Chương 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta không biết lúc nào chính mình lại trở nên nhạy cảm như vậy, chỉ cần là có liên quan đến nàng, bất kể là người, hay là sự việc gì, ta đều phá lệ mà đi quan tâm, sau khi cái ý niệm đáng sợ đó xuất hiện trong đầu của ta, suy nghĩ một chút, lắc đầu, tự nói với chính mình không cần nghĩ loạn, cười bản thân mình luôn lo sợ không đâu.

Rất nhanh, Nhiễm Nhiễm liền đánh xong, sau khi nhìn nàng và đội hữu cáo biệt nhau, mặt mỉm cười đi về phía chúng ta, ta biết nàng là cười cho ta nhìn, ta cũng nhợt nhạt cười, thực sự rất muốn tiến lên ôm nàng, nhẹ nhàng nói với nàng một tiếng "Bảo bối, cực khổ rồi", thế nhưng ta không thể.

Đợi đến khi Nhiễm Nhiễm đã đi tới trước mặt chúng ta, Lăng Vi cùng nàng cười nói:

"Đánh không tệ, chúng ta đây là có hy vọng sẽ gặp nhau ở vòng sau nha, xem ra chúng ta bây giờ phải sớm chút chuẩn bị tranh đoạt quán quân với á quân a, hảo hảo nghiên cứu một chút chiến thuật, đặc biệt đối phó ngươi, ngươi nói có đúng không? Tiểu Kỳ Kỳ  ~ "

"A? Ta không có suy nghĩ nhiều như vậy, tận lực là tốt rồi" Nhạc Kỳ rất là ngượng ngùng nói.

"Thật không có tiền đồ, còn dựa vào ngươi ra thành tích a"

"Ha ha" Nhạc Kỳ không nói chuyện, rất xấu hổ nở nụ cười.

"Ta đây sẽ chờ xem  ~ xem các ngươi có thể sử dụng đến chiến thuật gì, ta đây trước đi tắm, chờ ta cùng đi." nói xong tay đặt lên cánh ta của ta nhẹ nhàng bấm một cái, liền vui vẻ rời đi.

Nhiễm Nhiễm đi rồi, Lăng Vi nói:

"Ngôn Ngôn, một hồi chờ Nhiễm Nhiễm đi ra, chúng ta giữa trưa tìm một chỗ cùng nhau ăn cơm đi, ta mời các ngươi."

"Hảo, vừa lúc cũng đã đến thời gian ăn trưa" chúng ta lúc làm việc rất ít cùng Lăng Vi ăn cơm với nhau, khó có được cơ hội có thể đem chúng ta tụ tập cùng nhau, lúc này, ta lại nghe Vi Vi nói với Nhạc Kỳ:

"Nhạc Kỳ, ngươi cũng cùng đi luôn đi, cơm nước xong chúng ta có thể trực tiếp trở lại nơi này, tương đối thuận tiện"

"Quá ngượng ngùng, Vi Vi tỷ, ta tùy tiện ăn một chút gì đó là được rồi" miệng cô ấy tuy rằng là nói như vậy, thế nhưng ta nhìn ra được cô ấy tựa hồ rất muốn đi cùng.

"Cái gì ngượng ngùng a? Ngươi bao giờ cũng xấu hổ, đừng khách khí với chúng ta, cùng đi đi"

"Vậy. . . Vậy cùng đi."

Kỳ thực ta là rất không muốn mang theo cô ấy, bởi vì như vậy, ta và Nhiễm Nhiễm ở trước mặt cô ấy phải giả bộ, không buông lỏng được, cũng may chúng ta đã tạo thành thói quen. Biết điện thoại di động của Nhiễm Nhiễm để ở trong phòng thay quần áo, muốn thừa nhịp nàng trước khi đi vào nhà tắm phát tới nàng tin tức, vì vậy liền lấy điện thoại di động ra, cho nàng tin tức:

"Bảo bối, ngươi quá giỏi, ngươi vĩnh viễn là kiêu hãnh của ta! Tắm rửa xong thổi khô tóc rồi mới trở lại, coi chừng bị cảm lạnh."

"Ừ, bảo bảo, ngươi biết không? Thời điểm vừa mới vào sân ta cư nhiên có chút khẩn trường, bởi vì là ngươi đang ở đây xem, ngươi vĩnh viễn là điểm yếu của ta, yêu ngươi!"

"Me too!"

Sau đó, chúng ta liền vừa nói chuyện phiếm, vừa chờ Nhiễm Nhiễm, đợi một hồi, nàng liền đi ra, chúng ta thương lượng đi muốn ăn món ăn Hồ Nam, bởi vì chúng ta thật là rất thích ăn cay, Nhạc Kỳ cũng không có ý kiến gì, chúng ta xác định địa phương, liền xuất phát. Thực sự rất bội phục sự thông mình của người Hồ Nam,
ớt cay được họ biến hóa hoàn mỹ như vậy, nó vốn mang trong mình tính phức tạp, chỉ mon mem ở đầu lưỡi thôi chưa đủ, chỉ khoảnh khắc thôi chưa hết, mà nó khiến ta mê mẩn, lâng lâng đến mãi về sau. Vị cay chạm vào đầu lưỡi, đi sâu vào cổ họng, rồi lan toả cực mạnh lên mũi khiến mắt cay xè.

Chúng ta đi đến nhà hàng Hồ Nam mà chúng ta thường hay lui tới. Các món ăn Hồ Nam ở đây rất chính thống, chúng ta đều thích, sau khi chúng vào chọn vị trí, Lăng Vi vui vẻ cùng Nhạc Kỳ ngồi một bên, ta và Nhiễm Nhiễm ngồi một bên, Nhiễm Nhiễm ngồi ở bên trái ta, ở đây nói một chút, mỗi lần ra ngòai đi ăn cơm chúng ta đều là ngồi như vậy, bởi vì Nhiễm Nhiễm thuận tay trái, như vậy sẽ thuận lợi cho chúng ta gắp thức ăn, hơn nữa cũng rất thuận tiện mà nắm tay nhau, đều đã thành thói quen. Ăn món Hồ Nam, món đầu cá hấp ngâm ớt, ta và Nhiễm Nhiễm thích nhất, mỗi lần tới nơi này đều gọi món đó, khi món ăn chưa lên tới, ta đã không ngừng nuốt nước bọt, càng đáng thương là, sau khi món ăn này được mang lên, trước khi ăn còn phải có một nghi thức, ta không có đi qua Hồ Nam, không biết nơi đó trước khi ăn món này có nhất định phải có nghi thức như vậy không? Với ta mà nói, đây thực sự là tàn nhẫn a, mỹ vị đang ở ngay trước mắt, rõ ràng đã thèm đến nuốt nước bọt, thế mà còn phải mỉm cười phối hợp nhìn xong cái nghi thức này, cũng may nghi thức không có lâu lắm.

Bắt đầu ăn, Nhiễm Nhiêm thấy Nhạc Kỳ ăn rất chậm, rất ít, trên cơ bản không có động đũa, liền nói với Lăng Vi:

"Vi Vi, gọi thêm hai món không cay đi, ta xem nhân gia Nhạc Kỳ hình như không thể ăn cay."

Nhiễm Nhiễm nói như vậy ta và Lăng Vi mới phát hiện ra, hoàn toàn đúng như vậy, chúng ta đây là chỉ biết ăn, Nhạc Kỳ vội vàng nói:

"Không cần, Nhiễm học tỷ, ta có thể ăn được, thực sự" nói xong cũng gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng, cũng không biết cô ấy ăn thấy ngon hay không, chỉ thấy là bị sặc, họ kịch liệt, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo nay đỏ bừng lên, nước mắt cũng đã ở quanh vành mắt, ai ~ xem ra đúng là không ăn cay được, khăn giấy ở bên cạnh Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm thấy cô ấy như vậy, liền đem khăn giấy đưa tới cho cô ấy, Nhạc Kỳ đưa tay qua lấy, đoán chừng là không cẩn thận, tay cô ấy chạm phải tay của Nhiễm Nhiễm, ta rõ ràng thấy Nhạc Kỳ phản ứng rất lớn, tay run một cái, hai người bọn họ không có giao nhận tốt, khăn giấy liền rơi trên bàn cơm, Nhạc Kỳ hết sức che giấu mà ho khan hai cái, cầm lấy khăn giấy, nói:

"Cảm ơn."

Lúc này Lăng Vi nói chuyện:

"Nhạc Kỳ, ngươi không thể ăn cay sao không nói sớm? Ngươi bây giờ chính là chủ lực của đơn vị chúng ta, không cho ngươi ăn no, buổi chiều thi đấu không tốt, ta là có tội lớn a."

"Gặp được các ngươi đều vui mừng, ta nghĩ ta hẳn là có thể, nhưng là không có nghĩ tới cái này lại cay như thế"

Kết quả chính là chúng ta liền gọi thêm hai món không cay, cái ý niệm trong đầu vốn đã bị ta dập tắt nay lại đột nhiên xông ra, không có biện pháp, ta chính là mẫn cảm như vậy, trong lòng liền muốn thăm dò cô ấy một chút:

"Nhạc Kỳ, phong cách ăn mặc của ngươi rất tuấn tú a, ta tương đối thích, rất ngầu"

"Ha ha, Ngôn Ngôn tỷ quá khen, ta chính là ưa thích ăn mặc như vậy" cô ấy có vẻ có chút ngượng ngùng.

Lăng Vi lúc này tiếp lời của Nhạc Kỳ nói:

"Tiểu Kỳ Kỳ, thời điểm vừa nhìn thấy ngươi, ngươi liền đem tỷ tỷ làm cho kinh hãi rồi, đúng là không nhìn ra ngươi là một tiểu cô nương, ta còn tự hỏi một tiểu soái ca dễ nhìn từ đâu tới a, tỷ tỷ hỏi ngươi, ngươi ăn mặc như vậy, không sợ người ta hiểu lầm sao? Đến lúc đó tìm không được bạn trai thì làm sao bây giờ?" đây cũng là câu ta muốn hỏi

"Ta còn không muốn tìm bạn trai a"

"Cũng đúng, người còn nhỏ, chừng hai năm nữa tìm cũng không trễ, ngươi từng nói qua luyến ái sao? Thật không dám tưởng tượng được bộ dáng này của ngươi nép vào lòng nam nhân khác sẽ như thế nào a" giờ khắc này, trong lòng của ta thật cảm tạ Lăng Vi một nghìn lần, một vạn lần, hỏi rất đúng chỗ.

"Vi Vi tỷ, ta thật ra chưa từng trải qua yêu đương, thời gian đại học có từng thích qua một người, là loại thầm mếm, không có dũng khí đi biểu lộ, thậm chí cũng không dám nói chuyện với nàng, chỉ len lén nhìn nàng " cô ấy tuy là trả lời Lăng Vi, nhưng là nhìn về phía chúng ta.

"Ngươi thật đúng là không có tiền đồ, con gái chủ động quá cũng không tốt."

"Ta cũng biết a, bất quá ta vì thế mà hối hận rất lâu, nếu mà đặt vào thời điểm bây giờ, ta nghĩ ta nhất định sẽ nắm lấy cơ hội."

"Kỳ thực nhìn kỹ một chút, ta cảm giác tướng mạo này của ngươi, nếu là tóc dài một chút, chưng diện vào cũng là một tiểu mỹ nhân a"

Ta và Nhiễm Nhiễm vừa ăn vừa nghe hai người bọn họ đối thoại, Nhạc Kỳ đột nhiên chuyển đề tài câu chuyện về phía Nhiễm Nhiễm:

"Nhiễm học tỷ, có từng yêu đương sao? Ngươi thích bộ dáng gì?"

Tiểu cô nương này thật đúng là nghe lời của ta, cư nhiên thực sự trực tiếp hỏi nàng, Nhiễm Nhiễm hào phóng mà trả lời:

"Ta sao? Trước đó từng có nhưng không tính là luyến ái đi, hiện tại không có 'bạn trai', về phần thích loại hình gì? Nếu trước đây người khác hỏi ta, ta sẽ nói, chỉ cần có cảm giác là được rồi, hiện tại ta có chút bổ sung, ta nghĩ ta ưa thích người đó ở trước mặt ta là một 'Tiểu nam nhân', trước mặt người ngoài thì dáng vẻ 'Vương giả khí phách', chúng ta có thể cưng chìu lẫn nhau là tốt rồi" nói xong cầm lấy tay ta, ta biết hàm ý của nàng, biết nàng muốn biểu đạt ý tứ, cho phép ta tự kỷ một chút, đây không phải là ta hay sao?

"Nga ~ Nhiễm học tỷ, Vi Vi tỷ cho ta số điện thoại lưu lại đi, về sau chúng ta có thể cùng nhau hẹn đánh bóng, Ngôn Ngôn tỷ cũng cho ta số đi, ta vừa tới nơi này, cũng không quen biết bằng hữu ở đây, thật tình rất thích các ngươi, muốn kết giao bằng hữu, có được không?"

Cuối cùng chúng ta liền tự nhiên mà trao đổi số điện thoại cho nhau. Ăn cơm xong, Lăng Vi cùng Nhạc Kỳ trực tiếp trở về sân vận động, Nhiễm Nhiễm mượn cớ trở về lấy đồ vật, cùng ta trở về đơn vị, trở lại phòng làm việc, sau đó, ta cảm thấy cần phải đem suy nghĩ trong lòng mình nói với Nhiễm Nhiễm một chút:

"Bảo bối, ngươi có cảm giác được Nhạc Kỳ khả năng là giống như chúng ta, đều thích con gái không?"

"Cái này khó mà nói nha, chúng ta cũng không phải là người rất am hiểu vấn đề này, đừng xem nàng bề ngoài giống con trai, nhưng thật ra thì cũng rất nữ tính."

"Ừ, đúng nha. . .Chúng ta sẽ từ từ quan sát đi" ta không nói thêm gì nữa, không muốn để cho nàng nghĩ ta lòng dạ hẹp hòi.

Trời xế chiều, ta không có đi sân bóng, sắp tan việc, mở ra vòng tròn bạn bè nhìn, thấy Nhạc Kỳ có một động thái, viết là:

"Nhiều năm không gặp học tỷ, vẫn là còn xinh đẹp như vậy"

Phía dưới là ảnh chụp của cô ấy và Nhiễm Nhiễm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro