Chương 97 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi cùng mụ mụ kết thúc trò chuyện, không lâu lắm Nhiễm ba Nhiễm mụ liền đến, thời điểm ta nghe tiếng chuông cửa vang lên, không tự chủ được mà khẩn trương, Nhiễm Nhiễm im lặng nhìn ta cười cười, trong lòng biết nàng là đang khích lệ ta, ta sửa lại tóc của mình một chút, chỉnh đốn lại tâm tình, thở một hơi thật dài, chuẩn bị đem mình ra chiến trường, cùng Nhiễm Nhiềm đứng ở cửa nghênh tiếp hai người bọn họ, rất nhanh, bọn họ liền vào đến, Nhiễm Nhiễm kêu một tiếng "Ba ba , mụ mụ", ta vội vàng tiến đến đón nhận hành lý trong tay bọn họ, cười nói:

"Thúc thúc a di hảo"

Nhiễm ba với Nhiễm mụ đối với sự xuất hiện của ta cũng không có bất ngờ mấy, Nhiễm mụ cười nói với ta:

"Tiểu Ngôn cũng ở đây sao?"

"Dạ, a di, ngày hôm nay vừa vặn được nghỉ, đến tìm Nhiễm Nhiễm chơi."

Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh nói, "Ba mẹ, trước vào nhà rồi nói chuyện, đừng đứng ở cửa", nói xong nàng liền đem Nhiễm ba Nhiễm mụ nghênh đón vào nhà, ta đem đồ bọn họ mang tới cẩn thận cất xong, cũng theo bọn họ đi tới sô pha phòng khách ngồi xuống.

"Ba mẹ, các ngươi muốn tới sao lại không báo cho ta biết sớm một chút? Ta đến đón các ngươi" Nhiễm Nhiễm ngồi vào bên cạnh Nhiễm mụ thân mật ôm cổ của bà, nhìn giống như đang làm nũng oán trách mà nói.

Nhiễm ba nói, "Ta nói gọi điện báo cho con biết trước, nhưng mẹ con không cho, bảo là muốn tạo cho con một cái kinh hỉ, thế nào? Vui vẻ sao?"

"Có chút kinh sợ"

Nhiễm mụ ngẩng đầu hướng Nhiễm Nhiễm nói, "Thế nào lại kinh sợ? Ngươi hài tử này, ngươi sau lưng chúng ta làm chuyện xấu phải không?"

Ta nghe lời này ngoài mặt tuy rằng biểu hiện bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất chột dạ, Nhiễm Nhiễm cũng giả vờ bình tĩnh nói:

"Ta có thể có chuyện gì gạt các ngươi? Không có, không có, ba mẹ, các ngươi trước nghỉ ngơi một lát, ta đi lấy cho các ngươi ly nước" nói xong cũng đứng dậy đi đến phòng bếp.

Ta cũng tìm chủ đề để bắt chuyện, "Thúc thúc a di gần đây cũng rất tốt đi? Mấy tháng không gặp con cảm thấy a di trẻ ra a"

"Phải không? Ha ha, Tiểu Ngôn, con cũng không cần khen tặng a di" Nhiễm mụ ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, thế nhưng ta nhìn ra được bà rất cao hứng, cũng đúng, ai lại không thích nghe người khác khen ngợi mình a? Đúng không?

"A di, con là nói thật, lần trước gặp mặt là lúc Nhiễm Nhiễm sinh bệnh, phỏng chừng a di là theo đó thức đêm chăm sóc, nên thần sắc lúc đó không tốt như bây giờ, người cùng Nhiễm Nhiễm đi ra ngoài dạo phố, nói không chừng còn có người hiểu lầm hai người là chị em a" Ta thừa nhận, trong lời này có phần nịnh bợ, tuy rằng hơi cường điệu một chút, thế nhưng, thật sự là như vậy, Nhiễm mụ nhìn qua thực sự rất trẻ, nhìn ra được hằng ngày đều có bảo dưỡng.

"Ha ha, cái này thật đúng là không có" Nhiễm mụ cười to nói.

Nhiễm ba nhịn không được ở bên cạnh nói, "Tiểu Ngôn, con không nên khen dì của con nữa, ta xem nàng đắc ý đến không chịu được rồi"

Lúc này Nhiễm Nhiễm từ phòng bếp đi tới, nàng nghe được đối thoại của chúng ta, đùa giỡn nói với ta, "Ngôn, ngươi đây là khen mẹ ta còn trẻ? Hay là chê ta dáng dấp già đây?"

Ta trả lời nàng, "Đương nhiên khen a di nha", sau đó nói với Nhiễm ba Nhiễm mụ, "Thúc thúc a di, Mộ Phàm ca thế nào lại không cùng hai người đến chơi vậy?"

"Chúng ta đi ra ngoài, hắn phải trông coi nhà, không thể phân thân" Nhiễm ba trả lời ta.

Ta gật đầu nói: "Nga, cũng đúng." sau đó nhìn Nhiễm Nhiễm nói, "Nhiễm Nhiễm, nếu không chúng ta trước đưa thúc thúc a di đi ra ngoài ăn cơm đi?"

"A, đúng, ba mẹ chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi, Tiểu Ngôn các ngươi muốn mời các ngươi ăn cơm" Nhiễm Nhiễm nghịch ngợm nói với Nhiễm ba Nhiễm mụ.

Nhiễm ba nói, "Làm vậy sao được? Lần trước Mộ Phàm sang đây trở về liền nói với chúng ta, con đem hắn tiếp đãi rất tốt, lần này để thúc thúc mời, làm sao có thể để cho vãn bối các con tốn kém a?"

"Đúng đúng đúng, để cho thúc thúc con dẫn chúng ta đi ăn ngon" Nhiễm mụ ở bên cạnh cũng phụ họa theo.

"Không được a, thúc thúc a di, hai người đến chỗ con, dù sao cũng phải cho con một cơ hội làm chủ nhà tiếp đãi a, hơn nữa, thời điểm con đến nhà thăm Nhiễm Nhiễm hai người đối với con cũng rất chiếu cố, về tình về lý nên là hiếu kính hai người, ban đầu con muốn kêu ba mẹ con sang đây, thế nhưng không đúng lúc, ngày hôm nay bọn họ vừa vặn có việc gấp, không đến đây được, mụ mụ căn dặn con, nói con chiêu đãi hai người, chờ hôm nào có thời gian mời hai người đến nhà con làm khách, hai người như vậy con liền không có biện pháp báo cáo lại mụ mụ a"

"Mụ mụ con cũng thực sự khách khí a, Tiểu Nhiễm thời điểm sinh bệnh đến ở nhà con một đoạn thời gian, còn làm phiền mụ mụ con đi chiếu cố nàng, ta và thúc thúc con lần này qua đây, vốn cũng dự định đi thăm hỏi ba ba mụ mụ của con."

"A di, người mới không cần khách khí, vẫn là để con mời hai người đi, các ngài cũng đừng từ chối nữa."

Nhiễm Nhiễm thấy chúng ta ngươi một câu ta một câu, khách khí qua khách khí lại, không chịu nổi, nói, "Được rồi, được rồi, trước đừng khách khí nữa, chúng ta trước tiên sửa soạn một chút rồi ra ngoài, được không? Ta mặc kệ các ngươi ai là người mời, ta bây giờ chính là muốn ăn cơm, ta đói bụng."

"Hảo hảo hảo, không khách khí, không khách khí, trước đi ăn cơm" Nhiễm ba lên tiếng.

Ta hỏi Nhiễm ba Nhiễm mụ thích những thứ gì, bởi vì ta không biết bọn họ có kiêng cái gì không, Nhiễm Nhiễm trêu chọc ta:

"Xem ta thì sẽ biết, ta không kén ăn, bọn họ đương nhiên cũng không kén."

Lời này không đúng a, "Ba mẹ ta cũng không kén chọn, thế nhưng ta thế nào vẫn kiêng cữ một vài thứ a?"

"Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi sao?" Nàng cư nhiên một chút mặt mũi cũng không cho ta, làm cho Nhiễm ba Nhiễm mụ ở phía sau chê cười ta.

Ta mới không cần đi đôi co với nữ nhân này, hỏi Nhiễm ba Nhiễm mụ, "Vậy thúc thúc a di, hai người cái gì không ăn được?"

Ta không có nghe thấy Nhiễm ba Nhiễm mụ trả lời, mà nghe được Nhiễm Nhiễm trả lời, "Dẫn bọn họ đi ăn lẩu, ở ***, thời điểm chưa quen ngươi, có một lần bọn họ đến, ta liền dẫn bọn họ đi đến ăn lẩu ở đó, ngươi biết không? Sau khi trở về bọn họ vẫn nhớ mãi không quên, luôn muốn đến ăn lần nữa, đúng không? Mụ mụ"

"Bảo bảo, thế nào đem ta và cha ngươi nói đến đáng thương như thế a? Ha ha, bất quá nhà hàng lẩu kia thực sự rất ngon."

"Vậy được rồi, a di, chúng ta đi đến đó ăn lẩu, chỗ đó đích xác là chính tông, là cửa hiệu lâu năm chỗ của chúng ta, thành phẩm rất chất lượng, kỹ thuật cũng rất tốt, gia vị tinh tế, ăn vừa miệng, con cũng rất thích."

Rất nhanh chúng ta liền đến nơi, chúng ta chọn một phòng tương đối yên tĩnh, lúc ăn, Nhiễm Nhiễm nói với hai người bọn họ, "Ba ba, ngày mai ta đi làm, xe để ở trong nhà, các ngươi không có việc gì thì đi ra ngoài dạo đi, không phải rất lâu không gặp Trần bá bá bọn họ sao? Ta ngồi xe Ngôn Ngôn đi làm là tốt rồi", thật là một nữ nhân thông minh, để cho ta có thể quang minh chính đại đón nàng đi làm, tối cùng nhau tan việc.

"Ừ, bất quá là làm phiền Tiểu Ngôn rồi" Nhiễm ba nhìn ta nói.

"Thúc thúc, người lại khách khí, hai nhà chúng ta cách nhau không xa, vừa vặn cũng tiện đường, thúc thúc a di, con thực sự mong muốn các ngươi cùng con không nên quá khách khí, Nhiễm Nhiễm là bạn thân của con, hai người cũng giống như ba ba mụ mụ của con vậy."

"Đúng vậy, ba mẹ, thực sự, các ngươi không cần khách khí với nàng, đây là khuê mật của ta, đều là người trong nhà, hắc hắc"

Nhiễm mụ cười nói với Nhiễm Nhiễm, "Bảo bảo, ngươi từ khi nào thì da mặt lại dầy như vậy?"

Nhiễm Nhiễm nhìn về phía ta, hỏi ta, "Ta da mặt dầy sao?"

Ta nhìn nàng, lắc đầu một cái, sau đó làm bộ rất là nghiêm túc nói, "Ừ, hình như có chút", chọc cho bọn họ cười theo

Sau đó ta chợt nghe thấy Nhiễm mụ hỏi Nhiễm Nhiễm, "Bảo bảo, đơn vị các ngươi như thế nào năm nay lại bận rộn như vậy? Sao lại không thể về nhà sớm? Những năm trước chưa từng có loại tình huống này a"

"Là như vậy, mụ mụ, Chu tỷ bộ phận của chúng ta đoạn thời gian trước nghỉ phép đi du lịch, chưa có trở lại, nàng trở lại ta mới có thể đi, không phải là đơn vị có tình huống gì bận rộn, chỉ là từ trước tới nay đều là nhân gia chiếu cố ta rất tốt, bây giờ người ta có chuyện, ta không thể không hiểu chuyện, ngươi nói đúng không? Mụ mụ" lời nói dối này giống như đã chuẩn bị từ trước, rất giống sự thật, ngay cả ta đều tin (thực ra là như vậy, Chu tỷ đúng là nghỉ phép đi ra ngoài chơi, nhưng là đơn vị chúng ta trên cơ bản nửa tháng trước khi đến kỳ nghĩ lễ đều cũng tiến vào trạng thái nghỉ lễ, phía trước cũng có nói qua, người đi làm đã rất ít lại, đơn vị căn bản cũng không tồn tại tình huống bận rộn gì.)

"Nga, như vậy a, vậy ngươi đại khái lúc nào mới có thể nghỉ?"

"Chúng ta quyết định cuối tuần đặt vé, trở lại ta liền bồi các ngươi mua sắm hàng tết, qua hết năm ta sẽ trở về bên này chậm một chút, ở nhà hảo hảo bồi các ngươi, các ngươi xem như vậy được không?"

Trong lòng có chút hổ thẹn, nàng là vì ta mới nói dối với người nhà, ta len lén ở dưới bàn cầm tay nàng (ta quên trước đây chưa có nói qua, bởi vì nàng có thói quen ăn cơm dùng tay trái, ta thì dùng tay phải, chúng ta lúc ăn cơm, nàng cũng liền theo thói quen ngồi ở bên ta rái của ta, như vậy chúng ta có thể không chút kiêng kỵ mà nắm tay, hơn nữa cũng không ảnh hưởng đến khi ăn, vô cùng thuận tiện.)

"Công việc quan trọng hơn, nghe theo bảo bảo, chúng ta chính là tới đón ngươi trở về" Nhiễm mụ cười nói với Nhiễm Nhiễm, rất ủng hộ ý tưởng của nàng, nhưng mà lòng ta lại càng thêm không thoải mái, rất ích kỷ muốn nàng bồi ta thêm vài ngày, nội tâm rất mâu thuẫn.

Bầu không khí rất hòa hợp cùng Nhiễm ba Nhiễm mụ ăn xong bữa cơm này, mấy ngày sau ta và Nhiễm Nhiễm chỉ có thể ban ngày lúc làm việc mới có thể nhìn thấy nhau, sau khi tan làm cũng chỉ ngoan ngoãn trở về nhà. Ngày hai nhà hẹn gặp mặt cũng chính là ngày trước lễ tình nhân một ngày, trước đó hai ngày mụ mụ đã bắt đầu chuẩn bị thực đơn, hỏi ta Nhiễm ba Nhiễm mụ ở bên kia có sở thích và phong tục gì, ta không rõ lắm liền len lén hỏi Nhiễm Nhiễm, khiến cho ta khẩn trương lo lắng như vậy, thực sự chỉ có thể là hai nhà thông gia lần đầu gặp mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro