Chương 104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiễn các nàng xong trở lại khách sạn, căn bản cũng không có tâm tình thu dọn, điều chỉnh đồng hồ báo thức về thời gian hạ cánh của bọn họ, liền ngã nhào xuống chiếc giường lớn, bất đắc dĩ, trên giường giống như còn lưu lại nhiệt độ cơ thể và dư hương của nàng, một chút buồn ngủ cũng không có, nghĩ nàng hiện đang ở trên bầu trời, ngực liền trống rỗng, khó chịu ở trên giường lộn mấy vòng, phát tiết một chút tâm tình bị đè nén trong lòng, ngồi dậy, nhìn quanh một vòng căn phòng "Lãng mạn" này, hít sâu, xoay người xuống giường, bắt đầu thu dọn, làm việc không ngừng nghỉ, có thể mang đi liền mang đi, không có phương tiện mang đi cũng chỉ để lại chỗ này để cho nhân viên dọn dẹp của khách sạn xử lý, sau khi dọn dẹp xong kiểm tra trời gian, còn nửa giờ nữa nàng mới đến nhà, ta không biết làm gì vào lúc này, có thể làm gì đây, đơn giản chỉ có thể ở chỗ này chờ.

Ngồi ở phía trước cửa sổ nhìn bên ngoài xe cộ người đi đường lui tới, không biết mình suy nghĩ cái gì, mắt từ từ cũng không có tiêu cự, có lẽ là nhìn chằm chằm một chỗ quá lâu, cũng không biết đầu ta tràn đầy là loại tâm tình nào, hai giọt lệ không tự chủ mà rơi xuống, ta đây là làm sao a? Nhân gia bất quá chỉ là nghỉ tết mà thôi, qua tết âm lịch liền trở lại, cũng không phải là không trở lại nữa, ta tại sao lại "Không phóng khoáng" như vậy, ta đây là lần thứ mấy vì nàng mà khóc? Không nhớ rõ. Khóc, cũng không hoàn toàn là bởi vì thương tâm, khổ sở, mà còn có là hạnh phúc, ngọt ngào, cảm động rất nhiều rất nhiều. . .Coi như là một phương thức phát tiết tình cảm đi, có xấu tất nhiên cũng có tốt.

Ta hỏi bản thân: Tô Ngôn, ngươi chừng nào thì lại trở nên nhạy cảm và cảm tính như vậy? Giống như từ sau khi cùng với nàng, cái người Tô Ngôn cao ngạo, tràn đầy tự tin trước kia, ở trước mặt nàng liền không tồn tại nữa rồi, trái tim ta vì nàng mà trở bên đặc biệt mềm mại, nhưng cũng đặc biệt ỷ lại nàng, có đôi khi ở trước mặt nàng thỉnh thoảng cũng sẽ không tự tin, nàng hoàn mỹ như thế cư nhiên thuộc về ta, trở thành người yêu của ta, rất sợ đột nhiên có một ngày hạnh phúc như vậy sẽ không thuộc về ta nữa, cho nên cho dù là đã sớm chuẩn bị xong tâm lý cho sự chia xa ngắn ngủi này, nhưng mà ta vẫn còn chật vật như vậy, ta nghĩ, điều không phải ta không có tiền đồ, có thể là những người yêu nhau đều cũng trải qua cảm giác như vậy đi? Ta yêu nàng, rất yêu rất yêu nàng, nói khoa trương một chút, yêu nàng yêu đến sắp đánh mất bản thân mình.

Nhìn thời gian, bấm số điện thoại nàng, nghe được thanh âm không phải là của nàng, mà là "Nhĩ hảo, xin đừng treo máy, đường giây bạn đang gọi đến đang bận. . .", cúp điện thoại, nở nụ cười, đoán rằng, nàng nhất định đáp xuống liền gọi điện thoại cho ta, cảm thấy vui vẻ, lẳng lặng đợi, quả nhiên mấy giây sau, điện thoại nàng liền đánh đến, chúng ta có đôi khi chính là sẽ như vậy, giống như là linh cảm tương thông nhau, khóe môi nhếch lên cười, nhận điện thoại của nàng:

"Bảo bối ~ đến rồi đi? Đoán chắc đến nơi ngươi sẽ gọi cho ta, đúng không?"

"Ừ, Ngôn Ngôn, chúng ta đến rồi, muốn báo cho ngươi biết" nàng không có gọi nick name như mọi khi, ta biết nhất định là có ba ba mụ mụ trước mặt nên không có phương tiện, chúng ta điểm ấy vẫn rất ăn ý.

"Ừ, hảo, đã biết, giúp ta chuyển lời thúc thúc a di, để cho bọn họ nghỉ ngơi thật tốt"

"Ừ, hảo, chúng ta tối nay trò chuyện tiếp" vẫn là thanh âm nhẹ nhàng, ôn nhu kia của nàng.

Cúp điện thoại, một lần nữa ngã xuống trên giường, lại nghe điện thoại di động vang lên, là tin nhắn của nàng:

"Bảo bảo, ngươi về nhà rồi sao? Ca ca tới đón chúng ta, đang trên đường về nhà"

"Còn không có, vẫn ở khách sạn chờ tin tức ngươi"

"Thời khắc lên phi cơ kia liền bắt đầu nhớ đến ngươi, ngươi dựa vào cái gì lại làm cho ta đây nóng ruột nóng gan?"

"Trách ta sao?"

"Chính là trách ngươi, làm cho lòng ta không muốn theo ta trở về, ngươi nhanh gửi nó qua bưu điện sang đây cho ta"

"Không nên, vẫn là để nó lưu lại bên cạnh ta, cùng ta đơn độc vượt qua đêm trường đi", nói đến đây trong lòng xuất hiện từng trận mất mác, ôm gối ngày hôm qua của nàng, "Ở đây còn có gối ngươi từng gối, mặt trên còn có mùi hương của ngươi."

"Không được nói như vậy, ngươi phải thật tốt, ngoan ngoãn chờ ta trở lại, ngươi bây giờ lập tức, lập tức rời khỏi nơi đó cho ta, hoặc là đi về nhà, hoặc là đi tìm Nhiên Nhiên chơi, thế nào cũng không được một mình một người ở lại trong khách sạn, nghe không?" Ta biết nàng biết ta tâm tình hiện tại không tốt, sợ ta sẽ có ưu tư, ở lại chỗ này tâm tình lại càng không tốt, dù sao ở đây đều tồn tại dấu vết của nàng.

"Ừ, hảo ~ ta hiện tại liền trả phòng, ngươi ngày hôm nay về nhà hảo hảo cùng người nhà đoàn tụ, chờ lúc nào rãnh rỗi mới tìm ta, ta sẽ chờ ngươi"

"Ngoan ngoãn ~ ta sẽ nhớ ngươi"

Sửa soạn bản thân lại một chút, mang theo túi đồ vừa đóng gói lại từ khách sạn đi ra, không có trực tiếp về nhà, mà là đi nhà Nhiễm Nhiễm, thời điểm trở lại nhà mình vừa vặn đến giờ cơm tối, ngồi xuống cùng ba mẹ ăn cơm, mụ mụ giả bộ nghiêm túc mà nói với ta:

"Tiểu Ngôn, mụ mụ hình như rất lâu không nhìn thấy ngươi, biến mất hai ngày đi?"

"Mụ mụ, ngươi nhớ ta, nói thẳng ra là được rồi, làm gì uyển chuyển như thế a?" Ứng phó với mụ mụ tốt nhất vẫn là dùng chiêu giả ngu.

"Đừng giả bộ ngu, thành thật khai báo đi, hai ngày này đi chỗ nào chơi đùa rồi?" Bị nhìn thấu, rất là xấu hổ.

"Ta. . .Không có đi nơi nào, ngày hôm qua điều không phải là lễ tình nhân sao, chúng ta cùng một đám bằng hữu hẹn ra ngoài ăn cơm dạo phố, ngày hôm nay Nhiễm Nhiễm và ba ba mụ mụ nàng điều không phải về nhà sao? Ta đi tiễn họ, chính là như vậy a, mụ mụ, ngươi cảm thấy rằng ta sẽ đi làm cái gì? Con gái ngươi sẽ là người xằng bậy như vậy sao? Đối với ta còn không yên lòng như thế sao, ba ba, ngươi nói đi?"

Ba ba nhìn ta liếc mắt nói, "Ta xem ngươi gần đây hình như cũng không có ở nhà, dù sao đi ra ngoài, ai biết ngươi có thể hay không có chuyện gì đó gạt ta và mẹ ngươi", ta còn cho rằng ba ba sẽ bênh vực ta, ai biết ông vứt bỏ ta, đứng về phía mụ mụ, lúc hai ngươi bọn họ cùng nhau nhìn ta, đợi câu trả lời của ta

"Ôi  ~ làm sao sẽ? Ngày hôm qua đi ăn Nhiên Nhiên cũng đi, chúng ta chơi với nhau, không tin các ngươi có thể đi hỏi nàng, ai ~ mụ mụ, ta và ngươi nói a, Nhiên Nhiên tìm được bạn trai mới, ngày hôm qua mang đến cho chúng ta nhìn" ta rất thuận theo tự nhiên nói, thành công dời đi trọng tâm câu chuyện.

"Phải không? Ngươi xem rồi thấy như thế nào?" Quả nhiên, mẹ ta hăng hái hỏi.

"Ta nhìn cũng không tệ lắm, rất thành thục ổn trọng, mấu chốt là nhân gia Nhiên Nhiên rất là thích, ta xem lần này Nhiên Nhiên rất nghiêm túc"

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tính tình đứa nhỏ này nên có người khiến cho nàng kiềm chế tính tình của nàng, an định lại" mụ mụ nói rất chân thành.

Nghe mụ mụ nói Nhiên Nhiên như vậy, ta liền nhịn không được cười, "Mụ mụ, Nhiên Nhiên làm sao vậy? Nhân gia nói, nàng mỗi lần yêu đương đều rất nghiêm túc"

"Ta cũng không nói gì a, ta chỉ là nói nàng hài tử này tính cách có chút bất định, lần này có thể ra quyết định như vậy liền rất tốt, còn ngươi nữa ~ lúc nào mới đem về cho ta và cha ngươi một người con rễ đây?" Xong xong, lại trở về vấn đề trên người ta.

"Mụ mụ, con gái ngươi hiện tại rất tốt, không vội không vội, ba mẹ ta ăn xong rồi, lên lầu tắm, các ngươi từ từ ăn" ba mươi sáu kế, chuồng là thượng sách.

Trờ lại gian phòng của mình, tắm rửa xong xuôi cũng không biết nên làm những gì, nghĩ muốn liên lạc với nàng, lại sợ nàng vừa mới về nhà nên có việc bận, không muốn quấy rối thời gian nàng cùng với người nhà đoàn tụ, ở trong phòng một hồi, thật sự không tìm không được chuyện cần làm, thành thật thu dọn chỉnh lý tủ quần áo của mình, ăn mặc theo mùa, đem quần áo nên giặt hay không nên giặt đều lấy ra giặt, điện thoại đặt ở bên cạnh, mở nhạc, vừa nghe nhạc vừa giặt, giặt sạch đống áo quần lớn, liếc nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm, vẫn không có tin tức của nàng, liền trở về phòng nhìn quanh một vòng, nghĩ muốn đem ra giường thay rồi đem giặt sạch, ngay khi ta đang muốn đổi ra giường, mụ mụ gõ cửa đi vào, thấy ta đang đổi ra giường, nghi ngờ nói:

"Ngôn Ngôn, ngươi làm cái gì vậy? Cái giường này điều không phải mụ mụ mới đổi lại cho ngươi sao?"

"A? Phải không? Ta quên mất, vậy. . .Không đổi, mụ mụ, ngươi và ba ba có áo quần nào muốn giặt không? Ta giúp ngươi giặt" lúng túng, cái ra giường này đúng là mới đổi lại hai người trước.

Mụ mụ ngồi vào bên giường của ta, lôi kéo ta cùng ngồi xuống, nói với ta, "Không cần, tự ta làm là được rồi, đến, ngươi ngồi, mụ mụ có chuyện muốn nói với ngươi"

Ta cũng theo ngồi vào trên giường, nhìn mụ mụ nói, "Ừ, mụ mụ, ngươi nói đi, chuyện gì?"

"Mụ mụ hỏi ngươi, Tiểu Nhiễm bây giờ chưa có bạn trai phải không?"

Dự cảm không tốt lắm, vẫn như cũ cười trả lời mụ mụ, "Ừ, đúng vậy, còn không có a, làm sao vậy?"

"Mụ mụ có một đồng sự, chính là Vương a di của ngươi, con trai nàng và Nhiễm Nhiễm cùng tuổi, hiện tại cũng không có bạn gái a, đứa bé kia ta đã thấy qua, lớn lên không tệ, tuấn tú lịch sự, ở khoa ngoại bệnh viện ***của chúng ta, mặc dù bây giờ còn đang là thực tập, thế nhưng sau này nhất định có thể ở lại bệnh viện, phương diện điều kiện cũng không tệ, chỉ là bây giờ còn chưa có bạn gái, ngày hôm nay cùng với Vương a di ngươi nói chuyện phiếm, nói đến cái này, ta liền nghĩ đến Tiểu Nhiễm, cảm giác bọn họ rất xứng, ngươi giúp mụ mụ hỏi Nhiễm Nhiễm một chút, được không?"

Cũng biết sẽ như vậy, ngực trầm xuống, "Ngươi và Vương a di nói xong rồi?"

"Không có, chỉ là mụ mụ có suy nghĩ này, ta muốn hướng Tiểu Nhiễm xác nhận một chút, rồi mới cùng bên kia nói, ta không thể tự ý thay Tiểu Nhiễm làm chủ, đúng không? Vạn nhất Tiểu Nhiễm bên này không muốn gặp mặt, ta cũng không thể cưỡng cầu."

"Ừ, mụ mụ, ta nghĩ ngươi làm như vậy rất đúng, ta đây có thời gian sẽ giúp ngươi dò hỏi nàng" các ngươi nghĩ ta sẽ hỏi sao? Ngực một vạn lần không muốn.

Ta tiếp theo nói với mụ mụ, "Thế nhưng ta cảm thấy nàng hình như không quá thích cách thức đi thân cận như thế này, nàng nói với ta, nàng không quá thích phương thức tìm bạn trai này, đến lúc đó nàng nếu là không đồng ý, ngươi cũng không nên trách nàng"

"Làm sao sẽ? Mụ mụ là người không thấu tình đạt lý như vậy sao, hơn nữa loại chuyện này là phải tự nguyện, mụ mụ nếu như là người như vậy, đã sớm kéo ngươi đi xem mắt, nếu không phải là ngươi lần trước nói qua ngươi không muốn tìm một người nhỏ tuổi hơn ngươi, ta thật sự muốn cùng với Vương a di ngươi kết thân gia rồi a" mụ mụ nói là có một lần, người khác làm mối cho ta, đối phương là một tiểu hài tử, ta liền lấy cớ qua loa tắc trách bọn họ là 'Không muốn tìm tiểu đệ đệ"

"Mụ mụ, ta cũng không thích đi xem mắt" ta kéo cánh tay mụ mụ, làm nũng mà nói.

"Hảo hảo hảo ~ biết biết, hài từ các ngươi bây giờ đều cùng một dạng, mụ mụ hiểu, sẽ không cưỡng cầu ngươi, được rồi, kịch truyền hình mụ mụ đã đến giờ rồi, không phiền ngươi, ngươi làm việc của ngươi đi"

"Ừ ~ mụ mụ là tốt nhất trên thế giới"

"Đừng nịnh hót, một hồi ngủ sớm một chút" nói xong sờ sờ đầu của ta, liền đi ra ngoài.

Ta ngã xuống giường tự hỏi, đó là một vấn đề rất thực tế, tuổi tác chúng ta càng tăng lên, đối mặt với vấn đề tương tự nhất định sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mâu thuẫn, tự nói với chính mình nhất định phải chịu đựng, khi đó, ta là có lòng tin, bởi vì chúng ta có yêu, sẽ xây dựng pháo đài kiên cố, ai nào biết sau lại chúng ta lại một lần thua bởi hiện thực a?

Đang nghĩ ngợi, điện thoại vang lên, cho rằng sẽ là nàng, vừa nhìn, thất vọng rồi, là Nhiên Nhiên, vừa đi trở về phòng, một bên nhận điện thoại của cô ấy:

"Có việc gì nói mau"

"Tô Ngôn, ngươi ăn thuốc súng? Có phải hay không là bởi vì ngày hôm nay người yêu ngươi vừa đi, tâm tình liền không tốt?"

"Ngươi gọi điện thoại tới chính là muốn bỏ đá xuống giếng, phải không? Nếu là như vậy, ngươi có thể cúp điện thoại" ta tức giận nói với cô ấy.

"Chị gái à, ta chính là quan tâm ngươi, muốn hỏi ngươi một chút, có cần ta đi bồi cái người phòng không gối chiếc đáng thương kia không?"

"Quên đi, ngươi bây giờ có thời gian để ý ta sao? Vẫn là cùng cái người nhà ngươi đi đi"

"Ta nào có giống cái người trọng sắc khinh bạn, thấy sắc quên nghĩa như ngươi?"

"Ngươi có thể hay không hảo hảo tán gẫu, được không? Ai ~ ta hỏi ngươi một chút, đêm qua sau khi cùng chúng ta tách ra, cùng Đại Vĩ nhà ngươi đi chỗ nào? Có hay không lấy thân báo đáp a? Hửm?" Không hề cố kỵ cùng cô ấy vui đùa.

"Tô Ngôn, ngươi là ngày đầu tiên nhận thức ta sao? Ngươi nghĩ Phương Nhiên là người như thế nào? Ta là người tùy tiện như vậy sao? Nào có ngày đầu tiên cùng một chỗ liền lên giường? Nhân gia rất thận trọng"

"Sách sách ~ ngươi giả đứng đắn đi, được rồi, không lộn xộn, năm nay không dự định đi ra ngoài ăn tết sao? Chỉ ở nhà thôi sao?"

"Ừ, không đi ra ngoài, Đại Vĩ nói muốn mang ta về nhà ăn tết, ngươi nói xem ta có đi không a, cái này vừa mới cùng một chỗ liền đi đến nhà nhân gia như vậy có phải rất không tốt lắm không? Thế nhưng từ chối có phải hay không cũng rất không tốt?"

"Hắn cùng người trong nhà nói rồi sao? Nếu như nói xong rồi thì ngươi vẫn là đi một chuyến, nếu không người nhà nhân gia sẽ để lại ấn tượng không tốt, ngươi thấy đúng không?"

"Hắn là nói xong rồi, ngươi nói rất đúng a, ta vẫn là đi thôi"

"Đúng là không thể từ chối, có thể ngươi còn có thể thu được bao lì xì nha, phát tài cũng đừng quên khuê mật của ngươi a" muốn cùng Nhiên Nhiên vui đùa,

"Ngươi người này, nói giống như ta rất thiếu tiền a, ta lúc nào bạt đãi ngươi? Không có lương tâm"

"Hảo hảo hảo ~ ngươi tốt nhất, ta. . ."Không đợi ta nói xong thì có điện thoại đến, ta vừa nhìn, là người ta mong nhớ ngày đêm, nhanh chóng nói với Nhiên Nhiên, "Nhiên Nhiên, trước không nói với ngươi nữa, Nhiễm Nhiễm gọi điện thoại tới"

"Tô Ngôn, nói ngươi trọng sắc khinh bạn, thật không có sai, treo"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro