Chương 20 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


S

au đó nàng nhìn ta một chút rồi nói:

"Ngôn Ngôn, chúng ta tâm sự một chút đi."

"Hảo, trò chuyện về cái gì đây" ta để sách xuống, dịch người một chút, vỗ vỗ bên cạnh ý bảo nàng ngồi xuống.

"Ngôn Ngôn, ngươi trước đây có bạn trai sao?"

"Ừ, lúc đại học có qua lại với một người" ta có chút kinh ngạc, nàng muốn cùng ta đàm luận cái này sao, kỳ thực ta cũng thật tò mò đời sống tình cảm của nàng.

"Thật sự a, thật tò mò muốn nhìn xem bộ dáng người đó a, rất xứng đôi với Ngôn Ngôn của chúng ta đi, hắn nhất định cũng rất ưu tú phải không?"

Ta cùng nàng nói một cách khách quan một số điều về ta và bạn trai trước đây, nàng cũng nghiêm túc lắng nghe, ta hỏi nàng:

"Còn ngươi?" Trong lòng đặc biệt sợ nghe được cái tên Trần Thần.

"Ta? Ta dường như không có nói qua luyến ái a."

"Không thể nào? Ngươi nhiều người yêu thích thế này, làm sao sẽ? Ta không tin" vậy Trần Thần là cái gì, ngực nghi vấn càng lúc càng lớn.

"Là thật a, nếu nói nghiêm túc thì có một người, bất quá chúng ta qua lại chưa tới một tháng liền chia tay, cũng chỉ dừng lại ở nắm tay, ngươi cũng biết, bề ngoài của ta đúng là nhiều người ưa thích, thể nhưng ta chính là không thấy có cảm giác đúng người, luôn cảm thấy mình giống như sẽ không yêu."

"Kia. . . Người ưa thích ngươi cũng bao gồm Trần Thần sao?" Ta rốt cục nhịn không được mà hỏi nàng.

"Ta biết ngươi sẽ hỏi hắn, hắn cùng người khác không quá như nhau, ta chính là tương đối ỷ lại vào hắn, thế nhưng ta biết rõ ràng đó không phải là yêu, mà đem hắn xem như ca ca. Ngươi biết chúng ta đã quen biết bao nhiêu năm rồi không?"

Ta nghi hoặc nhìn nàng không nói gì, chờ nàng nói tiếp:

"Ta và hắn quen biết nhau hơn hai mươi năm, nhà hắn và nhà ta rất thân thiết, ba hắn và ba ta là bạn cực kỳ cực kỳ thân, sau đó mẹ của ta sinh ra ca ca, chính là ca ca ruột của ta, Mộ Phàm, sau đó mẹ của Trần Thần cũng mang thai Trần Thần, người nhà của hai ta đều nói đùa rằng nếu sinh ra là con gái liền cho bọn hắn đính ước, kết quả Trần Thần ra đời, cái đính ước này liền không có thực hiện được, thế nhưng cũng không ai nghĩ tới, sau này mẹ ta mang thai ta, ta còn chưa sinh ra bọn họ đã vội vã đính ước, đương nhiên bọn họ cũng chính là nói đùa, làm sao sẽ ép duyên a. Lúc nhỏ ta hay cùng hai người đó chơi, từ nhỏ đến lớn hắn đều giống như ca ca ruột mà chiếu cố ta, khi đó ba mẹ ta còn có ba mẹ Trần Thần thích nói đùa, để Trần Thần gọi ta là "Tiểu tức phụ", luôn nói hắn chiếu cố tốt vợ của ngươi a, dẫn vợ của ngươi chơi đùa a. v.v..., hắn lúc nãy gọi điện có đúng hay không cũng gọi như vậy? Hắn nói với ta, lúc trước gọi vậy bây giờ thành thói quen rồi, về sau ta sẽ không để hắn gọi ta như vậy nữa, dù sao mọi người đều đã trưởng thành, gọi như vậy không thích hợp, thế nhưng hắn đôi khi sẽ theo thói quen mà gọi như vậy, ngươi chớ để ý a."

Ta cảm giác nàng như là đang cùng ta giải thích a, sau đó ta liền hỏi nàng:

"Nhưng cảm giác hắn thích ngươi."

"Đúng vậy, ta không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn đối với ta tình cảm có thay đổi, tuy rằng hắn chưa từng nói qua thích ta các loại, thế nhưng ta cảm giác được, phương thức hắn biểu đạt cùng người khác không giống nhau, chưa từng hướng ta đòi lấy qua cái gì, cũng sẽ không cho ta cảm thấy áp lực, ta cũng đã ám chỉ hắn, chỉ xem hắn như ca ca, hắn nói hắn không hy vọng xa vời cái gì, chỉ muốn chiếu cố ta thật tốt cho tới ngày ta tìm được hạnh phúc mới thôi, ngươi có phải hay không cảm thấy như vậy đối với hắn không công bằng?" Nói đến đây nàng dừng lại nhìn ta nói.

"Không có, kỳ thực ta nghĩ, nói có thể chiếu cố tốt người mình yêu cũng là chuyện rất hạnh phúc, cho dù người đó không yêu ta, ta tin tưởng Trần Thần và ta có suy nghĩ giống nhau a."

[ Ngày hôm đó Mộ Nhiễm nói với ta tất cả chuyện có liên quan đến Trần Thần, ta mới phát hiện ta vừa mới đem chính mình ngược, bọn họ không phải là loại quan hệ như ta nghĩ. Sau này hỏi nàng, nếu như ta không xuất hiện, ngươi sẽ bị Trần Thần cảm động sao? Nàng nói sẽ không, nếu nàng yêu hắn thì đã yêu rồi, tội gì đợi nhiều năm như vậy. Hiện tại Trần Thần cũng biết quan hệ giữa hai ta, chúng ta chung đụng cũng tốt, hắn là thật tâm chúc phúc cho hai chúng ta, không thể không nói Trần Thần thật ra là một nam nhân đặc biệt tốt.]

Đêm đó chúng ta hàn huyên rất lâu, lúc đầu là ngồi trò chuyện, càng về sau chúng ta liền nằm trò chuyện, trò chuyện một chút, nàng tựa hồ buồn ngủ, nhắm mắt lại nhưng vẫn còn cố gắng nói chuyện với ta, bộ dạng lẩm bẩm đặc biệt rất khả ái, thấy vậy ta nói:

"Nhiễm Nhiễm, không còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ thôi."

"Ừ, hảo."

Cứ như vậy chúng ta rất tự nhiên mà cùng giường với nhau, ta cảm giác được xung quanh đều tràn ngập mùi hương trên người nàng, nhìn gò má đẹp mắt của nàng, tựa hồ ngủ rất say, mà ta lại càng ngày càng tỉnh táo, hoàn toàn mất hết buồn ngủ. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro