3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"... Cho nên, anh bây giờ đang ở thôn Cocoyashi dưỡng thương, không biết lúc nào có thể trở lại chiến trường. Nhưng cũng may anh không có chuyện gì, còn sống. Bạn cùng giường của anh, Sabo, là một người tốt, cậu ấy cũng là người núi Colubo."


Luffy đọc lá thư này một lần lại một lần, đọc đến ngay cả tờ giấy cũng trở nên nhăn nhíu, Dadan lại nhiều lần muốn dùng thức ăn ngon dụ dỗ thu mua của Luffy, muốn đem lá thư dán vào tập báo sưu tầm của mình, đều bị Luffy tàn nhẫn cự tuyệt. Thằng nhóc này thật đã lớn, ngay cả hối lộ bằng thịt cũng không chịu, Dadan đáng thương chà sàn nhà, trong lòng than thở.


"Dadan, thôn Cocoyashi ở đâu vậy, cách chúng ta xa không?"


"Thằng nhóc ngươi hỏi ta không bằng tự nhìn bản đồ đi!"


"Bà chớ hút thuốc, sặc chết người, bản đồ ở đâu?"


"Bản đồ? ta cũng không có thứ đồ chơi này."


Gạt tàn thuốc xuống sàn nhà lại dùng cây lau nhà chà tới, chẳng trách trong nhà không có lúc nào sạch sẽ.


"Vậy cháu ra ngoài một chuyến!"


Luffy cầm thư ra khỏi nhà, coi thường tiếng gào thét của Dadan sau lưng.


"Nhóc con, ngươi nhớ đi bưu cục làm việc đó. "


Xe đạp màu đỏ giống như gió, nhanh chóng chạy đến trước cửa vườn quýt của cô Bellemere, chị Nojiko đang tỉa cành cho mấy cây quýt. Luffy lên tiếng chào, lại thuận tay đậu xe ở cửa, chạy thẳng vào vườn. Trong sâ, cô gái tóc cam đang vẽ bản đồ thế giới của mình, Bellemere ngừng công việc, chỉ chỉ Nami.


"Con gái, đồng bọn tốt Luffy  của con tới kìa. "

Nami bị cắt ngang công việc nhíu mày, vứt cục giấy vẽ hỏng xuống bàn phía dưới, cô vênh váo hung hăng hỏi, có chuyện gì, tiểu tử mũ rơm.


Luffy lấy cái mũ bảo bối của hắn xuống hắn, rất khiêm nhường nói ra thỉnh cầu, có thể cho tớ mượn xem sách bản đồ của cậu chút được không. Nami gật đầu một cái, lấy quyển sách màu đen thật dày bên kia đưa cho hắn.


"Cậu nhìn đi, chúng ta bây giờ ở chỗ này, núi Colubo hướng đông nam, băng qua núi chính là thủ đô thị trấn phía trên, anh cậu ở hướng này. "


Ngón tay nhỏ dài của Nami lướt trên giấy sách bóng loáng thật lâu, cuối cùng ngừng ở một địa điểm hướng tây bắc, thôn Cocoyashi, địa phương tiếp giáp giữa vương quốc Goa và nước láng giềng, cũng là địa khu chiến tranh kịch liệt nhất.


"Luffy, cậu cảm thấy chúng ta sẽ thắng sao?"


Nami thấp giọng hỏi, tiểu tử mũ rơm bên cạnh vẫn đang cười ngu ngơ.


"Dĩ nhiên, Ace rất lợi hại, có anh ấy chúng ta nhất định có thể thắng. Hơn nữa anh ấy còn gặp một người cũng lợi hại như anh ấy vậy. "


Nami bó tay với thần kinh thô của Luffy, Bellemere đã từng đi lính lại ngoài ý muốn đứng về phía Luffy.


"Luffy nói đúng, chúng ta nhất định có thể thắng. Tới đây, uống ly nước trái cây Bellemer ta làm đi, chúc mừng thắng lợi sắp tới của chúng ta!"


Buổi chiều hôm đó Luffy và Usopp ở bờ hồ dưới chân núi Colubo nghịch nước, một bọc tràn đầy thư bị Luffy quên mất ở trong túi trên xe đạp.


"Ngày hôm qua tớ rốt cuộc nhận được thư của Ace."


" Ừ, anh ấy sao rồi, có đánh tan tác quân địch không?"


"Chắc chắn rồi, nhưng chính anh ấy cũng bị thương, bây giờ đang dưỡng thương. Anh ấy còn nói ảnh gặp phải một người tên là Sabo, cũng là người núi Colubo."


"Sabo, Sabo, chưa từng nghe qua tên a."


"Cậu làm sao có thể biết tất cả mọi người ở  núi Colubo được. "


Đá trên mặt hồ liên tục nhảy lên hạ xuống bảy lần, mới từ bỏ ý định chìm vào trong nước, đây là kỷ lục cao nhất từ trước tới nay của Luffy. Nhưng cậu còn chưa kịp hoan hô, hòn đá của Usopp đã tăng thêm một bậc nảy lên tới tám lần mới chậm rãi chìm vào trong hồ, tạo thành những đường sóng xinh đẹp.


"Cậu chơi xấu, tại sao mỗi lần đều là cậu thắng?"


"Đó là bởi vì cậu không có bản lĩnh lợi hại của bổn đại gia đây. "


Chàng trai mũi dài đắc ý chống nạnh, lại bị nhóc mũ rơm không chút lưu tình xô vào trong nước.


Cùng Usopp chơi đùa quá mức đến toàn thân đều ướt đẫm, quần áo Luffy mặc ướt nhẹp, cả đống thư còn đưa dư lại cũng vậy. Hành lý đóng gói của Smoker chuẩn bị trở lại chiến trường, thư của chị Reiju gửi cho em trai thân yêu của mình, tạp chí khảo cổ cô Robin đặt mua bị Luffy nhét vào phần đáy túi lúc lấy ra đã thê thảm không nỡ nhìn...Ban đêm trước khi ngủ Luffy không khỏi nghĩ: phong thư thứ hai của Ace tới nhanh lên một chút thì tốt biết bao nhiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro