1. Dùng cả sinh mệnh để yêu (_XiaoYu_)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài nhận xét theo yêu cầu của tác giả XiaoYu, được đăng tải vào thứ 4 ngày 23 tháng 12.

Những lời dưới đây chỉ là cách nhìn nhận phiến diện, mang tính trung lập, không công kích bất cứ cá nhân hay tập thể, tổ chức nào.

Chào bạn XiaoYu,

Thành thực mà nói, ấn tượng đầu tiên mình dành cho truyện là... ngạc nhiên. Không phải ngạc nhiên vì thích thú, mà cảm thấy lạ lùng. Ngay từ phần giới thiệu, bạn đã mang đến cho mình cảm giác truyện được edit, chứ không phải được viết bởi tay người Việt Nam. Mặt tiền của bạn cũng gây mất thiện cảm, mình không biết bạn đã từng xem lại hay chỉnh sửa mục giới thiệu bao giờ chưa, nhưng bạn có biết về lỗi sai này không nhỉ? ;;v;; Kiểm tra cẩn thận hơn nha!!!

Rồi, vào truyện vào truyện. Mình đang thấy bạn sử dụng câu từ, các cấu trúc rất lạ với người Việt chúng ta:

● Liễu Minh nghĩ nghĩ một lúc rồi quyết đoán lấy điện thoại ra [...].
● Lần này Nghiêu Nhạc thế mà lại ngẩng đầu lên [...].
● Miêu tả: Tiếng rống giận, hô, lại vô vị đánh một cái ngáp, qua hồi lâu mới ghét bỏ nói,...

Từ đó, mình đi đến nhận xét rằng bạn đang bị ảnh hưởng từ truyện Trung dịch thô trên mạng, mà chúng ta hay gọi là "lậm QT" đó nè.

Về văn phong:
Sau khi đã xem một mạch 7 chương đầu, rồi nhảy cóc tới các đoạn sau nữa, mình rút ra một nhận xét là văn phong bạn không thay đổi. Nó rất ổn định, xuyên suốt mạch truyện từ đầu đến cuối. Sự ổn định này thực lòng là đáng khen, vì các tác giả nhiều khi ham thứ mới mẻ, hoặc bị tác động bởi hoàn cảnh khách quan dẫn tới thay đổi lối viết. Việc giữ vững phong cách hành văn sẽ giúp truyện trôi chảy, không lấn cấn, người đọc không bị mắc mứu ở đâu. Đây là một điểm cộng lớn.

Tuy nhiên, cái ổn định ngoài mặt lợi cũng có mặt hại. Bởi truyện bạn dễ đọc, dễ phán đoán tình tiết và phản ứng nhân vật, nên nhiều lúc nó chưa khơi gợi được hứng thú nơi độc giả. Với motif khá phổ biến (gặp nhau trong mưa, học sinh chuyển trường, vẻ đẹp hút hồn, bạn cùng nhà,...) và cách viết hẹp mòn, mình nghĩ bạn chưa bày hết thực lực của bản thân, thiếu yếu tố sáng tạo để ghi đậm dấu ấn.

Mình hay ví những truyện thế này như một bóng râm, rất mát và thoải mái, nhưng nó không có ánh nắng. Nó như còn thiếu một gia vị để khuấy động câu từ, thổi luồng gió mới mẻ. Mình mong nhìn thấy nhiều điều hơn nữa ở bạn vào những tác phẩm sau.

Mạch truyện đều đặn, tình tiết không quá nhanh nhưng cũng không rề rà. Tiến triển tình cảm của nhân vật vừa phải, mình thích những đoạn khi bạn khép lại chương bằng cách gợi tả điều gì đó liên quan tới tuổi học trò. Nó khiến người đọc mỉm cười và hồi tưởng. Nhìn chung, bạn đã miêu tả được nét đẹp vụng dại tuổi đang lớn, rất nhẹ nhàng, thư thái, không gay gắt, và lời thoại giữa các nhân vật diễn ra khá tự nhiên, đời thường.

Vẫn trong khuôn khổ mạch truyện, ấn tượng thứ hai mình dành cho truyện bạn lại là: dài. Mình nhận thấy bạn ưa viết các câu văn dài và hay gom nhiều thông tin trong một đoạn. Độ dài ở đây không phải được đong đo bằng lượng ký tự, mà là độ rộng của nội dung trong một câu.

Tác phẩm là câu chuyện, bằng thể loại tự sự. Bởi thế khi kể, chúng ta phải biết lựa chọn những chi tiết và nhấn vào điểm đáng nói, chứ không phải nhồi nhét mọi thứ. Điều mình thấy là truyện bạn bị kéo dài ra, pha loãng bởi nhiều chỗ giải thích không cần thiết. Hơn hết là bạn thiếu dấu ngắt nghỉ ở mức nặng. Ví dụ dưới đây là tiêu biểu nhất:

Bạn cần đan lồng các điều muốn truyền đạt vào nhiều chỗ trong truyện, không nên gom sạch một mẻ và thuyết minh dài dòng thế này. Các thông tin bị gộp chung dễ khiến người đọc không hiểu, hoặc bỏ qua điều bạn muốn nói.

Ý chính của đoạn trên chỉ đơn giản là: "Trường quy định đồng phục cho từng khối, bạn kia dùng cà vạt đen của lớp 12 → Bạn ấy học lớp 12." Vậy việc khai giảng, giáo dục đứng đầu, rồi lễ lọc (lễ lọc là một từ mang tính khẩu ngữ, nó không nên được dùng trong truyện, hơn hết thì trường hợp này dùng lễ lọc là không hợp lý. Có thể thay bằng từ "nghi thức", "nghi lễ"),... không cần thiết, nên được rút ngắn đi.

Về phần chính tả.
Khi mình tiếp tục thả hồn theo truyện, mình nhận thấy một điều khá hài hước là... hình như bạn tác giả có thù với dấu câu:

Trên đây là một số ví dụ tiêu biểu, thực chất truyện bạn còn nhiều chỗ bị lẫn dấu, thiếu dấu như thế này, phần nhiều là dấu ngã và dấu hỏi.

Ngoài ra, bạn còn viết sai khá nhiều từ, mình chỉ ra vài lỗi cụ thể:

→Nhảy cẫng.

→ Xài.

→ Mưa sa.

→ Rườm rà.

→ Giùm.

→ Mày - đi - chết - đi!

→ "... Dạ?" (Không phải ngẫu nhiên mà dấu chấm lửng được gọi là dấu ba chấm, vì nó chỉ có 3 chấm thôi.)

Trong chính tả, chúng ta tuân thủ các quy tắc với dấu câu như sau: với dấu chấm [.], phẩy [,], chấm than [!], chấm hỏi [?], hai chấm [:], chấm phẩy [;], dấu 3 chấm [...], những dấu này luôn luôn đứng sát với từ đứng trước, cách đằng sau một ký tự trống. Với dấu gạch ngang, [-] thì cần cả khoảng trống trước lẫn sau. Tác phẩm của bạn có nhiều lỗi trình bày như vậy, mong bạn xem xét và sửa đổi cho hợp quy cách.

● Tổng kết lại:

Ưu điểm:
- Văn phong ổn định, mạch truyện trôi chảy, không gượng ép.
- Lời thoại tự nhiên, tâm lý nhân vật phù hợp.

Khuyết điểm:
- Cần tạo ra sự mới mẻ trong phong cách viết.
- Cần biết cân bằng trong việc đưa thông tin vào lời kể để rút ngắn và làm gọn nội dung câu văn, chú ý sửa các lỗi đánh máy.

Trên đây chỉ là những ý kiến chủ quan, tới từ góc nhìn cá nhân. Mỗi người đọc sẽ có một cảm nhận khác. Mình chúc bạn sớm viết lên tay.

Thân gửi,
Mildrasas.

☆ Note: Hạn trả payment tính từ 23/12 (hôm nay) cho tới 30/12 (một tuần sau).

Cập nhật mới nhất: Đã trả payment.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro