Chương 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhờ cậu ta lên chương trình thực tế với cậu, còn muốn ngủ cậu ta? Đẹp quá cậu ha?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Chương trình thực tế bốn ngày năm đêm tiếp xúc gần như bằng không? Tại Hiền Đình Hựu bất ngờ ly hôn, tình cảm ba năm đã hồi kết?"

"《Nắm chặt tay người 》đang độ nổi cồn, cp được quan tâm nhiều nhất lại lộ tin tình cảm bất hòa, suốt chặng hành trình chồng chồng Hiền Hựu thật gượng gạo, Hựu tiểu thịt tươi lại càng leo lên đầu đề nóng sốt?"

"Từ chuyện của Tại Hiền Đình Hựu, đếm thử xem trong giới showbiz mấy cặp vợ chồng bằng mặt không bằng lòng gồm có những ai."

"Bộ điện ảnh mới《Khói lửa 》của Trịnh Tại Hiền sắp công chiếu, có khả năng cứu vớt doanh thu phòng vé thấp tè hiện nay hay chăng?"

"Tác phẩm mới do Tại Hiền làm đạo diễn đã xác định, fan của Trịnh Tại Hiền tập thể ùa nhau kêu gọi Hựu tiểu thịt tươi: Lo mà ôm tốt hình tượng bình hoa của anh đi, đừng có kéo chân Tại Hiền nữa."

"Còn chưa hết hả? Có gì hay mà đọc chứ?"

Gương mặt tuấn tú của Đình Hựu tức khắc sầm xuống, vớ lấy gói thuốc lá rút một điếu ngậm vào, nhíu mày, "Ông qua đây làm chi? Dạo gần đây ông không phải là đang chạy theo người ta đầu tư điện ảnh gì gì hả? Rảnh rỗi vậy luôn?"

Kim Đông Anh, người đại diện đứng đầu của Đình Hựu, vứt cái máy tính trong tay qua một bên, dằn lửa giận xuống, cố gắng bình tĩnh, "Tôi vừa ra nước ngoài một tháng, một tháng... cậu giấu tôi, tách khỏi ê-kíp, chưa coi đánh giá chưa làm phân tích, lén lút đi quay cái chương trình thực tế này, còn gom được nhiều tin tức tiêu cực như vầy..."

《Nắm chặt tay người 》đã lên sóng được một kì, đề tài có thể dùng để gây tai tiếng nhiều tới nỗi đếm không hết, Kim Đông Anh vừa xuống máy bay bật điện thoại lên là nó reo mãi gần như không dừng, bây giờ lại kêu lần nữa, Kim Đông Anh nhấn tắt phứt điện thoại, nhịn không nổi nữa, chửi ầm lên, "Kim Đình Hựu cậu là thằng ngu hả? Cậu cố tình chơi tôi chứ gì?!"

"Theo đúng kế hoạch của ê-kíp! Qua hai tháng nữa! Đợi khi bộ điện ảnh mới của Đình Hựu vừa công chiếu! Liền công bố tin tức hai người ly hôn! Sợ ảnh hưởng sự nghiệp của hai người! Ê-kíp hai bên chuẩn bị hết mấy tháng! Đã nói tụ được tan được! Bây giờ cậu bày trò này! Tiếp theo tôi phải làm cái quái gì đây hả?!"

Đình Hựu tự biết mình đuối lý, cắn đầu thuốc, cúi đầu nghịch nghịch cái bật lửa, lợn chết cóc sợ nước sôi, dù sao chương trình nọ cũng nhận rồi, cậu chém trước báo sau, cửa ải Tại Hiền bên kia kinh hãi vậy mà cũng qua rồi, còn phải sợ Kim Đông Anh?

"Cậu..." Kim Đông Anh bị chọc tức đến đau buốt thái dương, "Cậu nhận thì cũng nhận rồi, vậy tốt nhất làm cho tốt đi chứ! Bốn cặp đôi kì này, cặp của cậu đáng ra nổi nhất!!! Kết quả thì sao?!"

Cơn giận của Kim Đông Anh càng tăng, phát cáu, "Chương trình kì đầu tiên tôi coi hết trên đường về nước, ba cặp kia đều mặn nồng ân ái! Chỉ có hai người! Chỉ có hai người các cậu! Y hệt như mới quen! Không tiếp xúc không thân mật! Phía hậu kì gắng gượng chắp vá cho hai cậu mấy đoạn đối thoại, còn gượng gạo hơn cả quảng cáo! Nói thật chứ cậu có phải là muốn giúp bên phía tổ tiết mục tìm đề tài không hả? Hay là muốn làm nền trước cho tiết mục ly hôn của hai cậu?"

Từ khi《 Nắm chặt tay người 》phát sóng tới nay, mỗi ngày Đình Hựu bị fan của đối thủ cạnh tranh chế giễu, bị fan của Tại Hiền mắng mỏ, đã nghẹn một bụng tức từ lâu, bây giờ bị Kim Đông Anh giáo huấn đã nổi điên lên, không kiềm nổi liền trở tính công tử ra, "Tui còn có thể làm gì đây?! Tui cũng muốn xuất hiện để thu hút chú ý chớ! Ông không thấy nội dung của kì 1 là gì hả? Bên tổ tiết mục vì tránh né fan mà kéo đám tụi tui lên cái miếu Quan Thế Âm trên núi chim không thèm ị mà ghi hình kia kìa! Tui vô miếu còn làm trò gì được? Cầu Quan Thế Âm ban con hả?"

"Cậu!!" Kim Đông Anh tức giận vò tóc, trong lòng hắn mặc niệm là người thì không thể nói lý với đứa ngốc, xìu lại, tận tình khuyên bảo, "Vậy cậu cũng không thể cố gắng tỏ ra thân thiết với Tại Hiền một tí? Không đủ tình cảm thì sao? Cậu diễn không được à?"

"Tui diễn dở cỡ nào ông không biết?!" Tính tình của Đình Hựu còn nóng hơn Kim Đông Anh, nổi bão đầy người vặt lại, "Tui đã sớm nói rồi, cần mời giáo viên tới dạy tui chứ, là ông nói, không cần lãng phí thời gian!"

Đình Hựu vứt điếu thuốc trong miệng, càng nghĩ càng giận, "Tại ông hết! Không cho tui sạc đủ điện chẳng cho tui học thêm! Cái này không cho đóng cái kia không cho nhận! Hạn chế tui trưởng thành! Bằng không ông đây hiện tại thể nào cũng đã bỏ xa Thành Xán mấy con đường!"

Thành Xán, nam diễn viên trẻ theo phái thực lực, đàn em của Tại Hiền, là một trong số những nghệ sĩ trẻ tuổi hiếm hoi trong giới có thể giao tiếp thoải mái với Tại Hiền, mấy năm nay không hề kém cỏi thành công trở thành tình địch giả tưởng của Đình Hựu.

"Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần, Thành Xán là một tên trai thẳng như ống thép, cho dù không thẳng..." Trong lòng Kim Đông Anh đang bực, nói không biết cân nhắc, "Tại Hiền chỉ cần thích hắn một phần, còn có chỗ cho cậu?"

Đình Hựu cứng họng.

Kim Đông Anh nói không sai, Tại Hiền tùy ý coi trọng ai, cũng chẳng đến phiên cậu hó hé.

Kim Đông Anh để ý thấy sắc mặt Đình Hựu không đúng, vỡ lẽ mình nói hớ, lúng túng ngậm miệng, ngồi xuống chốc lát, ngượng ngùng câu được câu không, "Thế... Cậu còn thích Tại Hiền?"

Đình Hựu sầm mặt, không đáp.

Tại Hiền và Đình Hựu mặc dù đã kết hôn ba năm, nhưng theo Kim Đông Anh biết, hai người này đến bây giờ hẳn vẫn chỉ là chồng chồng trên giấy tờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro