vi. Nữ sủng của Công chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11.

Còn nói, người tu hành chú ý nhất là một chữ "duyên".

Sinh ra trong đau khổ thì sao? Chết đi trong hạnh phúc thì sao? Khi sống dù có thế nào thì cũng gọi là sống. Vậy thì không phải chỉ cần sống cho thật tốt là được sao?!

Điện hạ thì sao? Mà Đạo sĩ thì sao? Không phải cũng đều là con người cả sao?!

Còn có, con người thì sao? Mà Hồ ly tinh thì sao? Chẳng phải vẫn tồn tại một chữ "duyên" đó sao?!

.

Điền Tiểu Quyên ẩn mình sau một góc tường, im lặng quan sát Thấu Kỳ Sa Hạ.

Nàng ta đang trầm ngâm đứng trên mái tòa nhà cao nhất phủ Đại Công chúa (sau vụ ẩu đả đêm hôm đó thì Thái Nguyên dường như cũng không thèm quản nàng nữa). Hai tay chắp sau lưng, mặt đăm đăm hướng về phương Bắc. Tiếu Lương vẫn chưa về!

Và nàng ấy thì sắp đến rồi ...


12.

Tào Vy Quyên đứng trước cổng một dinh phủ lớn và tranh cãi không ngừng với bọn lính gác cửa suốt hơn nửa canh giờ.

"Tin ta! Dinh phủ của các ngươi tà khí rất nặng! Nếu không kịp thời diệt trừ thứ này thì sớm muộn gì cũng sẽ kinh động đến Yêu tộc và ..."

"HỖN XƯỢC!" Tên gác cửa giận dữ dộng cây côn xuống đất đánh cộc một tiếng, trên trán nổi đầy gân xanh. "Nha đầu điên này nói bậy bạ cái gì vậy hả? Mở to mắt ra mà nhìn cho rõ! Đây là nơi nào? Là địa phương ngươi có thể tung tin đồn thất thiệt sao?"

Vy Quyên bực bội ngẩng đầu lên. Trước cửa phủ có treo một tấm biển lớn, nhìn qua liền biết là được chạm trổ từ loại gỗ quý giá nhất. Phía trên đề năm chữ thiếp vàng ngạo nghễ:

Đại Lương Trưởng Công chúa

Thì sao? Công chúa thì sẽ không bị quỷ ám sao?! Nàng chán chường nheo mắt. Cảm thấy nói chuyện với đám người thiếu hiểu biết thật tốn thời gian.

.

Là một đạo sĩ chuyên hàng ma phục quỷ, nhược điểm lớn nhất của Tào Vy Quyên chính là ngoại hình quá xinh đẹp (!) Trên đường từ chân núi Thanh Vân đến kinh thành, thoạt nhìn qua, bởi vì khuôn mặt khả ái này mà những người đồng đạo với nàng đã lầm tưởng đây là do Hồ ly tinh cải trang thành. Trước mặt những người bình thường không hiểu chuyện, một người nếu không có chòm râu bạc trắng dài đến ngang ngực cùng cây phất trần trong tay, thì không thể coi là đạo sĩ được.

.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Xem ra trận huyên náo mà Vy Quyên vừa gây với mấy tên lính gác đã kinh động vào đến bên trong. Kim Thái Nguyên từ trong phủ bước ra, nghiêm giọng hỏi. Toàn thân y mang khí tức của người đứng đầu, không giận mà uy.

"Kim Thống lĩnh!" Đám lính gác cổng thấy y liền đồng loạt quỳ xuống hành lễ. "Có một nha đầu điên đến làm loạn. Bọn thuộc hạ sẽ lập tức đuổi đi ngay."

Thái Nguyên theo lời bẩm báo của đám người, nheo mắt nhìn Tào Vy Quyên, nhưng còn chưa kịp cẩn thận quan sát cùng đánh giá nàng ta thì đã nghe tiếng hiệu lệnh từ xa truyền đến.

Điện hạ trở về rồi!


13.

Vy Quyên đã sớm nhận ra có người đang tiến đến. Hẳn đó là Đại Công chúa, là chủ nhân của nơi này, bởi thái độ nghiêm cẩn của đám người xung quanh.

Có kiệu hoa. Có cả một đoàn người ngựa đi theo hộ tống. Có cần phải khoa trương đến như vậy không ?!??

Còn có, tà khí rất nặng cũng theo từng bước chân của Người đó mà càng lúc càng gần ...


14.

Nhờ sự trở về của Cung Hiếp Tiếu Lương mà Tào Vy Quyên cũng không bị đám người của Kim Thái Nguyên tiếp tục truy cứu nữa. Bọn họ còn đang mải bận rộn lo cho Điện hạ của mình.

Nhưng nàng không lấy đó làm biết ơn, ngược lại dường như còn sợ không lớn chuyện (...)

"Tiểu thư! Xin dừng bước!"

Vy Quyên hô hoán. Nhân lúc Tiếu Lương vừa từ trên kiệu bước xuống, vẫn chưa kịp định thần, liền vận dụng thân thủ xuất chúng của mình để len qua hàng hộ vệ và tiếp cận nàng ta.

Nàng hành xử thật sự có chút bốc đồng, nhưng nếu không liều mạng thì sẽ không có cơ hội (...) Tiếc là còn chưa kịp đến gần thì đã bị một thanh gươm phóng ra chặn lại. Mũi gươm phóng thẳng vào yết hầu nàng, nồng đậm sát khí, không chút nhân nhượng. Là do hộ vệ thân cận nhất của Đại Công chúa ra tay.

.

"Tiểu Hứa, đừng vô lễ!"

May cho Tào Vy Quyên (hoặc là Hứa Doãn Trân ?!) khi Tiếu Lương đã phản ứng nhanh. Nàng ta quát lớn nhằm ngăn thân cận của mình lại, sau đó quay sang Vy Quyên, điệu bộ cực kỳ lễ độ.

"Là do thuộc hạ của ta không hiểu chuyện, mong Đạo trưởng đây rộng lượng bỏ qua cho. Hôm nay đã phiền Đạo trưởng phải quá bộ đến tận tệ xá, không biết Thượng Quyên Chân nhân có gì cần chỉ giáo?!"

Phong phạm và kiến thức quả thật ... rất ấn tượng!

.

"Ngươi nhận ra ... Tiểu thư biết Sư phụ của ta sao ...???"

Vy Quyên bị Tiếu Lương làm cho bất ngờ, nhất thời thất thố há hốc, cũng lờ đi luôn câu nhắc nhở rít qua kẽ răng của Hứa Doãn Trân: "Gọi là 'Điện hạ'!"

Tiếu Lương không trả lời câu hỏi đó của nàng ta, chỉ nhã nhặn cúi đầu cười nhẹ.

.

Có thể cho là may mắn, vì trường bào đạo sĩ của Tào Vy Quyên hoàn toàn là cùng một loại với Điền Tiểu Quyên. Mà thân thế của Tiểu Quyên từ lâu đối với nàng đã không có nửa điểm giấu giếm. Y là đệ tử chân truyền của đương kim Chưởng môn phái Thanh Vân - Thượng Quyên Chân nhân. Thượng Quyên Chân nhân là cao nhân đắc đạo nên cũng cực kỳ kén đệ tử, cả đời chỉ nhận đúng hai người. Tiểu Quyên là tiểu sư muội, trên nàng còn có một đại sư tỷ.

Loại trường bào mà Tào Vy Quyên đang khoác trên mình đây, trên đời này sợ là khó có đến chiếc thứ ba. Cũng từ đó mà Tiếu Lương đã có thể suy ra thân phận của nàng.


15.

"Điện hạ ..."

Tào Vy Quyên đành thuận theo những người xung quanh, trầm giọng gọi Tiếu Lương.

Việc nàng chuẩn bị nói ra đây vốn đã khó mở lời, chưa kể mồm miệng của bản thân cũng không được khéo léo. Nhưng cảm thấy nhân cách cùng phẩm hạnh của vị Đại Công chúa này cũng không tệ, nhất định nàng ta sẽ không vì sự thật mất lòng mà gây khó dễ cho mình.

Suy nghĩ đắn đo một hồi, cuối cùng quyết định dùng cách đơn giản và trực tiếp nhất:

"Điện hạ, ngài đam mê sắc dục đến mức mạng cũng không cần nữa sao? Nữ sủng mà ngài đang nuôi trong nhà rõ ràng là Hồ ly tinh!"

Cung Hiếp Tiếu Lương biến sắc. Bầu không khí xung quanh cũng bởi vì câu nói đó của Tào Vy Quyên mà ngưng trọng đông cứng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro