29.Đối mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhiều giờ sau đó giữa họ cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm dài , ngay cả việc muốn cô lễ ốc cho mình ăn cũng không còn hứng thú . Tối đó Phạm Hương thật sự ngủ không được , cả một đêm lắm lúc sẽ cựa mình giữa hai chân mài lại bắt đầu nhíu chặt . Lan Khuê còn cho rằng lão công bị rượu làm cho vật vã , thực chất Phạm Hương một chút cũng chẳng say .

Tối qua cứ một lúc nàng lại canh chừng cô , nên giấc ngủ cũng không sao vào sâu được . Đến 9h sáng ngày hôm sau mới có thể thức giấc , cũng may công việc của nàng tự do về thời gian , nên cũng không cần sáng sớm liền phải ra khỏi nhà như Phạm Hương .

" Hôm qua chị đã ngủ không ngon , sáng nay lại còn thức sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho em làm gì chứ ? "

Bác sĩ Phạm này có đôi khi sẽ chu đáo như vậy , nhưng có đôi khi lại khiến cho người ta lo lắng không ít . Giống như hôm qua vậy , tự dưng nói bâng quơ về thân thế của mình , rồi lại úp úp mở mở giống như chỉ nói có nửa phần . Hôm nay nhất định nàng phải hỏi cho ra lẽ , thật sự khiến người ta ăn uống không ngon .

Loại chuyện hệ trọng vẫn nên bàn bạc ở nhà , Lan Khuê vì thế tạm thời không đến bệnh viện tìm cô . Dạo gần đây cũng không có thêm dự án với nhóm biên kịch , dù sao series phim kinh dị đó cũng đã hoàn thành . Hiện tại có thể nói Lan Khuê vô cùng rảnh rỗi , đành phải đi quanh các quán cà phê tìm một khung cảnh thích hợp để cho ra đời một tác phẩm mới .

" Bỏ đi , bỏ đi , không suy nghĩ ra được gì cả " - laptop đáng thương bị gấp xuống thật mạnh , trong đầu nàng cứ nghĩ mãi về chuyện tối qua , một chút cũng không " khai bút " nổi .

" Còn tưởng phải đi bar đi club mới gặp em chứ ? "

Một ly cà phê đậm đặc để cạnh soda dưa lưới đã tan đi phần nào của Lan Khuê , phút chốc làm cho tiểu tình nhân nhà bác sĩ Phạm phải ngước lên nhìn . Cũng không phải thể loại yêu râu xanh nào , bất quá chỉ là một cô gái xinh đẹp nhìn có phần hơi quen mắt .

" Em nhìn tôi vậy là ý gì ? Không nhận ra tôi ? " - hôm đó em còn nói nếu như không có lão công gì đó , em sẽ suy nghĩ lại có nên thích tôi hay không ? Bây giờ làm như chưa quen biết ...

" Nhìn kỹ có chút quen mắt , chắc vô tình đi ngoài đường đụng mặt thôi có gì to tát "

Lan Khuê chán nản đem ly soda của mình khuấy lên một chút , đang bận suy nghĩ chuyện của lão công , ở đâu xuất hiện kẻ nào đến nhận mặt bà con thế nhỉ ?

Hủ hèm nhỏ ? Thì ra em không hẳn biết cách sỉ nhục người ta ở trên giường . Bình thường em cũng có thể lãnh đạm như vậy , dù sao hôm đó tôi cũng là người cứu em ra khỏi đám háo sắc kia . Đúng là không biết sống chết ...

" Sao lại cộc cằn như vậy ? Có chuyện cãi nhau với lão công rồi ? " - Icy dĩ nhiên không thèm chấp nhất trẻ nhỏ , cũng chưa từng thấy cô ấy đối với ai kiên nhẫn như Lan Khuê .

" Nói , chị là ai ? " - chiếc muỗng ngay lập tức hướng về phía Icy , trong đôi mắt của Lan Khuê tràn đầy sát khí .

" Hôm đó em ra ngoài tìm đối tượng ngoại tình hoàn hảo , đúng lúc lại chọn đúng tôi " - hủ hèm nhỏ có những người em không thể va vào , dù có là chỉ duy nhất một lần đi nữa .

" Còn tưởng ai xa lạ , hoá ra là cái dạng nhìn được chứ xài không được "

Vừa rồi Lan Khuê quả thật nhớ không ra , nhưng bây giờ nhắc lại liền khiến nàng một phen cười khinh bỉ . Icy phải không ? Chị xem tôi là dạng nữ nhân dễ bị người khác trêu đùa à ? Xem bộ mặt của chị , cười chết người ta rồi .

Em không nhớ dung mạo của tôi vẫn còn chấp nhận được , nhưng thứ không đáng nhớ nhất em lại nhớ rõ đến vậy . Hủ hèm nhỏ , thật có bản lĩnh muốn người khác muốn đem em đánh nát mông đi .

" Sao đây ? Bộ nói không đúng hay sao ? Nhìn chị có vẻ không hài lòng "

Nói tới nói lui cũng phải cám ơn Icy xài không được , nếu như hôm đó lựa nhầm tên háo sắc thật sự , sau đó cùng người ta lăn đến cuối giường sẽ khiến Phạm Hương khó lòng tha thứ a . Trong cái rủi vẫn có cái may , Lan Khuê tự trong thâm tâm thật lòng cảm tạ Icy .

" Tôi chẳng qua chỉ muốn trêu chọc em một chút , em cho rằng tôi thật sự muốn em " - gương mặt của đại ngự tỷ cũng bị Lan Khuê làm cho đổi sắc , bất quá vẫn không sao chấp nhận được người ta nói khả năng giường chiếu của mình không ổn .

" Ò "

Được rồi Icy , không cần phải thẹn hoá quá giận chứ ? Lan Khuê mặc dù biết Icy chỉ đang dối người dối mình , vẫn cố ý chừa cho chị ấy một đường lui . Ngoại trừ lão công ra , đây là cô gái duy nhất có thể khiến Lan Khuê hảo hảo đặc biệt yêu thích nha . Bất quá chỉ dừng lại ở mức độ muốn kết giao bằng hữu thôi , người ta đối với lão công vẫn một lòng một dạ .

" Ly cà phê này của chị để tôi mời , coi như cám ơn Icy đại ngự tỷ hôm đó đã giữ lại sự trong sạch cho tôi "

Lan Khuê một lượt nhìn qua đồng hồ trên tay , ngay tức khắc đem laptop bỏ vào trong balo , ra hiệu gọi phục vụ đến thanh toán giúp mình ly cà phê trên tay của chị ấy . Rất nhanh đã rời khỏi ghế ngồi , hướng về phía cửa ra vào nhanh chóng ly khai .

" Hủ hèm nhỏ , lần sau tôi muốn gặp em phải tìm ở đâu " - không phải làm em giận rồi chứ , có đi cũng đâu cần phải đi nhanh như vậy .

" Gặp ở khách sạn có logo khói thuốc " - Lan Khuê tạm dừng lại những bước chân trên giày cao gót , trước khi đi còn không quên trêu chọc Icy .

" Em ..."

Lợi dụng lúc chị ấy vẫn đang tức giận , nàng đã như vậy rời khỏi còn bắt vội một chiếc taxi . Không phải muốn trốn tránh Icy , chẳng qua đã đến giờ thăm bệnh ở bệnh viện mà Hồ Phi đang nằm . Hôm nay nàng lại đến thăm chị ấy , hơn hết cũng muốn từ nơi của Hồ Phi khai thác chút ít về thân thế của Phạm Hương .

" Tôi cũng đâu có ăn thịt em , cần gì phải đi nhanh như vậy ? " - Icy luyến tiếc buông lời trách móc , nhưng không lâu sau đó lại nhìn thấy tấm danh thiếp của nàng cố tình để lại trên bàn , ở phía sau ly soda còn uống dở .

" Nhà biên kịch : Trần Ngọc Lan Khuê , sdt : ... " - Hủ hèm nhỏ , xem ra em cũng không đến mức vô tình lãnh đạm .

-----------

Dọc đường đi nàng cố gắng ghé lại ở một vài địa điểm , chủ yếu để mua một ít quà cùng vài giỏ hoa quả dùng để đi thăm bệnh Hồ Phi . Mặc dù chị ấy có vẻ giống như còn giận nàng , nhưng dù sao đối phó với Hồ Phi vẫn dễ hơn đối với lão công . Nàng thật sự muốn biết Phạm Hương có lai lịch ra sao ? Tại sao phải úp úp mở mở làm người ta khó chịu .

" Cục mỡ nhỏ ? Em sợ chưa đủ hại chết tôi sao lại còn đến đây ? " - mặc dù bề ngoài làm ra vẻ chán ghét Lan Khuê , nhưng từ lâu cũng không thèm giận dỗi tiểu tình nhân nhà Phạm Hương nữa .

" Hôm đó em đánh chị một trận , cũng đã bị lão công dạy dỗ rất kinh khủng . Xém một chút còn bị tâm thần , đừng giận em nữa "

Chị làm sao ? Chỉ bị thương tích chút xíu , người ta bị tên lão công bạc đãi cả thể xác lẫn tinh thần . Mới vô cùng tội nghiệp , bất quá còn khoa trương đến độ cố tống ra vài giọt nước mắt , cuối cùng cũng làm Hồ Phi động lòng hỏi han an ủi .

" Nó đánh em hả ? " - tuy rằng không có xác suất này cho lắm , nhưng nhìn Lan Khuê hai mắt đều khóc đến sắp mù rồi . Không tin không được ...

" Vừa trói vừa đánh , chị ấy còn ...còn ..." - có điều gì không đúng đâu , cũng không tính là đang vu oan cho tên lão công họ Phạm .

" Sao lại có thể vũ phu như vậy , cục mỡ nhỏ em yên tâm , lần sau chị gặp lại sẽ mắng chết nó "

Đã nói Hồ Phi dù sao vẫn dễ dãi hơn Phạm Hương rất nhiều , Lan Khuê cuối cùng cũng có thể dỗ ngọt lại chị ấy . Còn dự định khai thác lý lịch của Phạm Hương , cánh cửa phòng bệnh nghe rõ âm thanh có người vừa va chạm . Một người phụ nữ từ bên ngoài bước vào , đã rất nhanh thu hút sự chú ý của Lan Khuê , khi chính miệng Hồ Phi gọi người này là :

" Mẹ ..."

To be continued ...

P/s : Mẹ chồng nàng dâu , âu cũng là đã đến lúc cần gặp nhau .

#PhiuPhiu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro