Chương 14 (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14 - Phần 3

Han Yoo Il ngồi xuống thảm, ghé sát tai mới phát hiện Jessica đang hát. Đây là lần đầu tiên anh nghe cô hát, nếu tiếng ngâm nga như muỗi kêu này cũng được coi là tiếng hát. Han Yoo Il bất giác phì cười, đang định vỗ vai để cô hát to hơn nhưng nụ cười dần cứng đờ trên môi anh.

Muốn thoát khỏi cái bẫy do anh đặt

Nhưng lại lâm vào cảnh khốn cùng khác.

Em không có dũng khí quyết định thắng thua

Cũng không có may mắn trốn thoát.

Em như một quân cờ

Tiến lùi do anh quyết định

Em không phải tướng lĩnh duy nhất trong đôi mắt anh

Mà chỉ là một tiểu tốt xoàng xĩnh.

...

Tiếng hát nhỏ dần, Jessica từ từ khép mi mắt.

Han Yoo Il tiếp tục uống chỗ rượu còn lại nhưng uống thế nào cũng không say, ngược lại càng tỉnh táo. Anh cúi đầu nhìn Jessica, cô đã ngủ say.

Han Yoo Il xem đồng hồ đeo tay, nhẹ nhàng đứng dậy, bế cô vào phòng ngủ. Sau khi đặt cô xuống giường, do dự một lát, anh không bỏ đi mà ngắm cô một lúc lâu. Cuối cùng, Han Yoo Il cúi thấp người, như định hôn lên trán cô nhưng anh dừng lại, rồi đặt một nụ hôn lến khóe miệng cô.

Có lẽ đây không được coi là nụ hôn mà chỉ là con dấu thành kính. Tuy nụ hôn rất nhẹ nhưng Han Yoo Il phát hiện lông mi của cô đột nhiên động đậy. Biết cô đã tỉnh, anh ngồi bên giường, đợi cô không thể tiếp tục giả vờ, tự mở mắt.

"Hãy cho anh một cơ hội, cũng là cho bản thân em một cơ hội." Han Yoo Il cất giọng dịu dàng.

"Em..."

"Đừng vội trả lời anh." Han Yoo Il đứng dậy trước khi cô kháng cự, đẩy người anh. "Hằng năm, cả gia đình anh đều đi nghỉ vào dịp giáng sinh. Năm nay nhà anh quyết định đi Zurich. Anh đã hỏi trợ lý của em, lễ giáng sinh chắc em không bận. Nếu... đến lúc đó em đồng ý đi cùng anh, anh sẽ coi là câu trả lời của em."

"..."

"Chúc em ngủ ngon!"

Lễ giáng sinh ngày càng đến gần. Cứ nghĩ đến đề nghị của Han Yoo Il, ngay cả Jessica cũng không thể tự cho câu trả lời.

Ngày cô "thu lưới" cũng mỗi lúc một gần...

Càng là âm mưu dồn người vào chỗ chết thì ẩn giấu càng sâu, bề ngoài càng như không có gì. Về điểm này, Jessica làm rất tốt.

Shin Kwang Jae chọn ngày mùng Một tháng Mười một là ngày công bố sản phẩm mới. Phải là người kiêu ngạo đến mức nào mới chọn ngày tháng có khí thế "số một"? Tất nhiên, ngoài thời gian tổ chức họp báo, Shin Kwang Jae giấu nhẹm mọi thông tin khác khiến sản phẩm mới của White Tears được che phủ bởi tấm màn thần bí.

Unique tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm mới vào ngày mùng Ba tháng Mười một. Jessica cũng giữ bí mật về sản phẩm mới như White Tears. Hai công ty rõ ràng đang ngầm đọ sức. Cuộc đua này đương nhiên không thể thiếu giới truyền thông thích đổ thêm dầu vào lửa. Đám phóng viên cả ngày tụ tập bên ngoài công ty của Jessica, hòng túm được cô.

Jessica cố ý để đám phóng viên bắt gặp nên ngang nhiên đi ra ngoài từ cửa chính. Đám phóng viên lập tức vây quanh.

"Jung tiểu thư, Unique họp báo vào ngày mùng Ba tháng Mười một, White Tears tổ chức họp báo trước các vị hai ngày, đây rõ ràng là hành động khiêu khích. Liệu cô có nghĩ đến chuyện dời buổi họp báo sớm hơn họ?"

"Ngày mùng Ba tháng Mười một là ngày có ý nghĩa quan trọng với Kim gia chúng tôi. Nhiều năm trước, Kim thị chính thức được thành lập vào ngày này. Tôi tin vận may sẽ tiếp nối..."

"Lần này, cô hoàn toàn giữ bí mật về sản phẩm mới, liệu có phải để đề phòng..."

Jessica không trả lời, chỉ mỉm cười với phóng viên. Lúc này bảo vệ đã mở đường, đưa cô ngồi vào ô tô chờ sẵn bên ngoài.

Tài xế nổ máy, ô tô nhanh chóng chuyển bánh, Jessica quay sát đám phóng viên qua gương chiếu hậu. Cô xem thời gian trên di động, hôm nay là ngày hai mốt tháng mười. Cô và Chae Jun Ki đạt thỏa thuận chung từ cách đây một tháng. Còn mười hôm nữa là tới ngày cô giành thắng lợi. Cô mong ngóng được chứng kiến bộ dạng thất bại thảm hại của Shin Kwang Jae.

Kim Hwa Jin nhận sự trừng phạt sớm hơn Shin Kwang Jae một bước. Phiên tòa chung thẩm xét xử vụ án của Kim Hwa Jin sẽ được mở vào ngày thứ Hai mươi sáu tháng này như đã định. Trước khi phiên tòa diễn ra, Chang Joon kinh ngạc khi nhìn thấy Jessica ở bên ngoài tòa án. Anh lập tức dừng cuộc trò chuyện với luật sư, đi nhanh về phía cô. "Sao em lại đến đây?"

"Đến xem kết cục của kẻ xấu xa."

Giọng nói của Jessica đầy vẻ mỉa mai. Chang Joon bị cô chọc giận, lập tức nhíu mày. Người đàn ông này luôn bảo vệ Kim Hwa Jin bằng mọi giá, Jessica đã quen với điều đó từ lâu nên chẳng bận tâm đến sự tức giận của anh. Chang Joon thở dài, đưa mắt về phía cửa ra vào số hai rồi quay sang Jessica. "Em đừng vào trong đó thì hơn. Anh sợ nhìn thấy em, tâm trạng của cô ấy sẽ không ổn định."

Jessica cười cười, đi thẳng vào trong tòa nhà.

Chưa đầy nửa tiếng sau, Kim Hwa Jin đi vào trong phòng xét xử. Thật ra không như Chang Joon lo lắng, Kim Hwa Jin cúi thấp đầu, không hề phát hiện Jessica ngồi bên dưới, lấy đâu ra tâm trạng không ổn định?

Jessica cũng suýt không nhận ra Kim Hwa Jin ở vị trí bị cáo. Dung mạo của cô ta không thay đổi, nhưng vẻ sinh động và kiêu ngạo đã hoàn toàn biến mất. Tâm trạng của Kim Hwa Jin tương đối ổn định, dù vẻ mặt của cô ta vô cùng tuyệt vọng.

Đến thời khắc tuyên án, Kim Hwa Jin mới ngẩng đầu. Lần này, cô ta bật khóc nức nở.

Jessica vẫn ngồi yên một chỗ. Chứng kiến chị gái khóc rất thương tâm khi bị xử ngồi tù, lần đầu tiên trong đời, cô thấy chị gái bất lực như vậy. Nhưng Jessica không hề vui vẻ, có điều, cô cũng không buồn bã.

Luật sư Jin ngồi ở vị trí luật sư biện hộ, sắc mặt ông ta ủ rũ. Một lúc lâu sau, ông ta mới đi tới chỗ người dự phiên tòa, nói với Chang Joon: "Tôi xin lỗi!"

Chang Joon cắn môi tới mức gần bật máu mới có thể rời ánh mắt khỏi Kim Hwa Jin đang bị đưa đi. Anh nói với luật sư Jin: "Ông đừng nói vậy, ông đã cố gắng để giảm án xuống mức thấp nhất."

"Chúng ta thua trong vụ tố tụng này, bây giờ đành phải nghĩ cách khác, cố gắng để Kim tiểu thư được phép chữa bệnh ở bên ngoài."

"Cũng chỉ có cách đó."

Lúc Chang Joon nói câu này, một hình bóng đi qua người anh. Chang Joon đờ người trong giây lát, anh quay đầu, thấy Jessica đi thẳng ra cửa mà không thèm chào hỏi anh một tiếng. Người phụ nữ này đã trở thành kẻ bàng quan thật sự. Cô lạnh lùng chứng kiến Kim Hwa Jin bị xét xử, dùng bóng lưng tuyệt tình để thông báo với mọi người, cô sẽ từ biệt tất cả, bắt đầu cuộc sống thật sự thuộc về cô.

Jessica chờ đợi buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của White Tears như chờ đợi cuộc đời mới.

Là hoạt động lớn nhất của White Tears trong hai năm trở lại đây, buổi họp báo thu hút sự chú ý đặc biệt của dư luận. Jessica cầm thiệp mời, đi cùng Han Yoo Il vào đại sảnh, liền bắt gặp Yoona đang bị đám phóng viên vây quanh.

Cảm nhận bước chân của cô chậm lại, Han Yoo Il bất giác quay đầu. Trong không gian dường như có sóng điện lan tỏa, Yoona đột nhiên nhướng mắt, vượt qua đám phóng viên hướng ra bên ngoài.

Yoona chưa kịp thu hồi ánh mắt, các phóng viên có tính nhạy bén nghề nghiệp cao đã lập tức phát hiện mục tiêu mới. Phóng viên tất nhiên không bỏ qua cả hai bên. Dưới sự xô đẩy của vô số micro và ống kính camera, Jessica và Han Yoo Il bị đưa đến chỗ Yoona đang trả lời phỏng vấn.

Vấn đề phóng viên tỏ ra hứng thú nhất lại không liên quan đến buổi họp báo. "Jung tiểu thư, trong danh sách khách mời của White Tears không có tên cô? Đây là cô..." Nói xong, người phóng viên nhìn Han Yoo Il bằng ánh mắt mang hàm ý sâu xa.

Tất cả mọi người đều đoán ra bảy, tám phần, Jung tiểu thư tham dự bằng thiệp mời White Tears gửi cho tập đoàn Han Jae?

Nụ cười trên môi Jessica vẫn không thay đổi, cô từ tốn rời mắt khỏi đám phóng viên, chuyển sang người đàn ông đứng bên cạnh. "Tuy chúng tôi đang làm thủ tục ly hôn nhưng vẫn là bạn bè. Tổng giám đốc Im, anh không đến nỗi không hoan nghênh tôi đấy chứ?"

Nhân viên PR của White Tears thấy tình hình căng thẳng vội vã đi đến xoa dịu, Yoona đi thẳng vào trong dưới sự hộ tống của bảo vệ. Jessica dõi theo bóng lưng anh, nhếch miệng cười lạnh lùng.

Dường như đọc được điều gì đó từ ánh mắt của Jessica, Han Yoo Il nghiêng đầu, nói nhỏ bên tai cô: "Thản nhiên như không mới là sự trả thù tàn nhẫn nhất. Em càng thách thức càng cho thấy em vẫn quan tâm đến anh ta."

Jessica ngoảnh đầu nhìn Han Yoo Il. Nhìn thấy vẻ chột dạ của cô, anh cất giọng kiên định, nhắc nhở cô nhưng cũng là nhắc nhở bản thân: "Anh sẽ đợi đến ngày em hoàn toàn từ bỏ."

Đám phóng viên lượm được tin tức chấn động, liền đuổi theo Jessica hỏi về vụ ly hôn, nhưng đương sự nhanh chóng thoát khỏi sự bao vây của phóng viên, đi vào hội trường buổi họp báo.

Han Jae là công ty duy nhất giúp đỡ Unique mà White Tears không dám trở mặt. Tại buổi họp báo, White Tears sắp xếp cho người của Han Jae vị trí tốt nhất. Tuy nhiên không ai ngờ, Han Yoo Il lại đưa Jessica đi cùng, đây rõ ràng là hành động thách thức. Những vị khách có mặt tuy nể mặt Han Jae, gặp Han Yoo Il và Jessica vẫn tươi cười chào hỏi nhưng trong mắt bọn họ ít nhiều vẫn bộc lộ sự kinh ngạc.

Jessica chẳng hề bận tâm, cô thản nhiên ngồi vào vị trí, chờ đợi buổi họp báo bắt đầu.

Shin Kwang Jae đi vào hội trường sau lời phát biểu của một lãnh đạo cấp cao, cả hội trường vỗ tay nhiệt liệt. Sản phẩm mới của White Tears cuối cùng cũng được vén tấm màn thần bí.

"Tiếp theo, xin giới thiệu với các vị khách quý, nhãn hiệu dược mỹ phẩm mới của tập đoàn White Tears: Beauty."

Cùng với lời giới thiệu của người dẫn chương trình, CEO của White Tears là Yoona và chủ tịch hội đồng quản trị Shin Kwang Jae đi lên sân khấu công bố sản phẩm mới.

Đây là đế quốc thuộc về White Tears, Yoona như một vị hoàng đế, đảo mắt một lượt quanh hội trường. Ánh mắt anh lướt qua người Jessica, như thể không nhìn thấy cô.

"Sản phẩm này do phòng thí nghiệm dược phẩm hàng đầu Nhật Bản và tập đoàn White Tears cùng nghiên cứu sáng chế."

Câu nói của người dẫn chương trình khiến Jessica muốn bật cười. Nhìn hai người đàn ông đứng nghiêm trang trên sân khấu, cô thầm nghĩ, người ngoài chỉ thấy thành tựu mà họ đạt được, ngưỡng mộ quyền lực của họ chứ không ai để ý đến việc họ giẫm đạp lên bao người mới có thể leo tới đỉnh kim tự tháp.

Buổi họp báo nhanh chóng tới tiết mục tổng giám sát sản phẩm giới thiệu triết lý sản phẩm. Jessica có thể đọc thuộc làu mỗi câu nói của tổng giám sát sản phẩm. Đây đâu phải là triết lý, chỉ là sao chép mà thôi. "Toàn bộ sản phẩm Beauty đều sử dụng bao bì bảo vệ môi trường, trong triết lý thiết kế "trời tròn đất vuông"..."

Theo tiết lộ của Chae Jun Ki, quy mô đầu tư sản xuất của White Tears vào sản phẩm mới lần này lớn chưa từng có, có thể thấy tham vọng của Shin Kwang Jae lớn đến mức nào. Lúc này, tổng giám sát thị trường trên sân khấu cũng chứng thực nhận xét của Chae Jun Ki. "Trong buổi họp báo đang diễn ra, Beauty đã được chuyển đến các trung tâm thương mại, nhà thuốc, cửa hàng độc quyền của White Tears, sân bay, cửa hàng miễn thuế ở các thành phố lớn... Tám giờ tối hôm nay, sau kênh truyền hình thuộc đài trung ương và đài truyền hình của năm tỉnh lớn sẽ cùng lúc phát sóng quảng cáo sản phẩm Beauty đầu tiên. Các vị có mặt ở đây ngày hôm nay có thể xem trước đoạn quảng cáo này."

Màn hình lớn lập tức thay đổi hình ảnh. Chỉ mười giây ngắn ngủi nhưng quảng cáo được chế tác hoàn hảo khiến cả hội trường xuýt xoa khen ngợi.

Ngoài thiên hậu của làng nhạc Go Juhyun, người đại diện phát ngôn riêng của dòng sản phẩm hồi phục làn da chủ đạo của Beauty, White Tears còn mời rất nhiều người đại diện phát ngôn của các sản phẩm thuộc độ tuổi khác nhau. Hôm nay, những người đại diện phát ngôn này đều xuất hiện ở nơi trưng bày sản phẩm. Giờ nghỉ giữa buổi họp báo trở thành thời khắc các ngôi sao, giới truyền thông và doanh nhân tụ hội.

Shin Kwang Jae không trò chuyện cùng bạn bè mà lượn lờ đến trước mặt "kẻ thù không đội trời chung". "Jung tiểu thư, không ngờ cô còn ở lại đây, tôi vô cùng khâm phục cô!"

"Tất cả đã ngã ngũ, cho dù bây giờ tôi bỏ về cũng chẳng thay đổi được điều gì." Jessica trả lời mập mờ. Shin Kwang Jae cười cười, ông ta ngó nghiêng rồi đột nhiên thu lại ý cười, ghé sát tai Jessica, nói nhỏ: "Cũng phải, ngày kia là buổi họp báo công bố sản phẩm của công ty cô. Tôi tin hàng của cô đã được rải khắp cả nước. Tôi rất muốn biết, lúc đó cô định thu dọn tàn cục thế nào?"

Jessica đoán, có lẽ vẻ mặt của cô bây giờ được Shin Kwang Jae nghĩ là thê thảm. Cô không bận tâm, thản nhiên dõi theo cho đến khi ông ta đi khuất.

Han Yoo Il đang trò chuyện với một đối tác tình cờ gặp gỡ ở buổi họp báo, thấy Shin Kwang Jae đi về phía Jessica, sắc mặt lập tức thay đổi. Anh nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện. Lúc về bên Jessica, Shin Kwang Jae đã đi mất. Han Yoo Il có thể đoán ra Shin Kwang Jae nói gì với Jessica, nhưng người phụ nữ ở bên cạnh anh không tỏ ra tức giận mà giống như đang chờ đợi điều gì đó. Han Yoo Il nheo mắt nghi hoặc. Lúc này, Jessica mới phát hiện ra Han Yoo Il, cô lập tức mỉm cười. Han Yoo Il càng thấy khó hiểu. "Anh rất muốn biết em đang suy tính điều gì."

"Đến lúc đó anh sẽ biết ngay mà."

Giờ nghỉ kết thúc, buổi họp báo lại tiếp tục. Tiếp theo là tiết mục các chuyên gia trang điểm thử sản phẩm trên gương mặt người đại diện phát ngôn Go Juhyun và các người mẫu.

Người dẫn chương trình giải thích: "Tất cả sản phẩm Beauty đều chiết xuất từ thảo dược và cây cỏ, có tác dụng đánh thức sức sống của làn da mà không thêm gánh nặng cho làn da. Chúng ta có thể thấy, sau khi sử dụng sản phẩm Beauty, máy móc đo được làn da của Go tiểu thư tăng thêm ba mươi phần trăm hàm lượng nước. Tiếp theo, chúng ta sẽ chứng kiến hiệu quả của nó..."

Ở dưới sân khấu, Jessica vẫn không tỏ ra lo lắng. Han Yoo Il bất giác mỉm cười. "Buổi họp báo của đối thủ thành công như vậy mà em vẫn bình thản, điều đó có nghĩa, anh có thể chờ đợi sự bất ngờ từ buổi họp báo của công ty em ngày kia?"

Jessica nở nụ cười khiêm nhường. "Buổi họp báo của công ty em chắc chắn không hấp dẫn như của White Tears."

Giới truyền thông tập trung mọi sự chú ý vào Go Juhyun, ánh đèn flash nháy không ngừng. Đúng lúc này, một người mẫu ở góc trong cùng dường như xảy ra chuyện gì đó. Chuyên gia trang điểm phụ trách dùng thử sản phẩm cho người mẫu đó biến sắc mặt, nói nhỏ vào bộ đàm. Nhận được chỉ thị, có người nhân lúc không ai để ý đưa người mẫu đó rời khỏi sân khấu.

Hành động này đã thu hút sự chú ý của các phóng viên. Không biết cô phóng viên nào đó đột nhiên nói to: "Gương mặt của người mẫu kia hình như bị mẩn đỏ?"

"Có phải vì dùng sản phẩm mới của các anh nên..."

Người dẫn chương trình nói: "Tuyệt đối không phải, mọi người đừng..."

Anh ta chưa dứt lời, một phóng viên chợt chỉ tay lên sân khấu, hét lớn: "Trên mặt Go Juhyun cũng xuất hiện một nốt mẫn đỏ kìa."

Cả hội trường náo loạn.

Trên mặt tất cả những người mẫu dùng thử sản phẩm, bao gồm cả Go Juhyun đều xuất hiện các nốt mẫn đỏ với mức độ nặng nhẹ khác nhau. Xung quanh khu vực dành cho giới truyền thông có bảo vệ giữ trật tự nhưng lúc này, bảo vệ cũng không thể ngăn cản đám phóng viên như ong vỡ tổ. Bọn họ tràn lên sân khấu trong nháy mắt.

Lãnh đạo cấp cao của White Tears được bảo vệ mở đường, nhanh chóng rút về hậu trường. Các ngôi sao và người mẫu trên sân khấu không may mắn như vậy, đều bị phóng viên bao vây.

Lúc này, hội trường vô cùng hỗn loạn, đến mức Jessica đang bận xem trò vui không nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Do túi xách của cô chạm vào tay Han Yoo Il nên anh cảm nhận được chấn rung, anh nhắc nhở: "Hình như em có điện thoại."

Jessica nghe máy. Đối phương báo cáo: "Jessica, đoạn băng ghi âm đã được gửi cho các tờ báo lớn."

Jessica cúp điện thoại mà không nói một lời. Cô cũng không còn hứng thú thưởng thức cảnh tượng hỗn loạn này nên ghé sát tai Han Yoo Il. "Chúng ta đi thôi!" Nói xong cô sải bước dài đi ra ngoài, bỏ lại sau lưng cảnh tượng hỗn độn.

Đến khi các phóng viên nhận được điện thoại từ tòa soạn: "Chẳng phải Jessica Jung cũng ở đó hay sao, mau chặn cô ấy lại. Chúng tôi vừa nhận được cuộn băng ghi âm nặc danh, cho thấy sản phẩm mới của White Tears bị nghi ngờ sao chép của Unique."

Khi các phóng viên quay ra tìm kiếm, Jessica đã biến mất từ bao giờ, để lại hai chiếc ghế trống mà White Tears dành cho Han Jae.

Lúc này, Jessica đã đi đến thang máy.

Ngoài cô và Han Yoo Il còn có hai, ba vị khách cũng rời khỏi. Khi Jessica chuẩn bị vào thang máy, đằng sau chợt vang lên tiếng bước chân gấp gáp và giọng nói đầy vẻ tức giận của Go Juhyun: "Nhất định phải bắt White Tears bồi thường đến cùng!"

Jessica quay đầu, thấy Go Juhyun cùng người quản lý và trợ lý chạy trốn sự đeo bám của phóng viên.

"Bồi thường là lẽ đương nhiên, bây giờ chúng ta mau tới bệnh viện kiểm tra." Người quản lý vừa nói vừa che chắn để Go Juhyun vào trong thang máy. Go Juhyun nhận ra Jessica và Han Yoo Il, miễn cưỡng mỉm cười gật đầu với họ. Cửa thang máy từ từ khép lại, phần lớn những người ở trong thang máy thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên thò qua khe cửa, thang máy lại mở ra. Tuy nhiên, người xuất hiện trước mặt họ không phải là phóng viên mà là Yoona.

Anh đứng đó, ánh mắt dừng lại ở Jessica, Jessica chỉ hơi ngây người rồi mỉm cười. "Im tiên sinh, hàng của White Tears đã được rải khắp cả nước. Tôi rất muốn biết, anh định thu dọn tàn cục thế nào?"

Jessica nhắc lại y hệt câu Shin Kwang Jae nói với cô trước đó. Sai lầm duy nhất của người đàn ông này là không báo cho Shin Kwang Jae vụ cô nắm được nội gián của ông ta. Anh đã đánh giá thấp đối thủ nên bây giờ chỉ có thể nhận lấy kết cục thảm hại.

Những người ở trong thang máy đều kinh ngạc. Tuy nhiên, Yoona không hề để ý đến ai khác. Nếu có thể, anh nguyện cả đời này lặng lẽ nhìn cô như hiện tại, để ghi nhớ từng chi tiết trên gương mặt cô, nhưng cuối cùng, anh vẫn phải kết thúc ở đây. "Tôi nghĩ sau này chúng ta sẽ không gặp lại, chúng ta chào từ biệt đi!"

Yoona thu lại cánh tay đang chặn ở cửa thang máy, cánh cửa từ từ đóng lại. Ở giây tiếp theo, anh đột nhiên kéo Jessica ra ngoài. Trong lúc mọi người không kịp phản ứng, cửa thang máy âm thầm khép chặt, Yoona ép Jessica vào tường, cúi xuống hôn cô.

Không khí tràn ngập nỗi tuyệt vọng bao trùm Jessica khiến cô không thở nổi. Cô dường như quay về buổi tối say rượu ở quán bar, một người đàn ông hôn cô một cách tuyệt vọng như bây giờ.

Người đàn ông xuất hiện trong buổi tối hôm đó... là anh?

Jessica đờ đẫn. Đây là một nụ hôn không có hơi ấm, hoặc không dược coi là nụ hôn. Mặc dù hai bờ ngực ép sát đến mức đau nhức nhưng Jessica lại cảm thấy có thứ gì đó đang rời bỏ cô mà đi.

Nước mắt ai đang trào dâng từ dưới đáy lòng nhưng không thể rơi khỏi viền mắt?

Sau đó, Yoona buông người cô.

"Tạm biệt!" Đây là câu cuối cùng Yoona nói với Jessica.

Hiện trường buổi họp báo chỉ còn lại một đống hoang tàn sau cơn giông bão, một vài phóng viên cố "há miệng chờ sung". Shin Kwang Jae nổi trận lôi đình ở hậu trường, tất cả nhân viên đều cúi đầu nghe quở trách.

Tổng giám sát trung tâm nghiên cứu cất giọng run run: "Hình như có người động vào... sản phẩm dùng trong buổi họp báo."

"Đi lấy băng ghi hình về đây cho tôi, xem ai vào nhà kho ở hậu trường trước buổi họp báo!"

Shin Kwang Jae nổi cơn điên, tất cả mọi người không dám chậm trễ. Chưa đầy năm phút sau, Phó giám sát Chae Jun Ki cùng tổ trưởng tổ bảo vệ cầm cuốn băng ghi hình tới.

Cuộn băng được mở ra trước mặt mọi người. Shin Kwang Jae ngồi quay lưng vào màn hình lớn, cất cao giọng cảnh cáo: "Để tôi phát hiện ra ai giở trò, hôm nay người đó đừng nghĩ đến việc còn sống mà rời khỏi White Tears!"

Đoạn băng ghi hình không có âm thanh, Shin Kwang Jae nhíu mày. Ngay sau đó, vẻ mặt của những người có mặt ở đó vô cùng quái dị, thậm chí có người nhìn Shin Kwang Jae bằng ánh mắt hoảng sợ. Lúc này, Shin Kwang Jae mới đứng dậy, quay lại phía màn hình lớn.

Hình ảnh đang phát trên màn hình lớn không phải từ camera giám sát của nhà kho mà từ một sân thượng của một tòa nhà rất quen thuộc với Shin Kwang Jae. Trên màn hình, một người đàn ông đột nhiên mất thăng bằng rơi xuống dưới, người lơ lửng trong không trung...

Xem đến đây, Shin Kwang Jae gầm lên với trợ lý: "Tắt đi!"

Đúng lúc này, cửa phòng hội nghị bị đẩy ra. Người dẫn đầu nhìn Shin Kwang Jae và đi về phía ông ta. "Shin Kwang Jae, ông bị tình nghi liên quan đến một vụ mưu sát. Bây giờ, chúng tôi chính thức..."

Lúc này, trên màn hình là cảnh người đàn ông trên sân thượng đang bẻ từng ngón tay của đối phương khỏi lan can, khiến đối phương rơi xuống dưới...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro