Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lần trước viết đến chúng ta đi du lịch Hải Nam trở về, hướng Tiểu Nhu nói ra, mặc dù thái độ của cô ấy còn không rõ, nhưng ít ra chúng ta bên người lại có thêm một vị bằng hữu đã biết quan hệ của chúng ta.

Sau khi kết thúc du lịch, tiếp theo chính là kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn, dựa theo giao ước, ta phải bồi ba ba mụ mụ đi ra ngoài di lịch, còn Nhiễm Nhiễm phải trở về nhà, ta và ba ba mụ mụ sớm lên đường, Nhiễm Nhiễm sau đó cũng trở về nhà.

Trong lòng có nàng, giống như toàn bộ cùng với ngày trước không giống nhau, đi tới chỗ nào đều sẽ nghĩ tới nàng, gặp chuyện vui, sẽ nghĩ muốn cùng nàng chia sẽ, thấy thích đồ ăn ngon, sẽ nghĩ, có thời gian nhất định phải mang nàng tới nơi này thưởng thức, thấy đồ trang sức thích hợp với nàng, vật nhỏ, nhất định sẽ mua cho nàng, thận trọng cất xong, sau đó tưởng tượng ra dáng dấp mừng rỡ của nàng khi nhìn thấy. Cùng ba ba mụ mụ đi ra ngoài du lịch cũng rất vui vẻ, chỉ là thời điểm nghĩ đến nàng sẽ đờ người ra, sẽ vô thức mà cười khúc khích, thời điểm ta có cái dạng này, có khi không cẩn thận bị mụ mụ thấy, bà sẽ hỏi ta:

"Ngôn Ngôn, có tâm sự? Yêu?"

Lúc này ta chỉ có thể phủ nhận, tìm một lý do lấy lệ, mỗi lần mụ mụ đều sẽ đùa giỡn nói với ta:

"Con gái lớn rồi, cũng không cần mẹ nữa rồi, trong lòng có bí mật cũng không thể nói với mụ mụ, luôn giữ trong lòng, được rồi, ta đối với ngươi tương đối yên tâm, lúc nào muốn nói thì cùng mụ mụ nói, nhớ kỹ, mụ mụ vĩnh viễn là người lắng nghe tốt nhất của ngươi"

Nghe được mụ mụ nói như vậy ngực thật sự là rất khó chịu, chua xót khổ sở từng trận kéo tới, nghĩ thật có lỗi với bà, nếu có một ngày bà biết chuyện nữ nhi bảo bối của mình lại thích một cô gái, bà có thể nói như vậy sao? Sẽ ủng hộ vô điều kiện sao?

Mấy ngày nay mỗi buổi sáng, Nhiễm Nhiễm tỉnh lại đều sẽ gửi tới cho ta một gương mặt quỷ của nàng, chọc cho ta cười ha ha, một loại tính cách như vậy của nàng, có thể làm ra chuyện như vậy, thật làm cho ta rất bất ngờ, ta biết nàng là muốn trêu chọc cho ta vui vẻ, ta cũng sẽ gửi  video qua cho nàng, bởi vì nàng nói, nàng thích nhất là thấy bộ dáng mơ màng của ta lúc vừa tỉnh ngủ, thích nhất ta vừa tỉnh lại còn mở tiếng nói chuyện, thanh âm khàn khàn, nhớ rõ khi đó mỗi lần câu đầu tiên nàng đều nói:

"Chiếc giường đáng ghét mau buông tiểu mèo lười của ta ra"

Mỗi ngày trước khi đi ngủ cũng sẽ lưu luyến nói chúc ngủ ngon lẫn nhau, ai cũng không biết, vì sao giữa chúng ta sẽ có nhiều chuyện nói không hết như vậy, ta chỉ biết là, mỗi lần nghe được thanh âm nhẹ nhàng của nàng đều sẽ làm lòng ta tan chảy, thầm mong kỳ nghỉ này kết thúc nhanh một chút, trở về gặp nàng, với ta mà nói, lần đầu tiên cảm thấy kỳ nghỉ sao lại thống khổ như vậy, một chút cũng không cảm thấy mỹ hảo, mà chịu đủ nổi khổ nhớ nhung, mùi vị nhớ nhung này thật là quấn người, làm cho ta không thoát khỏi, rất dằn vặt người, để cho người ta thống khổ. . .

Ta và ba ba mụ mụ đã sớm định là mùng 6 tháng 10 lên đường trở về, dự định về nhà nghỉ ngơi một đêm, vừa vặn đi làm lại, bởi vì nhớ nhung đã thành bệnh, một giây cũng không chờ nổi, thầm nghĩ nhanh lên một chút để nhìn thấy nàng, vừa vặn địa phương chúng ta đi du lịch trở về sẽ đi ngang qua quê nhà Nhiễm Nhiễm, vì vậy ta ra một cái quyết định điên khùng, cùng ba mẹ nói dối, nói có một bạn học ở thành phố **, muốn gọi ta tới chơi một ngày, sau đó sẽ về nhà, từ nhỏ đến lớn ta đều rất ngoan ngoãn, trong học tập, cuộc sống chưa từng để cho bọn họ lo lắng hay đôn thúc, cho nên ba ba mụ mụ đối với ta vẫn tương đối yên tâm, đối với ta không có chút hoài nghi nào liền đồng ý, rất vui vẻ cho phép, không có nói quyết định này cho Nhiễm Nhiễm, ngày mùng 6 ta sẽ chạy tới quê nhà nàng, muốn cho nàng một kinh hỷ. Khi đó, trong lòng ta thật không có suy nghĩ nhiều, ví như: Ta đột nhiên đến nhà của nàng có thể hay không rất đường đột? Ta lấy thân phận gì đi? Ta có thể hay không đem sự tình làm hỏng? Nhưng hết thảy đều ném ra khỏi đầu, chỉ nghĩ có một diều duy nhất, chính là nhớ nàng, nhớ nàng, nhớ nàng, muốn nhìn thấy nàng sớm một chút. . .

Sáng sớm ngày mùng 6 lên máy bay đi gia hương Nhiễm Nhiễm, không có nói cho nàng biết, chỉ nói cho nàng biết ngày hôm nay sẽ cùng ba mẹ trở về nhà chờ nàng trở về, tắt điện thoại, ngồi lên máy bay, tâm tư tựa hồ so với máy bay bay còn nhanh hơn, đã dự đoán được bộ dáng mừng rỡ của nàng, nghĩ tới khóe miệng lại không tự chủ được mỉm cười. Rất nhanh, ta rốt cục lần đầu tiên bước chân đến nơi nàng lớn lên, đến địa phương, mở điện thoại di động, trước tiên gọi điện thoại cho nàng, thế nhưng kết quả là "Số điện thoại ngài gọi đã khóa máy", không tin, lại gọi một lần nữa, kết quả vẫn giống nhau, buổi sáng còn gọi video được, bây giờ ta nên làm cái gì đây? Chỉ có thể đón xe đến địa điểm tiểu khu nhà nàng mà nàng từng nói cho ta biết, sau khi đến nơi, lại gọi một lần nữa, kết quả vẫn như cũ, thực sự không biết làm thế nào mới tốt? Bởi vì ta chưa từng tới cái thành phố này, cũng không xác định được tiểu khu nhà nàng, ngồi ở bên ngoài lưỡng lự rất lâu, không biết làm gì chỉ đành gọi từng lần một cho nàng, thế nhưng kết quả đều làm ta thất vọng, làm sao vậy a? Lo lắng, lo lắng, ngoại trừ lo lắng vẫn là lo lắng, ta thậm chí chờ mong nàng có thể thoáng cái từ cửa tiểu khu đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, thế nhưng hết thảy đều không thấy, nội dung tình tiết cũng không có giống như ta tưởng tượng trong đầu,  không biết đợi bao lâu, điện thoại di động rốt cục vang lên, là nàng, là nàng, thật là nàng, ngón tay run rẩy nhấn nút trả lời, ủy khuất, mang theo nức nở nói rằng:

"Bảo bối, ngươi đang ở chỗ nào? Ta tìm không được ngươi"

"Làm sao vậy? Bảo bảo, ngươi điều không phải cũng đã đến nhà sao?"

"Ta ở cửa tiểu khu nhà ngươi."

"Ngươi không có mang theo chìa khóa sao? Đi trong nhà chờ ta"

". . . "

"Bảo bảo? Ngươi đang nghe sao?"

"Ta đang ở thành phố **, tới tìm ngươi"

"Cái gì? Trời ạ. . .Ta đã trở về. . .Ta nghĩ đến ngươi ngày hôm nay cũng về đến nhà. . . "

"Vậy sao. Ngươi bây giờ ở. . ."

"Ta ở sân bay **"

Triệt để hiểu, nàng cũng sớm đã trở về, sớm trở lại nhà của chúng ta.

". . . Bảo bối, ta đây làm sao bây giờ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro