Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thực sự rất lo lắng cho Nhiên Nhiên, mang theo tâm sự nặng nề đi tới nhà Nhiễm Nhiễm, quả nhiên bằng hữu của nàng đều đến nhà hết rồi, là những người trong buổi sinh nhật của nàng đã gặp qua, Trác Hoa, Tiếu Tĩnh, Đại Bân, Lăng Vi.

Trác Hoa cùng bạn gái của hắn Tiếu Tĩnh, chúng ta đều kêu Trác Hoa là Hoa Tử, là một đại soái ca đúng mực, so với Trần Thần lớn lên còn soái khí hơn hắn, phi thường có đầu óc, có thể kiếm tiền, lại ham mê thể hình, là người duy nhất trong đám người chúng ta có cơ bụng, hắn là bạn thời đại học của Nhiễm Nhiễm, hắn hẳn được coi như là khuê mật nam của Nhiễm Nhiễm, đại học lúc ấy trong trường mọi người đều cho là hai người bọn họ là một đôi a, nhưng bọn họ thực sự cũng chỉ là tình bạn trong sáng, không hơn không kém, có thể hỗ trợ cho nhau để đem ong bướm đôi bên cưỡng chế di dời đi. Nói đến chuyện hắn kiếm tiền thực sự rất tài giỏi, lấy một thí dụ đi, thời ấy đến trường không biết tiểu tử này ở nơi nào làm được các loại mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm bản mo-rát, sau đó bán cho các bạn gái trong trường học, bán cũng rất chạy, hơn nữa cùng với tướng mạo của hắn, nói chung chính là bán phi thường tốt, rất được hoan nghênh, hắn là người rất biết chớp lấy thời cơ để tìm ra phương pháp kiếm tiền, bây giờ hắn sở hữu một cửa hàng phụ kiện gia đình rất thời thượng, rất mới mẻ, độc đáo, làm ăn cũng rất thuận lợi, đương nhiên hắn còn làm nhiều nghề tay trái khác, ở đây không có phương tiện nói ra. Hắn và Trần Thần nhận thức đều là bởi vì Nhiễm Nhiễm, lúc Nhiễm Nhiễm lên đại học, Trần Thần luôn luôn đi tìm nàng, dần dần bọn họ cũng làm bạn với nhau.

Lăng Vi là bạn đội bóng chuyền của Nhiễm Nhiễm, bất quá cô ấy không phải ở đơn vị của chúng ta, đội của bọn họ được điều từ nhiều đơn vị khác nhau, chỉ cần có trận đấu lớn, bọn họ sẽ được điều đi để đào tạo, và sẽ gặp nhau ở đó, bọn họ chơi cũng rất ăn ý, dần dần cũng thành bằng hữu tốt.

Đại Bân là bạn học của Trần Thần, cũng là anh em tốt, trường học bọn họ không phải ở thành phố của chúng ta, ở thành phố lân cận, lúc Trần Thần ở đây, bọn họ luôn luôn cùng nhau đến tìm Nhiễm Nhiễm chơi, cũng là như một đại ca ca, sau khi tốt nghiệp, đến nơi của chúng ta tìm công việc, khi đó hắn còn độc thân, bất quá bây giờ hắn đã kết hôn rồi, đoạn thời gian trước vừa sinh một tiểu bảo bảo rất khả ái, biến thành ông bố siêu cấp.

Ngày đó, chúng ta vào cửa, bọn họ đã chuẩn bị xong, chỉ đợi hai người chúng ta, bọn họ rất nhiệt tình cùng chúng ta chào hỏi, rửa tay, chúng ta an vị xong liền bắt đầu ăn, bên tay trái ta là Nhiên Nhiên, bên tay phải ta là Nhiễm Nhiễm. Cùng bọn họ ăn, rượu ắt hẳn là không thể thiếu, đám người kia cùng ta và Tiểu Nhu uống cũng không được bao nhiêu, vừa nói tới muốn uống rượu ta liền sợ, hơn nữa vì chuyện kia của Nhiên Nhiên, ta ăn có chút không yên lòng, Nhiên Nhiên lại la ó, giống như chuyện này điều không phải phát sinh ở trên người cô ấy vậy, lần đầu tiên gặp những người này cô ấy có thể chuyện trò đến như vậy sao, cô ấy lại còn muốn uống rượu, ta cuối đầu nhỏ giọng nói với Nhiên Nhiên:

"Ngươi còn uống được sao? Đừng uống nữa" nói xong cũng đem chai rượu trong tay cô ấy đoạt đi.

Cô ấy ngược lại cũng nghe lời, bất quá Trác Hoa bọn họ không đồng ý, nói:

"Phương Nhiên vừa nhìn là biết có thể uống một chút rượu, Tô Ngôn ngươi làm gì thế? Ngươi như vậy là không đúng a."

"Nhiên Nhiên ngày hôm nay thân thể không thoái mái, đừng để cho nàng uống" ta cười nói với bọn họ, kỳ thực ta cũng có chút xấu hổ.

"Như vậy a, không có việc gì, chúng ta không cụng rượu, có thể uống chúng ta liền uống một chút, không thể uống chúng ta liền tâm sự cũng rất tốt a, Tô Ngôn nếu có thể uống, liền thay Phương Nhiên uống đi" Trác Hoa nói.

"Ha ha, được a. . . " Ta liếc mắt nhìn Nhiễm Nhiễm, ngượng ngùng nói, ta nhìn ra Nhiễm Nhiễm có chút buồn bực, bất quá chỉ là hướng ta cười cười, không nói gì.

"Nhiễm Nhiễm, có loại nước chấm nào không cay không? Cái này thật là cay, ta ăn không được" lời này chính là Tiểu Nhu nói.

"Có, ta đi lấy cho ngươi" Nhiễm Nhiễm đáp, sau đó liền đứng dậy đi phòng bếp, chỉ chốc lát sau ta nghe Nhiễm Nhiễm ở phòng bếp gọi:

"Ngôn Ngôn, ngươi tới tìm một chút, đồ gia vị ngươi để ở đâu a? Ta không tìm thấy."

Ta hướng bọn họ gật đầu, đứng dậy đi phòng bếp, ta nhìn thấy Nhiễm Nhiễm trong tay rõ ràng là cầm gia vị mà Tiểu Nhu muốn a, ta nghi ngờ nhìn mặt nàng, sau đó nàng đi tới vuốt mặt của ta nhỏ giọng nói:

"Làm sao vậy? Có tâm sự?"

"Ta không có chuyện gì, là Nhiên Nhiên, một hồi sẽ nói với ngươi, chúng ta đi ra ngoài trước đi, không nên để bọn họ phải nghi ngờ" tay đặt lên bàn tay nàng đang ở trên mặt của ta nói.

"Ừ, rượu ngươi chậm rãi uống là được, bọn họ sẽ không nói gì đâu, hiểu không." nói xong nhẹ nhàng ở trên môi ta hôn một cái liền đi ra ngoài, ta cũng lập tức đi theo ra ngoài.

Ngay khi ta mới đi ra ngoài liền nghe được Đại Bân lớn tiếng nói:

"Tiểu Nhiễm, Trần Thần là ngày 16 trở về phải không?"

"Ừ, chiều ngày 16 trở về thành phố **, sau đó trở lại chỗ chúng ta bên này" Nhiễm Nhiễm trả lời.

"Nhìn Trần đại soái ca của chúng ta, nhớ nhung chúng ta, vừa mới trở về, nhà cũng không quay về liền hướng nơi này chúng ta chạy đến" Trác Hoa nhìn Nhiễm Nhiễm nói, đều biết hắn có ý tứ gì.

"Đúng vậy, Tiểu Nhiễm, ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào? Trần Thần về điểm tâm tư này ngươi hẳn là so với ai khác đều rõ hơn a, các ngươi làm sao cứ không nóng không lạnh như vậy a? Hồi đi học, hắn chạy đến trường học các ngươi so với giờ lên lớp đều chăm chỉ a" Đại Bân nói.

Ta thấy Nhiễm Nhiễm nhìn ta, nói:

"Các ngươi cũng đều biết, ta chính là coi hắn như ca ca, không có suy nghĩ gì khác, ta đều đã bày tỏ rõ ràng qua, chúng ta nếu không phải quan hệ anh em thì là quan hệ bằng hữu, không có khả năng là quan hệ nam nữ yêu đương, nếu là có khả năng thì đã sớm ở cùng một chỗ rồi."

"Ai, thương cảm cho Trần Thân a, hắn chính là không thoát ra được, nếu là hắn vẫn chờ ngươi thì làm sao bây giờ? Không thể thử một chút sao?"

"Lần này hắn trở về ta sẽ cùng hắn nói rõ ràng, ta so với các ngươi còn không muốn hắn tổn thương hơn" Nhiễm Nhiễm nói xong còn nhìn ta một cái, ta biết nàng sợ ta nghe được bọn họ đàm luận Trần Thần trong lòng ta sẽ khó chịu, ta hướng nàng cười cười, muốn nói cho nàng ta không sao, ta kỳ thực không có khó chịu như vậy, Nhiễm Nhiễm cũng đã hướng Trần Thần nói rõ, ta còn có lý do gì không tin nàng a?

Sau đó chợt nghe Nhiễm Nhiễm nói:

"Vi Vi, nghe nói đơn vị ngươi năm nay lại muốn tổ chức so tài, đến lúc đó ngươi nên thủ hạ lưu tình a" ta biết nàng muốn nói đến chuyện khác, không muốn nói đến chủ đề Trần Thần.

Lăng Vi nói:

"Khó mà làm được, năm ngoái liền thua đơn vị các ngươi, năm nay chúng ta nên đem chiến thắng trở về a, nhưng ta nghe nói năm nay đơn vị chúng ta mới phân tới một người, rất giỏi nha, ngươi phải cẩn thận."

"Ta đây ngược lại muốn lĩnh giáo một chút a" Nhiễm Nhiễm cười nói. . .

Trác Hoa bên này cùng chúng ta trò chuyện, hắn trong lúc bất chợt nói:

"Ai, Tô Ngôn ngươi có bạn trai chưa?"

"A?. . . Không có" ta bị dọa một chút, do dự một chút, không nghĩ tới hắn sẽ hỏi cái vấn đề này, Nhiễm Nhiễm cũng không tính là bạn trai đi? Nàng là bạn gái a.

"Ngươi có yêu cầu gì a? Mỹ nữ hẳn là yêu cầu rất cao đi? Ta có một người anh em, người đặc biệt tốt, lớn lên cũng rất được, điều kiện trong nhà cũng không kém, ta cảm giác các ngươi thật thích hợp, nếu không giới thiệu cho các ngươi gặp mặt một chút được không?"

Không đợi ta trả lời, Nhiễm Nhiễm bên cạnh liền nói:

"Ngươi dừng lại đi, Ngôn Ngôn chúng ta việc này không nhọc lòng ngài hao phí tâm tư a"

Sau đó Nhiên Nhiên ở bên cạnh cũng nói tiếp:

"Đúng vậy, Trác Hoa, ngươi đây là có chỗ không biết, Ngôn đại mỹ nữ của chúng ta bên người chưa bao giờ thiếu người a, nàng hiện tại chính là không muốn tìm, ngươi cũng đừng bận tâm" ta biết Nhiên Nhiên là muốn giúp chúng ta, được rồi, không cần ta nói chuyện, hai người bên cạnh ta đều thay ta trả lời, ta cũng chỉ có thể cười cười. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro