71. Mưa [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi trời mưa người ấy thường làm gì?

.

Nguyễn Văn Toản

'ngồi ngắm mưa rồi cười nhẹ, giống như một cây non háo hức gặp mưa vậy. mà bình thường thì nó không nói gì trong suốt khoảng thời gian mưa... đôi lúc hơi sợ.'

'hì hì.'

.

Lê Văn Xuân

'nó sẽ ngồi nhìn anh ngắm trời mưa.'

.

Phan Tuấn Tài

'ôm em, xoa đầu em, lấy áo ấm cho em.'

.

Nhâm Mạnh Dũng

'tự nhiên sẽ ngoan ngoãn ngồi vào lòng mình rồi dụi dụi, nhưng đó là lúc ngoan thôi... lúc không ngoan thì táp mình vài cái ở cổ...'

.

Lương Duy Cương

'nó mặc kệ em nghĩ gì, đi chơi với người ta.'

.

Huỳnh Công Đến

'đi ôm hết người này đến người khác... nhưng khi em cần thì sẽ chạy về.'

.

Nguyễn Thanh Bình

'tận dụng thời gian đó để ngủ, vì tụi báo con sẽ lo chơi nên không làm phiền anh ấy.'

.

Bùi Hoàng Việt Anh

'ở bên cạnh anh, nghe anh nói chuyện đến khi mệt thì thôi. đôi lúc là ôm nhau ngủ.'

.

Lý Công Hoàng Anh

'ôm anh...'

.

Trần Văn Đạt

'nằm cuộn tròn trong chăn như con sâu nhưng không ngủ, lâu lâu lú mặt ra chửi mình vì mình ôm anh...'

'như con gái mới lớn ấy, khó chiều vl.'

'tao cho mày 1s để nói lại đấy Bùi Đoàn Cùng Tên.'

.

Lê Minh Bình

'mưa nhỏ thì ra tắm mưa cùng những con người kia, mưa lớn thì ở cùng anh, anh cần gì làm đấy.'

.

Trần Danh Trung

'xem mình là điểm tựa để ngủ, đến khi thức rồi thì tay mình tê... mình kêu bồi thường thì chỉ cười, quá đáng!'

'hả?'

'dạ không ạ...'

.

Nguyễn Văn Trường

'ngồi nghiên cứu xem chỗ nào sẽ đọng lại nhiều nước để sau khi mưa tạnh thì đi ra chơi...'

.

Khuất Văn Khang

'ngồi nhìn Nguyễn Quốc Việt, lâu lâu sẽ rời mắt nhưng vẫn không nhìn em...'

.

Nguyễn Quốc Việt

'em không muốn bị Trần Danh Trung đánh nữa đâu! đi daaaaaa.'

.

Trịnh Hoàng Cảnh

'Vịt thì thích mưa, nó cũng thế.'

.

Nguyễn Văn Tùng

'em không biết, đừng hỏi em.'

.

Nguyễn Ngọc Thắng

'chạy đi trêu mọi người, trêu đã sẽ quay về bắt em ôm vì lạnh.'

.

Trần Bảo Toàn

'ngồi nghĩ xem ao tồm có bị ngập không, mấy con tồm có làm sao không! tao mới là đứa có sao này!'

'Toàn bị gì?'

.

Nguyễn Thanh Nhân

'không biết nữa... đa phần là sẽ ngồi thẫn thờ một góc, đôi lúc sẽ thở dài.. Có khi nào còn nhớ Dũng không?'

'này nha! Tôi cắn anh bây giờ! anh Dũng của tôi làm gì chồng anh? 😠'

'hả?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro