tức tin lời nói đó, nhưng kết hợp với những gì hôm nay đã nghe thấy ở khoa sản, lại chẳng tin nổi nữa. Chấn động não nên nôn, không phải quá trùng hợp sao? Nhưng anh cũng không muốn nghĩ thêm nữa, cứ coi như không biết gì là được rồi. 
...

Hai người không ở lại đó quá lâu. Bible chở anh đi ăn dimsum ở quán hôm trước Apo giới thiệu, cũng ngay gần bệnh viện, sau đó cả hai cùng về nhà. 

Tong đã về Bangkok, còn hẹn anh và cậu sang nhà y ăn tối. Anh không quá muốn đi, tự biết tình trạng của mình gần đây không quá tốt, anh không muốn gặp bạn bè, nhưng khi Tong bảo chỉ có hai người, thêm Apo và Us nữa, anh cũng đồng ý. 

Về đến nơi thì đã hơn 1h chiều, quá giờ nghỉ trưa thường ngày của anh. Nhưng sáng nay đã dậy sớm, tối ra ngoài còn chưa biết mấy giờ sẽ về, cậu sợ anh mệt nên vẫn giục anh vào phòng chợp mắt một lúc. 

Nằm trên giường, trong vòng tay quen thuộc, mặc dù đêm qua gần như thức trắng, nhưng nửa tiếng nữa trôi qua, anh vẫn chẳng có dù chỉ là một chút cảm giác buồn ngủ. Cậu thấy thế thì cũng không ép anh nữa. Cả hai cùng im lặng thật lâu, trong không gian yên ắng chỉ có tiếng thở của họ.

Bible nghĩ rất lâu, rồi đột nhiên lên tiếng:

- Build, chúng ta có thể nói chuyện được không?

Nghe được tiếng "Ừm" nho nhỏ từ người trong lòng, cậu lại tiếp tục:

- Em có cảm giác dạo này chúng ta ngày càng xa cách không? Tôi cảm giác em cũng không tình nguyện trò chuyện với tôi nữa. 

- Anh nghĩ nhiều rồi, chỉ là gần đây em không khỏe nên ít nói hơn thôi. - Anh ngừng lại, rồi lặp lại câu nói anh đã nói rất nhiều lần. - Chúng ta vẫn rất tốt, không phải sao? 

Lời của Build, cả anh và cậu đều rõ đó không phải sự thật. 

- Bệnh của em, không phải hoàn toàn là do thay đổi nội tiết tố đúng không? - Dự đoán trước rằng anh nhiều khả năng sẽ vẫn không trả lời, nhưng cậu lại tự động viên mình, quyết tâm hỏi thêm một lần nữa. - Em... có đang giận hay không thoải mái với tôi về việc gì không?

Lúc còn ở bệnh viện, cậu có hỏi bao nhiêu lần, thì kết quả vẫn là con số không, sau đó cậu cũng chẳng dám hỏi nữa. Mất bao lâu, đến tận hôm nay, Bible mới có thể tích được đủ can đảm mở miệng, thấy anh chần chừ còn hi vọng nhiều hơn một chút. Nhưng rồi, anh vẫn chỉ nói một chữ "Không", dội cho cậu thêm một gáo nước lạnh, cũng đưa cuộc nói chuyện hoàn toàn chìm vào trong bế tắc.

Cậu khẽ thở dài, đặt một nụ hôn lên trán anh:

- Nếu có chuyện gì làm em khó chịu, làm em suy nghĩ hay phiền lòng, có thể nói với tôi được không? 

Đáp lại cậu chỉ là một cái nhắm mắt. Biết anh giả vờ ngủ, nhưng cậu cũng không nỡ vạch trần, chỉ đành im lặng ôm anh, im lặng suy nghĩ. 

Cậu tự hỏi, tình trạng bế tắc thế này, bao giờ mới kết thúc đây?
...

Vấn đề liên quan tới y tế được đề cập tới trong chương này và cả những chương sau đều là do mình tìm hiểu trên Google, nếu có gì sai sót mong được các bạn thông cảm.

Hội chứng HELLP là gì?

Hội chứng HELLP là rối loạn liên quan tới tiền sản giật, nếu không chữa trị kịp thời, có thể gây tử vong. HELLP là một dạng thường gặp ở 5 – 8% phụ nữ đang mang thai, phổ biến nhất là sau tuần 20 khi mang bầu. Triệu chứng của HELLP thường khá mơ hồ, rộng và rất khó để nhận biết, chẩn đoán sớm.

Từ lâu, nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng tiền sản giật có thể liên quan đến các triệu chứng tan máu, tăng men gan và giảm tiểu cầu. Tiến sĩ Louis Weinstein coi các dấu hiệu và triệu chứng cấu thành đó tạo thành một thực thể tách ra từ chứng tiền sản giật nặng. Vào năm 1982 ông đặt tên cho tình trạng này là hội chứng HELLP dựa theo các đặc điểm của nó: ()

H – Hemolysis (tan máu)
EL – Elevated liver enzymes (tăng men gan)
LP – Low platelets (giảm tiểu cầu)

Hội chứng có thể khó chẩn đoán, đặc biệt khi không có hiện tượng huyết áp cao và protein trong nước tiểu. Các triệu chứng của HELLP đôi khi bị nhầm lẫn với viêm dạ dày, cảm cúm, viêm gan cấp tính, bệnh túi mật hoặc các bệnh lý khác trong .

70% trường hợp sản phụ bị hội chứng HELLP xảy ra trước sinh và 30% xảy ra trong vòng 48 giờ đến 7 ngày sau sinh. 20% phụ nữ mắc hội chứng này sau sinh không hề có biểu hiện của trước khi sinh. Tỷ lệ tái phát ở những lần mang thai kế tiếp là 3% đối với HELLP, 10-14% đối với IUGR (chậm phát triển trong tử cung) và 18 – 20% đối với tiền sản giật.

Tỷ lệ tử vong do hội chứng này đã được báo cáo lên đến 30%. Đó là lý do tại sao các mẹ bầu cần nhận thức được tình trạng bệnh và các triệu chứng của nó để có thể can thiệp điều trị sớm.

Triệu chứng của HELLP

Hội chứng HELLP ở sản phụ là một rối loạn hiếm gặp, ảnh hưởng dưới 1% tổng số thai kỳ. Tuy nhiên, đây là một vấn đề lớn ảnh hưởng đến sức khỏe mẹ bầu, có thể đe dọa tính mạng của cả mẹ và thai nhi. Hội chứng này thường xuất hiện trong ba tháng cuối của thai kỳ, nhưng có thể xảy ra sớm hơn, hoặc sau khi sinh. HELLP có thể biểu hiện khác nhau ở mỗi người và dễ nhầm lẫn với triệu chứng của bệnh cúm, dạ dày, thường gặp như:

Mệt, khó chịu trong vài ngày; Buồn nôn, nôn ói; Đau nhức cơ vai, cổ, thượng vị hoặc 1 phần tư trên phải vùng bụng;Đau thượng vị hoặc đau ¼ trên phải vùng bụng có thể do tắc nghẽn dòng máu lưu thông ở xoang gan gây ra bởi sự lắng đọng của fibrin nội mạch; Đau đầu và rối loạn thị giác; Tăng cân do phù toàn thân, và protein niệu trên 1+ (trong 90% các trường hợp); Sưng tấy, đặc biệt là ở khu vực tay hoặc mặt; Đau khi hít thở sâu...

Chỉ bác sĩ mới có thể chắc chắn rằng các triệu chứng bạn gặp phải không phải là dấu hiệu của các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng. Do đó, bạn cần gặp bác sĩ để được chẩn đoán và can thiệp kịp thời khi có dấu hiệu khác thường khi mang thai.

Nguyên nhân gây ra

Hiện vẫn chưa xác định chính xác nguyên nhân của HELLP, tuy nhiên sự xuất hiện của hiện tượng rối loạn đông máu được xem là yếu tố chủ yếu. Một số chuyên gia cho rằng đây là một dạng tiền sản giật nặng, một tai biến sản khoa do huyết áp cao. Khoảng 10 – 20% phụ nữ gặp tiền sản giật sẽ tiến triển thành hội chứng HELLP trong sản khoa.

Hệ quả

Bệnh nếu không được phát hiện sớm và can thiệp kịp thời có thể dẫn đến những biến chứng nguy hiểm như:

Vỡ gan; Máu tụ dưới bao gan, nứt gan; Suy thận; Chảy máu (băng huyết) quá nhiều trong khi sinh; Đột quỵ; Nhau bong non; Phù phổi cấp; Ngạt chu sinh gây tử vong cả mẹ và thai nhi...

Những lý do phổ biến nhất khiến mẹ nguy kịch, thậm chí tử vong là do vỡ gan hoặc đột quỵ (phù não hoặc xuất huyết não). Vì thế, phát hiện và điều trị sớm là chìa khóa để ngăn ngừa những biến chứng này. Tuy nhiên, một số biến chứng có thể xảy ra ngay cả khi điều trị và ảnh hưởng đến mẹ và bé sau khi sinh.

Một số nghiên cứu cho thấy, những em bé sơ sinh có cân nặng dưới 2000 gram được sinh ra từ mẹ mắc bệnh cần nằm viện lâu hơn và có thể phải chăm sóc bằng máy thở. Ở các nước phát triển, tỷ lệ thai chết lưu (trẻ chết trong tử cung sau 20 tuần) là 51/1.000 ca mang thai. Tỷ lệ này cao hơn cả tiền sản giật nặng và sản giật.

Tử vong chu sinh nói chung (thai chết lưu cộng với tử vong sơ sinh) dao động từ 7,7% – 60%. Hầu hết những ca tử vong này được cho là do nhau bong non (bánh nhau tách sớm khỏi tử cung), nhau bong non do ngạt trong tử cung (thai nhi không nhận đủ oxy) và sinh quá sớm.

Nguy cơ tái phát tất cả các dạng tiền sản giật sẽ CAO HƠN đối với các phụ nữ có tiền sử mắc bệnh. Tỷ lệ tiền sản giật trong những lần mang thai tiếp theo dao động từ 16 – 52%, với tỷ lệ cao hơn nếu khởi phát hội chứng HELLP trong tam cá nguyệt thứ hai. Tỷ lệ HELLP tái phát dao động từ 2 – 19% tùy thuộc vào đối tượng bệnh nhân được nghiên cứu.

Phương pháp điều trị

Phương pháp can thiệp hội chứng HELLP sau sinh là chấm dứt thai kỳ và nhanh chóng đưa thai nhi ra khỏi tử cung. Xử trí ổn định huyết áp nếu có, và những biểu hiện khác của HELLP như cơn co giật, DIC cũng như theo dõi thai. Phần lớn các trường hợp hồi phục hoàn toàn trong vòng 24 – 48 giờ hoặc trong vòng 5 ngày sau sinh, tuy nhiên một số trường hợp có thể kéo dài các triệu chứng đến 14 ngày. Với trường hợp mắc hội chứng HELLP nhẹ thì chỉ cần dùng corticoid và thuốc hạ huyết áp.

Hầu hết phụ nữ mắc HELLP sẽ hồi phục hoàn toàn nếu tình trạng này được điều trị sớm. Các triệu chứng cũng cải thiện đáng kể sau khi sinh em bé và sẽ biến mất trong vài ngày đến vài tuần sau khi sinh. Tuy nhiên, sản phụ cần được bác sĩ theo dõi chặt chẽ sau sinh để đánh giá bệnh đã được điều trị hoàn toàn.

Đối với thai nhi, HELLP dẫn đến nguy cơ sinh non nên trẻ được sinh ra trước 37 tuần cần theo dõi cẩn thận trong bệnh viện trước khi được về nhà.

Nguồn: https://tamanhhospital.vn/hoi-chung-hellp/

và một số link khác mình tìm được trên Google. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro