Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiên Nhiên bưng một đĩa trái cây chạy đi phòng khách xem tivi, cô ấy ở nhà của ta chính là tùy tiện như vậy, như đang ở nhà mình, ba ba và mẹ ta cũng xem cô ấy như con gái thứ hai của họ mà đối đãi, ta ở trong lòng suy nghĩ lúc nào đó bọn họ cũng có thể đối xử với Nhiễm Nhiễm như thế thì tốt rồi, ta nghĩ chuyện này cũng không khó khăn lắm, chỉ cần thời gian, Nhiễm Nhiễm hiểu biết lễ phép, lại nhu thuận khả ái, bọn họ có lý do gì mà không thích nàng a? Đúng không?

Ta đi tới phòng bếp, thấy mẹ đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, Nhiễm Nhiễm đang giúp rửa rau, ta tựa ở tủ bát nhìn hai người, một già một trẻ còn rất hài hòa a. Ta nghe mẹ nói:

"Ngôn Ngôn, ngươi nhìn xem Nhiễm Nhiễm kìa, hiểu chuyện, lại còn có thể làm cơm" sau đó quay đầu nói với Nhiễm Nhiễm:

"Những người độ tuổi giống như các con bây giờ rất ít nấu ăn, đều là đi ra ngoài ăn hoặc có mẹ nấu, giống như Ngôn Ngôn, từ nhỏ đến lớn, sẽ không đến phòng bếp, càng không nói đến là nấu cơm."

"Sau này kết hôn rồi làm sao bây giờ? Mẹ lại không thể theo ngươi cả đời" những lời này là nhìn ta mà nói, nghe mẹ ta nói xong câu đó, ta căng thẳng trong lòng, thấy Nhiễm Nhiễm động tác rửa rau rõ ràng khựng lại, ta nhanh đi tới ôm cổ mẹ nũng nịu nói:

"Mẹ sẽ theo ta cả đời, cùng lắm thì ta từ giờ trở đi học làm, Nhiễm Nhiễm ngươi dạy ta, có được không?" Đi tới nhẹ nhàng kéo vạt áo của nàng, không muốn để cho nàng phải suy nghĩ nhiều, muốn nói sang chuyện khác, nàng đối với ta mỉm cười, làm cho ta an tâm, tiếp quay nàng qua nói với mẹ ta:

"Ừ. . . Hảo, a di, con chính là người tương đối thích ăn, bình thường liền thích tìm tòi học hỏi, cũng không có lợi hại lắm, lúc nhỏ cha mẹ con bận rộn làm ăn, không có nhiều thời gian để ở bên cạnh con và ca ca, đa số thời gian đều là ca ca chiếu cố con, hắn nấu ăn so với con rất tốt, cho nên chúng con về sinh hoạt tương đối là tự lập"

"Như vậy a, nghe nói con ở một mình? Vậy con về sau không muốn ở nhà nấu cơm thì đi đến nhà a di ăn, a di làm nhiều món ngon cho con."

"Ân, hảo cảm tạ a di"

Hàn huyên một lúc, mẹ chuẩn bị bắt đầu hấp cá, ta nghe được Nhiễm Nhiễm nói:

"A di, cần gừng sao? Con giúp ngươi thái"

"Không cần, Ngôn Ngôn từ bé sẽ không ăn những thứ như gừng hành tỏi, lúc nhỏ ăn đến mấy thứ này liền che miệng nói thối khó ngửi, bộ dạng đặc biệt ủy khuất, trưởng thành rồi cũng không sửa được tật xấu này, cho nên chúng ta cũng đều quen rồi, ở nhà làm cơm đều sẽ không bỏ mấy thứ này."

Nghe được mẹ ta nói như vậy ta vội vàng nói:

"Mẹ. . .Mẹ, ta hiện tại đã ăn mấy thứ này, ngươi không biết sao, ta chưa nói với ngươi sao" nói xong một già một trẻ đều kinh ngạc nhìn ta, ta nghĩ mẹ chắc là nội tâm độc thoại câu này "Ngươi khi nào thì đổi tật xấu này mà ta thế nào không hay biết?"

Nhiễm Nhiễm nội tâm độc thoại chắc là "Ngươi có kiêng ăn gì vì sao không nói cho ta? Ta bình thường làm cơm ngươi điều chịu khó mà ăn sao?"

Lòng ta nghĩ nơi này không thể ở lại nữa, liền ngượng ngùng nói:

"Cái kia. . . Mẹ, ngươi bình thường cứ thả mấy cái đó đi, ta sẽ tập ăn mấy thứ này" nói xong cũng chuồn mất, chạy đi cùng Nhiên Nhiên cướp đoạt hoa quả.

Nhiên Nhiên đoạt lại đĩa hoa quả lại từ trên tay ta, trêu ghẹo nói:

"Hiện tại hận không thể 24 tiếng đồng hồ dính chung một chỗ đi? Thật đúng là không có tiền đồ, trước đây thế nào không phát hiện ngươi như vậy, cái người Tô đại tiểu thư cao ngạo đâu rồi a"

"Cái gì a? Ta ở trước mặt các ngươi không đều không phải luôn luôn như vậy sao?"

"Ngươi bây giờ chính là rất ân cần, ai ~ xem ra sức mạnh của tình yêu thật đúng là vĩ đại, khổ cho ta đây chính là một tấm bia đỡ đạn, ta cho ngươi biết Ngôn Ngôn, ngươi nên đối với ta tốt một chút đi, về sau ngươi còn dùng tới ta nhiều a"

"Ngươi nói nhỏ một chút không được sao? Ta đối với ngươi không tốt sao?"

"Ta yêu cầu không cao, chỉ cần ngươi đối với ta bằng một nửa ngươi đối với Nhiễm Nhiễm là được."

"Không để ý tới ngươi nữa, ta đi ăn cơm"

Giúp dọn xong bàn cơm, chúng ta liều ngồi xuống bắt đầu ăn cơm, ta sợ Nhiễm Nhiễm lần đầu tiên tới nhà của ta ăn ngượng ngùng hạ đũa, sợ nàng ăn không no, nên giúp nàng gắp thức ăn, tên Nhiên Nhiên tiểu tổ tông này chính là trời sinh đối nghịch với ta

"Ngôn Ngôn, giúp ta gắp cái kia đi, ta không với tới được~" thật muốn không để ý tới cô ấy, lúc này Nhiễm Nhiễm đưa tay xuống bàn nhẹ nhàng nhéo nhéo chân của ta, nên ta chỉ đành gắp cho cô ấy.

Cơm nước xong ta chủ động muốn đi rửa chén, Nhiễm Nhiễm bị mẹ ta và Nhiên Nhiên lôi đi, ba người bọn họ đi phòng khách nói chuyện phiếm, tới lúc ta sắp rửa xong chén bát Nhiễm Nhiễm đi tới bên cạnh ta, ta nói:

"Thế nào? Đến hỗ trợ sao? Đáng tiếc ta đều sắp rửa xong rồi"

"Mới không phải, ta muốn uống nước" nàng đúng là miệng nói một đường nghĩ một nẽo

Lấy nước cho nàng, nàng cái miệng nhỏ uống, hình dạng đặc biệt thục nữ, ta liếc mắt nhìn mẹ, bọn họ bên kia không có chú ý bên này, nên ta tiến tới ở bên mặt nàng hôn một cái, nàng hoảng sợ liền cách ta ra, vội vàng hướng bên kia phòng khách nhìn, nhỏ giọng nói:

"Ngươi làm gì thế? Làm ta sợ muốn chết" mặt hồng hồng, khả ái chết ta.

"Yên tâm đi, ta quan sát tốt lắm, ai vẽ ngươi tới câu dẫn ta, trách ngươi a" ta cũng nhỏ giọng nói.

"Ta nào có? Đáng ghét, không cùng ngươi chơi nữa" nói xong cũng ra khỏi phòng bếp, để lại ta nơi này đứng cười khúc khích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro