Chương 16 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày tiếp theo đặc biệt mong chờ nàng đến, cuối cùng cũng qua tháng, Mộ Nhiễm ngày đó đến báo cáo, ta đến đơn vị rất sớm, phòng làm việc chỉ có mình ta, chính mình cũng không biết tại sao mình lại đến sớm như vậy, người tới báo cáo cũng không phải đến tìm ta báo cáo, cũng không phải sẽ cùng chung một bộ phận, thế nhưng ta chính là muốn đi sớm chờ nàng, bởi vì cửa sổ phòng làm việc của chúng ta vừa vặn có thế nhìn thấy cửa chính, ta liền đứng ở bên cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn, người khác không biết còn tưởng ra ta đang ngắm phong phong cảnh, kỳ thực ta đang đợi người ta yêu, cuối cùng cũng thấy nàng xuất hiện phía xa xa trong tâm mắt của ta, ta thấy nàng xuống xe, buộc tóc đuôi ngựa, trên người mặc một cái áo khoắc gió kaki mỏng, đôi giày màu đen, ta thấy nàng vừa đi vừa gọi bắt đầu gọi điện thoại, đồng thời ta cũng nghe thấy được điện thoại của ta vang lên, cầm điện thoại nhìn xem, là nàng, nguyên lai nàng là gọi điện thoại cho ta, ta trở lại ngồi trền ghế nhận điện thoại của nàng:

"Uy, Mộ Nhiễm."

"Tô Ngôn, ngươi tới chỗ làm chưa, ta hôm nay tới báo cáo, nếu như ngươi đã tới, ta muốn trước gặp ngươi một chút."

"Ta có a."

"Vậy. . . Ngươi chờ ta a, ta đang lên lầu."

"Ừ, hảo"

Vừa mới cúp điện thoại chợt nghe có tiếng bước chân hướng phòng làm việc của ta đi tới, nàng tiến đên hướng về hướng ta cười cười, đi tới trước mặt ta vươn tay.

"Nhĩ hảo, Tô Ngôn, sau này ta sẽ là đồng nghiệp của ngươi, xin chiếu nhiều hơn nha."

"Nhĩ hảo, Mộ Nhiễm, thật hân hạnh gặp ngươi" ta vươn tay cùng nàng nắm, kỳ thực hành động của nàng như vậy nằm ngoài dự liệu của ta, chúng ta như là vừa mới nhận thức nhau a.

Nói xong hai chúng ta liền không hẹn mà cùng nở nụ cười, cười rất vui vẻ, sau khi cười xong nàng nghiêm túc nói:

"Tô Ngôn, ngươi là người đầu tiên ta tới báo cáo, ha ha, ta sẽ cố gắng, được rồi, ta muốn đi báo cáo, vậy chúng ta lát nữa gặp lại, tạm biệt" nói xong cũng không đợi ta nói liền đi.

Sau giờ làm việc, có thể cùng Mộ Nhiễm mỗi ngày gặp mặt thật là một chuyện hạnh phúc nhất a, cũng không thích tan làm. Phải nói rằng Mộ Nhiễm thực sự rất được hoan nghênh, vừa tới đơn vị một vài ngày cũng đã cùng mọi người quen thuộc, nàng lúc không có chuyện gì làm sẽ tới phòng làm việc bên này của chúng tôi đi dạo, đôi khi còn cùng với mấy người trong phòng tâm sự, lúc đó ta đều làm bộ rất bận rộn, kỳ thực trong lòng rất muốn cùng nàng trò chuyện, thế nhưng mỗi lần nàng đến chỗ ta, nhìn ta một chút, lại nhìn vào máy tính của ta, nói "ngươi thế nào lại bận rộn như thế a" sau đó liền đi, ta rất hối hận và tự nhủ "Tô Ngôn, ngươi giả vờ cái gì a", đôi khi nàng sẽ đem nhiều đồ ăn ngon tới cho mọi người ăn, mà ta lại rất giả bộ không đi ăn, mỗi lần đều là nàng đem tới đặt trên bàn của ta, dặn ta ăn hết. Đôi khi nàng không tới, ta lại nghĩ nàng có phải hay không đang bận? Ta sẽ giả bộ đi WC, đi ngang qua phòng làm việc của nàng liếc nhìn, thế nhưng trên cơ bản không nhìn thấy nàng, bởi vì bộ phận nàng ít người, nàng và một đại tỷ một phòng làm việc, tạm thời gọi là Chu tỷ đi, là một phòng xép, nàng ở bên trong phòng, mà phòng các nàng hướng về WC, ta nhiều lần đi WC, có một lần ở cửa đụng phải Chủ tỷ, cô ấy nói:

"Tiểu Tô, ngươi có phải ăn đồ hư không, giữa trưa ngươi cũng đi nhà cầu vài lần a?"

"Hả? Có chút đau bụng" ta đặc biệt ngại ngùng, mặt đỏ rần lên, bỏ chạy về phòng làm việc của mình.

Vừa mới ngồi xuống, chợt nghe máy tính vang của QQ, mở ra vừa nhìn là Mộ Nhiễm:

"Ngươi ăn đồ hư? Thế nào? Khó chịu sao?" Nguyên lai là nàng nghe ta và Chu tỷ đối thoại.

"Không có việc gì, một lát nữa sẽ ổn" ba vạch đen đột nhiên xuất hiện trên mặt ta để thấy điều ngu ngốc mà ta đã làm.

"Đừng cố chịu đựng, xin nghỉ về nhà đi"

"Ừ, đã biết" cảm giác ngực run run.

Khi đó ta cũng tiếp xúc vài người bằng hữu của Mộ Nhiễm, buổi trưa đôi khi bằng hữu của nàng đến tìm nàng ăn trưa, chúng ta liền cùng đi ăn, tìm nàng nhiều nhất chính là Tiểu Nhu, tính cách và tên như nhau, đặc biệt ôn nhu, cùng Mộ Nhiễm quan hệ rất tốt, hiện tại chúng ta cũng là bạn tốt. Thỉnh thoảng buổi tối tan tầm chúng ta cũng hay đến nhà Mộ Nhiễm, Mộ Nhiễm làm cơm cho chúng tôi, lúc làm cơm nàng sẽ bối tóc lên, nhìn đặc biệt dịu dành, mỗi lần nhìn nàng ở nhà bếp bộ dáng bận rộn, đều muốn đi tới nhẹ nhàng ôm nàng, lúc nào cũng suy nghĩ, nếu như ai cưới được nàng, mỗi ngày cũng nàng sinh hoạt một chỗ, thì sẽ hạnh phúc biết bao, mỗi lần nghĩ như vậy lòng ta đều chua xót khổ sở.

Bất quá ta khi đó thực sự rất cao hứng, bởi vì ta rốt cục biết bạn tốt của nàng, dung nhập vào vòng cung nhỏ hẹp của nàng, có thể nói quan hệ của chúng ta tựa hồ gần một chút. . .

Tháng thứ hai sau khi Mộ Nhiễm đến tổng bộ công tác, tổ trưởng báo cho ta một tin tức, làm cho ta hưng phấn dị thường, cuối tuần sẽ có một cuộc giao lưu ở thành phố **,đúng lúc ta mới tới đơn vị không lâu, muốn ra ngoài học tập một chút, bộ phận của chúng tôi chọn ta đi, khi ta nhìn thấy thông tin trên văn kiện đề những người đi, ta nhìn thấy được tên Mộ Nhiễm, bộ phận các nàng chọn nàng, cái này có nghĩa là ta có thể cùng Mộ Nhiễm cùng đi tham gia cái cuộc họp giao lưu này, thật vui vẻ, muốn ngay lập tứ chia sẽ tin tức này với nàng, tin ta chưa phát tới, nàng đã gửi tin qua cho ta:

"Tô Ngôn, ta thật là cao hứng, có thể cùng đi với ngươi học tập a" nguyên lai nàng cũng biết.

"Ta cũng rất vui vẻ" ta hồi đáp nàng.

Nghe đồng sự trước đây có nói qua, giao lưu cộng thêm học tập diễn ra một tuần lễ, cung cấp chỗ ăn chỗ ngủ, điều kiện cũng không tệ lắm, hai người một gian phòng, ăn là ăn tiệc đứng, từ ngày biết tin tức này ta đều chờ mong cuối tuần mau đến, rất hưng phấn, giống như đi hưởng tuần trăng mật, trong lòng rất ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro