TYBĐC 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và nhân viên nhỏ này còn không biết tốt xấu kêu lên: "đau quá.....đừng có chải mạnh như vậy! I da.....đừng buộc chặt quá...."

5 phút sau, khi tất cả giày vò kết thúc, Yoona mới phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người tập trung lên người nàng.....ơ, hay nói nghiêm túc hơn thì nên nói là tập trung lên người nàng và Chanyeol.

"xin....xin lỗi, tôi lập tức đi ra ngoài." nàng vội vàng muốn chạy khỏi.

Nhưng chỉ một ánh nhìn của hắn khiến nàng ngoan ngoãn đông cứng.

"khục, khục, Yoona, tôi xem hay là cô ngồi xuống đi." Leekyun nói. Màn khi nãy khiến cho ông quá chấn động.

Người ngốc cũng nhìn ra, địa vị của Yoona trong lòng Chanyeol tuyệt đối không bình thường.

Nếu như lão đại đã mở miệng vậy thì nàng đương nhiên không có phản đối.

"đây là tư liệu của những người tới phỏng vấn mấy ngày nay, đương nhiên, cũng có ảnh, nếu như trong này không chọn được người có thể đóng vai thiên sứ, vậy thì chúng ta có thể suy nghĩ xem có nên mời diễn viên trong ngành giải trí tới đóng vai này không."

Leekyun nói, đồng thời cũng phân phát tư liệu cho những người trong phòng hội nghị.

"người này không được."

"người này cũng không, cảm giác già quá."

"NO, loại người này không phải thiên sứ, nhìn sao cũng giống như đại ca xã hội đen."

Mọi người lật xem tư liệu, thảo luận xôn xao.

Nàng nhìn Chanyeol bên cạnh, hai tay hắn khoanh trước ngực, dựa người vào thành ghế, căn bản không muốn quan tâm những tư liệu này.

"Chan, cậu không xem tư liệu sao?" Incha hỏi.

"không hứng thú." Hắn lười nhác trả lời.

Lời nói cuồng ngạo như vậy, cũng chỉ có hắn mới nói ra được một cách tự nhiên như vậy.

Lông mày dày rậm, ngũ quan lập thể, không phải có người nói có người đẹp, ngũ quan phân ra chưa chắc đã dễ nhìn, nhưng hắn bất luận là hợp lại phân ra đều rất đẹp.

Từ vị trí của nàng vừa đúng có thể nhìn thấy mặt nghiêng của hắn—-chiếc cằm nam tính, chiếc cổ thon dài, yết hầu thỉnh thoảng chuyển động khiến người khác dễ liên tưởng.....

Không được, không được! Nàng là sắc nữ sao? Cư nhiên nhìn yết hầu của nam nhân mà sinh ý nghĩ bậy?! Nàng vội vàng dời ánh mắt khỏi hắn, lướt lên phía trên.

Môi mỏng quyến rũ, sống mũi cao thẳng,.....

Lông mi dài quá! Lòng nàng thầm than. Vừa dài vừa cong, nhìn từ góc độ nghiêng càng rõ ràng, thần thái lười biếng, giảm bớt đi khí chất sắc bén, hắn như vậy bất giác khiến nàng nhớ đến cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy hình của hắn trên mạng.

Cao quý, ưu nhã giống như.....

"tại sao không có ai có thể có được khí chất của thiên sứ?"

"dù sao đi nữa thiên sứ vốn dĩ là một quan niệm trù tượng, hơn nữa thiên sứ trong bản nhạc này lại là loại ôn nhu lương thiện không thực hương lửa, tự khắc khó tìm."

Mọi người tranh luận ồn ào.

"không đâu, tôi cảm thấy Park tiên sinh thích hợp đóng vai thiên sứ." Lòng nàng nghĩ vậy, cho đến khi phát hiện ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía nàng thì nàng mới phát hiện mình không biết từ khi nào đã nói ra lời rồi.

Thiên sứ? Park Chanyeol? Trời ơi! Đây cơ hồ là chuyện buồn cười nhất thế kỉ? Tất cả mọi người đều có cùng một ý nghĩ.

"xin lỗi!" Yoona lúc này rất muốn tìm cái đọng chui vào. Trời ơi, nàng khi nãy nói gì vậy nè? "khi nãy tôi chỉ nói cảm giác của mình thôi, mọi người cứ xem như....ơ, chưa nghe thấy gì." Nàng vội vàng vẫy tay.

"thiên sứ à?" cảm giác được có âm thanh có hứng thú vang lên bên cạnh, Chanyeol nhẹ nhàng nhấc mắt, "lần đầu tiên tôi nghe thấy có người nói tôi thích hợp đóng vai thiên sứ."

Tất cả mọi người đều bất giác nín thở, ánh mắt sạt sạt sạt nhìn về phía hắn.

"nhưng mà cô quên rồi sao, tôi nói rồi, cô nên gọi tôi là Chanyeol." Hắn nói.

Chanyeol? Không phải chứ! Ánh mắt của tất cả mọi người lại sạt sạt sạt nhìn về phía Yoona.

".....ò, Chanyeol." Nàng líu lưỡi gọi.

"cô cảm thấy tôi thích hợp đóng vai thiên sứ?" hắn áp mặt sát nàng.

"ừ, rất.....thích hợp!" nếu như sắc mặt hắn ôn hòa hơn chút.

Gạt người, hắn rõ ràng thích hợp đóng ác ma, 'dục vọng màu đỏ' là biểu hiện rõ mồn một. Tất cả mọi người đều có ý nghĩ như thế.

Hắn hạ thấp ánh mắt, trầm tư một lúc, "nếu như là thiên sứ, thì cô sẽ không còn sợ tôi?"

"hả?"

"sợ thiên sứ không?"

Yoona theo trực giác mà lắc đầu, ấn tượng từ trước tới này của nàng thiên sứ luôn ôn nhu, lương thiện.

"vậy sao? Thì ra cô không sợ thiên sứ, cũng đúng, nữ nhân thường không sợ thiên sứ." Hắn tự nhủ, "vậy thì được, tôi sẽ đóng vai thiên sứ."

Không phải chứ! Việc này quyết định quá thảo thúy rồi!

"Park tiên sinh, ngài.....ngài có cần suy nghĩ chút."

"đúng vậy, dù sao ngài....cũng rất bận."

"hơn nữa thiên sứ trong MV lần này, tính cách khác với tính cách thường ngày của ngài rất nhiều."

Nhất thời, bốn phương tám phía âm thanh ập đến.

Hoàn toàn không quan tâm lời nói của những người nhiều chuyện này, Chanyeol chỉ nhìn chằm chằm nàng "vậy cứ quyết định như vậy, tôi đóng vai thiên sứ, còn cô, sau này không được sợ tôi nữa."

Cái gì? Ai quyết định với ai hả?

Nàng mở to mắt.

Nàng——căn bản không quyết định gì mà!

"tớ thật không ngờ rằng cậu lại đóng vai thiên sứ trong đoạn MV." Trong biệt thự, Incha đung đưa ly rượu vang, "tớ còn tưởng từ sau 'dục vọng màu đỏ', cậu không còn hứng thú đóng MV rồi chứ."

"đúng là không có hứng thú." Chanyeol một tay đặt lên phím đàn, một tay viết các nốt nhạc phổ.

"vậy thì cậu diễn vai này chỉ vì để Yoona không sợ cậu?"

"đúng."

Incha sửng sốt, thì thầm nói:  "Chan, bây giờ tớ cuối cùng cũng xác định cậu thực sự yêu người nữ nhân này."

"cho nên tớ không cho phép cô ấy sợ tớ." Bởi vì hắn không thể chấp nhận được ánh mắt sợ hãi của nàng khi nhìn hắn.

"nhưng mà tớ rất hiếu kì, tại sao cậu lại yêu người nữ nhân như vậy?"

"tớ cũng rất hiếu kì, có lẽ là vì cô ấy khác với những người khác, rõ ràng là sợ tớ gần chết, nhưng có lúc lại to gan dám đến gần."

Bất kể là vì trái bóng chày của người khác mà xông vào nhà của hắn, hay là bởi vì hắn đột nhiên bị ho mà hát, "có lẽ là vì cô ấy hát rất hay."

"tiếng hát của cô ta?"

"rõ ràng là giọng bình thường không có gì kì lạ, nhưng khi hát lên lại có thể đoạt đi tâm tư người khác, rất kì diệu phải không."

Tay hắn lướt qua các phím của đàn, "cho nên tớ muốn độc chiếm. Muốn có được sự chú ý của cô ấy, muốn trong mắt cô ấy chỉ có sự tồn tại của tớ, muốn trong lòng cô ấy chỉ có mình tớ, không muốn chia cho người khác dù chỉ là một chút."

"nhưng yêu là từ hai phía, nếu như cô ấy không yêu cậu thì sao?"

"vậy thì tớ sẽ dùng xích xiết chặt cô ấy bên cạnh tớ, như vậy cô ấy sẽ một bước cũng không rời, chỉ có tớ mới có thể thấy được tất cả những gì của cô ấy, mới có thể hoàn toàn có được cô ấy."

Muốn hôn khắp người nàng, muốn nàng thở dốc dưới người hắn, muốn tất cả những vui buồn đau khổ của nàng đều vì hắn mà bộc lộ. Muốn tất cả những gì của nàng, bất luận thế nào cũng muốn có được!

"việc này.....hơi quá điên cuồng." Incha thầm nói, tình yêu mãnh liệt như vậy, người nữ nhân nhát gan đó có chịu nổi không?

"cách nghĩ của tớ rất điên rồ phải không?" Chanyeol cúi mâu, nhìn phím đàn trắng đen dưới tay mình, "có lẽ là rất điên rồ, bởi vì tớ căn bản chính là người nam nhân điên rồ mà!"

Đúng vậy, hắn đích thực là người nam nhân điên rồ. Incha sửng sờ nhìn, trong lòng thầm nghĩ.

Quen biết Chanyeol bao năm nay, tự khắc hiểu người nam nhân này, một khi đã xác định được thứ mình muốn, vậy thì nhân tố điên cuồng trong người hắn sẽ nổi dậy, khiến hắn bất chấp tất cả để đoạt được.

"vậy—–nếu như cô ta yêu người khác?" y bất an hỏi.

Chanyeol nhắm mắt lại, cây viết trong tay bị bóp nát.

"tớ sẽ hủy đi cô ấy." Cho dù nàng cho hắn 99 điểm, chỉ cần một điểm không cho hắn, vậy thì hắn thà rằng hủy đi tất cả.

Thứ hắn muốn có là tình yêu tuyệt đối duy nhất.

Thiên sứ...nên là bộ dạng như thế nào?

Mặc áo lông vũ trắng, mái tóc vàng óng, con ngươi màu lam, nụ cười thuần khiết, đủ để khiến cho tâm hồn con người có được cứu chuộc.

Thiên sứ, là hình tượng mà người phương tây tưởng tượng ra.

Hắn rõ ràng là người phương đông, tại sao lại có thể giống như thiên sứ như vậy?

Yoona sửng sờ nhìn người nam nhân bị ống kính bao trùm, ngũ quan lập thể khiến cho tóc vàng mắt lam không hề có chút cảm giác giả tạo.

Hắn chỉ đứng ở đó thì đã giống như nguồn sáng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

"haiz, tôi thừa nhận, bề ngoài của Chanyeol thật sự rất tốt, cũng rất hợp vẻ ngoài của thiên sứ, nhưng biểu tình của hắn, sao mà không giống như sự ôn nhu mà thiên sứ 'nên có'." Leekyun đứng cạnh Yoona nói.

"xin lỗi." Nàng hổ thẹn cúi đầu. Đều là chủ ý của nàng, mới khiến cho cục diện trở nên như vầy, nếu như MV này bị đổ bể, đối với công ty chắc chắc sẽ tổn thất lớn.

"bây giờ nói cũng không có ích gì."

"xin lỗi, xin lỗi....." nàng cúi đầu gần sát đất, "nếu như....nếu như MV này đổ bể, tôi....tôi nguyện ý từ chức....."

"nhưng mà nhìn theo góc độ khác thì, dù cho MV này có tệ đi chăng nữa, nhưng dù sao cũng là MV thứ hai của Chanyeol bằng xương bằng thịt, nếu như có thể gây ra chút việc gì đó thì nhất định cũng sẽ rất thu hút ánh nhìn của người khác."

"lão đại!" khóe miệng nàng co giật, không hổ là lão đại, phàm là việc gì cũng nhìn theo góc độ thương nghiệp.

Trước khi bố cảnh, Raymond nói với Chanyeol, "tôi có xem qua MV 'dục vọng màu đỏ' của cậu, tuy hình tượng ác ma của cậu rất tốt, nhưng tôi hy vọng cậu nhớ, lần này cậu đóng vai thiên sứ, khác hoàn toàn với vai diễn lúc trước của cậu."

"ông chỉ muốn nói vậy thôi?" hắn không có hứng thú đối với những lời này.

"nếu như cậu đóng không đạt, thì cho dù cậu là Park Chanyeol, tôi cũng sẽ đổi người."

"đợi khi ông có cơ hội ấy mới nói." Trong mắt hắn là một loại tự tin tuyệt đối.

Raymond bất giác sửng sốt, người nam nhân này, thật sự có thể đóng đạt vai thiên sứ không?

Nhưng trong phút giây Chanyeol biến thành thiên sứ trước ống kính, ông ta bất giác cảm thấy mình lo lắng quá nhiều.

Khi ống kính chiếu thẳng vào hắn, khi hắn đứng trước mặt thiếu nữ, nụ cười ôn nhu khiến người khác khó mà tin, khi hắn nhẹ nhàng nâng lọn tóc của thiếu nữ, cúi đầu hôn lọn tóc ấy, ôn nhu tựa thủy, nhưng lại mang vẻ mị hoặc.

Rõ ràng là làm theo kịch bản không nên có mị hoặc trên nét mặt của thiên sứ, nhưng Chanyeol lại là một thiên sứ như thế.

Tuy nhiên không ai bảo ngừng, tất cả mọi người đều nín thở nhìn không chớp mắt.

Thiên sứ có sự mị hoặc cứ như vậy hôn tóc thiếu nữ, mãi không chịu buông. Tim nhảy loạn nhịp, chỉ là thiên sứ không hiểu sự dao động đó là gì. Còn cơ thể hắn, biểu hiện của hắn, lại hiện rõ sự dao động ấy.

So với kịch bản, biểu hiện này càng thu hút người khác, càng khiến người khác nhìn mãi không thôi.

Rất giống thiên sứ! Yoona không chớp mắt nhìn cảnh trong hội trường, lòng thầm tán thưởng.

Chanyeol đóng vai diễn thiên sứ rất ôn nhu, khác hẳn với ác ma trong 'dục vọng màu đỏ'.

Nhưng tại sao rõ ràng là cao quý, ôn nhu vậy mà toàn thân phát ra mị hoặc, cứ như muốn nuốt chửng đối phương.

Cảnh trong vở diễn, toàn là hắn chỉ đạo, bất luận là sự vuốt ve của hắn, nụ cười của hắn, hay là nụ hôn nhẹ của hắn, đều thu hút ánh mắt của mọi người.

Thậm chí chỉ là động tay đưa tay cũng khiến người khác cảm thấy vô cùng quyến rũ.

Trong đầu nàng thậm chí bất giác tưởng tượng mình là Yubin đóng vai thiếu nữ kia.

Tim, nhảy nhanh quá, nàng thậm chí cảm nhận được ánh mắt của hắn nhìn nàng thông qua ống kính.

Nhất định là hắn diễn thiên sứ khiến nàng bất ngờ nên mới nghĩ nhiều như vậy, Yoona gượng gạo di chuyển ánh mắt đi nơi khác, không nhìn một nam một nữ dưới ánh đèn kia.

Đừng nhìn, đừng nhìn, tim sẽ hồi phục bình thường.

Đột nhiên, một tiếng động vang lên, người nam nhân đang vuốt ve mái tóc thiếu nữ đứng thẳng dậy, hoàn toàn không quan tâm là đang ghi hình, đi thẳng ra khỏi ống kính.

"Park.. Park tiên sinh." Mọi người đều ngẩn người.

Nữ chính trong ống kính càng sửng sốt nhìn thiên sứ khi nãy còn đầy vẻ mị hoặc, thoáng cái khuôn mặt đã lạnh lùng đi xuyên qua mình.

Chanyeol bây giờ, không còn là thiên sứ trước ống kính mà là trở thành một thiên tài khiến người khác không thể nào nắm bắt.

Mộ thân ảnh áp sát Yoona, theo sau đó là âm thanh mang vẻ không vui: "tại sao lại di chuyển ánh nhìn?"

"hả?" nàng sửng sốt ngẩn đầu, bàng hoàng không hiểu.

"tại sao khi nãy không nhìn tôi?"

"anh....nhìn thấy rồi sao?" nàng hư tâm nuốt nước bọt.

"cô cho rằng tôi đóng cái MV này vì cái gì?" hắn nheo mắt nhìn nàng.

Nàng rất muốn hỏi nguyên nhân nhưng dưới ánh nhìn của hắn, lời nói bị nghẹn lại trong cổ họng.

"tôi không cho phép cô di chuyển ánh nhìn đi nơi khác." Hắn nâng cằm nàng lên nghiêm túc nói.

Cơ thể nàng bất giác bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, "hở? Tại sao?"

"bởi vì tôi để tâm!"

"để tâm?"

"ừ, rất để tâm."

"ừ, rất để tâm." Tay hắn lướt từ má xen vào tóc nàng, "cho nên sau này cô không được như khi nãy, nếu không....." sẽ như thế nào?

Nếu như không hoàn toàn có được toàn bộ ánh nhìn của nàng, vậy thì hắn thà tự tay hủy đi tất cả.

Sự chú ý của nàng hoàn toàn tập trung trên tay của hắn, ngón tay thon dài, xen vào tóc nàng, giữ lấy đầu nàng, khiến nàng không cách nào di chuyển ánh nhìn đi nơi khác.

Đừng, nàng không muốn nhìn hắn như vậy, như vậy sẽ khiến nàng sợ hãi.

Không giống như sự sợ hãi lúc trước, dường như có thêm chút gì đó.

Là sợ hãi? Sợ sẽ yêu hắn?

Trong mơ của nàng, chỉ muốn tìm một nhân viên bình thường, cùng nhau hẹn hò nói chuyện yêu đương, sau đó kết hôn sinh con.

Chim sẻ biến thành phượng hoàng, chỉ là câu truyện cổ tích. Còn nàng, sớm đã qua tuổi xem truyện cổ tích đó rồi.

Hắn liếc nhìn cơ thể run lên của nàng, "còn sợ tôi?"

"đúng...." Nàng đáp theo trực giác, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn thì vội đáp: "ơ, không, tôi chỉ...."

"Park Chanyeol, cậu có biết là đang quay phim không hả?" Raymond tức giận chạy đến trước mặt hắn hét toáng lên.

"vậy thì đã sao?" hắn lạnh nhạt hỏi ngược lại.

"thì đã sao? Cậu bỏ rơi thiếu nữ đáng ra được thiên sứ an ủi, chạy đến nói chuyện cùng cô đậu nha này?"

"tôi không phải đậu nha, tôi là Lim Yoona nhân viên của công ty này." Nàng phân bua nói.

Ông ta có cảm giác tức muốn ói máu, bây giờ là lúc so đo việc dùng từ sao?

"đó là bởi vì khi nãy cô ấy không nhìn tôi." Chanyeol nói ra lí do.

Đương nhiên, lí do này đối với ông ta, lí do này thực sự là hoang đường, "chỉ vì cô ta không nhìn cậu, cho nên cậu mới bỏ hết tất cả mọi người chạy đến đây?!"

Trong ánh mắt của Chanyeol hiện rõ 'chính là như vậy' bốn chữ.

Nếu như bây giờ có cái giếng ở đây, ông thề nhất định ông ta sẽ nhảy xuống, "vậy cậu muốn thế nào?" ông ta hỏi.

Chanyeol chỉ vào chỗ trống ban cạnh đạo diễn nói: "chỗ đó có thể để bàn ghế chứ."

"có thể." ông gật đầu, tuy không hiểu đối phương có ý đồ gì mà đột nhiên hỏi việc này.

"vậy được, đặt bàn ghế ở đó, sau đó cho cô ấy ngồi." Vươn tay một kéo, hắn kéo lấy vai của nữ nhân nào đó đến trước mặt.

"cô ta?" Raymond hét lên.

"tôi?" Yoona cảm thấy mình đang nhìn thấy Juliet không phải đang tương hội với Romeo mà là quái vật Shrek.

Nàng, có lẽ còn nằm mơ chăng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro