4. [JosCarl 3P] Lọ Huyết Dược (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bloody Sword x Exorcist x Moonlight Gentleman

(Warning: đây dòng cảnh báo cùng nghiêm túc. Hãy click back nếu bạn không chịu nổi OOC, 3pbạo lực máu me, nhân cách vặn vẹo. Hình tượng nhân vật biến đổi rất lớn, hãy quay về nếu muốn bảo vệ tam quan.

Fic sẽ được dùng làm sample commission)

___

Trăng đêm nay thật tròn...

Gã đàn ông với mái tóc bạch kim mềm mại đang phản chiếu ánh sáng bàn bạc dịu dàng, y ngắm nghía tòa giáo đường từ xa rồi lặng lẽ chỉnh lại chiếc mũ chóp cao của mình.
Gió lạnh cuồn cuộn giữa rừng đen lẫn theo mùi máu tươi còn vương trong không khí, y mỉm cười - tên người sói quý tộc mang trên người danh hiệu mỹ miều "Moonlight Gentleman" - cuối cùng cũng đã đánh hơi được con mồi mà mình đang săn đuổi rồi.

Tòa thánh Đỏ, nơi trung tâm điều hành giáo hội trừ tà lớn nhất trên lãnh địa giờ đây đang chìm trong biển lửa. Nóc nhà đỏ rực tựa như ngọn đuốc rực rỡ xé toạc màn đêm dày đặc.
Gã lao nhanh trong màn khói bụi cay mắt, thứ mùi hăng hắc như đang tra tấn khứu giác tinh tế của loài sói. Nhưng những thứ đó dường như không còn quan trọng.
Tầng hầm chất đầy xác của huyết tộc và đám thầy trừ tà, nơi quan tài bằng đá cẩm thạch vốn cất giữ bí mật to lớn giờ đây hoàn toàn trống rỗng để lại tiếc chặc lưỡi đầy tiếc rẻ của Moonlight Gentleman.

"Chậc... Đến trễ rồi sao."

Đôi mắt của loài thú săn bừng lên sáng rực, những dấu vết rất mờ nhạt như thể có ai đó cố tình xóa đi, nhưng nó không thể che đậy dấu vết của một cuộc đào tẩu vội vàng.
Hắn mỉm cười đánh hơi làn hương mỏng manh tựa cánh hồ điệp vờn quanh cánh mũi. Mùi hương này, tựa như thảo dược thơm mát lại chứa đựng loại hóa chất lạnh băng chỉ dành cho xác chết. Kẻ hộ tống lần này quả là đặc biệt hơn hắn nghĩ.

. . .

Tiếng xe ngựa lộc cộc trên con đường đầy đá sỏi, kẻ đánh xe bộ dạng gấp gáp chẳng hề quan tâm xóc nẩy mà lao thẳng về phía trước. 
Xuyên qua bìa rừng rời khỏi trung tâm thành phố, hai bên đường mỗi lúc một vắng vẻ. Tà dương cũng sắp khuất dạng mà người này vẫn chưa có ý định dừng chân.

"Con ngựa này sắp không chịu nổi rồi."

Thiếu niên vén mành cửa thốt lên. Mái tóc xám dài có chút rối rắm, vài sợi nhỏ vướng lên đinh tán trên chiếc khẩu trang đỏ rực. Quả nhiên cậu vừa dứt lời con ngựa bên dưới đã lồng lên rồi ngã khuỵu.

"Cẩn thận!"

Chiếc xe đổ nhào xuống đất, may mắn cậu ta đã kịp ôm theo vật bên trong nhanh chóng nhảy ra ngoài.
Bàn tay bọc trong lớp găng da đen bóng ôm ngang hộp gỗ rất dài, nhìn kỹ sẽ phát hiện đó là một cỗ quan tài mang hoa văn thập tự giá đang bị phong kín. Cậu khá thuần thục dựng đứng nó bên cạnh chân mình cứ như thể đã lặp đi lặp lại hàng trăm lần vậy.

Ánh sáng hoàng hôn phản chiếu lên lớp vai áo thiếu niên đỏ rực như máu. Đôi mắt dị sắc đen đỏ không hề tương đồng với tuổi tác của cậu, nó mang vẻ mê hoặc pha lẫn khinh thường quét qua hàng cây tối đen như mực, thậm chí sẽ có ảo giác ánh nhìn kia là dành cho những xác chết vô danh vậy.

Kẻ đánh xe quay lưng bỏ chạy, nhưng chưa được vài bước đã bị ba bốn bóng đen từ đâu vồ tới thi nhau xé xác. Tiếng thét tắt nghẽn trong cái cổ họng bị răng nanh cắm phập vào, gã giãy lên vài cái rồi biến thành bữa tối của lũ quái vật.

"Đúng là ghê tởm."

Giọng nói phẳng lặng bình tĩnh đến lạnh gáy. Cậu thiếu niên rút thanh thánh kiếm ra trước mặt, không có một chút xót thương nào, cho người sống, hay là kẻ đã chết.

Sau khi ngấu nghiến cái xác gã đàn ông kia bọn chúng mới đứng dậy hướng về phía cậu. Dưới ánh trăng mờ mịt vẫn soi rõ đôi mắt trắng dã đầy tơ máu, hàm răng mỗi kẻ đều nhọn hoắt dài bất thường.
Lưỡi kiếm phản chiếu hình hài dị dạng đã không còn thuộc về con người, những kẻ này đã trở thành xác sống bị thao túng bởi Huyết tộc.

Huyết tộc, bộ tộc sinh tồn bằng máu của con mồi. Sức mạnh vượt trội, tham lam và tàn bạo, một trong những kẻ thù cần tiêu diệt đối với Giáo Hội. Trận chiến giữa cả hai không biết đã trải qua bao nhiêu thế kỷ, bao nhiêu xương trắng lót đường mà vẫn chưa có được hồi kết.
Cho đến một ngày Bá Tước Tiệc của Huyết tộc đột ngột mất tích cùng tin đồn về quyển Ma Điển nổi lên khiến vô số kẻ thèm thuồng lùng sục khắp nơi. Mà đích đến cuối cùng...

Đôi mắt dị sắc đỏ đen nhìn vào cỗ quan tài bên cạnh, manh mối về Ma Điển lại đang nằm ở đây.

"Rắc rối này, ngươi tự mình giải quyết."

Vung cao một nhát kiếm, chiếc khóa rơi xuống cùng lúc nắp quan tài bật mở, làn khói đen tràn ra ngoài mỗi lúc một nhiều. Cánh tay trắng bệch chậm rãi chui khỏi nơi ngột ngạt lan tỏa mùi hương hoa hồng mê người.

"Ta rất sẵn lòng, Aesop Carl."

Ngữ điệu bỡn cợt của hắn khiến cậu rùng mình, nhất là khi bị một Huyết Tộc gọi thẳng tên thật một cách tùy tiện như vậy.

"Tôi không muốn nhắc lại, Bloody Sword. Tên của tôi là Exorcist"

"Ồ~"

Hắn vuốt mái tóc bạch kim xõa qua một bên vai rồi bước đến cạnh cậu, đôi mắt xanh như lưu ly hờ hững chớp trên gương mặt mị chúng, rõ ràng không hề có ý định cân nhắc lời nói vừa rồi. Vạt áo như cặp cánh dơi khẽ phe phẩy mang theo áp lực kinh khủng giáng xuống đầu đám xác sống sau lưng. Bọn chúng chết đứng tại chỗ không thể tiến thêm một bước nào.

"Muốn ta xử lý chúng sao?"

Exorcist lãnh đạm bỏ qua cử chỉ mê hoặc của kẻ kia mà hướng về phía cánh rừng, nơi ánh trăng tròn vằng vặc đang treo cao.

"Theo lẽ tự nhiên, mỗi nhóm xác sống chưa bao giờ ít hơn trăm người. Dọn sạch con đường này thì có thể đến nhà thờ thuộc về Giáo Hội."

Quả nhiên hai chữ "Giáo Hội" vừa cất lên đôi mắt lưu ly kia đã phát ra vài tia sát ý. Exorcist nắm chặt thánh kiếm chỉa thẳng vào mặt hắn.

"Và đừng làm những chuyện thừa thãi."

Bloody Sword nâng ngón tay đẩy lưỡi kiếm ra khỏi cổ mình, nơi có một hình xăm giống như chiếc vòng đen đúa đang thít chặt. Hắn mỉm cười, không ai biết được liệu bên dưới dáng vẻ xinh đẹp đó ẩn chứa chất độc có thể giết chết bất cứ người nào trót say mê.

"Vậy đổi lại, ta muốn bữa tối của mình. Một bữa tối chỉ dành riêng cho ta, thân ái~"

Tiếng cười hòa vào âm thanh vùn vụt của gió đêm. Mùi hoa hồng nhuốm máu tanh xộc lên mũi, Exorcist vén tay sau gáy sờ vào vết xăm đồng dạng với kẻ kia hiện hữu vô cùng rõ ràng bên dưới mái tóc xám.

Khế ước với Huyết tộc, có lẽ trên đời này cậu là người duy nhất đạt được.

Lời thề của một kẻ hầu cận, đem sức mạnh và thân thể đổi lấy dòng máu duy nhất. Huyết tộc bị khế ước giam giữ phải vĩnh viễn phục vụ cho chủ nhân.
Không thể kháng cự, cũng không thể chạy trốn.

Nụ cười hiếm hoi nở trên môi Exorcist rồi nhanh chóng biến mất, một kẻ hầu cận sao? Thứ cậu cần còn nhiều hơn thế, nhiều hơn thế nữa.

...

Huyết tộc mang trong mình dòng máu thuần khiết, mỗi người sinh ra đều được ban phát vẻ đẹp chết người, Exorcist hoàn toàn thừa nhận điều này.
Ngón tay cậu lướt qua hàng mi cong vút, cặp răng nanh thấp thoáng dưới đôi môi anh đào.
Răng nanh Huyết tộc chứa đựng mị dược khó có ai có thể phản kháng. Tiếc thay nó đã bị một mảnh vải chặn lấy thắt chặt chính giữa không thể khép lại, nước bọt thỉnh thoảng theo khóe miệng mà chảy xuống.

Bloody Sword hai tay bị còng chặt trên giường, thân thể trần trụi phơi bày hoàn mỹ dưới ánh sáng ít ỏi từ ngọn nến gần đó. Hắn chẳng hề xa lạ gì thú vui đặc biệt của thiếu niên trước mặt. Không một ai lại đi chơi đùa với một Huyết tộc nguy hiểm như hắn, nhưng cậu thì khác. Mối quan hệ giữa cậu và hắn, một món giao dịch mà cả hai đều hài lòng. Hoặc ít nhất là cậu hài lòng cho tới khi Bloody Sword tìm ra cách thoát khỏi trói buộc của khế ước.

Cho đến lúc đó...

"Thỏa mãn tôi đi, Bloody Sword."

Exorcist ngồi trên người hắn, y phục nguyên vẹn, duy chỉ có đũng quần đã bị kéo thấp dưới đùi để lộ cặp mông căng tròn bóng bẩy.
Cậu đang tự khuếch trương hậu huyệt của mình, dựa vào kích thước của kẻ đang bị trói trên giường thì có lẽ sự chuẩn bị trước đó là chưa đủ.

"Mùi thơm này sẽ giết chết tôi mất, Aesop~"

Âm thanh không toàn vẹn bị ngăn cách bởi mảnh vải bịt miệng, kỳ lạ là Exorcist vẫn nghe rõ mồn một ý tứ của hắn. Cậu nhìn lọ hương liệu bị ném ở góc giường, một thứ bôi trơn tuyệt vời để giảm bớt đau đớn khi bản thân chìm trong trụy lạc.

"Rất thơm..."

Bloody Sword vẫn tiếp tục lẩm bẩm, cậu biết bên dưới hắn đã sớm cương cứng rồi. Huyết tộc là thế, toàn một đám người chẳng bao giờ biết cách kiềm chế dục vọng của mình.
Da dẻ trắng bệch cũng vì gấp gáp ham muốn mà chuyển đỏ nhễ nhại mồ hôi. Mái tóc bạch kim xõa tung cọ xát khăn trải giường thành động đống lộn xộn.

Exorcist không bận tâm đến hắn, ngón tay lạnh lẽo tiếp tục di chuyển trong huyệt động như đang mò mẫm món bảo vật được cất giấu ở nơi tận cùng. Nó cố đào sâu trong vách thịt, nhưng dường như mọi cố gắng vẫn luôn thiếu một chút... Chỉ một chút nữa thôi...
Tiếng thở dốc kéo theo giọng rên rỉ dâng lên cổ họng, chỉ một giây sau hông cậu đã nhấc lên dứt khoát hạ xuống vật thô cứng đang dựng lên thẳng tắp.

"Ha..."

Dương vật căng trướng chôn vào thân thể ẩm ướt chất dịch, đầu gối Exorcist có chút lung lay. Nhưng loại đau đớn này ngược lại như đang thúc giục cậu muốn nhiều hơn. Đầu óc không hề khống chế cơn hứng tình mặc sức đong đưa eo nhỏ, khi đã quen dần với cơn đau hậu huyệt lại càng bao chặt nuốt trọn cây thịt nóng như lửa đốt.
Kẻ bên dưới cũng chẳng bình tĩnh hơn là bao, nếu không phải đang bị xích sắt trói buộc hắn đã lao đến đè cậu dưới thân, đem miệng nhỏ chà đạp đến rách nát.

Lạch cạch.

Chiếc còng tay hằn lên da thịt trắng noãn vệt đỏ rướm máu, hắn đang ra sức chống cự bởi dục vọng dưới thân bị nhịp điệu từ tốn của Exorcist đè ép đến khó chịu. Cậu càng chậm rãi bao nhiêu, hắn lại càng nôn nóng như muốn ăn tươi nuốt sống cậu bấy nhiêu.

"Mau tháo thứ chết tiệt này ra!"

Răng nanh bén nhọn cắn đứt miếng vải bịt miệng, hắn đã không còn đủ kiên nhẫn nữa. Đôi mắt vốn trong suốt như đá quý bỗng chốc hóa đục ngầu nhìn chằm chằm thiếu niên đang ngồi trên người hắn.

"..."

Exorcist thoáng dừng lại, lúc Bloody Sword nghĩ rằng cậu sẽ làm theo thì dưới hông lại bắt đầu chuyển động càng lúc càng nhanh. Lực đạo mãnh liệt hơn rất nhiều, mỗi lần nhấp xuống lại dấn sâu thêm một chút. Bloody Sword nuốt xuống cổ họng khô khốc, gọi là làm tình vậy mà cứ như đối phương chỉ đang một mình vui vẻ mà thôi.

Cũng may cơn khát của Exorcist vô cùng mạnh mẽ, bên trong chật chội ôm cứng lấy vật nóng bừng mà không ngừng phun nuốt cũng đủ làm hắn hưởng thụ sung sướng. Xung quanh dương vật chợt thắt lại cùng lúc tiếng hít lạnh từ chỗ cậu phát ra.
Chạm đến điểm cực khoái rồi!

Hắn biết, mỗi lần chạm đến chỗ đó cậu sẽ hiện ra loại biểu tình dâm đãng nhất. Gương mặt lãnh đạm dưới lớp khẩu trang thường ngày cũng chỉ là một vỏ bọc che giấu bản ngã đen tối nhất của một kẻ nhân danh chính nghĩa, một bậc thầy trừ tà không đội trời chung với Huyết tộc.
Nực cười làm sao kẻ như vậy lại đang kẹp chặt lấy hắn đưa đẩy cái eo thon, môi dưới cắn chặt quyết không để thoát ra một tiếng nỉ non nào. Hàng mi cong vút đã chìm trong hơi nước, hắn tò mò phải chăng lồng ngực bên dưới lớp quần áo bó cứng kia có đang phập phồng hay đỏ bừng quyến rũ hay không.
Mà, bí mật của cậu đâu có riêng gì khoảng dục vọng.

Hai cánh tay cuối cùng cũng được tự do, bởi lẽ Exorcist cần hắn cho cậu loại khoái cảm mà bản thân không thể tìm thấy được. Chỉ những lúc như thế Bloody Sword mới có cơ hội làm chủ trò chơi thể xác này.
Hắn cười kiểu cười của một đại ma vương đem nhân loại đắm chìm trong trụy lạc. Một Huyết tộc cao quý dĩ nhiên sẽ không dùng những lời lẽ dâm mỹ như đám người thường thô tục.

Exorcist đã tuyên bố không cho phép hắn cắm cặp răng nanh đầy mị dược lên thân thể cậu, nhưng đây vốn là quy tắc từ một phía mà chưa lần nào hắn đồng ý tuân theo. Cậu biết rõ ý định của hắn, nên quần áo trên người vẫn giữ nguyên như cũ. Ngoài cái nơi để cả hai giao hợp ra thì chẳng để lộ chút da thịt nào.
Đúng là một đứa trẻ cứng đầu khó bảo!

Hắn đẩy Exorcist xuống giường hoán đổi vị trí, giờ thì cậu hoàn toàn bị áp đảo dưới thân của tên Huyết tộc ma mị kia. Thứ cứng rắn đang nằm bên trong cậu thừa lúc này mà xông vào, đâm sâu lút cán.
Xúc cảm đến bất ngờ khiến cậu ngửa đầu suýt thốt lên âm thanh rên rỉ. Chiếc cổ vì thế lộ ra khoảng trống yếu ớt, Bloody Sword chẳng chờ đợi gì hơn phập một tiếng cắn xuống.

"Ưgh!"

Bị tấn công đột ngột làm cậu run run bật giọng. Đau đớn, thích thú, mê hoặc, toàn bộ giác quan được phóng đại đến cực điểm chôn vùi cậu trong cơn hứng tình.
Thật thoải mái, sướng đến mức toàn thân chấn động. Exorcist cong lưng tiếp nhận từng đợt lao đến của đối phương, mỗi lần đều thô bạo thúc ép, không có giới hạn cũng không còn luật lệ. Cả hai đều khát cầu loại khoái cảm tột cùng thì chẳng lẽ gì để phải kiêng dè nữa.

Tự do liếm láp dòng máu quý giá trên cổ thiếu niên, Bloody Sword thật sự muốn xé bỏ lớp vải cản trở khiến hắn khó chịu của cậu. Phía sau từng vệt cào từ bộ móng bén ngót là mảng da trắng mềm thơm tho.
Hắn gặm lên chúng, khoái trá nhìn cậu co giật vặn vẹo  vừa như tránh né lại như nghênh đón hắn làm thêm lần nữa.

Mùi hương nhục dục lan tràn khắp phòng, không một lời nào được phát ra ngoài nhịp thở dốc xen lẫn vài tiếng ậm ừ khó mà biết từ miệng ai mỗi khi dây thần kinh rung lên vì tê dại.
Exorcist không thích giao tiếp, mà bọn họ trong tình huống này cũng có gì để nói với nhau đâu. Đôi chân theo bản năng quặp lấy hông hắn mà đong đưa, đơn giản là thỏa mãn nhu cầu của đôi bên chứ không hơn không kém.

Ai ngờ nổi đứa trẻ u ám của Giáo Hội hằng ngày chỉ tiếp xúc với tử thi lại có bộ dạng hư hỏng đến mức này. Bloody Sword lần đầu tiên biết đến cũng không nén được kinh ngạc.

Lúc đấy hắn chỉ biết ngây ra nhìn quần áo trên người từng thứ được lột sạch, rồi hạ bộ bị đối phương ngậm lấy khiêu khích đến thẳng đứng, cuối cùng chôn chặt trong hậu huyệt non mềm của cậu ta.
Hắn không phải chưa từng làm tình, dù rằng mỗi lần hành sự xong bọn chúng đều biến thành bữa ăn ngon lành. Exorcist thì khác, chưa có kẻ nào lại dám dùng hắn như một công cụ cho thú vui sâu kín như vậy. Tuy vậy đổi lại hắn cũng có thể mặc sức làm cậu, bao nhiêu lần đều được.

"Nếu như vậy thì giao dịch này hẳn là cũng không tệ đi."
Bloody Sword nhếch mép. Hài lòng sao? Hắn còn lâu mới chấp nhận để một nhân loại thao túng. Đáy mắt liếc đến thiếu niên đang lâng lâng mê muội, ẩn sau búi tóc xám xịt là cái gáy với hình xăm chí mạng.
Hoa văn thập tự giá, từ lúc Exorcist đánh thức hắn trong căn hầm bí mật, ma pháp cổ xưa của Tòa Thánh Đỏ đã thích lên cổ cả hai một mối ràng buộc vô cùng tồi tệ. Hắn sẽ bị khóa chặt bởi dòng máu của cậu, thứ duy nhất giữ hắn sống sót.
Và còn gì tệ hơn khi bị bậc thầy trừ tà nắm thóp?
Bloody Sword cười lạnh trong lòng, hắn phải phá hủy nó bằng mọi giá.

Răng nanh há rộng như loài rắn chứa đầy nọc độc, chỉ cần chạm vào đã đủ thiêu đốt đến tận xương tủy. Đôi đồng lửa xanh ngọc lóe lên phản chiếu máu tươi bắn thẳng trên mặt.

"Huyết tộc chỉ cần giữ cái đầu nguyên vẹn thì sẽ bất tử có đúng không?"

Exorcist từ tốn hỏi, mũi dao găm thánh giá xuyên qua lưỡi Bloody Sword chậm rãi rạch xuống.
Hắn trừng mắt vùng vẫy, máu từ vết cắt trào ra ngập ngụa trong miệng. Đường dao vẫn chưa chịu dừng lại, nó xé banh da mặt nhuốm thân thể tuyệt mỹ trong huyết sắc.

"Agh!!!"

Lời nói từ cái lưỡi nát bấy không thể tròn trịa thành câu từ nguyên vẹn, máu vẫn cứ chảy theo nhưng lần hắn cố gào thét. Exorcist mỉm cười vuốt ve khóe mắt của hắn như an ủi.

"Sự bất tử của Huyết tộc, thật là tốt."

Tốt cho hắn hay tốt cho cậu?
Bàn tay ướt đẫm nhớp nháp dời đến hốc mắt, Bloody Sword muốn tránh nhưng đã không kịp nữa rồi.
Exorcist lạnh lùng đào lên con ngươi xanh biếc.
Nó lấp lánh phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, cậu ngắm nghía như một nhà khảo cổ tìm thấy món bảo vật xa xưa với nụ cười rạng rỡ.

Huyết tộc sẽ không dễ dàng chết đi, dù cơ thể có bị phá hỏng nhiều hơn nữa. Giống như tặng phẩm của thượng đế ban cho bản ngã xấu xa nhất của cậu, thỏa mãn loại thú vui vượt qua những giá trị đạo đức vẫn luôn trói buộc hành động của nhân loại. Mà hắn, vốn dĩ chẳng phải nhân loại.

Giết cậu ta!
Giết cậu ta!
Giết cậu ta!
Có Chúa mới biết Bloody Sword đang căm tức đến mức nào. Hắn bịt lấy một bên mắt trống rỗng, máu tươi từ bên trong rỉ qua từng kẽ ngón tay. Nếu không phải hình xăm trên cổ đang thiêu đốt một cách đầy đe dọa thì hắn đã sớm bóp chết cậu, nghiền nát kẻ hỗn xược dám thương tổn thân thể cao quý này.

"Không cần nhìn tôi như vậy."

Cơn phấn khích của Exorcist đang dịu dần, dưới con mắt rực lửa của đối phương cậu vẫn thản nhiên tiến tới hôn lên bờ môi rách nát của hắn.
Mùi tanh tưởi trộn lẫn vào nhau nhưng Bloody Sword vẫn phân biệt ra máu của cậu ta đang được rót vào trong miệng mình. Có nó, những vết thương gớm ghiếc bắt đầu bốc lên hơi nước.
Chúng đang tự lành lại một cách nhanh chóng.

Bloody Sword tận hưởng nó, hắn không có cách kháng cự lại sự mê hoặc bởi dòng máu độc nhất này. Không thể phũ nhận Exorcist là một bậc thầy đầy kinh nghiệm trong việc khống chế và thuần phục kẻ khác.
Người có thể đùa với lửa như vậy, dĩ nhiên sẽ không để bản thân dễ dàng bốc cháy.

"Tiếp tục đi, Bloody Sword. Anh vẫn chưa bắn vào bên trong tôi mà."

Exorcist vòng tay ôm cổ hắn. Trò chơi của cậu, chỉ có cậu mới được quyền kết thúc.

_____

Hết phần 1.

Định viết liền một chương nhưng hơn 3k chữ Watt bắt đầu lag lag rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro