Bể bơi (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ

Editor: Sakura Trang

Đập vào trong mắt tất cả để cho người quá khiếp sợ, người thương ngã ngửa ra sau trong nháy mắt trái tim tựa hồ cũng nhanh từ ngực nhảy ra, dưới tình thế cấp bách, Cao Hướng Dương thậm chí ngay cả giày da cũng không có cởi liền một cái phi thân nhảy vào trong bể.

“Tử Trúc!” Giữ vững thân thể sau thuận thế ôm vòng eo người yêu bởi vì mang thai mà trở nên to lớn, đã vô lực giãy dụa lại chậm rãi trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn trong đầu của anh trống rỗng như là cái gì cũng đã quên, chỉ là theo bản năng giơ tay lên không ngừng vuốt gò má trắng bệch được gần như nhìn thấy mạch máu của người trước mắt.

“Tỉnh lại đi a! Tử Trúc!”

“Hướng Dương. . .”

Mí mắt nặng nề dưới sự cố gắng rốt cục nửa mở, hai mắt nguyên bản hoàn toàn mơ hồ trống không dần dần có tiêu cự, thân thể tựa hồ không hề trầm trọng như vậy, trong bóng tối có một hình dáng tại trong tầm mắt còn không quá thói quen của cậu lay động qua lại, cậu nghe tiếng nói không thể quen thuộc hơn, thử cố gắng đem bóng dáng chỉ có đường nét càng thêm thấy rõ.

Tử Trúc! Đây rốt cuộc là chuyện gì?” Đem người yêu trong lòng gần như hấp hối ôm chặt hơn, anh đau lòng vén sợi tóc ẩm ướt dính trên mặt trắng bệch của người yêu, thanh âm cấp thiết có chút run rẩy, bây giờ anh không có biện pháp tưởng tượng, khi Tử Trúc một thân một mình nhốt ở trong hồ bơi cầu cứu không ai đáp lại là biết bao bất lực cùng dày vò.

“Đau quá. . . Đứa nhỏ muốn ra…” Khôi phục ý thức sau đó hai tay liền theo bản năng nâng bụng đau nhức không ngừng, tại lúc cậu không kịp cảm động vì có thể nhìn thấy khuôn mặt của người yêu, đứa nhỏ trong bụng nhưng lại tới trước náo nhiệt, chỉ để ý tại bụng dưới yếu ớt của câu một hồi toàn lực bắn vọt, không ngừng hành hạ muốn đột phá sản đạo nhỏ hẹp.

Cái gì? Vậy làm sao bây giờ? Tử Trúc! Anh thật vô dụng!” Mắt thấy người yêu mang thai bị nhốt trong nước với anh mà nói đã kích thích quá lớn, không nghĩ tới hiện nay người yêu thậm chí còn trở dạ, bản không biết nên làm thế nào cho phải.

“Em. . . Không chịu nổi. . . Ách ――! !” Bỗng nhiên tới cung lui mạnh mẽ, bụng cứng rắn như đá rung động, không tự chủ được buộc chặt thân thể cắn chặt răng, thân thể dùng sức dùng sức cong lại thiếu chút nữa từ trong hai cánh tay Cao Hướng Dương lao vào trong nước.

“Chú?” Đang lúc hai người sống chết trước mắt một lần lại một lần nỗ lực giãy dụa, thân ảnh nho nhỏ xuất hiện ở bên bờ hồ, mà tiểu gia dường như vẫn không rõ tình trạng tựa như, chỉ là có chút ngốc lăng nhìn bọn họ trong hồ không dám lên tiếng.

“Lam nhi, nhanh! Ấn cái nút giữ nhiệt trong tay con! Lại về trong phòng đem điện thoại di động đưa cho chú!” Mắt thấy cháu trai còn có chút mộng mộng, nhưng lúc này Cao Hướng Dương cũng chỉ có thể ngựa chết thành ngựa sống, tuy là nước hồ có thể giữ ấm sẽ không làm đông lạnh hỏng đứa nhỏ, nhưng Tử Trúc sinh sản cũng không biết là thuận lợi hay không, anh làm sao cũng phải mau sớm thông báo bệnh viện để phòng bất cứ tình huống nào!

“Quần. . . Cởi. . .” Hữu khí vô lực ở bên tai Cao Hướng Dương nói nhỏ, Ôn Tử Trúc có thể cảm giác được sản huyệt dưới người bị đầu thai cứng rắn càng phát chống đỡ xé rách, đau nhức tăng thêm kèm theo từng đợt tiếp từng đợt máu tươi xông ra, nhưng hôm nay cậu sợ hơn cũng là thai nhi sinh ra không thể đúng lúc bị ôm khỏi nước hồ lạnh như băng.

“Anh đỡ em, em chỉ cần để ý dùng sức!” Vội vàng cúi người cởi quần xi-líp của người yêu ra, khi quần rộng thùng thình rốt cục theo dòng nước trượt xuống, anh liền một tay ôm người lại dùng hai cái cánh tay chống đỡ người yêu tách ra hai chân thật to, làm cho cậu có thể có không gian lớn hơn đem trong thai nhi bụng đẩy đi ra.

“Ách ― ách a!” Quần bị cởi đằng sau liền không còn có bất kỳ trói buộc nào, ôm lấy cổ Cao Hướng Dương tìm được điểm tựa lấy lực, hai chân mở rộng anh liền theo cung lui mãnh liệt không ngừng dùng sức xuống phía dưới.

“Ách! Ách a. . .” Đầu thai không rụt lại kẹt ở dưới thân không ngừng ma sát huyết nhục yếu đuối nhạy cảm, xé rách mà tràn ra máu loãng ** từng đợt hỏa thiêu hỏa liệu hỏa thiêu, mỗi lần dùng sức đè ép liền là một hồi nỗi đau xé rách tim gan, nhưng đã đau đến tận cùng chính cậu đã không muốn lại bị hành hạ như vậy nữa, đơn giản gào thét một tiếng, quật cường cùng đau đớn đối kháng.

“Phốc. . .” Trong nước tiếng vang nhỏ xíu, vài bọt nước hiện lên, mặt nước toát ra một vòng hồng, sau khi cậu liều mạng mà nhẫn nại chịu qua một đợt đau đớn khiến người ta sống không bằng chết, đầu thai to lớn rốt cục từ trong cơ thể cậu chui ra.

“Ách. . .” Đau đớn tựa hồ khi đau thai chi ra giảm bớt không ít, Ôn Tử Trúc thở phì phò mở hai mắt bị nước mắt thấm ướt, tay run rẩy không tự chủ được hướng dưới thân yếu đuối tìm kiếm vật cứng kia.

“Ách. . . Ách a!” Lại là một co rút nhanh từ trong cơ thể xuất hiện, bởi vì đầu thai chui ra nên đau đớn bất tận cuối cùng cũng sắp kết thúc, biết tất cả cực khổ gần kết thúc cậu ôm chặc lấy cổ người yêu, trong lòng ôm chờ đợi vô tận, dùng hết khí lực còn sót lại, nín hơi liều chết dùng sức đi xuống, thẳng đến tiểu sinh mệnh cắm ở trong sản môn làm cho cậu bị hành hạ bao nhiêu hai chân đạp một cái, một đường lao ra ngoài, giáng sinh thế gian.

“Làm sao? Sinh ra sao. . .” Hai cánh tay bởi vì chống đỡ thân thể Ôn Tử Trúc mà không thể nhúc nhích, nhưng dán chặc bụng lớn của người yêu lại chân thực cảm thấy độ cong khi bào thai trong bụng dời xuống, Cao Hướng Dương đối với giây phút thần thánh trong nháy mắt cảm thấy cảm động vô tận, ngay cả trong hai mắt nhìn người yêu cũng trải rộng thật sâu khó tin.

“Oa oa! Oa. . .” Trải qua ngắn ngủi mấy giây bơi trong nước, không kịp chờ đợi người thân vớt ra mặt nước,, trẻ mới sinh còn mang theo máu loãng cùng màng thai ở trong lòng cha hô hấp không khí đau tiên từ lúc chào đời, tiếng khóc chói tai rốt cục vang lên trong bóng đêm, cũng biểu hiện cực khổ kết thúc.

Tử Trúc, ánh mắt của em. . .” Mắt thấy người yêu lưu loát vớt lên đứa nhỏ từ trong nước tiếp theo cẩn thận ôm vào trong lòng, hai người thậm chí có như vậy trong nháy mắt ánh mắt giao lưu, dường như nhớ ra cái gì đó Cao Hướng Dương hai mắt mở to, vẻ mặt kinh ngạc.

“Hướng Dương. . . Em yêu anh. . .” Tay run rẩy ôm cốt nhục còn đang mang theo cuống rốn, trước mắt lần nữa thấy chính là người yêu nhất cuộc đời này, mắt Ôn Tử Trúc mang theo nước mắt  nhìn Cao Hướng Dương vẻ mặt mừng rỡ sau khi mừng được quý tử, đôi môi bởi vì không còn chút sức lực nào cùng thiếu máu mà trắng bệch trong thì thào nói ra một câu nói giờ này khắc này cậu muốn cho đối phương nghe được nhất.

“Anh cũng vậy…” Nhẹ nhàng hôn một cái trong mắt dường như có tiêu cự cùng tia sáng của người yêu, anh nhìn chân mập của vật nhỏ ở giữa hai người còn không ngừng đá đạp lung tung, mỉm cười trong mắt rốt cục không nhịn được tràn ra nước mắt. . .

“Cám ơn em. . . Tử Trúc. . .”

***

Một tháng sau.

“Con thứ hư hỏng này! Xem ba có nấu con không! Nếu như chú nhỏ của con xảy ra chuyện gì! Có bán con đi cũng không bù nổi!

“Ah? Bán anh? Tốt.”

“Câm miệng hỗn đản, tôi dạy con trai mắc mớ gì tới chú chứ!”

Mới vừa uống xong tiệc đầy tháng của bảo bảo Cao Anh Tử, về đến nhà vài cái trưởng bối vốn định tiếp tục nhàn thoại, vậy mà Lam nhi đối với người ba tiêu sái đem con trai ném cho người khác chăm sóc không ngờ bắt đầu đấu miệng.

“Tiểu Liên, chuyện trải qua lâu như vậy coi như xong đi, lúc đó vẫn là Lam nhi gọi xe cứu thương.”

“Hướng Dương em đừng giúp đỡ nó! Nó chính là muốn ăn đòn!”

“Anh cũng đừng làm khó con trai mình, lại nói con mắt của em vẫn là nhờ phúc của nó, ngay cả bác sĩ cũng đều nói là kỳ tích đâu,” lôi kéo tay nam chị dâu, Ôn Tử Trúc ôn hòa mỉm cười, chuyện này cậu coi như là nhân họa đắc phúc, hơn nữa trải qua chuyện này.

Lam nhi biết mình bướng bỉnh huyên náo suýt chút nữa hại chết bảo bảo, nho nhỏ nhóc lại cũng hiểu được biết lỗi, lại cũng không bướng bỉnh quấy rối, ngược lại mỗi ngày giúp đỡ chăm sóc bảo bảo, thực sự là lấy được niềm vui của hai phu phu Cao Hướng Dương.

“Hơn nữa hôm nay là Tử nhi đầy tháng, cũng đừng làm ầm ĩ…”

“Đúng rồi, em xem, hai đứa bé hôn thật ngọt ngào nha!”

“Bảo bảo ngoan. . . Bảo bảo cười cười. . . Lam ca ca vẫn luôn thương Tử nhi ah. . .”

“Lạc~. . . Khanh khách. . .”

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro