Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòi hoa sen làm Vương Nhất Bác ướt nhẹp, khăn tắm dưới hạ thân hắn đọng nước nên có chút trọng lượng, ngón tay Vương Nhất Bác khẽ đảo khăn tắm lỏng lẻo ném sang một bên.

Vòi hoa sen bị Vương Nhất Bác đóng lại, phòng tắm yên tĩnh, Tiêu Chiến nhắm mắt lại không dám nhìn Vương Nhất Bác, cái này quá mất mặt.

"Cữu cữu, nhìn cháu."

Tiêu Chiến bất vi sở động, khóe miệng khẽ run lại nhìn có chút ủy khuất.

Vương Nhất Bác hai tay đỡ hai bên tai Tiêu Chiến, hắn tới gần Tiêu Chiến, thân thể trần trụi chậm rãi dán vào, Vương Nhất Bác hôn anh, từ giữa lông mày bắt đầu hướng xuống phía dưới, bên trong miệng nhẹ nhàng nói, "Sao không đợi cháu? Để cháu mặt dày mày dạn đi theo đuổi cậu."

"Đừng nói nữa." Giọng nói dễ nghe của Tiêu khẽ run rẩy.

Vương Nhất Bác tách Tiêu Chiến ra nửa tấc, hắn nhìn Tiêu Chiến không lên tiếng, Tiêu Chiến bởi vì một lúc yên tĩnh rốt cục cũng mở mắt ra.

Phân thân Vương Nhất Bác dường như vô tình cùng cọ xát Tiêu Chiến, hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Chiến, "Đi lên giường?"

Vương Nhất Bác giống như là thỉnh cầu, thế nhưng một giây sau liền nắm cả chân Tiêu Chiến lên ôm lấy anh.

Tiêu Chiến mất trọng lượng, bắt lấy bả vai Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác một bên bước đi, một bên tách chân Tiêu Chiến ra, để chân anh kẹp ở hai bên eo của mình.

Động tác này làm mặt Tiêu Chiến vốn đã ửng hồng giờ tăng thêm mấy phần nóng bỏng, anh đem đầu chôn ở cánh tay của mình.

Vương Nhất Bác tăng tốc bước đến bên giường, quanh thân bọn họ quanh đều là thủy châu, trên giường đơn bị người Tiêu Chiến làm ẩm ướt một mảng lớn.

"Cữu cữu, không phải cháu đang nằm mơ chứ."

Thời điểm Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến đi đến KTV hắn biết mình đã thành công, thế nhưng hắn vẫn cố tình giương oai diễu võ như vậy.

Trên xe, hắn trêu chọc Tiêu Chiến, hắn không biết xấu hổ không biết thẹn.

Ở cửa hàng sản phẩm dành cho người trưởng thành, hắn nói thẳng Tiêu Chiến là bạn lữ cũng là tính bạn tình.

Nhưng bây giờ, Tiêu Chiến không mảnh vải che thân ở dưới người hắn, hắn cảm thấy điều tuyệt vời này rất không chân thực.

Vương Nhất Bác nhấc tay đặt lên miệng Tiêu Chiến "Cữu cữu, cậu cắn cháu một cái đi."

Hai tay Tiêu Chiến nắm lấy tay Vương Nhất Bác, nhưng anh không nghe lời hắn nói mà há mồm ra cắn, mà là hôn lên tay Vương Nhất Bác.

Khối thịt kia thật mềm, Vương Nhất Bác toàn thân như bị điện giật.

Hắn không tiếp tục hoài nghi nữa, hắn cũng không còn có thể khống chế được nữa.

Vương Nhất Bác như là cướp đoạt xâm chiếm toàn thân trên dưới Tiêu Chiến, lấm ta lấm tấm đều là vết tích đã hôn qua, đầu vú cũng bị Vương Nhất Bác cắn đến nóng bỏng.

Hắn ôn nhu không được, thế nhưng Tiêu Chiến lại rất hưởng thụ.

Hai người bọn họ người trong tình ái cấm kỵ tình ái này đều không phải là người vô tội, dưới mái hiên này bọn họ đến tột cùng ẩn giấu yêu thương lẫn nhau bao lâu, bọn họ tựa vào nhau đến khi nào còn không biết được, nhưng tối thiểu nhất khi tất cả những điều này như vỡ đê mà ra là bởi vì Vương Nhất Bác, chỉ còn lại lòng tràn đầy chờ mong.

Vương Nhất Bác ngậm lấy âm hành Tiêu Chiến, cán cứng rắn thấy đau lắc một cái, Tiêu Chiến than nhẹ khi Vương Nhất Bác phun ra nuốt vào, ngón chân cuộn mình đem chăn tạo ra nếp gấp.

Không có kỹ thuật ưu việt, nhưng người dưới thân là Vương Nhất Bác, hắn là nhân vật nam chính trong mỗi lần an ủi trong bao đêm của anh, đối với Tiêu Chiến mà nói, tất cả đều là rung động.

Vương Nhất Bác buông cán Tiêu Chiến ra, đổi tay khuấy động, đầu hơi cúi xuống ngậm lấy một bên bao của Tiêu Chiến, đầu lưỡi quét phá, ngứa lạ vô cùng.

"Nhanh, nhanh lên, Nhất Bác, muốn bắn." Tiêu Chiến thốt ra, thậm chí duỗi tay ra đặt lên tay Vương Nhất Bác tăng thêm tốc độ.

Vương Nhất Bác lè lưỡi chống đỡ khe rãnh quan trạng âm hành của Tiêu Chiến, theo mấy chục lần khuấy động, bên hông Tiêu Chiến mềm nhũn mà đổ xuống, trên tay hai người bọn họ, giữa miệng lưỡi và khuôn mặt của Vương Nhất Bác, đều là màu trắng của Tiêu Chiến.

Sau khi hoàn hồn Tiêu Chiến hoảng loạn, anh nhìn tinh dịch trên mặt Vương Nhất Bác, lấy khăn giấy ở đầu giường lau cho hắn, còn bảo Vương Nhất Bác nhổ thứ trong miệng ra, Vương Nhất Bác nuốt sạch sẽ.

Sau khi lau mấy lần, Vương Nhất Bác ngăn tay Tiêu Chiến lại nói, "Không sao đâu."

Hắn nắm khắn giấy thành một nhúm ném xuống đất, "Cữu cữu, cậu vừa rồi rất gợi cảm đó."

Bên tromg miệng hắn vẫn còn dư vị tinh dịch của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác chỉ ngón tay vào bả vai Tiêu Chiến bảo anh nằm xuống, dùng nụ hôn để Tiêu Chiến nhập vào tình yêu một lần nữa.

Cái này là hương vị tinh dịch của mình, Tiêu Chiến nhíu nhíu mày, nhưng rất nhanh liền bị Vương Nhất Bác hôn đến quên đi.

Thời điểm Vương Nhất Bác ngay lúc Tiêu Chiến đang toàn tâm hưởng thụ thì hắn giơ cánh tay dài ra vơ lấy dầu bôi trơn trên đầu giường.

Vương Nhất Bác đứng dậy quỳ xuống, động tác xé vỏ bao mười phần cấp bách.

Tất cả các GV đến tột cùng cũng sẽ không diễn xuất kỹ càng là nên khuếch trương cho người yêu như thế nào, Vương Nhất Bác nghĩ, phải đầy đủ ôn nhu, đầy đủ kiên nhẫn thì mới có thể tiến vào.

Nhưng vẫn làm Tiêu Chiến rất đau, thế nhưng Tiêu Chiến không trách tội Vương Nhất Bác liều lĩnh đụng chạm và không lưu loát, chỉ là lúc mặt mày Vương Nhất Bác đau lòng khi làm đau anh mà động tình.

Thời điểm Vương Nhất Bác đỉnh phân thân của mình vào, vâng trán Tiêu Chiến dính đầy mồ hôi, đời này, Tiêu Chiến chưa trải qua đau đớn nào như thế, dịch ruột non chảy ra, Tiêu Chiến cảm thấy phía sau mình đang chảy máu.

Thế nhưng anh không nói ra nghi ngờ trong lòng, anh nghĩ đến, liền chảy máu đi, không phải chết thì không sao a? Chỉ cần không chết thì thế nào cũng được.

Nhưng Tiêu Chiến không phải sợ chết, chỉ là anh không thể để cho Vương Nhất Bác một mình trên thế giới này, quá cô độc.

Vương Nhất Bác cảm thấy phân thân của hắn bị Tiêu Chiến kẹp mạo xưng máu, hắn cất bước khó khăn, thế nhưng Tiêu Chiến chịu đựng nỗi đau tan vỡ để nghênh hợp.

Rốt cục họ hoàn toàn đắm chìm, bọn họ giống như là vừa hoàn thành một sự kiện quan trọng và nội tâm nhảy cẫng lên.

Vương Nhất Bác chậm rãi động, hắn nhìn chằm chằm Tiêu Chiến không muốn bỏ qua anh một điểm nào, Tiêu Chiến cảm giác bị xỏ xuyên quá kỳ diệu, kỳ diệu đến mức hết thảy đều vui vẻ chịu đựng.

Vương Nhất Bác trên xe nói hắn thật sự muốn thao nát Tiêu Chiến.

Nếu như Vương Nhất Bác thật sự làm như vậy, Tiêu Chiến sẽ nguyện ý.

Đường hành lang rốt cục thông suốt, Tiêu Chiến bởi vì Vương Nhất Bác một lần nữa thao vào hậu đình cảm thụ điểm mẫn cảm trong tràng đạo, cảm thụ khoái cảm từ chân xông lên đại não tiến vào thế giới cực lạc.

Phân thân lại một lần nữa đứng thẳng.

Vương Nhất Bác một tay mò Tiêu Chiến lên thu gần khoảng cách giữa hai người một chút, một tay khác cầm âm hành Tiêu Chiến cho anh vui vẻ gấp đôi.

Nửa người trên của Tiêu Chiến lơ lửng giữa không trung, anh ôm cổ Vương Nhất Bác toàn lực phối hợp với động tác trừu sáp của Vương Nhất Bác.

Chân đung đưa mở ra tối đa, nơi tư mật kết nối đằng sau bị Vương Nhất Bác một mắt thấy hoàn toàn.

Hắn hướng đến bên tai Tiêu Chiến nói "Cữu cữu, cậu nhìn một chút, cháu đang ở trong thân thể cậu, cậu xem một chút, có nhìn thấy không? Cháu đang ở trong thân thể cậu, chỉ có thể là cháu, ở trong thân thể cậu."

Vương Nhất Bác giống như là muốn chứng minh cái gì đó, càng thêm ra sức đỉnh hông, giống như video nhảy múa trước đó Tiêu Chiến nhìn đã xem, vô cùng tuyệt sắc.

Tiêu Chiến làm càn rên rỉ tên Vương Nhất Bác không có cảm giác xấu hổ.

Bao tinh hoàn Vương Nhất Bác đánh vào cánh mông Tiêu Chiến, một chút lại một chút, rung động đùng đùng, cùng tiếng rên rỉ kẻ xướng người hoạ, trong căn phòng trang trí tinh xảo dây dưa không dứt.

Không ngăn được khoái cảm, cánh tay Tiêu Chiến bất lực, triệt để ôm không ngừng, bị Vương Nhất Bác quẳng trên giường, nhưng Vương Nhất Bác một điểm không muốn buông tha cho anh, không chỉ ở phía sau anh thao một lượt đến ngọn nguồn, tần suất tăng tốc, ngay cả trên tiết tấu trên tay cũng đều ổn định như vậy.

Tiêu Chiến vặn vẹo, cánh tay  vung loạn xạ, Vương Nhất Bã đè một tay anh xuống giường, mười ngón tay đan chặt.

Tiêu Chiến muốn thét lên, chỉ có thể cắn cánh tay của mình, nhưng âm thanh anh có thể ngăn cản lại trực tiếp không có tỷ lệ thuận với khoái cảm mà Vương Nhất Bác đã cho anh.

Tiêu Chiến bắn, hậu huyệt không quy luật thít chặt, bao khỏa làm Vương Nhất Bác tê cả da đầu, không đến vài giây đồng hồ sau đó, hắn tước vũ khí đầu hàng với Tiêu Chiến, tinh dịch bay thẳng vào tuyến tiền liệt, Tiêu Chiến cảm thấy, đại khái đây chính là dục tiên dục tử đi.

Vương Nhất Bác phân thân vẫn chưa rút ra khỏi hậu đình tư mật của Tiêu Chiến, hắn ghé nằm trên người Tiêu Chiến thở hổn hển, Tiêu Chiến đưa tay khoác lên phía sau lưng Vương Nhất Bác, nhẹ nhàng vuốt, tất cả đều rất dịu dàng.

Vương Nhất Bác chậm hít thở, giơ cánh tay ra chống nửa người lên, hắn nhìn về phía Tiêu Chiến, Tiêu Chiến cũng đang nhìn hắn, Vương Nhất Bác cảm thấy trong mắt Tiêu Chiến đều là yêu thích, không phải là ảo giác, tuyệt không phải là ảo giác.

"Cữu cữu."

"Nhất Bác"

Bọn họ trăm miệng một lời.

"Cháu nói trước đi." Tiêu Chiến lau đi mồ hôi ở trên thái dương Vương Nhất Bác.

"Cữu cữu, sau này, chúng ta sống nương tựa vào nhau."

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro