关于我的对象突然分化为Omega这件事

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Tên truyện: 关于我的对象突然分化为Omega这件事

(Việc đột ngột tách đối tượng của tôi thành Omega)

Tác giả: 叫我smart就好

Link: https://ch401.lofter.com/post/1f8a24a0_1ccec4c2e

Trans: Suzuki_Nyoko

Nước sốt Dinh Khẩu alpha × Ban đầu Beta, tôi không biết tại sao nó lại phân hóa thành hương vị trà hoa nhài Omega

ooc

YuanZhou

------------------------------------------

01

Trương Gia Nguyên phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn khi cậu thức dậy vào sáng sớm.

Châu Kha Vũ ngủ bên cạnh cậu như thường lệ, thở đều nhẹ nhàng mà ngủ. Chỉ là ... Trương Gia Nguyên khịt mũi, không khí tràn ngập mùi trà thơm nhàn nhạt, là mùi thơm nhưng Trương Gia Nguyên lại bị kích thích không thể giải thích được.

"Châu Kha Vũ, dậy đi. Anh còn định ngủ đến khi nào?"

Châu Kha Vũ không ở cùng phòng với cậu, anh ấy luôn lén đến sau khi đồng đội của mình đã ngủ vào ban đêm và nhất định phải túm tụm với Trương Gia Nguyên để ngủ.

"Bọn họ đều biết chúng ta ở cùng nhau, lần sau anh không thể đến sớm hơn sao?" Trương Gia Nguyên đêm trước tựa vào vai Châu Kha Vũ chờ Châu Kha Vũ nói.

"Ừ, là ..." Bên kia căng thẳng túm lấy góc chăn "E rằng sẽ ảnh hưởng xấu."

"Ảnh hưởng xấu gì?" Trương Gia Nguyên đứng dậy bóp chặt da thịt mềm mại trên eo khiến đối phương run lên. "Ảnh hưởng xấu duy nhất là anh đến quá muộn và em phải đợi chờ."

Trương Gia Nguyên buồn ngủ mà nhìn chằm chằm anh tóc đen bò trên trán cũng không có gì dữ tợn. Châu Kha Vũ dịu dàng gửi một nụ hôn lên khuôn mặt người kia nhẹ nhàng, ấm áp và mềm mại. "Được rồi, Nguyên Ca."

"..."

Trương Gia Nguyên nghiến răng nghiến lợi không nói gì, Châu Kha Vũ biết tính tình của cậu cho nên miệng lưỡi rất lợi hại, bị anh trêu chọc sẽ xấu hổ.

"Này, Nguyên ca, ngủ ngon." Châu Kha Vũ mỉm cười nhấp nháy khóe miệng, vừa định nằm xuống Trương Gia Nguyên đã véo gáy anh. Trực tiếp kéo anh lại.

"Anh ngủ cái gì? Hả? Đến phòng em hôn hai lần là xong? Anh hai, anh là người lớn có được không?" Trương Gia Nguyên cười nhẹ kéo cằm anh, làm động tác hôn. "Tại sao, dám phát hỏa lại không dám dập tắt?"

"Nguyên ca." Châu Kha Vũ muốn thoát ra. "Em không buồn ngủ sao? Tiền bối lớn hơn em một tuổi đừng làm phiền nữa, phòng này không cách âm."

"Khách sạn cách âm tốt, đúng không?" Trương Gia Nguyên lần mò chăn bông, nắm lấy tay Châu Kha Vũ bắt người kia ra khỏi giường. "Vậy là tốt rồi, chúng ta chỉ cần đến khách sạn làm là được."

"Nguyên, Trương Gia Nguyên? Em có nghiêm túc không?"

Nhìn thấy Trương Gia Nguyên thực sự muốn đi ra khỏi cửa, Châu Kha Vũ nắm lấy khung cửa, nhẹ nhàng cầu xin, "Nguyên Ca, chúng ta đi vào khách sạn giữa đêm. Nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết. Hãy nghĩ về điều đó. "

"Sợ cái gì?" Trương Gia Nguyên thản nhiên nói, "Em vừa thu gọn giường và muốn đi tìm phòng ngủ."

(Long Dan Ny: Thật không? Tôi không tin.)

"Nguyên ca." Châu Kha Vũ không biết nên cười hay khóc, lý do này mà nói ra đến Riki cũng cười. "Vậy thì chúng ta ở đây, em thật sự không hiểu anh." Trương Gia Nguyên đắc ý cười, nhẹ nhàng đè Châu Kha Vũ xuống giường, cọ cằm vào xương quai xanh của đối phương "Anh có mùi bánh táo."

Châu Kha Vũ sững sờ, chẳng trách tối nay Trương Gia Nguyên lại khó chịu như vậy. Bánh táo là pheromone của Doãn Hạo Vũ. Vì là beta nên anh đương nhiên không thể ngửi được. Trương Gia Nguyên thì khác, mùi của Doãn Hạo Vũ xông thẳng lên đỉnh đầu cậu và nó có mùi hăng.

"Chà, Gia Nguyên, lần sau anh sẽ cẩn thận để không đụng phải em ấy." Hơi thở nóng ẩm của Trương Gia Nguyên phả vào tuyến thể sau gáy, có chút ngứa và nóng.

"Anh lần nào cũng đều nói cái này." Trương Gia Nguyên thở dài dùng răng chà xát đối phương hung hăng cắn xuống "Sẽ rất tuyệt nếu anh là Omega, tất cả đều là sở thích của em."

"Ca à, pheromone của em có mùi giống như nước sốt Dinh Khẩu. Nếu toàn thân có mùi này, cả ngày cũng không chết được." Châu Kha Vũ đau đớn rít lên một tiếng, đưa tay đặt lên lưng đối phương vỗ vỗ Trương Gia Nguyên để an ủi Trương Gia Nguyên thì nắm lấy bàn tay còn lại của anh.

"Sao vậy?" Trương Gia Nguyên cắn cổ tay Châu Kha Vũ như lỗ huyệt để lại một vết đỏ tươi cố ý đánh dấu chủ quyền. "Nó có mùi rất thơm, và em rất thích nó" cậu nói, đưa lưỡi liếm.

"Em thích là được..." Châu Kha Vũ nói một cách thỏa hiệp Trương Gia Nguyên hôn môi anh một cách trìu mến.

02.

Vậy tình trạng hiện tại là gì? có vấn đề gì với mùi trà nồng nặc này? Trương Gia Nguyên nhìn chung quanh, không hề có trà "Này, Châu Kha Vũ, dậy đi, anh có gửi thấy mùi gì không?"

"Woo ... Trương Gia Nguyên, có chuyện gì ..." Giọng bên kia có vẻ hơi yếu ớt, Trương Gia Nguyên ngập ngừng đẩy Châu Kha Vũ đang vùi trong chăn ra và hét lên vài tiếng.

"Châu Kha Vũ, anh có chuyện gì vậy? Sao vậy, chuyện gì thế này? "

"Chóng mặt quá, ca, anh bây giờ hơi chóng mặt." Châu Kha Vũ toàn thân mềm nhũn như đang lơ lửng trên mây, cơn đau đầu bùng lên như pháo hoa đang cháy. "Fuck, Châu Kha Vũ, sao anh lại nóng như vậy?" Trương Gia Nguyên đỡ lấy đối phương, anh yếu ớt ngã vào trong vòng tay của Trương Gia Nguyên, nhiệt độ không khác gì nắng hè gay gắt.

"Hơn nữa," Trương Gia Nguyên dừng lại ngửi, quả nhiên bên kia nồng nặc mùi trà thơm, Trương Gia Nguyên nhất thời cảm thấy khô khốc, dục vọng không kiềm chế được dâng trào.

"Anh, anh lấy đâu ra mùi trà như vậy..."

Trương Gia Nguyên lời nói đã bị Châu Kha Vũ dùng tay chặn lại một nửa, lỗ tai càng ngày càng đỏ nâng lên đôi mắt trong suốt như sương mù, nhẹ giọng nói "Nguyên ca, anh dường như đã trở thành Omega rồi."

"..."

"hả?" Một trong những khuyết điểm của Trương Gia Nguyên là cậu ấy không thể làm chủ những việc trong đầu. Nguy hiểm quá, mùi Omega nồng nặc, thảo nào lúc đầu em cảm thấy khó chịu. Trương Gia Nguyên tưởng rằng mình sắp đóng phim người lớn trước mặt đồng đội rồi.

"Mọi người ————Châu Kha Vũ———— Đã trở thành Omega rồi ———"
Một khuyết điểm khác của Trương Gia Nguyên là không thể ngậm miệng, hét lên như một cái loa lớn. Căn phòng thu nhỏ lại thành một quả cầu của sự chính nghĩa và ham muốn.|||| Hy vọng Châu Kha Vũ người đang vật lộn nghe xong không biết nên cười hay khóc, tại sao lại gọi mọi người đến, em không phải là đồng đội của anh sao? Giúp anh với! !

Lâm Mặc và AK vốn là người ăn dưa bở nên đã vội vàng đi trước.

"Fuck, Trương Gia Nguyên mùi Omega từ đâu mà có? Nó nồng nặc như vậy, có phải cậu đang làm tình AO với Châu Kha Vũ sau lưng không? Cái này không vui đâu bạn hiền." Lâm Mặc là một alpha kem vị dứa, ngửi Trương Gia Nguyên mùi trà thơm trên người gần như không tỏa ra.

"Cái rắm! Nguyên của anh không phải là loại người này? Không phải tôi đã nói rồi sao? Châu Kha Vũ đã phân thành Omega rồi! Đây là khẩu vị của cậu ấy!"

"Chết tiệt, mấy người còn đánh nhau vào lúc này, Châu Kha Vũ không khó chịu sao?" Món betaak hương vị vịt quay duy nhất có mặt kéo họ ra xa. "Châu Kha Vũ chắc chắn không quen tách thành O,...????"

"Làm sao vậy, Châu Kha Vũ đã trở thành O?" Bá Viễn vội vã đi tới cùng Doãn Hạo Vũ, Bá Viễn là Omega với lòng đỏ trứng muối. Trương Gia Nguyên vội vàng rũ bỏ Lâm Mặc, hỏi "Omega, anh ấy không thoải mái thì phải làm sao?"

"Ừ, cứ đánh dấu đi hoặc đánh dấu tạm thời."

"Vậy thì em đi ngay." Trương Gia Nguyên xoay người định mở cửa, nhưng Doãn Hạo Vũ đã nhanh chóng ngăn cậu lại.

"Anh có phải là một kẻ ngốc không? Chúng ta đều đang chờ, dù sao thì hãy nói về nó sau khi chúng ta rời đi."

"Vậy thì các người cút đi ????" Trương Gia Nguyên buông lời bước vào, alpha có mặt choáng váng với mùi pheromone tràn ngập.

"Mẹ kiếp, cái mùi này nếu bọn họ ở trong đó hai giờ, ta nghĩ cũng không ít." Lâm Mặc bịt mũi, quạt mạnh để phát tán mùi. "Không đủ" Doãn Hạo Vũ nghiêm nghị nói "Nếu không được bốn canh giờ, em sẽ coi thường anh ấy."

Bá Viễn:"...... Em đang nói cái gì vậy!"

AK: "... tuyệt vời."

"Đến đây" những thành viên khác đến muộn, nhìn thấy bốn người đứng ở cửa với vẻ mặt u ám, Riki [Omega hương mochi] kỳ lạ nói: "Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ đang ở đâu?" Bá Viễn giải thích... và chúng tôi chỉ đang đợi ở đây.

"Hôm nay vẫn có hoạt động." Lưu Vũ [ Alpha hương hoa lan] buồn bực nhìn đồng hồ cười nhạt nói. "Nếu hai mươi phút nữa bọn họ có thể đi ra thì không sao cả."

"Nene, không thể nào. Khi Riki như thế này lần trước, chúng tôi đã mất hơn ba giờ." Santa[Alpha hương Soda cam] mỉm cười và mặt Riki ngay lập tức đỏ bừng.

"Mà này, tại sao Châu Kha Vũ lại trở thành Omega?" Mika [alpha hương vị kiwi] hỏi.

"..."

Mọi người ánh mắt rơi vào Omega duy nhất, Riki có chút không hiểu, tò mò nhìn Bá Viễn. "Chuyện này tôi cũng không biết nhiều ..." Bá Viễn cười bất lực, anh vốn là một cái Omega và nó không phân hoá nữa. "Nó có thể được kích thích bởi alpha hoặc thứ cấp."

"Khích thích ..." Cao Khanh Trần[Hương vị lẩu dầu cay Beta] trầm ngâm, "Nói mới nhớ, khi tôi đi ngang qua họ ngày hôm qua, quả thực có tiếng ồn ào."

"... Vậy thì biết tại sao, Trương Gia Nguyên có thể ép buộc beta của cậu ấy thành O." Lâm Mặc quay đầu lại vỗ vỗ AK "Anh cũng sẽ phân thành Omega sao?

"Biến đi--" AK cười mắng, "Lão tử còn có thể phân thành alpha!"

Giữa đám đông ồn ào, Trương Gia Nguyên chen ra khỏi cửa và nhìn chằm chằm vào chín người kia. "Anh làm gì ở đây?" Trương Gia Nguyên dựa vào cửa cánh cửa được khoá lại. "Ồ, các người còn đề phòng nữa sao? Ở đây chúng tôi không làm như vậy?" AK và Lâm Mặc la lớn Bá Viễn đánh họ như một lời cảnh báo.

"Em ra sớm vậy?" Santa vẻ mặt khó tin Riki rụt cổ ho khan một tiếng.

"Em vừa mới cắn anh ấy an ủi vài lần" Trương Gia Nguyên gãi gãi đầu đỏ mặt "Có gì lạ đâu."

"Em không làm?" Lưu Vũ nhìn Trương Gia Nguyên vẻ mặt vui đùa.

"Em làm gì vậy !!!" Trương Gia Nguyên đột nhiên cao giọng cảm thấy mất mát.

"Em, em vốn dĩ muốn làm, nhưng anh ấy không thoải mái lắm ... động đậy không dám ..." giọng nói lại trở nên mỏng hơn, mấy chữ cuối cùng như muỗi kêu.

"Ý chí của cậu thật tốt." Doãn Hạo Vũ tán thưởng một cách kỳ lạ và liếc nhìn Bá Viễn đang tránh sang một bên nhưng đối phương lại phớt lờ ánh mắt của anh.

"Ano, Riki muốn hỏi tại sao cậu ấy lại tách ra thành Omega."

"Ai, ai mà biết được! Em cũng tò mò! Được rồi! Mới sáng sớm đã thấy phòng mình nồng nặc mùi Omega rồi! Beta của em biến thành Omega và em thật sự sụp đổ, được rồi!"

Một loạt lời phàn nàn của Trương Gia Nguyên đều bị Cao Khanh Trần chặn lại: "Omega không có gì sai a~~Gia Nguyên, cậu sẽ biết ngay thôi~ Hôm nay chúng ta còn bận việc thu dọn trước đi."

"Cái đó, anh Viễn, đợi một chút." Trương Gia Nguyên nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của Bá Viễn xấu hổ thì thầm.

"Anh có thuốc ức chế Omega không? Anh có thể giúp Châu Kha Vũ khi em đi vắng."

Bá Viễn cười thầm, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc ức chế: "Hôm nay thức dậy tình cờ ở trong túi của anh nhưng nhắc nhở cậu phần lớn thời gian tốt hơn là cậu nên tự mình đến."

Trương Gia Nguyên lại đỏ mặt hấp tấp và cậu ấy hiếm khi làm điều này.

"Khụ khụ khụ! Đi thôi!" Đội trưởng cùng đội phó đều ra lệnh, mọi người chậm rãi rời đi, Lâm Mặc bịt tai lại nói: " Bạn có thể làm được bạn hiền, bạn sẽ được ban phước trong tương lai."

"Lâm — Mặc — I — Grass — You — Big — Master—"Trương Gia Nguyên chỉ ngón tay giữa về hướng Lâm Mặc rời đi trước khi quay đầu lại và ngập ngừng mở cửa. "Châu Kha Vũ, anh, anh không sao, em vào được không?"

"Ừm, anh không sao, Gia Nguyên." Giọng bên kia vẫn còn yếu ớt, Trương Gia Nguyên đè nén xúc động mà dựa vào "Ừm, anh có thể mặc quần áo của em, em nghe nói O cần có mùi hương của alpha để an ủi. Em để đồ ở đây anh vào toilet thay."

Châu Kha Vũ nhìn Trương Gia Nguyên vào toilet như ẩn như hiện xấu hổ, ít nhiều cảm thấy khó chịu. "Trương Gia Nguyên, em không thích anh là Omega sao?" Châu Kha Vũ vừa thay quần áo chăm chỉ hỏi.

Trương Gia Nguyên động tác đình trệ, chân trượt va vào cửa kính hai mắt bắn ra sao vàng: "Cái gì, cái gì, anh nói gì?." Châu Kha Vũ không nói nên lời, lặp lại lần nữa.

"Chết tiệt, làm sao vậy." Trương Gia Nguyên thay quần áo, nắm tay nắm cửa toilet muốn đi ra ngoài, "Kỳ thực em khá vui vẻ, Omega và beta gần như giống nhau, em nghe nói làm như vậy sẽ thoải mái hơn, và đó chỉ là anh. Nếu là anh, O hay B đều giống nhau. "

Giọng miền Đông Bắc của Trương Gia Nguyên không thích hợp để nói về tình yêu, nhưng phải nói rằng Châu Kha Vũ quả thực có chút vui khi nghe nó, ho 1 tiếng ra hiệu rằng anh ấy đã thay đổi nó.

"Châu Kha Vũ, cái đó, lần đầu tiên Omega đến với cơn sốt sẽ không thoải mái, em sẽ làm tất cả bài tập về nhà. Và !!!"Trương Gia Nguyên ném mình lên giường áp đảo Châu Kha Vũ ngay lập tức và nhét cho Châu Kha Vũ cái gì đó. Nó đã ở trong vòng tay của anh ấy. "Dựa vào cái này khi em đi vắng! Nhưng nếu có em ở đó sẽ không cần, em giúp anh!"

Châu Kha Vũ nhìn Trương Gia Nguyên chính trực hô to, ánh mắt có chút ồn ào, trong lòng tràn đầy nước ngọt đắng. "Cảm ơn,Gia Nguyên." Châu Kha Vũ kéo Trương Gia Nguyên lại như một chú mèo con đang tìm kiếm cảm giác an toàn, ôm chặt lấy vòng tay cậu và hôn lên môi cậu, đây được coi là một sự an ủi đối với trò cười này. "Thật rắc rối."

"Không vấn đề gì !!!" Trương Gia Nguyên đột nhiên hung hăng ôm lấy anh, Châu Kha Vũ cảm thấy được sống lưng không thoải mái, nhất là đối phương còn đang phát run. "À, nếu hôm nay không phải vì chuyện công việc, em thực sự có thể giúp anh." Trương Gia Nguyên rất khó chịu về vấn đề này cậu thật sự sẽ đánh dấu anh.

"Vậy thì, chỉ có thể trở về buổi tối để giúp đỡ." Châu Kha Vũ vén những cọng tóc đang buông thõng lên, vỗ vỗ lưng đối phương, bị Trương Gia Nguyên khóa ở trên giường, đắm chìm trong nụ hôn của cả hai, cười mê đắm.

Trương Gia Nguyên thở hổn hển buông ra, trong mắt lóe lên tia nguy hiểm.

"Buổi trưa nghỉ ngơi giúp đỡ một chút cũng không phải là không thể."

——End 【Sẽ có phần tiếp theo

------------------------

Không biết tác giả ra chap tiếp chưa nếu thấy thì pé dịch tiếp không thấy thì thôi a

(vì hơi lười tìm 🥲🥲)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro