48.Bảy phần lạnh nhạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày buồn nhất không phải là ngày cô ấy rời xa tôi , chẳng qua là ngày mà cô ấy đã không còn xem tôi là tất cả . Ngày tận cùng của tan vỡ , không phải là ngày tôi nhìn thấy cô ấy làm vợ người ta , chẳng qua là ngày tôi cùng cô ấy bước vào lễ đường , nhưng dường như ba chữ " con đồng ý " hoàn toàn đã do một người khác nói thay .

Hôn lễ được tiến hành trong tiếng reo hò chúc phúc của mọi người , mọi người ở đây mà Phạm Hương nhắc đến bất quá chỉ là bạn bè và đồng nghiệp . Đây là một hôn lễ không có sự góp mặt của hai bên gia đình , ba của Lan Khuê hiện tại vẫn ở Thâm Quyến điều trị , Vương Yên Tử tuy rằng có mặt ở Việt Nam cũng không đến tham dự ngày trọng đại này .

Cách đó ba tiếng trước khi Lan Khuê bước vào lễ đường , Yên Tử đã đích thân hẹn nàng ra ngoài gặp mặt . Nữ nhân họ Vương đó một mực khuyên can nàng từ bỏ , tuy rằng Phạm Hương là con nuôi nhưng không có nghĩa sẽ dung túng . Yên Tử không tha thứ cho cô , đồng thời cũng không muốn Lan Khuê mù quáng đi theo một tình yêu như vậy .

" Mẹ , con biết con cần phải làm gì ? Mẹ chúc phúc cho con có được không ? " - đó là một trong những lời hiếm hoi còn sót lại thuộc về nàng , trước khi giống như hoàn toàn biến thành một người khác .

" Nếu như con chỉ vì đứa con trong bụng , quả thật là một điều ngu ngốc "

Bởi vì Yên Tử thuộc tuýp người phụ nữ mạnh mẽ , cảm thấy nhấc lên được sẽ bỏ xuống được . Phụ nữ không cần phải vì một đứa con ràng buộc , loại chuyện Phạm Hương đã gây ra cho nàng không thể nói bỏ liền có thể mặc nhiên bỏ qua .

Cuộc trò chuyện đó không kéo dài được 10 phút , Vương Yên Tử tức giận rời khỏi xác định cũng sẽ không đến dự hôn lễ của nàng . Nhưng một chút Lan Khuê cũng chưa từng giận mẹ chồng  , chẳng qua là bởi vì bà ấy quá yêu thương nàng nên khó lòng chấp nhận .

" Quả nho nhỏ , một người ba lấy máu của mẹ con để nuôi người khác , con có cần hay không ? " - đưa tay lên xoa lấy phần bụng vẫn chưa có dấu hiệu nhô lên của mình , một nụ cười bi thương khẽ buông trên gương mặt dần trở nên vô hồn hơn bao giờ hết .

Phải , đứa con chính là một phần trong quyết định quay trở về của Lan Khuê . Bởi vì quả nho nhỏ của nàng không may mắn như bao đứa trẻ khác , nó bị dị tật bẩm sinh đã vô cùng tội nghiệp , nàng không muốn nó lại mang theo cụm từ là đứa con rơi , không có một gia đình hạnh phúc .

Nhưng bên cạnh đó nàng cùng với Phạm Hương cũng có một thoả thuận , điều này cũng đã được cô đồng ý thông qua mà không hề mảy may suy nghĩ . Sau khi kết hôn , cô phải giao lại cho nàng tất cả chứng cứ phạm tội của Trần Khắc Bửu , đồng thời phải giao ba của nàng cho cảnh sát , không được phép canh giữ trái phép ông ấy trong tầm kiểm soát của cô .

Nàng không mù quáng bao che cho ba mình , đích thân Lan Khuê sẽ để cho cảnh sát Thâm Quyến lấy lại công bằng cho những người bị hại . Nhưng nàng tuyệt đối không để Phạm Hương dùng tư thù hành hạ ông ấy , giống như những gì cô đã làm trong suốt thời gian ông ấy bị tai biến ở Thâm Quyến .

Hơn hết về chuyện của Sophia , nàng không đồng ý để cô gặp lại cô ấy trong bất kỳ hoàn cảnh nào . Nếu như cô không làm theo những thoả thuận này , giấy ly hôn chính là giải pháp cuối cùng của họ .

-----------

Những tưởng đâu mọi việc đã đi đến được kết quả tạm cho là ổn thoả , nhưng Phạm Hương lại khó lòng ngờ được những bi kịch của họ chỉ mới bắt đầu . Cô biết sau khi Lan Khuê trở về , đối với cô ba phần yêu thương bảy phần lạnh nhạt , nhưng chỉ cần ngày nào cô còn nhìn thấy nàng , cho dù có bao nhiêu sự trả giá từ người con gái đó , có gì là không thể đánh đổi ?

" Em lại ăn không được sao ? Chờ một chút chị đổi lại món khác "

Món cá hấp bình thường Lan Khuê hảo hảo yêu thích , cô phải mất rất nhiều tiếng làm ra loại hương vị quen thuộc này . Nhưng hôm nay chỉ cần ngửi được mùi của nó , nàng đã phải chạy ngay vào toilet nôn thốc nôn tháo , mãi một lúc sau vẫn còn cảm giác vô cùng khó chịu .

Bọn họ lấy nhau cũng phải một tuần hơn , nhưng Phạm Hương vẫn không hề hay biết sự có mặt của đứa con trong bụng Lan Khuê . Bởi vì lần thứ hai tiến hành thụ tinh nhân tạo , rõ ràng bác sĩ đã nói ca phẫu thuật đó không thành công . Hơn hết nàng vẫn không hề đề cập với cô chuyện có con , nên hiển nhiên Phạm Hương không có chút mảy may suy nghĩ đến những biểu hiện này vốn dĩ là của một thai phụ .

" Khuê , theo chị vào viện kiểm tra đi , dạ dày của em dường như có vấn đề rồi " - ba hôm liên tục đều nôn trong bữa ăn , thân hình càng lúc càng trở nên yếu ớt , làm sao cô có thể không lo lắng. 

" Trước đây ở Thâm Quyến em từng nói với chị em rất ghét bác sĩ , bây giờ em lại nói cho chị biết em còn căm thù cả bệnh viện " - trận nôn khan vừa rồi khiến Lan Khuê vô cùng mệt mỏi , lúc nói chuyện đáp lại cô phải ngã đầu ra sau sofa tìm điểm tựa .

" Nghe lời chị , cơ thể của em rõ ràng có vấn đề " - cô biết trong câu nói của Lan Khuê ám chỉ điều gì , nhưng sức khoẻ vẫn là quan trọng nhất .

" Chính bởi vì em nghe lời chị nên em mới có kết cục này , bác sĩ Phạm chị yên tâm đi , bị lấy máu 5 năm còn không sao ? Nôn một trận cũng không chết được đâu "

Cốc thủy tinh bị đánh rơi trên mặt sàn lạnh lẽo , sự tức giận của em chính xác là đang trút vào tôi . Dần dần tôi có thể nhận ra rằng , em ấy trở về là để mỗi ngày mỗi giờ đều dằn vặt lấy tội lỗi tôi đã từng gây ra . Em thành công rồi tiểu tình nhân à , không phải ..một tuần trước em đã trở thành vợ của tôi . Nhưng không phải chị buồn bã vì sự lạnh nhạt này của em , là chị đau lòng cho một vết thương đã ghim quá chặt vào tim em , mãi mãi cũng khó lòng xoa dịu .

Một con người ngày ngày bận rộn với blouse trắng , mấy hôm nay dùng tất cả ngày phép của mình chỉ để mặc tạp dề . Nàng không ăn được những loại gì , cô từ nay về sau cũng sẽ không nấu nữa . Rất may mắn tuy rằng Lan Khuê vẫn rất lạnh nhạt với cô , nhưng không bướng bỉnh đến nổi không ăn những thức ăn do cô nấu . Trước đây cô luôn xem một ca phẫu thuật thành công chính là thành tựu , cho đến bây giờ loại thành tựu lớn nhất của cô , chính là một hôm nào đó cô nấu ra được một bữa ăn khiến nàng không bị nôn là được .

" Hôm nay chị phải đi làm rồi , nhưng chị nhất định sẽ không nhận lịch tăng ca " - soạn vội vàng cuốn bệnh án , nhìn qua một lượt đồng hồ cũng chỉ kịp nói với Lan Khuê vài câu .

Bộ đầm ngủ trên người Lan Khuê có thiết kế khá rộng , nhưng nàng dám chắc rằng Phạm Hương không nhìn ra chi tiết này . Lặng lẽ vào bếp tự lấy cho mình một cốc nước , không mảy may để ý đến là ai vừa rồi đã nói những gì .

" Nếu như là giật mình thì lên phòng ngủ thêm một chút , còn nếu như em thức rồi nhớ phải dùng bữa đấy " - hiện tại cũng chỉ tầm 6h hơn thôi , Lan Khuê trước giờ cũng chỉ có giật mình mới thức dậy vào giờ này .

" Còn nữa ..." - cô chỉ muốn nhắc Lan Khuê nếu có nôn nhớ phải gọi cho cô về , nhưng lại rất nhanh nghe phải tiếng cáu gắt của nàng .

" Chị nói đủ chưa vậy ? Thật phiền phức "

Chẳng phải bộ dạng đó là bộ dạng trễ giờ đi làm sao , còn đứng ở đó nói đến bao giờ nữa . Trước đây sao không thấy chị chu đáo như bây giờ ? Nếu như chỉ muốn bù đắp mà phải làm đến mất tự nhiên như thế , xem ra nàng cũng nhận không nổi .

Thôi đi cô cũng không có thời gian tiếp tục quấy rối nàng , hôm nay có một ca phẫu thuật diễn ra rất sớm . Có điều lúc cô vừa ra khỏi cửa , từ phía sau đã nghe thấy tiếng gọi của Lan Khuê . Sau khi cô quay người lại đã ngay lập tức nhận phải thứ nàng ném vào người mình , bất quá cũng chỉ là chiếc blouse quen thuộc hôm trước cô từ bệnh viện đem về thôi .

" Đem mấy cái thứ này đi đi , khoác lên người bộ dạng đạo mạo bác sĩ đó của chị . Đừng để nó ở trước mặt em , vô cùng chướng mắt "

Lan Khuê đem chiếc blouse ném thẳng vào người cô , ngay sau đó liền bỏ lên phòng nửa phần cũng không quay đầu lại . Tuy nhìn qua loại tình huống đó có chút phũ phàng , nhưng kể từ khi Phạm Hương tiếp nhận chiếc áo tâm trạng liền vui vẻ tột độ .

Bởi vì hôm trước cô đem nó về là ở trong trạng thái bị bẩn một góc do thuốc nhuộm , hôm nay đã trả lại tình trạng nguyên vẹn , hương nước xả vải cũng tuyệt nhiên là mùi cô yêu thích . Còn có ai khác ngoài Lan Khuê đã giặt sạch nó chứ ? Vừa rồi ném cho cô cũng bởi vì sợ rằng cô hấp tấp sẽ bỏ quên có đúng không ?

" Em à , hương nước xả vải hơi đậm rồi đấy . Mùi ngọt ngào như vậy , chị làm sao chịu nổi "

Âm thanh đóng vội cửa ra vào sau khi để lại một câu nói , cô biết rõ Lan Khuê nghe được tất cả những gì mình vừa nói ra . Cũng như sẽ hoàn toàn hiểu rõ những gì mình nhắn nhủ , bảy phần lạnh nhạt đó hy vọng em trụ được lâu hơn .

" Cũng không biết chị ấy ngây thơ hay cho rằng ai cũng ngây thơ như cách mà chị ấy suy nghĩ " - lại một nụ cười bị vùi sâu trong lớp chăn bông ấm áp , không khí bên ngoài không lạnh , phải chăng lạnh nhất chính là ở lòng người thương tổn  .

To be continued ...

P/s : Đùa chứ ? Viết truyện mà dễ đoán quá rồi ai coi 🙃

#PhiuPhiu












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro