Chapter 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-"Haku....?" Tôi lặng lẽ hỏi, thấy mặt anh gục xuống.

Haku đứng đó, khuôn mặt anh trắng bệch. Trông anh thật trống rỗng. Gần như trống rỗng. Tôi cẩn thận nhìn và bước về phía trước để nắm lấy tay anh để an ủi anh.

-"Haku-" Tay tôi bị gạt mạnh ra và Haku tiếp xúc với ánh mắt chết chóc với tôi.

-"Có phải tất cả con người đều vô dụng?! Cô ấy không nhận ra tình yêu đích thực là gì?! Cô ấy không nhận ra rằng khi tôi nói với cô ấy tôi sẽ gặp lại cô ấy sao?!" Haku giận dữ giận dữ, tuy nhiên tôi có thể thấy khóe mắt nơi nước mắt chực chờ trào ra.

Nỗi buồn của anh làm tan nát trái tim tôi. Tôi muốn nói với Haku rằng anh có ý nghĩa rất quan trọng với tôi như thế nào. Nhưng Haku sẽ không bao giờ chấp nhận tôi... sẽ không bao giờ.

-"Haku làm ơn, nghe đây!" Tôi nài nỉ, cố gắng khớp với âm lượng của Haku để thu hút sự chú ý của anh ấy.

-"Không! Chính cô mới lắng nghe tôi. Chúng ta sẽ rời khỏi thế giới rác rưởi này và không bao giờ quay trở lại, cô sẽ không rời khỏi tầm mắt của tôi và tôi sẽ làm việc cho đến hơi thở cuối cùng của cô. Tôi không thể có được một con người ngu ngốc khác hủy hoại mọi thứ của tôi, cô có hiểu không? " Giọng Haku trầm và đầy nọc độc, Haku nhìn chằm chằm những con dao găm lạnh lùng như vậy vào mắt tôi, tôi sợ đến mức không thể thở được.

-"Đóng gói đồ đạc của cô, chúng ta sẽ rời đi." Haku nghiến răng nói từng chữ trước khi quay và xé áo ngủ để thay quần áo trang trọng hơn cho chuyến đi trở về.

Tôi quay đi để cho anh sự riêng tư. Tôi nghĩ một linh hồn cũng sẽ có khái niệm về không gian cá nhân và riêng tư. Nhưng bây giờ không phải là lúc để nghĩ về điều đó. Tôi cần tìm Chihiro để cô ấy có thể khiến Haku tình bĩnh... Haku có thể không bao giờ muốn gặp lại cô ấy nữa, nhưng anh cần biết rằng Chihiro đã không làm điều này một cách bất chấp.

Tôi liếc nhanh qua vai để xác nhận rằng Haku đã bận rộn với việc mặc quần áo trước khi tôi phá cửa.

-"Rin-"

Tôi nghe thấy Haku hét lên giận dữ sau lưng mình khi cánh cửa đóng sầm lại sau lưng tôi. Tôi không đợi anh đi theo, tôi chạy nhanh ra cầu thang và đi ra khỏi cửa sau. Tôi không muốn phải đối phó với người phụ nữ táo tợn đó ở quầy lễ tân.

Chạy vào màn đêm lạnh lẽo, tôi cảm thấy đôi má ấm áp của mình phả vào không khí mát mẻ. Tôi thậm chí không nhớ nhà cũ của mình ở đâu. Làm thế nào tôi có thể tìm ra nơi Chihiro sống?!

Rũ bỏ ý nghĩ trong đầu tôi tiếp tục, nhất quyết không bỏ cuộc. Tôi rẽ xuống một khu phố bên rừng. Tôi nhìn phía sau tôi và thấy một bóng người chạy về phía tôi.

Haku.

Biết anh ấy chắc chắn sẽ có thể chạy ra ngoài, tôi bắt đầu chạy lại, mặc dù phổi tôi đang bị bỏng. Tôi không đủ khả năng để bị bắt, tôi đã đi quá xa. Liếc nhìn tất cả những ngôi nhà tôi đi qua, tôi cố gắng tìm kiếm thứ gì đó quen thuộc.

[Nó màu trắng, con sẽ thích nó.]

-"Một ngôi nhà màu trắng..." Tôi thở phào, nhớ lại một điều gì đó từ kiếp trước, tôi quét qua khối nhà, tuyệt vọng tìm kiếm một ngôi nhà màu trắng.

-"Thôi nào, thôi nào!" Tôi thì thầm với chính mình, liếc qua vai tôi khi Haku đang dần tăng tốc. Đột nhiên nhìn về phía trước một lần nữa đôi mắt của tôi bắt gặp cảnh tượng đôi khi không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ gặp nó.

[Mẹ của Chihiro và tôi muốn các cô con gái mình được thân thiết với nhau, và để chúng ta đảm bảo điều, chúng ta có xây một cây cầu nhỏ giữa nhà của chúng ta.]

Cây cầu!

Lướt đến một điểm dừng, tôi thấy một ngôi nhà cao màu trắng có ký hiệu 'Cần bán' ở phía trước. Bên cạnh nó là một ngôi nhà màu xanh. Đó là tất cả các con đường ở cuối đường, nhưng tôi biết rằng ngôi nhà đó thuộc về Chihiro. Không lãng phí một khoảnh khắc nào nữa, tôi chạy đến cửa và gõ nó thật tốt. Tôi nhìn để thấy rằng Haku chỉ cách đó vài thước. Tôi nghe tiếng mở khóa cửa và nó mở toang.

Tôi đứng, miệng há hốc trước mắt. Một Chihiro sửng sốt không kém đứng nhìn tôi.

-"Chihiro..." Tôi thở dốc vì sốc.

Tôi liếc nhanh phía sau tôi và thấy Haku gần như ngay bên cạnh tôi, đi lên cầu thang vào nhà. Anh nhanh chóng nắm lấy cổ tay tôi và nhìn Chihiro. Sự kìm kẹp của anh buông lỏng và tất cả chúng tôi chỉ đứng, lặng lẽ nhìn nhau.

-"Haku?" Chiniro thì thầm, gần như không chắc chắn.

Tôi liếc nhìn Haku, thấy rằng các đặc điểm của anh ta đã dịu lại. Tôi lùi lại một bước, từ từ tuột cổ tay khỏi tay anh.

-"Tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ gặp lại cậu." Chihiro thở trong cơn sốc tinh khiết. Tôi dành thời gian để đi xuống các bậc thang và đứng trên cỏ để cho họ có không gian.

-"Em đẹp hơn anh nhớ..."

Tôi nghe giọng nói của Haku run rẩy khi anh nói.

Tôi cuối đầu nhìn xuống đất trong khi vòng tay giữa ngực, chuẩn bị cho cuộc trò chuyện đau lòng này.

-"Haku có gì đó tôi-"

-"Chihiro, em yêu, là một người ở cửa- Ôi, xin chào."

Đầu tôi ngẩng lên và tôi nhìn về phía cửa. Ở đó, bên cạnh Chihiro, người con trai đặt tay lên vai cô ấy, đưa tay ra dù không hiểu chuyện gì.

-"Xin chào, tôi là chồng của Chihiro, Kazuhiko, còn cậu là ai?"

Tôi cảm thấy trái tim mình đập mạnh vì Haku. Tôi nuốt cục u đọng trong cổ họng, từ từ đi về phía anh, tôi muốn đưa Haku ra khỏi tình huống này.

-"Tôi không biết, tôi đã quên tên mình." Haku nói nhỏ, viền mắt tự đỏ lên như thể thay thế cho lời nói. Anh tráh đã giao tiếp bằng mắt khi nói.

Trước khi bất cứ ai có thể làm bất cứ điều gì, Haku nhanh chóng quay về phía tôi, nhanh chóng bước đi. Khi đến chỗ tôi, anh dừng lại. Chúng tôi đứng đó, làm cho ánh mắt mạnh mẽ, anh chỉ đơn giản nhìn xuống tôi, đôi mắt anh vô số cảm xúc. Mặc kệ, hối hận, ghê tởm... và buồn bã. Trước khi tôi có thể phân tích sâu hơn tình huống Haku nắm lấy cổ tay tôi.

-"Chúng ta sẽ rời đi ngay bây giờ." Anh khẽ thì thầm trước khi kéo tôi ra.

Tôi liếc nhìn Chihiro, chồng cô ấy có vẻ bối rối, trong khi Chihiro dường như đang kìm nén nước mắt.

Đợi đã, tên tôi... Chihiro biết tên tôi!

-"Haku!" Tôi nói gấp, cố gắng chống lại sự kìm kẹp của anh.

-"Gì?" Haku cộc lốc hỏi.

-"Tên tôi, Haku, Chihiro biết tên tôi, tôi phải quay lại và hỏi cô ấy! "Tôi nói với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro