9. Giống như đêm đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A......" Hạ Chi Ngu bị Nguyễn Vụ hỏi trúng tim đen, "Xem như đi, ta trước mắt có một ít nợ bên ngoài."

Hạ Chi Ngu quyết định ăn ngay nói thật, cùng nữ chủ nói dối bị phát hiện nàng tuyệt đối ăn không hết gói đem đi, hơn nữa "Hạ Chi Ngu" không nói cho người khác là bởi vì lo lắng mắc nợ thì sẽ không theo đuổi được đối tượng, hiện tại thân thể này là Hạ Chi Ngu, nàng còn không muốn có bạn gái, không có băn khoăn này.

Nghe được Hạ Chi Ngu trả lời, Nguyễn Vụ sương mù mênh mông mắt đen tựa hồ trở nên càng thêm sâu thẳm, Hạ Chi Ngu bị nàng nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, tim đập đều nhanh vài phần.

Liền ở Hạ Chi Ngu hoài nghi Nguyễn Vụ muốn làm gì nàng, Nguyễn Vụ chậm rãi nói: "Vừa vặn, ta nơi này có một cơ hội kiếm thêm thu nhập, không biết Hạ bí thư có hứng thú không."

Nguyễn Vụ cho cơ hội?

Hạ Chi Ngu đôi mắt hơi sáng lên, "Đương nhiên, Nguyễn tổng, ta rất có hứng thú." Có thể làm Nguyễn Vụ tự mình cùng nàng nói cơ hội, khẳng định không đơn giản, tiền cũng không thể ít được.

"Ừ, trước đi làm đi, giữa trưa lại nói." Nguyễn Vụ nói xong liền bắt đầu cúi đầu xử lý văn kiện.

Hạ Chi Ngu: "......"
Omega tâm thật sự quá khó cân nhắc.

Thấy nàng có hứng thú, Nguyễn Vụ lại đột nhiên lấp lửng. Hạ Chi Ngu cảm thấy chính mình về sau cùng Nguyễn Vụ đối thoại thời điểm vẫn là phải có chút giữ lại, như vậy mới có thể không bị người nắm cái mũi đi.

Buổi sáng công việc bận rộn kết thúc, rốt cuộc tới giờ nghỉ trưa.

"Nguyễn tổng."

Nguyễn Vụ ngẩng đầu xoa xoa giữa mày, nhìn thời gian, cho rằng Hạ Chi Ngu là gấp không chờ nổi tới tìm nàng dò hỏi chuyện lúc sáng, lưng dựa vào ghế, Nguyễn Vụ tuy rằng ngồi xem Hạ Chi Ngu, giờ phút này lại có chút ý vị trên cao nhìn xuống, "Chuyện gì?" Tim nàng đập hơi hơi nhanh hơn, trên mặt lại không lộ mảy may, dường như đã hoàn toàn không nhớ rõ nàng đã nói qua cái gì.

Hạ Chi Ngu thấy vậy, hơi hơi mỉm cười, "Nguyễn tổng, nếu không có công việc gì khác, ta hiện tại muốn đi nhà ăn công ty ăn cơm, ta muốn hỏi ngươi có cần ta mua một phần mang về cho ngươi không."

Nguyễn Vụ ánh mắt hơi ngưng, trong lòng hiện lên vài phần không vui bởi vì Hạ Chi Ngu không có như chính mình sở liệu, "Không cần, ta không ăn cơm trưa."

"Tốt Nguyễn tổng, ta đây đi trước."
Hạ Chi Ngu không có khuyên nàng, trực tiếp rời đi văn phòng.

Nguyễn Vụ: "......"
Hạ Chi Ngu như thế nào đột nhiên không nóng nảy?

Bộ nhân sự bên kia hôm nay rốt cuộc bắt được giấy tờ chứng minh Hạ Chi Ngu kiểm tra sức khoẻ, buổi sáng ghi vào sửa đổi, toàn bộ người bộ môn đều lại đây vây xem, kinh ngạc cảm thán Hạ Chi Ngu thế nhưng ở 26 tuổi lần thứ hai phân hoá thành Alpha.

Người bộ nhân sự thông qua group WeChat truyền tin, không đến một buổi sáng, cơ hồ toàn bộ người trong công ty đều đã biết chuyện này.

Quả cam quả cam: Trách không được cá kia ngày hôm qua bỗng nhiên trở nên không giống nhau.

Yellow lemon: Tính cách cùng giới tính có quan hệ sao?

Dạo tới dạo lui chờ tan tầm: Có nhất định quan hệ, nhưng tuyệt đối sẽ không làm người trong một đêm thoát thai hoán cốt.

Chị xã hội của ngươi: Giữa trưa lại đi nhà ăn quan sát quan sát, hôm nay khẳng định có rất nhiều người bởi vì tò mò, chủ động cùng nàng đáp lời, có khi đắc ý sẽ lòi mặt thật.

Dạo tới dạo lui chờ tan tầm: Tiểu Trương đề nghị hay đó.

-

"Lại nói tiếp Alpha đều là tinh anh trong tinh anh, trách không được Hạ bí thư lúc trước có thể đánh bại một chúng người cạnh tranh trở thành thư ký tổng tài."

"Lúc ấy còn có người suy đoán Hạ bí thư có hậu đài, nói nàng đi cửa sau, hiện tại xem ra, hoàn toàn là Nguyễn tổng của chúng ta tuệ nhãn như đuốc, phát hiện Hạ bí thư có tiềm lực."

Hạ Chi Ngu đến gần cửa thang máy bỗng nhiên nghe thấy có người đang nghị luận nàng.

Chẳng qua lần này chủ đề nghị luận không phải trào phúng chế nhạo, mà là khen, nhóm người này lúc khen nàng còn thuận tiện khen Nguyễn Vụ.

Hạ Chi Ngu trong lòng nói: Không, các ngươi đều sai rồi, "Hạ Chi Ngu" trúng tuyển không phải bởi vì nàng lợi hợi hơn Alpha, mà là bởi vì nàng không phải Alpha.

Hạ Chi Ngu đến đứng bên thang máy, tầm mắt mọi người lập tức đều bị hấp dẫn lại đây, tò mò đánh giá Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu gật đầu mỉm cười, nói câu "Giữa trưa hảo" liền ngậm miệng.

Mọi người không biết vì cái gì, đều bắt đầu thẹn thùng lên, ngượng ngùng mở miệng.

Cửa thang máy mở ra, lúc đi vào mọi người cố tình cùng Hạ Chi Ngu bảo trì khoảng cách nhất định. Trước kia là chán ghét Hạ Chi Ngu, không muốn đứng gần nàng, hiện tại lại là có chút ngượng ngùng đứng gần nàng.

Hạ Chi Ngu chung quanh như cũ trống ra một vòng tròn.

Tới tầng cao nhất, thang máy mở, Hạ Chi Ngu đi ra, toàn bộ nhà ăn nháy mắt an tĩnh vài giây. Bọn họ đều đang đợi Hạ Chi Ngu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thang máy, cho nên ở khoảnh khắc Hạ Chi Ngu xuất hiện, mới có thể trước tiên phát hiện nàng.

Hạ Chi Ngu đối mặt mấy trăm ánh mắt từ bốn phương tám hướng chỉa lại đây, một chút đều không sợ, bình tĩnh gật gật đầu, không có đi cửa sổ quầy múc cơm, ngược lại đi đến máy nạp thẻ, nạp thêm tiền cơm cho mình.

Có người gan lớn, làm bộ đứng xếp hàng phía sau nàng, nhón chân xem nàng nạp bao nhiêu tiền.

Hạ Chi Ngu ấn xuống con số, người nhìn lén phía sau lập tức kinh ngạc mà che miệng trốn đi, ngồi về vị trí, vẻ mặt kích động mà tạch tạch đánh chữ chia sẻ tin nóng cho dân tình trong group.

Tiểu rùa đen đáng yêu: Báo cáo báo cáo! Cá kia tới nhà ăn nạp thêm 1500 vào thẻ cơm.

Một câu này làm chấn động cả cái group.

Mênh mang: 1500! Ngươi không nhìn lầm?

Người thích hóng: Không phải là 1.5 tệ đó chứ.

Chị xã hội của ngươi: Không đến mức 1.5 tệ, nhưng 150 tệ thì có khả năng.

Tiểu rùa đen đáng yêu: Cái gì 1.5 hay 150, chính là 1500, ta mang mắt kính a, tuyệt đối không có nhìn lầm.

Dạo tới dạo lui chờ tan tầm: Cá kia từ một cái cực đoan đi hướng một cái khác cực đoan, trong công ty còn không có ai nạp quá nhiều tiền như vậy đâu.

Mênh mang: Lần thứ hai phân hoá sẽ làm người nghèo biến người giàu có sao? Khóc, ta cũng muốn lần thứ hai phân hoá.

Chị xã hội của ngươi: Ngươi là Omega, còn phân hoá cái gì nha, mau đừng có nằm mộng a.

Mênh mang: Ahuhu.

Người thích hóng: Lại nói tiếp cá kia hiện tại cũng không dầu mỡ, còn trở nên đặc biệt hào phóng, nếu nàng không phải đang diễn kịch, thật đúng là một đối tượng rất tốt để kết hôn. Những người còn độc thân trong group chúng ta có thể suy xét một chút.

Yellow lemon: Ta là không tin một người có thể thay đổi nhanh như vậy, quan sát thêm một thời gian cho chắc.

Dạo tới dạo lui chờ tan tầm: Mọi người cùng nhau quan sát.

Có toàn công ty tai mắt, cũng không tin Hạ Chi Ngu kỹ thuật diễn thật sự không hề sơ hở.

Hạ Chi Ngu đem Nguyễn Vụ cho 1500 tất cả đều nạp vào thẻ cơm, ăn xong cơm trưa, lại đến cửa sổ mua vài món thức ăn cho Nguyễn Vụ.

Lần này Hạ Chi Ngu thay đổi một quầy khác, nàng lại không phải cuồng chịu ngược, một hai phải đến trước mặt bà dì kia để bị coi khinh.

Mua xong trở về, mấy nhân viên đi theo nàng cùng nhau vào thang máy.

Lần này bọn họ lá gan to hơn, nhìn đồ ăn trong tay Hạ Chi Ngu, tò mò hỏi: "Hạ bí thư, ngươi không phải đã ăn cơm rồi sao? Đây là mua cho ai nha?"

Hạ Chi Ngu nói: "Nguyễn tổng còn đang bận công tác, làm ta mua giúp nàng."

"A, ra là Nguyễn tổng."

Mấy nhân viên âm thầm nhìn nhau, cảm thấy chính mình giống như minh bạch cái gì.

Tới tầng lầu, thang máy mở, Hạ Chi Ngu đi rồi, nhóm nhân viên lập tức móc di động ra.

Ngươi không nói ai mà biết: Ta hợp lý hoài nghi tiền mà cá kia nạp thẻ là chủ nhân nàng cho nàng!

Hạ Chi Ngu trở lại văn phòng, Nguyễn Vụ nghe được tiếng bước chân cố ý không có ngẩng đầu, trên tay cầm di động gửi tin cho Tống Hữu Nhuỵ.

Nguyễn Vụ: Ta không muốn cùng nàng phát triển bất luận cái gì quan hệ.

Tống Hữu Nhuỵ: Vậy tốt, nàng không phải thực thiếu tiền sao, đây là một cái cơ hội, ngươi không cần chờ nàng đề cập, ngươi trước nhắc tới cũng không có gì, nhưng phải minh xác thân phận công cụ của nàng, đừng làm nàng có cơ hội quấn lên ngươi, tốt nhất ký cái hợp đồng.

Nguyễn Vụ: Ta biết rồi.

Nguyễn Vụ nhắn tin xong mới ngẩng đầu, đập vào mắt chính là Hạ Chi Ngu mang chút giảo hoạt gương mặt tươi cười, tay nhấc lên túi đồ ăn.

Từ bên ngoài xem, đồ ăn so ngày hôm qua phong phú không ít.

Cái này làm cho Nguyễn Vụ đã chuẩn bị sẵn tâm lý nói chuyện, trực tiếp bị nghẹn.

"Ngươi......"

Hạ Chi Ngu xách tới đồ ăn, "Nguyễn tổng, đồ ăn ta đặt lên bàn trà cho ngươi, về cơ hội ngươi nói lúc sáng, ngươi vừa ăn vừa nói được không?"

"...... Được."

Hai người mặt đối mặt ngồi vào sô pha, Hạ Chi Ngu thế Nguyễn Vụ mở ra đồ ăn đóng gói, đẩy đến trước mặt Nguyễn Vụ, còn đưa đũa đến tận tay.

Nguyễn Vụ đã phục hồi tinh thần lại, cầm đũa, ý vị không rõ mà nhìn Hạ Chi Ngu, chỉ được đến một nụ cười xán lạn của Hạ Chi Ngu.

Nguyễn Vụ: "Xưa giờ thân thể ta vẫn luôn có chút vấn đề, hôm trước đánh dấu lâm thời tiêu trừ mấy vấn đề này, cho nên ta muốn hướng ngươi mua sắm tin tức tố của ngươi."

Nguyễn Vụ nói quá mức uyển chuyển, Hạ Chi Ngu không nghe hiểu, nghi hoặc hỏi: "Mua sắm tin tức tố là có ý tứ gì? Nguyễn tổng ngươi muốn rút lấy tin tức tố của ta sao?"

Nguyễn Vụ chỉ có thể nói rõ ràng, "Không phải, chính là giống tối hôm trước như vậy, vì ta làm đánh dấu lâm thời. Ta có thói ở sạch, trong khoảng thời gian ngươi đánh dấu lâm thời cho ta thì không thể cùng những người khác có bất luận tiếp xúc thân mật nào. Đối này ta sẽ chứng thực trên văn bản hợp đồng, nếu ngươi có thể tiếp thu, mỗi lần đánh dấu lâm thời ta sẽ chi trả cho ngươi 10 ngàn tệ thù lao."

Nguyễn Vụ thật vất vả nói xong, ngẩng đầu lại thấy Hạ Chi Ngu đang thất thần, "Hạ Chi Ngu, ngươi suy nghĩ cái gì?" Nguyễn Vụ không vui hỏi.

Hạ Chi Ngu lấy lại tinh thần, gương mặt có chút đỏ: "Nguyễn tổng, ta suy nghĩ có nên tiếp thu hay không." Rốt cuộc cùng hôm trước buổi tối giống nhau, là phải làm nguyên bộ.

———
Tác giả có lời muốn nói:
Nguyễn Vụ: Không cần suy nghĩ nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro