TTCQT 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Lăng hoàng triều năm một trăm hai mươi, Đức Khang Đế đột ngột bệnh chết, đông cung không có con, nghĩa tử Lâm Phi Vũ kế vị, đổi niên hiệu là Lâm Hi, Đông Lăng Vương giữ chức vụ Nhiếp Chính Vương, cùng chúng thần phụ tá ấu đế.

Lâm Hi năm thứ hai, thánh nữ kế nhiệm, đồng thời, phương Bắc truyền đến tin báo chiến thắng.

Mười năm bình quét bắc Man Di, cả nước vui sướng, xem như được thánh nữ phù hộ, danh hiệu Tử Đồng Thánh Nữ lan truyền đến các nước khác.

Lâm Hi năm thứ mười, kí kết minh ước với nước Viêm Lang. Hai nước chung sống hòa bình, tới lui trao đổi.

Mở ra thời đại hòa bình thịnh thế, phồn vinh hoàng triều càng tăng lên, nhân dân an tường sung túc. Bọn họ rất tin ở sự che chở của Thánh nữ, Kim Lăng có thể thiên thu vạn thế.

Nhưng không biết, nàng thánh nữ này chẳng qua chỉ là một dụng cụ tình dục.

Duẫn Nhi nhắm mắt lại, cắn khăn lót giường, ngón tay nắm chặn đệm chăn, mồ hôi tuôn xuống từ mặt, đầu lông mày nhíu chặt vì đau đớn, gương mặt ửng đỏ, dáng vẻ rất quyến rũ.

Thân thể nam giới tráng kiện ở phía sau, dục vọng nóng bỏng không ngừng thúc thẳng vào động nhỏ, nước xuân trào ra, chảy xuống từ nhụy hoa, để lại một vệt ướt trên giường.

Bàn tay ngăm nắm một bên ngực, đầu ngực từ lâu đã dựng đứng, như đóa hoa đỏ rực mới nở. Ngón tay thô ráp kéo lấy đầu ngực, lòng bàn tay bóp bầu ngực trắng, để lại dấu tay thô lỗ.

Sự thô bạo của y khiến mi tâm nàng cau lại càng chặt hơn, đau đớn nhưng tê dại khôn tả, khiến nàng co thúc bụng dưới, động nhỏ lập tức trói càng chặt đao thịt.

"Hưng phấn thế, thích ta xoa nắn nàng vậy sao?" Y liếm mồ hôi trên lưng nàng, răng nhọn cắn mạnh lên vai nàng.

"Ưm!" Răng nàng cắn chặt mền trên giường, phát ra tiếng kêu nhẹ đè nén tất cả các tiếng rên rỉ khác, mà động hoa lập tức co chặt, trong nháy mắt thân thể run rẩy, chân đang quỳ từ lâu đã xụi lơ.

"Không được, ta còn chưa thỏa mãn." Y vẫn không tha cho nàng, thanh sắt nóng vẫn còn chôn trong thân nàng, từ từ rút ra tiến vào, thúc sâu vào thịt non.

Xâm chiếm lúc nhanh lúc chậm khiến nàng gần như phát cuồng. Từ lâu, cơ thể nàng đã được y dạy dỗ vô cùng mẫn cảm.

Y lại càng rõ rệt nhược điểm của nàng, nhất định mỗi lần đều giở ra mọi cách hành hạ nàng, chính là muốn ép nàng van nài, lên tiếng rên rĩ.

Nàng không làm!

Nàng sẽ không ngân nga ở dưới thân y, mỗi lần luôn cố hết sức chịu đựng. Cho dù cắn nát môi sẽ bị y càng trừng phạt mạnh bạo, nhưng nàng vẫn không khuất phục.

Biết rõ nàng vô cùng ngang ngược, ngón tay y di chuyển xuống dưới, đi đến cửa động đang ướt át, thăm dò vào động nhỏ.

Đầu ngón len vào trêu đùa cánh hoa, ngón cái đè trước nhụy hoa, vân vê ma sát thịt hoa, lại đánh vào chỗ mẫn cảm nhất của nàng.

Nàng hô hấp dồn dập, tay siết chặt khăn trải giường, thân thể lay động, như có đàn kiến đang bò thong thả xâm chiếm, khiến cho nàng cực kỳ khó chịu.

"Duẫn Nhi, muốn ta nhanh một chút không?" Y cắn vành tai, đầu lưỡi liếm viền tai, biết rõ đây cũng là chổ nhạy cảm của nàng.

Muốn, nàng muốn...

Nàng bị giày vò gần như phát cuồng. Dưới sự trêu chọc của y, thân thể nàng căng ra như dây đàn, căn bản không chịu nỗi một cú kích thích.

Nhưng mà....

Nàng hé mắt, tuy mắt tím đê mê nhưng lại hiện ra vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, như giọt mưa trong suốt, tôn quý vô cùng.

Nắm chặt lấy khăn trải giường, nàng cắn răng nâng mông lên, eo thon đu đưa, chủ động di chuyển, động nhỏ co rút, nuốt vào nhả ra lửa nóng của nam nhân.

Đóa hoa kiều diễm khi mở khi đóng, mềm mại như chiếc miệng bé con đói khát ngậm mút vật to dài kia. Thịt hoa co rút nhiệt tình, trêu chọc dục vọng bùng phát.

Y hiểu rõ cơ thể nàng, nàng không vậy sao? Y nắm rõ nhược điểm của nàng, nàng cũng thế.

Trong việc hoan ái, nàng mãi mãi không bị động, y muốn nàng van nài, nàng cũng lấy cơ thể hàng phục y.

Động nhỏ sâu thẳng hút chặt đao thịt, thịt hoa không ngừng co rút, muốn đẩy vật nóng bỏng kia ra, nhưng lại bao phủ chặt chẽ, không nỡ để nó rời đi.

Cử động trêu chọc của nàng làm y thở gấp, vật nam tính càng thêm to lớn gần như bộc phát trong vách hoa của nàng.

Mắt đen sâu hút, bàn tay ra sức giữ lại hai mông nàng, y rút lửa nóng ra, lại bất thình lình tiến vào.

Thân thể run rẩy, nàng chuyển mông chào đón y rút ra đâm vào mãnh liệt, sử dụng toàn bộ phương pháp, muốn y buông vũ khí đầu hàng.

Đương nhiên hắn biết rõ mục đích của nàng, mỗi lần nàng bị y khiêu khích dày vò, nàng sẽ phóng đãng như vậy để quyến rũ y.

Mà y lại vui vẻ tiếp nhận sự quyến rũ của nàng. Nhất định nàng không biết được rằng nàng rất đẹp khi dùng mọi cách quyến rũ y, đẹp đến mức khiến người ta muốn hăng hái chiếm hữu.

Y thô lỗ xoay thân nàng lại, vật nam tính chôn sâu trong động nhỏ cũng xoay chuyển, làm chất dịch trơn đặc dính trào ra.

Hành động xông tới kích thích nàng, chân nàng quấn quanh thân thể y, khoái cảm chiếm lĩnh toàn thân nàng, nàng cắn chặt môi, ngón tay cố nắm lấy chăn.

Tay y nâng đùi nàng lên, vòng ngọc ở mắt cá chân tỏa sáng trong ngọn nến. Vật nóng bỏng không ngừng công chiếm động nhỏ, giống như chiếc vòng ngọc trói buộc nàng chặt chẽ, khiến nàng thoát thân không được.

Nàng là đồ chơi của y, là công cụ tình dục mà y độc chiếm. Mười năm qua, vòng ngọc vẫn đi theo nàng, thân thể nàng bị y xâm nhập chiếm hữu, nàng không trốn thoát được giam cầm của y.

Thân thể xinh đẹp không còn cứng ngắc như còn là thiếu nữ, trong vòng tay y ôm ấp, nàng đã trở thành đóa hoa mỹ lệ.

Gương mặt thanh tú càng thêm yêu kiều, cơ thể trở nên mê người, vòng eo thon không thay đổi, giống như y bẻ liền gãy ngay, còn có động nhỏ chặt chẽ bao phủ y, cho dù tiến vào bao nhiêu lần cũng vẫn nhỏ hẹp ẩm ướt nóng bỏng như vậy. Khiến y hăng hái cướp đoạt, cố gắng hủy hoại nàng.

Y cúi người cắn vào ngực nàng, mút liếm đầu ngực, nước vương trên ngực trắng tạo thành một một mảng sáng bóng dâm dục.

Dục vọng nóng bỏng càng dã thú hơn, rút ra tiến vào, cửa hoa đã sưng tấy, mỗi lần y xông vào đều khiến nàng cảm thấy tê tái mãnh liệt.

Đau đớn cùng với khoái cảm hành hạ thân thể nàng, đầu lông mày nhăn lại, bờ môi đã bị nàng cắn rách từ lâu.

Tay y tách môi nàng, nàng há miệng cực lực cắn ngón tay y, căm ghét cắn đến khi nghe được mùi máu của y trong miệng mình.

Xán Liệt đã quen, trước đó ngón tay y cũng đã lưu lại vết cắn của nàng từ lâu, vĩnh viễn không biến mất.

Động nhỏ tham lam nuốt lấy nguồn nhiệt nóng của y, thân thể đã quen với sự chiếm lĩnh của y, cho dù nàng không muốn thì vách hoa vẫn co rút, khao khát y tiến vào.

Nàng thuộc về y.

Mắt đen sâu thẳm, hung hăng đâm thẳng vào nơi tận cùng của động hoa. Một lần lại một lần, để lại vết tích trên người nàng, dịch hoa chảy tràn ra vang lên tiếng nước tanh tách, đẩy hai người lên đỉnh cao dục vọng.

Theo hành động tiến vào càng kịch liệt, bàn tay bóp ngực, lưỡi liếm mút, cắn vào đỉnh ngực hồng, ý thức nàng đã tan rã từ lâu, quá sung sướng khiến nàng đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể ý thức cắn chặt ngón tay trong miệng.

Chuyện này là chuyện duy nhất nàng có thể làm để chống cự lại dục vọng ham muốn, hoặc là phải nói sự kiêu ngạo của nàng hoàn toàn khuất phục dưới thân y.

Xán Liệt cho phép nàng duy trì điểm kiêu ngạo này. Nếu muốn ép nàng lên tiếng, y còn nhiều phương pháp nữa.

Nhưng chẳng qua là y không cần, thậm chí phối hợp nàng, cho nàng cắn y giải tỏa mối hận.

Y liếm làn môi bị cắn phá, đôi mắt hơi sâu, tỏa ra thâm ý khó hiểu. Mà nàng nhắm nghiền mắt, không phát hiện ra vẻ mặt nam nhân đang nhìn nàng.

Rút ngón tay trong miệng nhỏ ra, nơi lửa nóng càng đòi hỏi dịch hoa trong động nhỏ, y như mãnh thú tham lam, cắn nuốt đóa hoa xinh đẹp.

Nàng bị y hôn đến mức không thở nổi. Nàng mở hé mắt, lại nhìn thấy trong đôi mắt sâu xa của nam nhân như tồn tại điều gì đó.

Nàng còn không kịp tra rõ thì y lại hung hãn tiến vào, thúc mạnh bạo vào thân nàng, nhấn chìm nàng vào sóng tình, khiến nàng không thể chú ý đến cái khác, chỉ có thể theo y trầm mê, mặc y cướp đoạt.

Cho đến khi y no chán, thân thể nàng căng thẳng, dục vọng sôi sục khiến nàng run rẩy.

Động nhỏ tham lam nuốt lấy tất cả, thân thể nàng ướt át, nghe nhịp tim y đập mạnh mẽ, nàng chậm rãi nhắm mắt...

Nước suối ấm áp khiến nàng thả lỏng cơ thể, cánh tay tráng kiện ôm lấy nàng, nàng tựa lưng vào bộ ngực rộng rãi, nàng nghiêng mặt, khuôn mặt dán sát vào lồng ngực y, bên tai nghe tiếng tim đập trầm ổn.

Duẫn Nhi nhắm nghiền mắt, tâm tư không khỏi bay xa --

Ngày đó, nàng nghe nhịp tim của y, căng thẳng được thư giãn kỳ lạ, ngủ say trong lòng y, lúc tỉnh lại, Kim Lăng đã thay đổi triều đại.

Hoàng đế đột ngột bệnh chết, ngôi vị hoàng đế để trống, Đức Khang đế không có con, chúng thần liên tấu xin Phác Xán Liệt đăng ngôi, nhưng y lại ủng hộ Vũ Nhi làm hoàng đế, tự nguyện trở thành Nhiếp Chính Vương phụ tá bên cạnh.

Hành động nhường ngôi khiến chúng thần ngạc nhiên, đều cho rằng không được.

Phi Vũ không thuộc huyết thống hoàng tộc, làm sao ngồi lên hoàng vị? Xán Liệt bác bỏ tất cả, để Phi Vũ mặc long bào, đi lên long vị tôn quý.

Đối diện bất mãn của chúng thần, hắn chỉ nói một câu "Bổn vương nói có thể là có thể, còn nói thừa thải, bổn vương không ngại tháo xuống cái đầu các ngươi đang mang."

Một lời nói ra, chúng thần cũng không dám nhiều lời.

"Nhớ đó, đừng khiến bổn vương nghe câu nào bất mãn với hoàng thượng, nếu không..." Y tươi cười, bàn tay nhẹ nhàng phủi bụi trên ghế dựa, rồi thu tay lại.

Trong nháy mắt, khi y thu tay lại, ghế đàn hương kiên cố lập tức biến thành tro, sắc mặt chúng thần lập tức trách bệch, nhanh chóng quỳ xuống.

"Chúng thần khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Lúc nàng tỉnh lại, toàn bộ kết cuộc đã định, Vũ Nhi thành hoàng đế, mà Xán Liệt lại cam tâm tình nguyện trở thành Nhiếp chính vương.

"Vì sao?" Nhìn nam nhân, nàng không hiểu vì sao y làm như vậy.

"Vì sao cái gì?" hắn ngồi trên ghế, nhìn nàng chất vấn, gương mặt cười nhạt, "Diệt trừ Thịnh Đức, lại để cho Phi Vũ ngôi trên hoàng vị, không phải là mục đích của nàng tiếp cận ta, khuất phục dưới thân ta sao?"

Đúng, đó là mục đích của nàng.

Đúng là lời nói của hắn không ngoài ý muốn của nàng. Với sự sâu sắc của y, nàng không cảm thấy bản thân có thể qua được ánh mắt y, nhưng nàng bất ngờ với hành động của y.

Nàng không hiểu tại sao y giúp nàng?

Thậm chí trở thành Nhiếp Chính Vương áp chế những bất mãn của đại thần, còn ngồi trấn ở trên, cho dù chúng thần có ý định cũng không dám nói ra.

Huống chi y còn nói, hoài nghi hoàng đế chính là hoài nghi y.

Hành động của y khiến nàng khó hiểu. Y biết rõ nàng tiếp cận y là không có ý tốt, nhưng lại dung túng nàng, thậm chí còn giúp nàng.

Trong nửa năm ngắn ngủi y đã giúp nàng đạt được mục đích, mà còn tự mình trao hoàng vị cho nàng.

Mọi người thèm muốn hoàng vị, mà y lại coi như không. Bởi vì y không cần ngồi trên ngai rồng, cũng có quyền lực của đế vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro