Chương 7 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chớp mắt kỳ thực tập cũng nhanh chóng kết thúc, ngày hôm đó sau khi ăn tối xong, ba ba nói:

"Ngôn Ngôn, kỳ thực tập kết thúc rồi phải không?"

"Dạ."

Trước đây ba ba đúng là dự tính đem ta trao cho cấp dưới, liền muốn để ta ở tổng bộ công tác, là ta cương quyết yêu cầu muốn đi xuống đó để hiểu rõ và học hỏi nhiều hơn, ba ba đồng ý để ta ở lại cho đến khi kết thúc thời gian thực tập.

"Thế nào, muốn trở lại chưa? Hiểu rõ cũng không xê xích gì nhiều đi."

Mẹ ở bên cạnh ta nói:

"Đúng vậy, Ngôn Ngôn, tổng bộ thật tốt a, ở gần nhà, không có khổ cực, mau trở lại a, để cho ba ba an bài cho ngươi một chỗ tốt."

"Mẹ, ta không muốn dựa vào quan hệ của ba ba, ta muốn dựa vào năng lực của chính mình."

"Ngôn Ngôn, ba ba hiểu ý ngươi, dựa vào năng lực của mình đúng là rất tốt, ba ba cũng tin tưởng năng lực của ngươi, bằng không ba ba sẽ không yêu cầu ngươi tới đơn vị của ba ba công tác a, đơn vị của ba ba cũng không phải nơi nuôi người rảnh rỗi, ba ba chỉ là muốn dành cho ngươi con đường ngắn, cho ngươi ít đi đường vòng, ngươi nếu như làm không tốt, ba ba cũng sẽ làm theo quy tắc."

Ta bị ba ba thuyết phục, ta quyết định quay về tổng bộ công tác, một mặt, ba ba nói rất đúng. Sử dụng hiệu quả tất cả các nguồn lực xung quanh mình đã trở thành một trạng thái phát triển của xã hội, mặc khác là bởi vì Mộ Nhiễm, thay vì cứ rầu rỉ sinh hoạt, còn không bằng cho mình một cái cơ hội trốn đi, có lẽ rời đi môi trường công tác cùng nàng, không nghe không thấy những chuyện liên quan đến nàng, thời gian dài sẽ lãng quên, thế nhưng sự thực chứng minh ta lại một lần nữa đánh giá cao bản thân mình.

Trước khi rời đi, đồng sự của đơn vị biết tin tức này, ta nghĩ nàng khẳng định cũng biết, đồng sự mời ta ăn cơm, ta đột nhiên liền nghĩ đến ta dường như không có cùng Mộ Nhiễm đơn độc ăn cơm qua, ta đi, có nên hay không mời nàng ăn bữa cơm? Nghĩ như vậy liền làm, bấm điện thoại, đây tựa hồ là ta lần đầu tiên gọi điện cho nàng, điện thoại rất nhanh được kết nối, âm thanh dễ nghe của nàng vang lên.

"Uy, Nhĩ hảo, Tô Ngôn." Nàng nói chuyện với ta luôn khách khí như vậy.

[sau này ta có hỏi nàng, chúng ta lúc quen nhau ngươi sao nói chuyện với ta khách khí như vậy? Cùng người khác sẽ không khách khí như vậy? Nàng nói: "Lúc ấy không biết vì sao, nói chuyện với ngươi ta sẽ khẩn trương."]

"Mộ Nhiễm, cái kia. . . Ta thứ hai sẽ đi tổng bộ báo cáo, ta nghĩ trước khi đi nên mời ngươi ăn một bữa, ngươi xem ngươi có thời gian không."

"Hẳn là ta mời ngươi mới đúng."

"Hay là ta mời ngươi đi."

"Nếu không như vậy đi, đi nhà của ta ăn, ngươi phụ trách mua thức ăn, ta phụ trách nấu, thế nào?" Nàng suy nghĩ một hồi nói.

Ta không nghĩ đến nàng sẽ nói như vậy, cái này vượt ra khỏi mong muốn của ta, vì vậy tạm thời quên trả lời nàng.

"Nếu như ngươi không muốn, vậy quên đi, ngươi chọn địa điểm đi", nghe ra được lời nói của nàng có chút xấu hổ, ta vội vàng nói:

"Theo như ý ngươi đi, đi nhà ngươi ăn, ngày hôm nay có thể chứ.?"

"Được a, một hồi tan tầm cùng đi."

"Tốt, vậy tan làm ta ở dưới lầu chờ ngươi, chút nữa gặp."

"Ừ, chút nữa gặp."

Tan làm, đúng hẹn ở dưới lầu ký túc xá chờ nàng, đợi khoảng 10 phút, thấy nàng đi ra, nàng cũng nhìn thấy ta, vội vã đi tới hướng ta.

"Thật ngại a, có một chút việc, trì hoãn một chút, ngươi đã đợi một lúc rồi phải không?"

"Không sao, chúng ta đi thôi."

Mở cửa xe cho nàng, nàng lên xe, đây là nàng lần đầu tiên ngồi xe của ta, trên đường bầu không khí trong xe có một chút ngượng ngùng, ta nghĩ nên tìm đề tài nói chuyện, liền hỏi nàng:

"Ngày hôm nay bề bộn nhiều việc sao?"

"Tàm tạm, tuần này là tuần lễ hoạt động của **, ta muốn viết phương án, còn phải tổng hợp, bất quá ta đã thành thói quen, còn ngươi, được phân công rồi sao? Hẳn là an bài công tác cho ngươi rồi đi? Đều cũng phải đi", nói đến phần sau thanh âm của nàng càng ngày càng nhỏ, nhưng ta có thể nghe được, ta cảm giác được nàng có chút thất vọng và ưu tư, trong lòng ta cũng rất khó chịu.

"Cơm tối ngươi muốn ăn cái gì?" Nàng hỏi ta.

"Làm món sở trường của ngươi đi" ta cười nói.

"Vậy ngươi muốn ăn cơm Trung hay cơm Tây?"

"Ngươi còn có thể làm cơm Tây?" Ta rất kinh ngạc

"Ha ha, từng có làm qua, chúng ta hay là ăn cơm Trung đi."

"Ừ, theo ngươi,"

Đến siêu thị, nàng chọn nguyên liệu nấu ăn, ta đẩy xe, nàng mua một thứ đều trưng cầu ý kiến của ta, cứ như vậy bất tri bất giác mua thật nhiều đồ, ta cùng nàng nói:

"Xong chưa, hai người chúng ta ăn không hết nhiều đồ như vậy a."

"Cũng không biết ngươi thích ăn cái gì, liền mua nhiều, được rồi, chỉ những thứ này, chúng ta đi thôi."

"Ừ."

Đến dưới lầu nhà nàng, chúng ta đã mua hết cả hai cái túi lớn, nàng muốn tự mình mang đi, ta muốn giúp nàng, nhưng nàng chính là không cho, xem nàng mang theo hai túi đồ cũng không gây khó khăn cho nàng.

Đây là lần đầu tiên ta đến nhà nàng, nhìn rất sạch sẽ, nàng đặt đồ vật xuống nói:

"Đổi một bộ áo quần đi, cho thoải mái một chút."

"Ừ, hảo."

Nói xong cũng theo nàng đi vào phòng, là phòng áo quần của nàng, nàng đem toàn bộ phòng này đều làm thành phòng để quần áo, giầy, mũ, đồ trang sức đều sắp xếp thực tốt, hơn nữa áo quần áo đều chia theo mùa, trưng bày rất ngăn nắp.

Nàng đưa cho ta một cái áo phông và cái quần short, nói:

"Ngươi có thể mặc cái này."

Ta nhận lấy rồi thấy nàng cũng lấy một chiếc áo phông giống như của ta, sau đó thời điểm ta không hề chuẩn bị tâm lý, liền ngay trước mặt ta bắt đầu thay áo quần, ta liền không bình tĩnh, tim dường như muốn nhảy ra cổ họng, theo bản năng xoay người sang chỗ khác, cho rằng nàng đổi xong áo, ta liền xoay người lại, không muốn để cho nàng phát hiện được ta có điểm bất thường, nàng đổi xong áo cười nói với ta:

"Ngươi đổi áo a, đổi áo xong có thể tùy thích đi dạo, ta đi chuẩn bị làm đồ ăn."

"Ừ, ngươi không cần vội."

Sau khi nàng rời đi ta hít sâu một cái, bình ổn lại nhịp tim, sau đó thay áo quần, thay quần áo xong liền đi ra ngoài tham quan nhà của nàng. Nhà Mộ Nhiễm đúng là thuộc về căn nhà hiện đại, nàng mua nhà ở tầng cao nhất, có hai tầng, tầng một vừa vào cửa là phòng khách, bên tay trái là phòng bếp, thẳng xuống là nhà vệ sinh, hai bên nhà vệ sinh là hai phòng ngủ, còn có một cái phòng quần áo, giữa phòng ngủ và phòng khách, nàng thay đổi thành một khu vực nhỏ giống như thư phòng ở đó đặt máy tính và giá sách, ta rất thích chỗ này, đang muốn đi qua nhìn một chút, liền thấy Mộ Nhiễm giống như là vừa mới nhớ tới cái gì đó, từ trong nhà bếp chạy tới, bước nhanh đi tới trước máy tính cầm lấy một mảnh giấy dán trên đó cầm đi, sau đó nghe thấy nàng nói:

"Thoải mái xem a, tùy ý một chút."

Sau đó liền quay về phòng bếp, như một trận gió, thầm nghĩ nàng bộ dáng khẩn trương như vậy, còn vội vàng cầm lấy tờ giấy, là sợ ta nhìn thấy sao?

Tham quan hết lầu một, ta hướng phòng bếp nói:

"Ta có thể đi lên lầu hai nhìn sao?"

"Có thể a, cứ tùy tiện xem."

Trên lầu có một phòng ngủ, hai sân thượng được nàng niêm phong và biến thành gian phòng. Ta phải nói rằng một trong những sân thượng đã được làm thành một phòng mặt trời, rất đẹp. Ngoài ra còn có một phòng trên tầng hai có lắp đặt máy chiếu. Thông thường, nàng nên ở đây để xem phim. Thật quá trực quan, ta thậm chí còn mơ mộng, một ngày nào đó ta sẽ cùng nàng ở đây để cùng nàng xem phim a? Một lần nữa sợ hãi trước suy nghĩ của mình, ta đây là đang suy nghĩ bậy bạ cái gì.

Tham quan hết nhà nàng, đi tới cửa phòng bếp, nhìn nàng bận rộn ở đây, có vẻ đặc biệt hiền lành, nàng thì ra còn có mặt này, ta đây không có nghĩ đến, rất muốn từ phía sau ôm chặt nàng, chậm rãi đi tới phía sau nàng. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro