26.Em là tâm can , là bảo bối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bác sĩ tâm lý cô cũng đã mời đến gần như mỗi ngày một vị , đa số đều ngán ngẩm lắc đầu bỏ về tự cho rằng mình vô dụng . Nói bản thân cô tự gây ra vẫn nên tự giải quyết hậu quả , còn không chỉ có thể đem nàng đến bệnh viện tâm thần càng nhanh càng tốt .

" Khuê Khuê ngoan , mở miệng ra " - hôm nay cô được về sớm hơn mọi ngày , không cần phải nhờ điều dưỡng tự mình chăm sóc cho Lan Khuê .

So với mấy hôm trước , tình trạng hôm nay của tiểu tình nhân đã có chuyển biến tốt hơn . Bằng chứng chính là có đôi khi sẽ mở miệng nói chuyện , làm Phạm Hương có niềm tin sẽ đem Lan Khuê làm cho khỏi bệnh .

" Nóng ... "

Sở dĩ nàng cũng không dự định nói chuyện với cô , nhưng suốt ngày im lặng như vậy cảm thấy nhạt nhẽo muốn chết người ta . Hơn nữa hôm trước trong lúc bọn họ trao đổi với nhau , Lan Khuê có nghe lén được nói muốn đem nàng vào bệnh viện tâm thần . Một phen bị hù đến tỉnh , người ta còn chưa rong chơi đủ , lại bắt nửa đời còn lại phải vô đó . Thật không chịu ...

Còn nữa , tuy nói hiện tại nhìn thấy cô vẫn còn khiến cho Lan Khuê oán hận . Nhưng không biết có phải kiếp trước mắc nợ không ? Vẫn là không nhẫn tâm dứt áo ra đi . Còn im lặng không nói có khi khiến tên bác sĩ Phạm nghỉ rằng nàng khùng thật , chẳng phải có cớ cho chị ta ra ngoài tìm thú vui mới lạ hay sao ?

" Còn nóng không ? " - bộ dạng nửa giận nửa hờn kia có chút đáng yêu , bất quá so với nét mặt mấy hôm trước đúng là bớt u sầu ảm đạm .

" Muốn uống rượu "

Cái gì ? Bây giờ nàng rõ ràng là người bị hại . Chị ta đang muốn dùng yêu thương bù đắp , chỉ hận không thể sủng nàng lên đến tận mây xanh . Còn không được nước làm tới , cũng không phải Lan Khuê của chị .

" Không được , em vẫn chưa khoẻ hẳn " - đừng có nói cô không biết Lan Khuê làm nũng , nhưng ít nhất ra so với thần kinh không ổn định mấy hôm trước vẫn tốt hơn .

Thân thế vẫn còn chưa tốt hẳn , lại muốn bước xuống giường . Vốn dĩ Lan Khuê chỉ muốn hù doạ Phạm Hương một chút , nhưng kết quả cuối cùng lại thật sự té nhào xuống sàn không sao ngồi dậy được . Đã qua đến hơn một tuần rồi , nơi đó của nàng có phải đã hư rồi hay không ? Tại sao vẫn không cử động được , tại sao vẫn còn đau đến muốn khóc luôn thế này ?

" Em bước xuống giường để làm gì , chị lấy cho em là được " - vừa rồi cô bị Lan Khuê doạ đến sắp làm rơi luôn cả tô cháo , chỉ muốn uống rượu thôi cũng không cần liều mạng vậy chứ ?

Hiện tại nhìn Lan Khuê rất giống con rùa nhỏ đáng thương , không thể nào tự mình ngồi dậy được . Đặt qua tô cháo vẫn còn nghi ngút khói , nhẹ nhàng bế lấy cả cơ thể yếu ớt của nàng yên vị một góc trên giường . Đến bây giờ tiểu tình nhân nhà cô cuối cùng chịu không nổi , có bao nhiêu nước mắt đều muốn đem ra dìm chết cô a ~

" Uống một ly thôi cũng được , tại sao phải khóc ? Hay em bị đau ở đâu ? Nói chị nghe "

Vừa rồi cô muốn đỡ Lan Khuê ngồi dậy , sau đó sẽ đem rượu đến cho nàng . Nhưng nhìn thấy tiểu tình nhân khóc đến thành tiếng , đôi vai gầy cũng run lên bần bật rốt cuộc không hiểu chuyện gì đã xảy ra .

" Chị đi đi , đi tìm con Hồ ly tinh đó của chị đi . Em không cần chị phải thương hại em nữa , không cần "

Đủ lắm rồi , kể từ sau khi tỉnh lại nàng cũng chưa từng khóc . Còn tưởng đâu bản thân đã đạt tới ranh giới cao thượng , không còn biết như thế nào là đau lòng nữa . Nhưng đến hôm nay rõ ràng giọt nước tràn ly , đỉnh điểm không thể chịu đựng được nữa .

" Tự nhiên sao lại nhắc đến nó ? " - chuyện của Hồ Phi cô xém một chút đã quên mất , nếu Lan Khuê không nhắc đến đã sớm trôi vào dĩ vãng .

" Trước đây em như vậy chị còn có thể ra ngoài ăn vụng , bây giờ em trở thành phế nhân rồi , chị trước sau gì cũng bỏ em thôi "

Càng nói càng khiến bản thân khóc lớn tiếng hơn , mắt cũng sắp bị nàng dụi đến có thể mù mất rồi . Trước đây thứ khiến Lan Khuê tự tin nhất , chính là bộ dạng mê hoặc người khác của mình . Người ta nói phụ nữ muốn " giữ chồng " , nếu như không thể vào bếp ít nhất cũng có thể ở trên giường .

Khả năng bếp núc của Lan Khuê  không cần bàn cãi , ngay cả nàng tự nấu tự ăn còn cảm thấy có thể ngộ độc chết mất . Nhưng về khả năng  ở trên giường , quả thật luôn khiến Lan Khuê tự tin có thể giữ được tên lão công háo sắc đó .

Hôm trước nhìn thấy Phạm Hương cùng với Hồ Phi , đã giống như sỉ nhục nàng thậm tệ . Nhưng ít nhất ra lúc đó Lan Khuê vẫn còn suy nghĩ hướng khác , là cô nhất thời muốn ra ngoài ăn bánh trả tiền tìm cảm giác mới lạ một chút . Dù sao vẫn không có ai có thể thay thế nàng ...

Nhưng bây giờ thì xong rồi , nơi đó của nàng có phải thật sự bị hư mất rồi hay không ? Hôm trước ở trong bệnh viện lại nghe lén hai nữ điều dưỡng nói chuyện với nhau , nơi đó của nàng tổn thương trầm trọng rất có thể sau này không còn " hoạt động " được nữa . Cứ đơ ra như vậy , một chút cảm giác cũng không có . Tên háo sắc như Phạm Hương còn cần nàng nữa sao ? Trầm trọng hơn nữa chính là ngay cả khả năng làm mẹ , tức khắc cũng không còn cơ hội .

Mấy hôm nay vốn dĩ nàng rơi vào trầm cảm , một phần cũng vì nguyên nhân này . Cho rằng thời gian sẽ có thể khiến nơi đó của nàng hồi phục , nhưng đã nhiều ngày đến như vậy vẫn còn vô cùng đau rát . Xong rồi , thật sự hư rồi .

" Cái gì mà phế nhân , em làm chị cười chết mất " - rốt cuộc cô cũng hiểu lý do khiến Lan Khuê không còn sức sống , không phải ở trong bệnh viện bị người ta gieo rắc vào đầu những thứ này chứ .

" Tên vô lương tâm , chị đi đi "

Loại lão công gì kỳ vậy ? Nàng chưa đủ đau khổ hay sao ? Cho dù ngày hôm nay nàng bị biến thành như vậy , cũng là do một tay chị ấy gây ra . Còn cười đến vô cùng vô lại , khiến cho đôi mắt của Lan Khuê phút chốc lại chìm trong biển nước .

" Lan Khuê ngoan , là chị không tốt . Đừng khóc nữa , em không phải là phế nhân "

" Chị chỉ nói dối , em thật sự hư rồi "

Bất quá Phạm Hương hiện tại chỉ có thể đem nàng vào lòng ôm lấy , từ phía sau xoa nhẹ lấy tấm lưng ong quyến rũ của Lan Khuê . Cật lực yêu thương chiều chuộng , tiểu tình nhân em cho rằng 5 năm qua chị ở bên em , chỉ bởi vì chuyện đó hay sao ?

" Em còn nhớ ở Anh Quốc từng nửa tháng không xuống được giường không ? Bất quá tính đến bây giờ chỉ mới 10 ngày " - nhắc lại lần đó cô quả thật còn ấn tượng sâu sắc , lúc đó Lan Khuê nằm liệt giường hai tuần cũng đâu có khóc đến thảm thương giống bây giờ .

" Nhưng khi đó chị chỉ có mình em , còn bây giờ chị lại thích ra ngoài ăn vụng " - nàng bị Phạm Hương ôm đến không thể thoát ra được , chỉ có thể ở trước ngực cô khóc đến ướt mem một bên áo sơ mi xanh nhạt .

" Cho dù Tiểu Khuê không được nữa , chị vẫn cần em . Bất quá đến lúc đó chị để Lan Khuê làm lão công của chị , vậy được rồi có đúng không ? "

Nếu như nàng thật sự bị hư mất , cô sẽ tình nguyện cả đời nằm dưới thân Lan Khuê chuộc tội . Tuy rằng nói ra thật mất mặt , nhưng cùng lắm chuyện đó cũng chỉ có hai người họ biết . Sợ gì bị người khác chê cười chứ ?

" Là chị nói đó , dù em có biến thành phế nhân cũng không được bỏ rơi em "
" Không phải phế nhân , em là tâm can , là bảo bối "

Mặc cho Lan Khuê không biết có nên tin những lời cô nói hay không ? Nhưng ít nhất ra ở thời điểm hiện tại , nó phần nào cứu vớt được tâm trạng hỗn độn của nàng . Ở trước ngực của cô không ngừng dụi qua dụi lại , nhất thời suy nghĩ nếu như bác sĩ Phạm trở thành " lão bà " của mình , ngực chị ấy giống như chưa dậy thì như vậy , vẫn là có chút thiệt thòi cho mình nha .

" Chị muốn làm gì ? " - nàng còn chưa khóc đủ , Phạm Hương lại đem váy của nàng đẩy lên cao , Lan Khuê nhất thời kinh sợ cả hai chân đều khép lại .

" Để chị xem một chút , vừa rồi em rất đau sao ? " - một tuần nay cô không nhìn thấy Tiểu Khuê , cô thật muốn biết rốt cuộc nó có bình phục lại phần nào hay chưa ?

" Em không chịu " - ám ảnh , rõ ràng người ta còn ám ảnh .

" Không để chị xem thì lại phải vào viện cho người ta xem , em thà để người lạ nhìn em chứ không để lão công em nhìn sao ? "

Nói tới vụ này cô rõ ràng còn ghi thù đám người trong bệnh viện , hôm đó cứ cách vài tiếng liền đem Tiểu Khuê xem qua . Bộ của chùa hay sao vậy ? Bất quá lúc đó cô cũng không làm gì được , nhưng bây giờ nghĩ lại tự dưng khó chịu hẳn lên .

Tiểu tình nhân của cô nghe nói phải vào viện , liền đem hai chân ngoan ngoãn theo động tác của cô mở ra . Dù sao để lão công xem cũng đỡ hơn , còn hơn phải vào bệnh viện .

" Đã không còn đỏ giống mấy hôm trước nữa , vừa rồi có thể do em té mạnh quá đụng trúng vết xước " - vết xước dài trong hoa huyệt của Lan Khuê bị động , dấu tích này là hôm trước móng tay của cô gây ra . Thật đau lòng muốn chết , hối hận quá đi .

" Vậy là em không có bị hư đúng không ? " - mặc dù nói nàng cũng muốn leo lên người Phạm Hương làm lão công , nhưng tự dưng bị " phá của " như vậy có chút không cam tâm .

" Ưn ..."

Tên lão công không trả lời nàng thì thôi đi , còn trưng ra bộ mặt tà đạo cười đến Lan Khuê không hiểu chuyện gì xảy ra . Sau đó liền đem đầu lưỡi của mình liếm nhẹ lấy hoa huyệt của nàng , bất giác khiến cho lông tơ của Lan Khuê đều trỗi dậy rùng mình , không sao ngăn được tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng .

" Em còn sợ mình là phế nhân sao ? Chị mới liếm em một cái , em tự xem đây là thứ gì ? " - Phạm Hương đem một ít chất lỏng trong suốt từ hoa huyệt thấm ra ngoài , trực tiếp xoa nhẹ vào vành môi của Lan Khuê .

Cảm nhận được hương vị của mình , còn bằng hình thức biến thái như vậy . Lan Khuê thật sự bị cô làm cho xấu hổ chui rúc trong chăn , lại cảm thấy thập phần an ủi . Từ giữa hai chân của nàng càng lúc càng ẩm ướt , tuy rằng vô cùng mất mặt , lại khẳng định một chân lý vô cùng chắc chắc : Lan Khuê nàng rốt cuộc vẫn còn xài được a ~

To be continued ...

P/s : Cho dù có làm thụ , cũng phải giống Phiu đầu ngẩng cao bảy thước 😂 . Phê Phê đúng là " dại trai " , ngày tháng sau này đúng là tự làm tự chịu 😌 . Trách ai vô tình ...

#PhiuPhiu





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro