Phần 24 Ngày sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Madam Mã? Tối nay cô có rãnh không? Sếp mời cả tổ chúng ta đi ăn đó" Rosy nhìn thấy Madam bước ra liền đi đến.

Chưa đợi Madam trả lời, Thẩm Hùng đã tiếp lời Rosy: Cô không có quyền từ chối đâu Madam, tôi đã đặt sẵn phòng rồi, không có cô thì coi như cả tổ cũng sẽ không đi.....

" Mọi người làm khó tôi sao ?"

" Madam là người đứng đầu ở đây, nếu Madam không đi thì chúng tôi như rắn mất đầu rồi còn gì" Thẩm Hùng cố trình bày

- Willson: Madam nhớ mời bác sĩ Cổ đến luôn cho anh em vui.

" Được tôi sẽ gọi cho anh ấy"

" Alo! Sam! Tối nay Tổ Trọng Án có buổi tiệc nhẹ , anh có đến được không?.....Đừng nói là không nha" Bell đang trông chờ vào đầu dây bên kia đáp lại.

" Anh xin lỗi, tối nay anh có một bệnh nhân rồi, anh không đến được! Mọi người đi chơi vui vẻ nha"

" Em biết rồi" Bell không giận không buồn cũng không biết như thế nào, nói một câu sắc lạnh, cô liền cúp máy và quay ra tiến đến chỗ của mọi người.

Thẩm Hùng nhìn vào gương mặt Madam cũng đoán được là Sam, anh ta sẽ không tham gia buổi tiệc này: Bác sĩ Cổ không đến sao Madam?

" Anh ấy nói có bệnh nhân nên không thể đến, Sam không đến thì đỡ một phần cho anh rồi đúng không?( quay qua nhìn Thẩm Hùng)" Bell vẫn bình thản nhưng trong câu nói có chút gì đó trêu ghẹo cậu Hùng.

Rosy: Madam..... cô nói vậy.... quá đúng rồi còn gì.

Thẩm Hùng đưa ánh nhìn sắc lẹm qua Rosy: buổi tiệc tối nay coi như không có ghế của em nha.

" Thôi mà sếp, anh lớn đâu có chấp nhất với sấp nhỏ như em có đúng không?"

Thẩm Hùng ngao ngán trước vẻ phụng phịu của Rosy: Thật hết nói nổi mà.

" Vậy chúng ta xuất phát được chưa?" Bell bật cười trước bầu không khí vui vẻ này.

- A Thạc: Madam! Cả tổ phiền cô một chút có được không?

Bell đáp lại lời của Thạc trong vẻ mặt có chút hiếu kì: Có chuyện gì hay sao? Mọi người nói đi.....

Thẩm Hùng vội phân trần: Chuyện là món bánh hôm bữa Madam mua cho anh em chúng tôi, dù nhà Fomula có nhiều loại nhưng mọi người không biết nên tìm loại bánh đó ở đâu nên......

Không chần chờ nghe tiếp lời Thẩm Hùng đang nói: Vậy để tôi đi mua, vậy có được không?

" Yes! Madam"

- Rosy liền hí hửng nói: Để em đi với Madam, nếu lần sau mọi người muốn ăn, sẽ không phiền đến Madam nữa

" Chúng tôi sẽ chờ hai người" Thẩm Hùng nói vọng đi khi hai người đã đi ra bãi đỗ xe.

Nhà hàng Thái Linh

Bell đã đến ngay căn phòng mà mọi người đã nhắn cho cô, trước khi đi vào từ bên ngoài nhìn vô ( quay qua nhìn Rosy) : sao bên trong không có đèn, có phải chúng ta đi nhầm phòng không?

" Không thể nào! Rõ ràng là sếp đã nhắn là phòng này mà và cả nhân viên ở đây cũng nói như vậy, để em gọi cho sếp"

" Alo
Sếp à! Mọi người ở phòng mấy vậy?
.....
Dạ
.....
Em biết rồi
Em và Madam đang vào "

Bell mở cánh cửa ra, căn phòng phủ kín một màu đen huyền bí, cô nhìn vào cũng chưa hiểu được chuyện gì thì bất thình lình ánh sáng cùng với một số hiệu ứng nhân tạo đã xuất hiện trước mặt cô.

Những hạt kim tuyến lấp lánh từng hạt từng hạt rơi xuống trên vai cô cùng với những cánh hoa hồng đỏ thắm, cả căn phòng tràn ngập trong bong bóng,ánh nến và hoa, kèm theo đó là lời chúc mừng sinh nhật của cả Tổ trọng Án , Tiểu Nhu, Ngạn Bác, Yvone, ... và có cả Ivan

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday to Quắc Anh

Hapy birthday to you

........

Bài hát kết thúc cũng là lúc Bell cầu nguyện bên chiếc bánh kem mà mọi người đã chuẩn bị riêng cho cô, chiếc bánh đã được Ivan cầm sẵn trên tay tự bao giờ. Một làn hơi nhẹ dứt khoát đã thổi tắt ngọn lửa trên cây nến màu hồng, tiếp đó là tràn pháo tay dành cho nhân vật chính của căn phòng này.

" Tuổi mới vui vẻ nha Madam"

" Madam sinh nhật vui vẻ"

........

Trên gương lẫn lộn biết bao cảm xúc, vừa bước vào thì cô đã thấy ngạc nhiên rồi, giờ thì niềm vui sướng mà mọi người đã dành cho cô đã thể hiện hết trên nụ cười của cô ( nhìn lấy Ivan) : cảm ơn anh ( quay qua nhìn mọi người): Cảm ơn tất cả mọi người.

" Coi Madam vui chưa kìa"

" Hôm nay là sinh nhật mà"

- Bell: Chúng ta cùng ăn đi

Trong bàn ăn

Tiểu Nhu ngồi kế bên Bell: Sam bận sao?

" Đúng, anh ấy bận nên không thể đến đây"

" Vậy thì uổng quá"
......

Sam đang bận rộn cùng Gia Lạc trang trí chiếc xe mà anh mới mua cho Bell nhân dịp ngày đặc biệt như hôm nay.
Những cánh hoa hồng nhạt được xếp đều một hình trái tim xung quanh chiếc xe.

" vậy là xong phần xe, hai chúng ta vào xem thịt bò đã chín chưa nào Gia Lạc" hai cha con bước vào trong nhà
. Sau một khoảng thời gian, mọi thứ đã được bày biện trên bàn.

......
Nhìn sắc mặt không mấy khỏe của Ivan: anh không sao chứ Ivan?

" À anh không sao! Chỉ thấy hơi nhức đầu mà thôi, xin lỗi, tôi vào tolet một chút"

Thấy Ivan đã rời khỏi, Fomula tiếp tục câu chuyện: Lạ thật! Dạo này em thấy anh ấy cứ hay nhức đầu hoài, khi anh ấy khám bác sĩ về chỉ nói là là căng thẳng do làm việc quá sức thôi.

- Thẩm Hùng vội lên tiếng: Đến bác sĩ cũng nói là vì căng thẳng thôi mà, chắc do mấy vụ án gần đây làm anh ta bị như vậy thôi. Yên tâm đi.
....

20 phút

40 phút

60 phút trôi qua. Gia Lạc ngồi trên sofa nhìn vào chiếc đồng hồ mà bụng cứ kêu ồn ột( quay qua nắm lấy tay Sam) : Ba à! Con đói quá, ba hỏi má về chưa?

" Để ba điện cho má, con chờ ba chút"

" Alo"

" Sam?"

" Em chuẩn bị về chưa?"

" Alo! Alo" Bell bước ra khỏi phòng karaoke mới có thể nghe được Sam nói gì.

" Em đang đâu vậy? "

" Vừa mới ăn xong! Em định về thì mọi người lại kéo em đi"

" Vậy khi nào em mới về?"

" Anh nói anh có bệnh nhân mà! Sao giờ lại giục em về vậy?" Bell ngạc nhiên hỏi qua chiếc phone đang cầm

" Chuyện đó giờ không quan trọng, anh hỏi em khi nào về?"

" Em...."

Phịchhhh

" Em sao ?"

" Em có chuyện rồi, chút nữa em sẽ gọi anh sau nha, bye anh"

Tút...tút....

" Em...."

" Sao rồi ba, má có về không?"

" Thôi con ăn trước đi, rồi vào ngủ, nhanh đi con"

" Ba không ăn à?"

" Ba sẽ chờ má con về! Con ăn trước nha. Để ba đưa chàng hoàng tử đi ăn nào" Sam cõng thằng bé vào nhà bếp.

......

" Anh không sao chứ Ivan, Ivan...."

Reng....reng.....

- Tiểu Nhu ngồi trong phòng karaoke cố gắng áp tai vào điện thoại: alo.....Được....Chúng tôi sẽ đến ngay.

" Mọi người tắt nhạc đi, Ivan đã nằm bất tỉnh trước cửa tolet rồi, chúng ta mau đến giúp Bell đưa anh ấy đến bệnh viện nhanh đi"

" Yes Madam"

Bệnh viện

Cánh cửa phòng mở ra, vị bác sĩ cũng từ từ bước ra ngoài.

" Anh tôi sao rồi bác sĩ ? " Fomula trong sự sợ hãi nói mà những giọt nước mắt cứ lăn xuống.

" Do nhiều lần va chạm vào phần đầu, nên ở phần hạ đồi của bệnh nhân đã xuất hiện một khối u, chúng tôi sẽ báo với mọi người kết quả chính xác sau khi xét nghiệm tổng thể về não bộ của bệnh nhân, hiện giờ thì chúng tôi chỉ có thể nói bao nhiêu thôi,mọi người đã có thể vào thăm bệnh nhân nhưng đừng làm ồn"

WillSon giờ chỉ biết an ủi lấy Fomula và chị Cô Ni, mọi người đã nghe hết những gì mà bác sĩ đã nói. Thoáng chút đâu đó cũng có nét đượm buồn trên gương mặt mỗi người.

Bell tiếng gần đến lấy tay xoa xoa như an ủi dì Coni : Dì à! Anh ấy sẽ không sao đâu, đừng quá lo lắng, dì mà cũng ngã xuống thì anh ấy càng bận tâm hơn.

" Dì lo cho nó quá! Dì sợ....."

" Má à! Đợi bác sĩ cho chúng ta kết quả cuối cùng đã, khối u cũng có thể xạ trị được mà, chúng ta như vậy cũng không giúp được gì cho anh họ đâu" Fomula quàng tay qua người chị Cô Ni.

Willson cũng lên tiếng: Đúng đó bác gái. Đừng quá lo lắng.

Fomula nhìn lấy xung quanh: mọi người hôm nay cũng đã mệt rồi, về nghỉ đi. ( nhìn qua Bell) : em xin lỗi, vì anh Ivan mà buổi tiệc đã bị gián đoạn.

" Đừng nói vậy mà, ngày mai chị sẽ đưa giấy xin phép với cấp trên cho em nghỉ 3 ngày nếu em thấy cần thiết"

" Nếu vậy, em cảm ơn Madam"

" Ivan có chuyện gì nhớ báo cho chị một tiếng nha, chị về đây"

" Dạ"

Thấy bóng dáng của Bell đã dần khuất xa tầm mắt, Fomula lắc nhẹ đầu thở dài một tiếng: Chị ấy vẫn còn quan tâm anh ấy, nhưng.... anh Ivan lại đang hôn mê bên trong không biết sức khỏe anh ấy sẽ thế nào....

~~~~~~~~~~
Không biết sắp tới sẽ ra sao đây:))

Mà chap này không biết vô tình hay sao, bữa nay cũng ngay sinh nhật tui luôn =]]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro