Chương 102

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rèm cửa sổ gian phòng đóng chặt, nàng chỉ mở hai đèn ở đầu giường, từ cửa phòng cho đến bên giường đều dùng cánh hoa hồng màu đỏ trải ra một con đường, những địa phương khác cũng rãi rác các cánh hoa, trên trần nhà đầy bóng bay màu đỏ, phía dưới mỗi quả bóng đều treo một tấm ảnh chụp của hai chúng ta, nhìn từng cái, tràn đầy đều là mỗi một giây phút sinh hoạt đẹp đẽ của chúng ta, nhìn những dấu vết thuộc về chúng ta, vành mắt không tự chủ được mà ngấn lệ, ra giường cũng được nàng thay cái khác, cái này làm tăng thêm không khí ấm áp trong buổi tối lãng mạn này, trên giường đều cũng văng đầy cánh hoa hồng, đèn màu hình trái tim giống như là biết nói chuyện ở trên giường lập lòe, ở giữa để một bó hoa hồng to hình trái tim, hai bên hoa có hai con búp bê thỏ nhỏ, một con mang mạn che, một con mặt lễ phục, giống như một đôi đang cử hành hôn lễ, đầu giường là những quả bóng hình trái tim màu hồng và tím nhạt, toàn bộ bức tường được viết bằng những chữ "I LOVE YOU 1314" bơm hơi màu bạc, trên bàn nhỏ tận cùng bên trong gian phòng đặt một cái bánh ga-tô, rượu sâm banh, bốn phía gian phòng đều là nến hình trái tim (chỉ là không có đốt).

Nhìn nàng yên lặng vì ta mà chuẩn bị một căn phòng đẹp đẽ huyền ảo này, ta cảm động chảy nước mắt, là vì hạnh phúc, nàng từ phía sau ôm thắt lưng của ta, hỏi ta:

"Bảo bảo, thích không?"

Ta nghẹn ngào một bên gật đầu một bên đáp trả nàng, "Thích, thích. . .Thích"

Nàng buông ta ra đi tới trước mắt của ta, dùng ngón cái nhẹ nhàng lau chùi nước mắt trên mặt của ta, cười nói:

"Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, còn khóc nữa là thành con mèo nhỏ nha"

Ta nín khóc mỉm cười, lầm bầm, nhìn như oán giận, thực ra là làm nũng mà nói, "Đều tại ngươi ~ ngươi thật là xấu"

Nàng đem ta ôm vào trong ngực, ôn nhu mà dụ dỗ ta nói, "Đúng đúng đúng, ta đáng trách, ta đáng trách, đều tại ta, đem tiểu tức phụ nhà ta làm khóc. . .Tiểu tức phụ a, chúng ta bắt đầu tận hưởng thế giới thuộc về hai chúng ta a, đúng không? Hửm?"

"Ngươi mới là tiểu tức phụ" ta phản bác nàng.

"Người nào khóc thì chính là tiểu tức phụ nha"

"Được rồi, ta hiện tại không khóc, cho nên ngươi là tiểu tức phụ" ta bắt đầu cố tình gây sự.

". . .Chúng ta đều là tiểu tức phụ đi, được rồi, quỷ ấu trĩ, không thảo luận cái này nữa, bảo bảo, chúng ta tắm trước hay là ăn món điểm tâm trước đây?" Nàng vẫn giở mánh khóe cũ, ghé vào bên tai ta thổi khí, dùng giọng nói phi thường mập mờ nói với ta.

"Món điểm tâm ngọt không cần ăn, ta muốn ăn ngươi trước" nói xong cũng rất bá đạo mà hôn lên môi nàng.

Nàng cũng rất nhiệt tình đáp lại ta, chúng ta hôn càng ngày càng không thể dừng lại, lúc sau nàng thở gấp dừng lại nói:

"Tắm trước"

"Được ~ cùng tắm"

Ta không muốn ly khai môi của nàng, vẫn không có dừng lại, ôm nàng đi tới phòng tắm, áo quần đều chưa kịp cởi ra, mặc cho dòng nước chảy xuống làm ướt tóc và áo quần của chúng ta, dòng nước theo mặt của nàng chảy xuống, bởi vì vừa mới hôn mãnh liệt, ở trên mặt nàng lưu lại một mảng đỏ ửng, hơi thở dồn dập, bộ ngực nhô ra như ẩn như hiện, nàng mang theo một tia kiều mị cùng ta đối diện, ta nhìn nàng mê hoặc như vậy, trong nháy mắt lý trí hoàn toàn không còn nữa, tim đập càng lúc càng nhanh, chỉ cảm thấy một trận khí huyết dâng lên, không muốn đợi nữa, nhanh chóng cởi đi áo quần của chúng ta, đem nàng đè lên tường phòng tắm, hôn môi nàng một lần nữa, chỉ nghe được nàng "Tê" một tiếng, nói câu:

"Bảo bảo, lạnh ~ "

Không có ly khai nàng, vươn một tay đặt ở giữa lưng của nàng và bức tường, ôm nàng, hôn một mạch xuống phía dưới, ở cổ, xương quai xanh không quên quyến luyến, chờ nàng thích ứng với độ lạnh của bức tường, ta bắt đầu giở trò, thẳng đến khi nàng chịu không nỗi nữa ta liền mãnh liệt tiến công, mềm cả người, có chút đứng không vững, ôm nàng đi tới thành bồn tắm, để cho nàng đỡ, cũng là một điểm chống đỡ tốt, ta bắt đầu trở nên ôn nhu, không cấp thiết như vừa nãy, nhẹ nhàng mà hôn môi, hôn trên mỗi một tấc da thịt của nàng, lưu lại dấu vết mờ nhạt, cảm giác được hô hấp của nàng, tay nàng cũng bắt đầu không yên ở trên người ta dạo chơi, vuốt ve, mỗi một lần nàng nhẹ nhàng đụng chạm cũng có thể làm cho ta không tự chủ được mà run rẩy, cả người tê dại, ngay một khắc ta tiến nhập vào nàng, nàng bắt đầu vô ý thức kêu tên của ta:

"Ngôn. . .Ngôn. . ."

"Ngôn. . ."

Một lần lại một lần, thanh âm của nàng giống như là thúc giục ta, làm cho ta càng thêm kích động, làm cho ta vì nàng mà không kiềm chế được. . .Thẳng đến khi nàng "A ~" một tiếng dài, kèm theo một trận run rẩy kịch liệt. . .Nàng nằm ở bả vai của ta dồn dập thở dốc, thật lâu không thể bình phục, chờ ta khôi phụ hô hấp một chút, nghiêng đầu hôn lên gáy nàng, ôn nhu hỏi nàng:

"Bảo bối, ngươi có ổn không?"

Nàng đã không còn khí lực để trả lời ta, chỉ là khẽ gật đầu, ta vỗ vỗ lưng của nàng, dụ dỗ nàng nói:

"Vậy. . .Chúng ta đi tắm rửa, mặc quần áo tử tế được không? Không thì một hồi sẽ lạnh"

"Ừ"

Hai người nhanh chóng tắm rửa, còn không quên thỉnh thoảng mà chơi đùa một chút, chờ ta sau khi tắm xong, nhìn áo choàng tắm khách sạn chuẩn bị, thật tình không muốn mặc, ta bệnh sạch sẽ lại tái phát, nhìn lại áo quần của chúng ta vừa bị chúng ta "Chà đạp", đã không thể mặc được rồi, thật rối tinh rối mù, làm sao bây giờ a làm sao bây giờ? Đúng lúc này, nàng sau lưng ta hỏi ta:

"Làm sao vậy? Bảo bảo, ngươi phát ngốc cái gì a?"

Ta quay đầu lại tỏ bộ dạng đáng thương nhìn nàng, lại dùng ánh mắt ra hiệu nàng, nàng liền hiểu, cười nói:

"Vậy phải làm sao bây giờ a? Ngươi nếu như thực sự không muốn mặc cái này, vậy thì chúng ta ngày hôm này liền trần trụi như vậy đi, thế nào?"

"Hừ ~ mới không cần, vậy ta chọn cái này mặc đi" nói xong rất không tình nguyện cầm lấy một kiện áo choàng tắm chuẩn bị mặc vào.

Nàng đi tới ngăn cản ta, ngón ta nhéo mũi ta một cái nói, "Kẻ hèn này, trong tủ có treo nội y và áo ngủ ta chuẩn bị cho ngươi, đi mặc đi, thuận tiện đem cho ta một bộ tới đây"

Ta ngay tức khắc tươi cười rạng rỡ, ở trên mặt của nàng hung hăng hôn một cái, vui vẻ nói:

"Bảo bối, ngươi thế nào lại hoàn mỹ như vậy? Yêu ngươi chết mất" nói xong cũng đi ra khỏi phòng tắm, nhanh chóng đi mặc quần áo.

Ta mở cửa tủ quần áo ra, phát hiện nàng không chỉ chuẩn bị áo ngủ cho hai chúng ta mà còn chuẩn bị áo quần để ngày mai mặc, nàng thế nào lại kỹ càng như vậy? Cẩn thận tỉ mỉ, săn sóc, hiểu chuyện, lãng mạn, ôn nhu, xinh đẹp. . .Tất cả những lời tốt đẹp đều dùng ở trên người nàng cũng không diễn tả hết được nàng, càng ngày càng thích nàng, càng ngày càng yêu nàng. . .

Sau khi mắc quần áo tử tế, cầm đồ của nàng đưa qua cho nàng, ta liền bắt đầu thu thập giường yêu của chúng ta, nhìn hồi lâu cũng không đành lòng ra tay, không muốn phá hư hết thẩy những thứ nàng tỉ mỉ chuẩn bị cho ta, ngay thời điểm ta còn đang do dự nàng mặc quần áo tử tế dậm chân mà đến, tha thứ ta lại không bình tĩnh, điều không phải không nhìn thấy qua bộ dáng nàng vừa mới tắm xong, mà là nàng hôm nay đặc biệt vô càng mỹ, bởi vì vừa mới vận động kịch liệt, đỏ ửng trên mặt nàng vẫn chưa có tiêu tan, nàng lúc này giống như một đóa phù dung trong nước, ta hướng nàng nhào qua, ôm lấy nàng, ở trên mặt nàng "Gặm" một chút, nói:

"Bảo bối, ngươi đây là cố ý sao? Đẹp như vậy là muốn câu dẫn ta phạm tội phải không?"

Nàng từ trong lòng ta giãy giụa thoát ra, cười nói:

"Ngươi vừa nãy còn chưa có ăn no sao? Không được làm chuyện xấu nữa, ta đói bụng, trước ăn chút gì đi", nói xong cũng đi tìm máy sấy tóc.

Ta cũng đi theo nàng, cười xấu xa nói với nàng, "Vậy. . .Ăn xong. . .Chúng ta. . .Lại. . .Hửm?", ngón tay chọc cánh tay của nàng nói.

"Ngươi xem một chút ngươi bây giờ là cái dạng gì, còn gấp cái gì?"

"Cái này không phải là chúng ta thật lâu không có gì đó sao? Thế nào? Ngươi không vui sao? Hửm?" Kỳ thực cũng không có thật lâu, chỉ mới một tuần mà thôi

"Không thích!" đúng là con người khẩu thị tâm phi

"Hửm? Không thích a? Vừa nãy không thoái mái sao? Vậy là ai kêu lớn tiếng như vậy? Sách sách sách ~ "

Nàng bị ta nói liền thẹn thùng, vươn tay, làm ra tư thế muốn đánh ta, nói, "Ngươi còn nói nữa, còn nói nữa. . .Ta sẽ không để ý đến ngươi"

"Hảo hảo hảo ~ không nói, ta đi thắp nến, hảo hảo hưởng thụ thời gian thuộc về hai chúng ta đi"

Nàng một bên vừa thổi tóc vừa cười. Sau khi thu thập xong, nếm đã châm, trong phòng tràn ngập không khí lãng mạn, ấm áp, mập mờ, hai chúng ta ngồi chung một chỗ, ăn món điểm tâm ngọt nàng nói, chỉ bất quá món điểm tâm ngọt hôm này so với trước kia càng ngọt hơn một phần, ta hỏi nàng:

"Chúng ta đều một mực cùng nhau, ngươi khi nào thì chuẩn bị những thứ này? Ta vì sao vẫn không biết? Ngươi làm như thế nào a?"

"Kỳ thực để chuẩn bị những thứ này, căn phòng này ta đã đặt hai ngày trước, hai ngày này buổi tối sẽ đem theo vài thứ đến đây, mỗi ngày làm một chút, cánh hoa là ngày hôm nay ta nhờ bọn Trác Hoa giúp ta làm, bởi vì sớm chuẩn bị sẽ không còn tươi, sẽ khô héo. . .Bảo bảo, còn nhớ rõ lời ta đã nói với ngươi không? Chỉ cần dụng tâm, vì ngươi, như thế nào đều sẽ làm được những việc mà trong lòng muốn làm, đây là lần đầu tiên chúng ta cùng nhau trải qua lễ tình nhân. Cho nên vô luận thế nào ta đều muốn cấp cho một mình ngươi một kỷ niệm đẹp nhất, Ngôn, ngươi biết không? Ta thật yêu ngươi, thật yêu thật yêu ngươi. . ."

Vươn tay ra kéo nàng ôm vào ngực, nàng rất thả lỏng đầu dựa vào trước ngực ta, ta lời nói phát ra từ đấy lòng, "Cám ơn ngươi, ta cũng yêu ngươi giống như ngươi yêu ta, rất yêu ngươi"

Cúi đầu một lần nữa ngậm môi của nàng, không biết lúc nào, chúng ta ngã xuống giường, lúc này không hề cần ngôn ngữ, chỉ có tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng. . .

Giống như lời nói của nàng, nàng làm được rồi, thực sự làm được rồi, cho tới bây giờ nhớ lại tất cả những gì phát sinh ngày hôm đó, ký ức khắc sâu, rõ ràng ở trước mắt, cái này đối với cả ta và nàng mà nói, đều để lại ký ức đẹp nhất. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro