13) Buổi thử giọng của June

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúc may mắn, Jun!" Jisung nhiệt tình nói. "Làm tốt công việc ở đó nhé."

June gật đầu và tiến vào hậu trường. Một học viên thảm hại khác đang biểu diễn, và những người cố vấn không hài lòng vì có quá nhiều học viên không có tài năng đã ra đi.

Các thực tập sinh độc lập sẽ biểu diễn tiếp theo và Xin, Hoon và Jiyong sẽ biểu diễn trước June.

Ba thực tập sinh độc lập khác liếc nhìn anh khi họ luyện tập.

"Kẻ lập dị lại đến đây." Hoon nói. "Tôi rất vui vì chúng tôi được biểu diễn trước anh ấy. Tôi chắc chắn rằng anh ấy sẽ khiến ban giám khảo có tâm trạng tồi tệ và phá hỏng cơ hội của chúng tôi nếu anh ấy đến trước."

Xin gật đầu. "Anh này thật kỳ lạ. Pink Cat là concept của anh ấy à?"

"Này, June," Jiyong nói. "Đừng làm hỏng hình ảnh của chúng tôi nhé? Và hãy đảm bảo rằng bạn không nên thân thiết với chúng tôi."

June liếc nhìn họ và gật đầu.

Xin giễu cợt. "Anh ấy thậm chí còn không nói chuyện với chúng tôi. Thật là một người đàn ông kiêu ngạo."

"Nhóm tiếp theo, đến lượt các bạn," một thành viên trong đoàn nói, đầy ba học viên độc tập lên sân khấu.

Vừa bước vào, các học viên đã vỡ tay vang dội. Mỗi mùa giải, các học viên và có vấn đều đề ý đến những học viên độc lập vì những viên ngọc chưa được đánh bóng có thể ẩn giấu trong số họ

"Chúc một ngày tốt lành, các thực tập sinh và có vẫn! Chúng tôi là những thực tập sinh độc lập," Jiyong nói.

"Xin hãy chăm sóc chúng tôi thật tốt," họ đồng thanh nói.

"À, những thực tập sinh độc lập. Tôi luôn mong chờ được xem màn trình diễn của các bạn hàng năm", Jihyun nói. "Các người biểu diễn đi."

Các thực tập sinh há hốc mồm khi nghe phần giới thiệu của bài hát.

"Infinite Rhythm của EMBER? Họ đang hát bài này à? Nhưng nó cao quá!"

"Đúng như mong đợi từ các thực tập sinh độc lập. Họ dũng cảm vì không có gì để mất."

"Hãy kể cho tôi nghe đi. Họ không cần phải mang theo danh tiếng của công ty bên mình."

"Với bài hát này, họ phải tài năng."

June quan sát các học viên qua màn hình. Có vẻ như cửa số trạng thái chỉ có thể được nhìn thấy trực tiếp. Anh ấy không thể xem số liệu thống kê của họ trên màn hình, vì vậy anh ấy không biết sân khấu của họ sẽ diễn ra như thế nào.

"Tôi hy vọng họ là những ca sĩ giỏi," Jihyun nói. "Bài hát này đòi hỏi kỹ năng thanh nhạc tuyệt vời."

"Anh nói quá sớm," Woo-jin nói. "Những thực tập sinh này cũng tập trung vào khiêu vũ."

Đó là sự thật. Xin, Jiyong và Hoon không tệ như những người biểu diễn trước đó, nhưng họ vẫn ở mức tầm thường. Giọng hát của họ không ổn định và vũ đạo của họ không có gì đặc biệt. Họ cũng không thể hiện tốt biểu cảm khuôn mặt.

Khi màn trình diễn của họ kết thúc, một bầu không khí mơ hồ đã được tạo ra.

Đó là một màn trình diễn không tốt cũng không tệ.

"Tất cả các bạn đều nhận được hai sao," Hyerin nói.

Ba người củi đầu tỏ vẻ khá thất vọng trước khi tiến vào hậu trường để dán miếng dán hình ngôi sao của mình. Tuy nhiên, họ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều khi nhìn thấy June đứng ngay sau sân khấu.

Jiyong nhếch mép cười với anh khi anh đeo hai ngôi sao vào. Anh ấy chắc chắn rằng June sẽ không nhận được ngôi sao nào cả.

Cuối cùng, June bước lên sân khấu, và hội trường lại một lần nữa trở nên hỗn loạn. Các thực tập sinh khác tưởng lần này anh ấy sẽ tháo mặt nạ ra, nhưng anh ấy vẫn đeo nó!

"Chúc các bạn một ngày tốt lành," anh nói, một giọng nói nhẹ nhàng và tinh tế vang vọng qua loa chất lương cao. "Tên tôi là June. Mong được mọi người chiếu cố."

"Giọng của anh ấy tinh tế hơn tôi nghĩ," Ren nói với Zeth. "Anh ấy phải hát hay."

Zeth cười khúc khích và tiếp tục nhìn June. "Anh ấy có vẻ hài hước. Tôi thích anh ấy rồi."

Các có vẫn nhìn nhau và cố gắng hết sức để không cười.

"Ừm, thực tập sinh June?" Xương nói. "Mặt nạ này. Nó là một khái niệm à?"

June gật đầu. "Vâng," anh nói. "Tôi thích mèo."

Cả trường quay bật cười sau đó. Minx cười khúc khích trên ghế. Người anh em này không bao giờ thất bại trong việc làm anh cười! Anh ấy cũng trả lời rất nghiêm túc.

"Tôi cũng thích mèo," Hyerin vừa nói vừa cười. "Nhưng cậu có cởi nó ra được không? Chúng tôi cần nhìn mặt cầu."

Jun lắc đầu. "Tôi không thể làm điều đó bây giờ, thưa cố vấn."

"Ồ" Jihyun nói, "Vậy người thật sự không định lộ mặt sao?"

Anh ấy lắc đầu. "Không phải bây giờ."

Woo Jin thở dài. "Tôi thực sự không hiểu được trẻ con ngày nay".

Vì June có vẻ quả nghiêm túc nên ban giám khảo chuyển sang chủ đề khác.

"Thực tập sinh June, tại sao ban lại tham gia chương trình này?" Minho đột nhiên hỏi. Nam diễn viên không khỏi tò mò về danh tính của June. Chắc chắn phải có lý do gì đó mà đội sản xuất mới tuyển dụng anh ấy!

"Tôi muốn trở thành một thần tượng."

Gun cười khúc khích. "Thật không?"

June gật đầu, đôi tai của chú mèo hồng cụp xuống khi cậu làm vậy.

"Thằng nhóc này không nói nhiều đâu," Gun nói với Hyerin. "Nhưng anh ấy rất vui tính. Tôi tò mò muốn biết anh ấy thế nào trên sân khấu."

"Em có thể biểu diễn, June."

June lùi lại một bước và đợi tiếng nhạc nổi lên.

"Ô! Anh ấy đang sử dụng micro cầm tay à?"

"Anh ấy mặc một bộ trang phục toàn màu đen; chắc hẳn anh ấy đang hát một bài hát rock"

"Đó chắc chắn là một khái niệm đen tối!"

"Tôi đã có thể tưởng tượng được màn trình diễn trên sân khấu của anh ấy."

Một giai điệu xa la vang lên và mọi người cau mày bối rối.

Một bản ballad? Anh ấy sẽ hát một bản ballad à?

Tuy nhiên, khi phần giới thiệu tiếp tục, họ nhận ra rằng bài hát này rất quen thuộc. Các cố vấn và học viên nhìn nhau với vẻ hoài nghi về những gì họ đang nghe.

"Tôi có nghe sai không?" Woo Jin hỏi. "Tôi cảm thấy như tôi đã nghe bài hát này rất nhiều."

Minho gật đầu. "Ừ. Tôi đã nghe thấy bài này ở đâu rồi?"

Jisung cũng đã nghe giai điệu này rất nhiều lần trước đây. Và đó là lúc anh được giao nhiệm vụ chăm sóc đứa cháu trai nhỏ của mình.

Đôi mắt anh mở to ngạc nhiên khi cuối cùng anh cũng nhận ra đó là gì.

Anh ấy sẽ biểu diễn một bài hát của Little Meow Meow?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro