Trả đơn (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào bạn Hyeon Ahn, giới thiệu một chút nhỉ. Tớ là Manh và hôm nay tớ sẽ là người phụ trách đơn của cậu nhé. Nếu có xảy ra sai sót mong cậu bỏ qua ạ. Cảm ơn cậu!!

Tên truyện: Let Go

Tác giả: Hyeon Ahn

Review-er: Manh

Thể loại: Đam mỹ, fanfic, ngọt ngược, SE

...

Cảm nhận đầu: Những dòng đối thoại đầu câu truyện là đoạn nói chuyện giữa Taehyung và Baekhyun, đoạn nói chuyện này đau khổ có, day dứt có, nuối tiếc có, mà buông tay...cũng có.

Về nhân vật:

Nhân vật chính là Taehyung và Baekhyun...hai chàng idol tài năng, nhan sắc đều có đủ. Thế nhưng hai người lại lỡ đem lòng yêu thương người kia, không phải thứ tình cảm bạn bè mà fan và người ngoài đều nghĩ. Mà là tình yêu da diết, chấp nhận hi sinh của hai người dành cho nhau. Baekhyun có thể sẵn sàng bảo vệ Taehyung trước những mối nguy hiểm. Nhưng...Taehyung ban đầu vốn là một kẻ ích kỉ, cậu tham luyến Baekhyun, muốn dắt anh đi tìm một thứ mà cậu cho rằng là " hạnh phúc ", không ngờ rằng lần đó xảy ra tai nạn, Baekhyun lại vì cậu mà nằm trên phòng bệnh với điện tâm đồ vang lên đều đặn.

Cảm xúc lẫn tư tưởng của hệ thống nhân vật được miêu tả rất tốt. Không bị mờ nhạt cũng không rối tung lên, mà lại như một bản nhạc tình ca, cao trào có, trầm lắng có.

Về nội dung:

Cách tác giả khai thác mối tình của các idol mặc dù không mới mẻ, một mối tình của những kẻ đứng trước cái nhìn của vô số bọn chó săn. Cuối cùng khi mọi chuyện vỡ lẽ, thì họ sẽ phải chịu áp lực từ nhiều phía, công ty chủ quản, fan..Dù gì motif này đã khá quen thuộc đối với thể loại fanfic nên người đọc sẽ dễ đoán ra được cốt truyện và mất đi cảm xúc. Mặc dù motif không có gì mới nhưng cách cậu khéo léo xây dựng nên tác phẩm lại đi theo một lối khác, hoàn toàn là của riêng cậu, cậu cho độc giả có một cái nhìn mới lạ hơn là nhàm chán.

Cũng không chỉ dừng lại ở đó, cậu còn tạo dựng nên một số tình huống đặc sắc hơn nữa.

Vào thời điểm lúc Baekhyun được đưa vào bệnh viện, Chanyeol dường như đã nổi điên với cậu, hắn gào thét vào mặt cậu với vô vàn lời chỉ trích. Ấy nhưng tớ lại chú ý đến câu: "Xem ra, cậu rảnh rỗi lắm mới kéo Baekhyun đi chết cùng cậu". Phải chăng đoạn đầu đó, thứ "hạnh phúc" mà Taehyung muốn bắt lấy, lại phải trả giá bằng mạng sống hay sao. Cậu mất trí muốn kéo Baekhyun tự tử cùng chăng?

Chanyeol thường ngày vui vẻ, cười đùa là vậy mà giờ phút đó lại như một con thú dữ. Hắn phát điên lên, đánh đập Taehyung. Nhưng tại sao lại vậy? Đúng rồi, là vì hắn yêu Baekhyun, hắn yêu anh không kém gì cậu yêu anh. Khoảnh khắc Taehyung ngộ ta rằng trên đời này, vẫn còn có người yêu anh, vẫn có người nguyện ý vì anh mà bỏ mặc tất thảy. Hắn yêu anh, bảo vệ anh bằng tất cả hắn có. Ấy vậy mà cậu lại vì một phút ngông cuồng, tham lam định kéo anh đi chết cùng. Theo đuổi một thứ hạnh phúc viển vông.

Mối tình của Chanyeol, Baekhyun và Taehyung là một mối tình tam giác. Cả ba cùng bị quấn vào vòng xoáy tình yêu. Nhưng kết thúc lại làm tớ khá hụt hẫng, vì thứ nhất là tác giả không hề đề cập đến Chanyeol một lần nào nữa, tớ biết Chanyeol chỉ là nhân vật phụ họa cho tình yêu của TaeBaek thế nhưng cũng nên cho Chanyeol một kết thúc chứ nhỉ. Buồn và Vui cũng được nhưng ít ra hãy đề cập đến anh ý chứ. Thứ hai, cái kết quá rập khuôn, cũng là vì áp lực mọi phía mà chia tay.

Đoạn cuối, cảnh chia tay của hai người hiện lên, cuốn lấy tâm trí bắt tớ hòa quyện vào cùng nó. Khi Baekhyun nói "Tôi đã sẵn sàng để buông tay rồi". Giây phút đó, anh quyết định buông bỏ hết, từ bỏ hết tất cả, tạm biệt cái tình cảm đáng quý anh dành cho cậu. Nhưng có một chi tiết tớ không hiểu là tại sao Baekhyun lại lao ra, tự đâm sầm vào chiếc xe tải. Phải chăng là anh đang cố dùng tính mạng mình trao đổi cho Taehyung chăng?

Khi Tae thức dậy trên giường bệnh, anh gào tên Baekhyun, hoảng loạng mà đi tìm anh. Nhưng...anh đã đến muộn. Giây phút anh bước vào cửa phòng bệnh cũng là lúc điện tâm đồ im re không một tiếng động.

"Taehyung yên bình gật đầu, cùng Baekhyun mơ một giấc mơ đến trọn đời". Cũng vào lúc này tớ đã cảm giác được hai người đã rũ bỏ được những mệt mỏi của hiện tại. Cùng nhau mơ tới một thế giới hạnh phúc của riêng họ.

Về hình thức:

Tác giả trình bày rất tốt, rất "sạch sẽ", không có lỗi chính tả, không sử dụng teencode, không lạm dụng dấu câu. Đại từ được sử dụng phù hợp với hoàn cảnh.

Về giọng văn: Giọng văn của cậu rất nhẹ nhàng, làm tớ liên tưởng đến những người kể chuyện vậy. Cậu dắt tớ đi qua những cung bậc cảm xúc của truyện. Trầm bổng là yếu tố hoàn chỉnh để tạo nên một giọng văn hay. Cậu có đủ những yếu tố đó, từng tình huống trong truyện được cậu dùng những nốt trầm lạc nhịp để kể. Không khí đau buồn của tác phẩm được thể hiện qua từng giai đoạn một, nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Vốn từ của cậu rất phong phú, quá đủ để cho cậu viết nên bản tình ca cho hai nhân vật chính.

Tổng kết:

Truyện của cậu mặc dù là oneshort nhưng vẫn khá thu hút người đọc, ngoại trừ một số tình tiết khó hiểu ra. Motif không mới. Nếu được đánh giá tớ sẽ đánh giá truyện là 8/10. Nếu cậu thắc mắc tại sao tớ lại chỉ cho 8đ trong khi cả truyện rất ít lỗi đúng chứ. Đơn giản là vì những tình huống trong truyện có vài tình huống không thu hút được tớ lắm. Thường những đoạn đó tớ sẽ không đọc kĩ mà chỉ lướt qua thôi. Tớ không dành cho cậu những lời nói hoa mỹ, khen thưởng gì cả. Mà chỉ mong rằng cậu sẽ viết tốt hơn vào lần sau mà thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro