Chương 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần kết thúc, đến đơn vị mới biết được, Nhiễm Nhiễm đã cùng đơn vị xin nghỉ, làm cho ta bất ngờ là, nàng cư nhiên xin nghỉ gần nửa tháng, ta nói với người nhà, Nhiễm Nhiễm ra ngoài làm việc, nhờ ta trông coi nhà nàng, cho nên từ lúc Nhiễm Nhiễm đi rồi, ta cũng vứt bỏ cùng đồng sự và bằng hữu gặp gỡ tụ tập, ngoại trừ đi làm, thời gian còn lại đều là ở trong nhà Nhiễm Nhiễm ngoan ngoãn chờ nàng trở lại.

Lúc làm việc đều mất hồn mất vía, giờ tan làm cảm thấy cô độc. Khi đó mỗi ngày mong đợi nhất chính là có thể hay không có kinh hỉ? Về đến nhà, vừa mở cửa ra thấy nàng đã trở về, còn giống như trước đều hướng về phía ta ôn nhu cười, nhưng là kinh hỉ như vậy không có xuất hiện, mấy ngày nay ta hoàn toàn dựa vào bên ngoài để giải quyết bữa tối, lúc này chợt nhận ra một người phụ nữ không biết nấu ăn thật là bi ai, tuy là có ăn uống, nhưng hoàn toàn không biết mình là ăn cái gì, một mực cưỡng bách chính mình từng miếng từng miếng nuốt vào, tư vị kia thật là không dễ chịu, đôi khi ăn ăn nước mắt sẽ không tự chủ được mà lưu lại, nhưng không biết ta đây lệ từ đâu mà đến? Vì cái gì? Buổi tối tựa ở đầu giường lại một lần một lần liếc nhìn nàng từ trong album ảnh nàng mang từ trong nhà về, khuôn mắt tươi cười của nàng, đều có thể chạm vào nơi sâu nhất đáy lòng ta, nhiều lần nhìn lại tin nhắn mà chúng ta mỗi lần hay nói chiệm phiếm, là ngọt ngào như vậy, tốt đẹp như vậy, thẳng đến ngày chúng ta cãi nhau thì ngừng lại, mỗi khi nhớ đến ngày chúng ta khắc khẩu, tâm sẽ rất đau, mỗi ngày đều sẽ mơ thấy ác mộng, sau đó mồ hôi đầm đìa mà tỉnh dậy, nhiều lần như vậy, ngày này lại nối tiếp ngày khác, cảm giác này ta sống hơn hai mươi năm nhưng chưa từng có trải qua, đã có thói quen có nàng bên người, không dám tưởng tượng, về sau nếu không có nàng cuộc sống của ta mỗi ngày thật sự sẽ trôi qua trong trạng thái như này sao? Có đôi khi ta cũng sẽ nghĩ, nàng cũng đang giống như ta sao? Cũng sẽ giống như ta ăn ngủ không yên sao? Thực sự thật là nhớ thật là nhớ nàng, chúng ta cùng một chỗ không quá nửa năm, nguyên lai ta đã yêu nàng yêu sâu như vậy, đời này rốt cuộc trốn không thoát.

Ta thật sự có nghe lời của nàng, hảo hảo bình tĩnh, nghiêm túc suy xét lại, giữa chúng ta căn bản không có cái gọi là vấn đề lớn, mỗi người có phương thức suy xét khác nhau, dự tính của nàng ta chưa hẳn có thể dự đoán được, cho dù dự đoán được cũng chưa chắc có thể dựa theo phương hướng suy nghĩ của nàng mà suy xét, giữa người với người hiểu lầm không phải là cũng phát sinh từ đó sao? Nhưng là ta sai, ngày đó ta không nên nói ra những lời như vậy, làm tổn thương nàng, cũng khiến cho mình chật vật như vậy, ngực âm thầm hạ quyết tâm, chờ nàng trở lại, chúng ta nhất định phải thật tốt, thật tốt. . .

Trong lúc chờ nàng, thực sự không chịu đựng được, có gọi điện cho nàng, nhưng đều là trong trạng thái tắt máy, cuộc sống như thế trôi qua một tuần, ta đột nhiên liền nhận được điện thoại của Nhạc Kỳ, ta vốn không muốn để ý tới cô ấy, thế nhưng lại sợ là có liên quan đến Nhiễm Nhiễm, vì vậy nhận điện thoại:

"Nhạc Kỳ, nhĩ hảo"

"Ngôn Ngôn tỷ, ta không có việc gì, chính là muốn hỏi ngươi một chút, ngươi có tin tức của Nhiễm học tỷ không? Nàng gần đây hình như không có đi làm, nhắn tin cũng không trả lời, gọi điện nàng vẫn tắt máy"

Nguyên lai cô ấy vẫn luôn quan tâm lo lắng cho Nhiễm Nhiễm, tuy rằng đã suy đoán được, thế nhưng vì sao trong lòng của ta vẫn còn khó chịu như vậy, phi thường khó chịu, theo lễ phép, ta còn cố nén tính tình cáu kỉnh của mình, nói với Nhạc Kỳ:

"Nàng xin nghỉ làm, thế nhưng cụ thể đi nơi nào, ta cũng không rõ lắm, hơn nữa ta cũng không liên lạc được với nàng, ngươi tìm nàng có chuyện gì không?"

"Ngôn Ngôn tỷ, không có việc gì, ta chính là muốn mời học tỷ cùng các ngươi ăn một bữa cơm, các ngươi đều rất chiếu cố ta"

"Nga, vậy chờ học tỷ ngươi trở lại hẳn nói đi, nếu như không có chuyện gì, ta trước không cùng ngươi hàn huyên, ta đây có chút bận, hôm nào nói trò chuyện tiếp" cô ấy thật đúng là biết nói chuyện, ta có chiếu cố Nhạc Kỳ sao? Trong lòng ta cũng chỉ còn lại có "Ha ha"

Sau khi cúp điện thoại, tâm vô hình bất an, Nhiễm Nhiễm nàng tại sao có thể nhẫn tâm như vậy, đem ta ném lâu như vậy, thực sự một chút cũng không muốn ta sao? Muốn nghiêm phạt ta, cái này cũng đủ lâu rồi đi? Ta thực sự không chịu đựng được, mỗi phút mỗi giây đều ở đây nhớ nàng, nàng đi ở nơi nào? Về nhà? Hay là đi ra ngoài giải sầu?

Tự nói với chính mình, không thể ngồi khoanh tay chờ chết được, ta rất muốn giống như lần trước, trực tiếp vọt tới nhà nàng tìm nàng, thế nhưng ta sợ nàng căn bản không có về nhà. Nếu liên lạc không được nàng, ta cũng có thể thử liên lạc với người nhà nàng một chút, người tốt nhất đương nhiên là ca ca của nàng, tiếc là ta dĩ nhiên không có phương thức liên lạc với Mộ Phàm, sớm biết sẽ có ngày này, ta hẳn là nên lưu lại phương thức liên lạc với người nhà của nàng, vì vậy ta gọi điện cho Tiểu Nhu, nhờ Tiểu Nhu giúp liên hệ với Trần Thân, Trần Thần nhất định biết số điện thoại của Mộ Phàm, bởi vì khi đó ta và Trần Thần thực sự không phải rất quen thuộc, hơn nữa ta dặn dò Tiểu Nhu không cần nói cho hắn biết chúng ta cãi nhau, không muốn chuyện này có quá nhiều người biết, rất nhanh liền có được phương thức liên lạc với Mộ Phàm, nhìn trong điện thoại di độnh 11 con số, có chút khẩn trương nho nhỏ, trước có nói chuyện điện thoại với hắn một lần, chính là dưới tình huống đó, trong lòng nghĩ, lúc này mới là lần đầu tiên ta chính thức tiếp xúc với người nhà Nhiễm Nhiễm, cầm điện thoại di động ở trong phòng bồi hồi rất lâu, nghĩ nên nói thế nào với ca ca nàng, làm thế nào để tỏ ra không quá đột xuất, làm thế nào mới có thể lưu lại ấn tượng tốt, thật là càng quan tâm, sẽ càng nghĩ nhiều.

Rốt cục quyết định bấm số gọi Mộ Phàm, điện thoại bên kia truyền đến thanh âm của Mộ Phàm:

"Uy! Nhĩ hảo, ngài là?"

"Nhĩ hảo, xin hỏi là ca ca Mộ Nhiễm, Mộ Phàm ca sao? Ta là đồng sự Mộ Nhiễm, cũng là bạn tốt, Tô Ngôn, lần trước ngài cùng ta dường như có nói chuyện điện thoại một lần, không biết ngài còn nhớ rõ không?" Giả bộ trấn tĩnh nói.

"Nga ~ Tô Ngôn? Ta biết ngươi, lần trước Tiểu Nhiễm nghỉ trở về nhà luôn luôn nhắc tới ngươi, nói ngươi ở bên kia rất chiếu cố nàng, xem ra các ngươi quan hệ rất tốt, ta còn cùng Nhiễm Nhiễm nói, lúc nào dẫn ngươi đến nhà chơi một chuyến a"

"Mộ Phàm ca nói đùa, nhà của ta ở bên này, chiếu cố Nhiễm Nhiễm là nên làm, hơn nữa Nhiễm Nhiễm cũng là một người bằng hữu rất đáng kết giao, nàng đối với bằng hữu cũng rất trượng nghĩa, chúng ta đều rất thích nàng a, đúng rồi, Mộ Phàm ca, Tiểu Nhiễm có phải về nhà hay không? Nàng xin nghỉ liền đi, rất vội vội vàng vàng, cũng không có cùng chúng ta chào hỏi, nhiều ngày không gặp nàng, điện thoại nàng thì luôn khóa máy, các bằng hữu đều rất lo lắng cho nàng, nhưng liên lạc không được, để ta gọi điện cho ngươi hỏi một chút" tận lực để cho mình thật tự nhiên để thăm dò tin tức Nhiễm Nhiễm.

"Các ngươi đừng trách Nhiễm Nhiễm, nàng cũng là không muốn để cho các ngươi lo lắng cho nàng, nàng ở đây làm một cuộc giải phẩu nhỏ a, nói với chúng ta, không muốn nói cho người bên kia biết, sợ đồng sự, các bằng hữu lo lắng, nàng nói nàng muốn sau khi xuất viện mới nói cho các ngươi biết sau, bất quá, ngày mai nàng sẽ xuất viện, ta nghĩ, hiện tại nói cho ngươi biết cũng không sao đi. . ."

Ta đối với lời nói của Mộ Phàm chỉ dừng lại ở câu kia, Nhiễm Nhiễm làm giải phẩu. . .Nàng nằm viện. . .Mà ta lại hoàn toàn chẳng biết, ta lại còn ngây ngốc ở bên này khổ sở chờ đợi, ngoại trừ tự trách bản thân ra ta vẫn là tự trách mình, ta đối xử với bạn gái như thế sao? Mộ Nhiễm, ngươi rất xấu rồi, ngươi vì sao luôn luôn lựa chọn tự mình im lặng chịu đựng tất cả? Cũng không để cho ta biết. . .

PS: Mộ Nhiễm thực sự giống như lời Mộ Phàm nói nàng có làm một cuộc tiểu phẩu, ở đây ta sẽ không nói giải phẩu cái gì, nằm viện năm ngày, sau đó về nhà tĩnh dưỡng hơn mười ngày mới trở về đơn vị đi làm, nàng năm đó ở tại đơn vị kiểm tra sức khỏe liền biết được bệnh đó, không đau không ốm, nhưng vẫn là phải giải phẩu chữa trị, kỳ nghỉ lễ 1 tháng 10 khi nàng về nhà nàng cùng người nhà nói, người nhà nàng muốn nàng về bên đó để làm giải phẩu, cũng thuận tiện chiếu cố nàng, nàng một mực do dự, bởi vì sau thời điểm nghỉ lễ quốc khánh đó đơn vị sẽ tổ chức thi đấu bóng chuyền, cho nên Nhiễm Nhiễm lựa chọn sau khi thi đấu xong mới làm giải phẩu, nàng sở dĩ không nói cho ta biết, là nàng muốn ở đâu liền làm giải phẩu ở đó, kỳ thực ở bên này chúng ta làm cũng tốt, thế nhưng Nhiễm mụ bọn họ lo lắng, muốn đi qua chiếu cố, về sau vừa vặn đúng lúc chúng ta cãi nhau, ngày đó Nhiễm Nhiễm liền tự mình một người ngồi máy bay về nhà, lựa chọn ở bên đó làm giải phẩu, nàng nghĩ đó là một biện pháp vẹn cả đôi đường, nàng có thể mượn thời điểm này để tỉnh táo suy nghĩ một chút, nàng không muốn nói cho ta biết, nàng sợ ta lo lắng nàng, chờ nàng khỏe lại, nàng có thể trở lại tìm ta, các ngươi nói, nàng có phải hay không là một cô nương ngốc? Lần đó, ta liền nghiêm khắc mà phê bình nàng, ta nói với nàng: Bảo bối, ta muốn ngươi biết, ta muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ, làm ơn có thể cho ta cơ hội được không? Về sau không nên làm như vậy nữa, lòng ta thương ngươi, ta muốn ngươi thẳng thắn thành khẩn. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro