13. Ôi, ôi, yêu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Ôi, ôi, yêu!

"Tôi đã trở về."

"Zero, hoan nghênh trở về!"

"Ách, đây là?"

"Mầm hoa, mua về trồng."

"Là mầm gì?"

Ichijou nỗ lực mở to đôi mắt ngọc lục bảo, hiếu kỳ hỏi.

"Lan dạ hương."

"Nga, là lan dạ hương."

Ichijou tỉ mỉ nghĩ một chút các loại tư liệu của lan dạ hướng, khi nhớ đến hoa ngữ của nó bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Zero, cậu là nghiêm túc?

Chúng tôi, thật khiến cậu cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc,

Cậu, đã xác định muốn cùng chúng tôi một chỗ!

"Takuma, thế nào?"

Thấy Takuma sắc mặt kỳ quái, Zero hỏi.

"Không gì, tôi chỉ là rất hài lòng, Zero."

Nhìn mầm hoa, Zero đại khái rõ ràng suy nghĩ của Takuma, trái tim một cổ hổ thẹn tự nhiên mà sinh.

"Xin lỗi."

"Không gì, cậu không cần nói những lời này với chúng tôi, trước đây đều là chúng tôi tự nguyện."

Takuma ôm lấy Zero, nhẹ nhõm nói.

"Bất quá, nếu cậu thật cảm thấy xin lỗi, vậy hảo hảo bồi thường tôi đi!"

Sáng hôm sau, Zero nhìn Takuma cười lấy lòng trước mặt, vừa xoa thắt lưng vừa không ngừng thầm mắng.

Mình thật rất sơ suất!

...

Kuran trạch

"Kaname-nii-san, anh đang làm gì?"

Yuuki thấy Kaname gảy xẻng nhỏ, nghi hoặc hỏi.

"Yuuki, anh đang trồng hoa."

Dù sao cũng là muội muội của mình, Kuran Kaname rất ôn hoà.

"Trồng hoa?"

"Đúng, sắc vi hoa."

Đây là mầm hoa ngày đó chọn ở cùng tiệm hoa với Kiryu Zero.

Không phải đỏ tươi, mà là trắng nhạt.

Cùng người kia, rất giống.

Mỹ lệ, yếu đuối, lại toàn thân đầy gai

Nồng nàn, khó phai, lại bề ngoài băng lãnh.

Mặc kệ thế nào, đều có loại ma lực khiến người rơi vào vô pháp tự kềm chế.

Chính như cậu hiện tại.

Không phải sao?

...

nxl�h͟



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro