16.Tiểu dụ thụ - Lan Khuê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn nhớ khi vẫn còn ngồi trên giảng đường đại học , rất nhiều lần những sinh viên y khoa được các giảng viên nhắc nhở . Nói rằng khi khoác lên người blouse trắng , nhất định phải có một cái đầu lạnh . Cho dù là đối với bất cứ ai , vậy mà có rất nhiều người khi chứng kiến người thân mình bị đẩy lên xe cấp cứu , vẫn không sao bình tĩnh nổi .

Mặc dù Lan Khuê ngày hôm đó khi được chuyển đi , quả thật không đến nổi giống như mẹ cô vào nhiều năm trước . Nhưng cảm giác ngồi trên chiếc xe đó , với tư cách là một thân nhân khiến cô vô cùng khó chịu .

Thân nhiệt của Lan Khuê khi nhập viện là 42 độ , rất may cô đến kịp . Nếu như để tình hình này kéo dài , sợ rằng con mèo nhỏ đó sẽ một phen sống dở chết dở .

Về phía BMS , sau khi cô hoàn thành ca phẫu thuật cũng được nghỉ trong hôm nay . Nhưng ngày mai Phạm Hương vẫn phải đi làm , có điều cô đối với việc nhìn Lan Khuê nằm mê man trên giường bệnh , thật sự chỉ muốn ích kỷ một phen , chuyện gì cũng không màng đến nữa .

" Lão công , có phải chị không vậy ? " - Lan Khuê đôi mắt không sao mở to lên được , liên tục dụi mắt muốn nhìn rõ người đang ngồi bên cạnh mình .

" Đừng cử động tay đó của em , chảy máu rồi "

Sốt cao kèm với việc uống quá nhiều rượu , khiến cho cơ thể của Lan Khuê mất nước trầm trọng . Từ lúc nằm trên giường bệnh đến bây giờ , cũng đã truyền đến chai nước biển thứ hai .

Vừa rồi Lan Khuê đem tay phải của mình cử động nhiều , khiến kim luồn đâm sâu vào mạch của nàng , làm cho máu bị tác động chảy ngược lên một đoạn . Phạm Hương ngay lập tức đem tay của Lan Khuê để xuống , còn giúp nàng lấy một mảnh khăn giấy ướt lau quanh mi mắt của tiểu bệnh nhân này .

" Lão công , em mệt quá , giống như mới vừa được sinh ra một lần nữa vậy ? " - tay phải cũng bị cô giữ lại , Lan Khuê đành phải sử dụng tay không thuận đặt lên trán của mình .

" Sốt đến 42 độ , xém chút nữa chị phải làm ma chay cho em " - vừa rồi cô có đặt nhiệt kế kiểm tra cho Lan Khuê , đã hạ được một ít rồi xem ra bồi dưỡng thêm vài ngày liền ổn .

Bình thường cô chăm Lan Khuê vô cùng khoa học , thân nhiệt chỉ lên đến 39 độ cũng làm cô lo lắng , chỉ bỏ mặc có vài đêm liền lên hơn 40 độ . Em cũng 24 tuổi rồi đấy , không biết đến bao giờ em mới chấp nhận mình lớn đây .

" Em sợ đến lúc làm ma chay cho em , chị lại phải phẫu thuật cho một ai đó . Đến mồ kia xanh cỏ cũng chưa gặp được chị ... " - tiểu nhỏ mọn Lan Khuê cắn cắn môi đầy ủy khuất , không nhắc đến thì thôi , hễ nhắc lại liền muốn khóc .

" Lan Khuê , chị là bác sĩ " - Phạm Hương đưa tay xoa nhẹ lấy cổ tay của nàng , thở dài một tiếng chỉ đủ cho bản thân nghe .

Bất quá cô cũng không biết nên giải thích thế nào , đối với loại tình huống này rõ ràng cô không tự chủ được . Đem một ly nước đến bên cạnh nàng , môi cũng đã khô khốc đến như vậy , thật sự nhìn thôi bản thân cô hiện tại còn khó chịu hơn cả Lan Khuê .

" Lão công , có một giai đoạn em rất ghét bác sĩ . Lúc nghe chị nói chị là sinh viên y khoa , em đã không muốn tiếp tục giao du với chị nữa "

Rất nhiều người quan niệm của họ về nghề nghiệp đều có một điểm chung , chính là mong muốn con mình có thể khoác lên người blouse trắng . Cũng chưa từng nghe nói có ai chán ghét bác sĩ như Lan Khuê , phải chăng yêu cô và ở bên cạnh cô cũng là quyết định khá lớn với nàng vào thời điểm đó .

" Nhưng ba của em cũng là một bác sĩ đấy thôi , em ghét luôn cả ông ấy à " - cô gái lớn hơn nàng vài tuổi cật lực ôn nhu , đem đôi môi đầy đặn đặt lên trán nàng hôn lấy .

" Ông ấy suốt ngày ở bệnh viện , tâm trí của ông ấy đặt hết ở bệnh án . Có thể nói em bao nhiêu tuổi , học đến đâu , làm nghề gì đều không biết "

Người ta có ba , nàng cũng có . Nhưng nàng lại chẳng cảm thấy có một chút gì từ tình thương của người này , giống như đem nàng ra khỏi bụng mẹ , sẽ đem nàng đặt vào một câu nói trời sinh voi sinh cỏ .

" Lan Khuê ..."

" Ba em là một bác sĩ tốt , nhưng ông ấy không phải là một người cha tốt "

Ít nhất ra trong tâm trí của Lan Khuê , em ấy vẫn còn tin tưởng ba của mình là một vị bác sĩ đúng nghĩa . Nhưng đối với cô mà nói , cô không dám tưởng tượng một ngày nào đó khi biết một sự thật , blouse của ba nàng nhuốm bẩn , lúc đó cô gái của cô phải làm sao để chống chịu .

" Em nói lúc ở Thâm Quyến , em không muốn giao du với chị . Vậy tại sao còn bám lấy chị ? " - chưa đến lúc vạch mặt người đàn ông ấy , hiện tại cô không muốn để Lan Khuê suy nghĩ quá nhiều .

Vốn dĩ nàng cảm thấy có một chút buồn phiền nhìn ra cửa sổ , khi nghe cô chuyển lại chủ đề vừa rồi liền cười thành tiếng . Ngoắc ngoắc tay trái muốn Phạm Hương lại gần mình thêm một chút , ở bên tai của cô thì thầm to nhỏ .

" Tại vì chị thật sự rất soái , hơn nữa em muốn thử cảm giác quen một cô gái sẽ ra sao ? "

Không có nửa lời giả dối , trước đây lúc còn học cấp ba ở Thâm Quyến , nàng thực cứ một tháng là phải thay đổi bạn trai một lần . Không biết là do bọn họ không đủ tốt , hay nàng thật sự giống người ta nói chỉ thích nữ nhân . Vì thế Lan Khuê rất muốn thử cảm giác đó ra sao ? Không ngờ cũng chính là tìm được xu hướng giới tính thật của mình .

" Người ta nói tay của chị thật dài , còn tưởng là Lan Khuê thích điều đó chứ ? " - Phạm Hương rất hứng thú trong việc cùng nàng hợp xướng , đem  ngón trỏ của mình kéo lê trên vành môi của tiểu tình nhân nghịch ngợm .

Lại không nghĩ đến cô gái của cô chính là dạng không biết xấu hổ nha , đem chiếc lưỡi nhỏ của mình liếm nhẹ lấy đầu ngón tay Phạm Hương . Bởi vì nhiệt lượng cơ thể của nàng vẫn còn khá cao , làm cho đầu ngón tay của cô cảm nhận được sự nóng rực không thôi .

" Không chỉ dài , mà vô cùng đầy đặn " - Lan Khuê chọc ghẹo được Phạm Hương liền cười đắc ý , bao nhiêu giận hờn vu vơ tối hôm qua đều giống  như tan biến .

" Trước đây nghe nói Lan Khuê có rất nhiều bạn trai , là do bọn họ yếu sinh lý hay là em không thích những thứ đó ? " - bác sĩ Phạm ôn nhu đặt một nụ hôn lên môi nàng , còn di dời tới chiếc cằm nhỏ của Lan Khuê cắn một cái .

" Em không có bậy bạ như vậy nha , người ta rất trong sạch cho đến khi dâng tới miệng chị " - Lan Khuê bất mãn chu lên cánh môi đầy ấm ức , dám bôi nhọ danh dự của nàng đến thế là cùng .

Còn nói , lúc nàng vừa bước qua sinh nhật tuổi 18 đã bị Phạm Hương ăn đến no nê . Bác sĩ Phạm đó cũng gian manh lắm , biết canh đúng lúc người ta đủ tuổi để thực hiện hành vi không đúng đắn . Nếu không sau này giận nhau có thể đi thưa Phạm Hương được rồi , ơ mà luật lệ có quy định vụ đó với hai nữ nhân hay không vậy ?

" Không chọc em nữa , vừa mới tỉnh lại đã nói nhiều như vậy , có còn cảm thấy khó chịu không ? "

Nhìn lấy đồng hồ cũng đã đến giờ ăn trưa , chai nước biển Lan Khuê đang truyền cũng sắp hết , cô còn chưa lấy xong nhiệt kế đã nghe thấy tiếng gọi của nàng .

" Lão công , người ta còn rất mệt , chị xem chỗ này , nóng như vậy thật khiến người ta khó chịu " - Lan Khuê rất nhanh lấy tay của cô đặt lên ngực mình , rõ ràng cố tình sinh sự .

" Ở đây là bệnh viện , Lan Khuê không được hồ nháo " - tình huống này là gì chứ ? Cô có thể thề cô chưa từng nhìn thấy kiểu dụ thụ nào cố tình sinh sự như vậy .

Tận cùng kích thích sự nhẫn nại của Phạm Hương , chính là thời khắc Lan Khuê đem tay của cô di dời từ ngực đến giữa hai chân của nàng , còn cố tình kẹp lại .

" Vậy còn nơi này , lão công có phải rất nóng không ? "

" ... "

To be continued ...

P/s : Đã bảo rồi , đầu game rất chi là bá đạo 😂

#PhiuPhiu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro