Cúi đầu xưng thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tổng giám đốc Bác × người mẫu Tán

Sau khi kết thúc buổi trình diễn, Tiêu Chiến mệt muốn chết, không đi vào hậu trường thay quần áo như những người mẫu khác mà trực tiếp chuyển bước chân đi vào thang máy chuyên dụng lên tầng cao nhất.

Vừa mở cửa đã nhìn thấy Vương Nhất Bác ngồi ở trên bàn làm việc, trong tay vuốt vuốt một cây trượng gỗ thanh mảnh, là đạo cụ cho màn trình diễn buổi trưa của Tiêu Chiến

Ngón tay tinh tế vuốt ve hoa văn rườm rà không đều nhau trên đỉnh quyền trượng.

Mân mê từng chút từng chút một, cảm giác tê tê dại dại truyền đến đầu ngón tay sau đó lan ra cả cánh tay, chạy quanh trong đầu.

Tiêu Chiến ngồi trên ghế sofa, tùy ý đặt một tay lên ghế, "Khi nào thì đi?", lúc đó anh nhìn xung quanh tìm hắn nhưng lại đang đi catwalk, muốn tìm người bên trong khán đài nhưng luôn bị đám đông ngăn chặn.

"Em xem được một nửa liền đi về. Sao lại không xem xong."

Tay hắn thuận thế hướng xuống phía dưới, vuốt qua thân trượng, dừng ở giữa.

Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm quyền trượng, ánh mắt sâu càng thêm sâu, lặng lẽ biến chất.

Không phải là khát vọng quyền lực.
Nhưng lại tương tự như thần phục.
Cúi đầu xưng thần.

"Cởi ra."

Âm thanh sắc bén ngột ngạt, hắn đem quyền chỉ vào người Tiêu Chiến.

"Em không nói lần thứ hai."

Trong mắt đầy dục vọng, tụ một đám cháy kéo dài.

Phong bạo sắp đến, liệt hỏa sắp tới.

Tiêu Chiến không phản kháng, chậm rãi cởi cà vạt ra, màn cửa bị gió thổi bay, một ánh sáng hẹp lẻn vào, chiếu vào giòn tan trên khuôn mặt anh, không làm ra nghi hoặc trong mắt anh, chỉ càng làm mắt anh sóng nước dập dờn.

Huyễn cảnh mê say, miệng lưỡi khô đắng.

Quyền trượng không tính là lớn, lòng bàn tay có thể nhẹ nhàng linh hoạt bao trùm.

Nhưng kim loại lạnh buốt cùng đường vân bên trên như ác quỷ ăn thịt người.

Bên trong du tẩu tiến thoái lưỡng nan.

"A... em... chậm một chút..."

"Anh chỉ có thể thần phục bởi em."

Nếu không có ai để đổ lỗi, thì có thể đổ lỗi cho hắn.

• Tên gốc: 俯首称臣
• Tác giả: 暴风霜阿霜阿霜阿霜
• Link gốc: https://foggystorm0814.lofter.com/post/30ee192d_1c762b157

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro