chồng ơi là chồng ( 9 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người lịch sự với người chợ búa.

_ Thế nào ? Mày xin lỗi anh nhanh ! Còn nữa, chân anh mày bỏng rát lắm rồi đây! _ vuốt mái tóc một cách cầu kì, tên này ra giọng của ăn vạ.

Mọi người xung quanh đã bu xúm xịt, họ tò mò không biết có chuyện gì xảy ra . Hiển nhiên thứ họ thấy là một vụ tranh chấp của hai gã, chiếm lợi phẩm hay cội nguồn rắc rối hẳn phải từ cô gái kia mà ra,. Mùi cháo thơm ngon vẫn len lỏi trong từng hơi thở.

Takeo bẻ tay răng rắc, hắn đang lên ngân . Một mặt còn các anh em chiến hữu xung quanh thì lo gì. Ran vậy không thể lặng im mãi.

_ thành thật xin lỗi anh,....chồng em không giỏi giao tiếp,_ cô không biết nói như thế có nên hay không nhưng chưa tìm được từ nào ám chỉ mối quan hệ của hai người thỏa đáng thay thế _ em xin thay mặt anh ấy đứng ra xin lõi . Anh có cần phải đến bệnh viện kiểm tra không? Hay là thế này, để em chạy ra hiệu thuốc mua cho anh...

_ làm sao phải thế? Đưa tiền cho hắn rồi còn gì?_ shinichi chẳng thấy mjk sai , với những loại người không hiểu lễ nghĩa thì việc gì phải lời ong tiếng mật. Hơn nữa ánh mắt ti tiện của hắn ta dừng lại nơi ran thật bỉ ổi.

_ Đấy, người đẹp thấy không, cái tên này quả thực là bất trị , mày nghĩ mày đẹp zai mà có quyền à?

_ ngươi...- tay của shinichi hình thành nấm đấm.

_ Anh yên đi!...anh gì à, chồng em là thế đấy, mong anh tha cho, ...bỏng nhẹ chỉ cần ngâm nước mát một lát!_ đá lông nheo , ran dùng chiêu mỹ nhân kế.

_ nể người đẹp lắm đấy nhé! Cái thằng chồng kiểu này bỏ quách đi em ạ, đi theo anh đây này! Anh nuôi!

_ mày thì nuôi được ai, có mà vỗ béo mấy con lợn in ụt ịt ấy!_ shinichi khó chịu, tại sao cô ta cứ phải bênh vực bọn hạ lưu này chứ. Cùng lắm gọi công an khu vực giải quyết là êm xuôi, chuyện bé lại còn thích xé ra to.

_ mày thích cái gì? Thích bị tạt axít vào mặt hay là bị ăn tát con dao lam !_ hoàn cảnh xảy ra cho thấy , nếu bạn là một anh chàng đẹp trai khi ra đường hãy biết chủ ý lời ăn tiếng nói, hành vi cử chỉ, đừng để bọn xí trai chúng ghét._ anh ngậm miệng vào! Im một chút không sợ người ta nghĩ mjk câm đâu!_ ran chặn họng shinichi , đối với những tên nhỏ nhen , ích kỷ như thằng người đối diện thì tốt nhất nên rót ngọt vào tai hắn, không thì sinh sự đổ máu chẳng ai ngờ , cô quay sang cười giả lả_ anh gì à, coi như nể mặt em đi, em nhận lỗi hết mà!!!!!

_... _ shinichi vì bị chống chế bởi cái véo tay của Ran nên không nói, thôi thì vì chữ khinh nên chẳng tốn nước bọt mà tiếp chuyện chúng.

_ he he he he_ nụ cười đặc trưng của con dê núi_ mọi người thấy không , thằng cha này rõ là sợ vợ! Bị vợ quạt một tiếng mà đã im re, em trai à thế thì làm ăn gì được gì nữa!!! He he he he !!!

Lần này thì nhục nhã dâng tới tận núi, shinichi không thể nhẫn nhịn thêm đuợc. Thế nhưng cô gái bên cạnh lại ghì chặt móng tay vào làn da của anh, đau nhức.

_ Anh cho qua một lần này đi, không thì còn lâu mới về được! _ Ran thủ thỉ. Sắc mặt anh hơi tái, một phần vì đau một phần nhịn.

_ coi cái mặt nó méo xẹo kìa! Người đẹp à, em có chiêu gì mà chồng em lại nhát cáy thế, cứ thích núp sau váy vợ. Chẳng như vợ anh, nó ngoan lắm!

_ hì hì, thôi làm hòa anh nhé! Em có chút việc nên phải về ngay, hôm nào gặp lại chúng ta hàn huyên một buổi nữa!

Ran duyên dáng mỉm cười, hai tay ghì chặt tay shinichi mà kéo anh đi. Mọi người cười phá lên, nhìn chàng thanh niên khôi ngô mặc đồ vest công sở, mà lại lặng lẽ nghe theo vợ.

,_ Này cháu!

_ lại chuyện gì nữa đây?_ ran chau mày, còn ai muốn gây sự nữa, cô biết shinichi bốc hỏa ngùn ngụt và sắp tiêu hóa rồi.

_ cháu quên chưa trả tiền cháo, và cả tiền bát vỡ nữa,! ,_ bà tám phe phẩy quạt.

_ À, vâng ạ, cháu quên mất, cho cháu gửi!

_ ố ồ, thằng này trông thế mà hèn, lại phải để vợ trả tiền ! Kém cỏi quá! Làm được đồng nào để vợ kiểm hết thế sao đáng bậc nam nhi đại trượng phu hử?_ tên takeo quên mất rằng khi nãy shinichi đã rút ví mjk ra , lúc này anh đang điên tiết, đứng im một chỗ là bản lĩnh lắm rồi. Quá quắt, shinichi vùng tay Ran ra, hít thở , cái tên này không ăn đấm thì không biết quý trọng răng trên hàm.

_takeo!!!!! Mày không ở nhà trông con mà lêu lổng ngoài đường hả???? Bà cho tiền bảo mày mua trứng gà đã mua chưa!!!!!!!!

̣

Một cô gái với vóc dáng nhỏ bé từ đám lâu la bước vào , người dân xung quanh đều sợ dây dưa tới bà chằn này nên đành đứng tránh ra . Shinichi một lượt nhìn cô ta , gần giống như mẹ xề , người thì mủm mỉm, mẫu người đi qua không tới ngực anh. Cô ta đúng dạng chân trước mặt chồng, thái độ hung hăng.

_Mày lại gây sự với ai à????? Chất giọng ngân nga lánh lót của cô nàng dừng lại nơi shinichi, chỉ cần một việc chỉnh trang quần áo, của anh đã khiến hô hấp của ả ngưng trệ, không thèm đoái hoài tới người chồng của mjk nữa, ả đứng chôn chân ngắm nhìn tài tử.

Coi bộ mặt tên takeo ngắn choằn lại , không còn vớt vát lấy một chút thể diện nào. Hắn sợ vợ , còn cô vợ lại ham hố ngắm người đẹp . Nắm bắt được điểm yếu đó, shinichi cười khẩy làm duyên.

_Ran ,mjk đi thôi!_ anh cao giọng ôm trọn bờ vai của ran mà bước đi._ em gái à, anh không biết tại sao em lại chọn cái thằng nhếch nhác kia là đức lang quân !_ để lại cho ả mủm mỉm một ánh mắt phong lưu, shinichi chơi trò quân tử, ra đi trong sự ngưỡng mộ của phái nữ.

_takeo ! Mày đã làm gì anh trai kia hả? Bốp chát!...

_Ha ha ha! _ Đi một đoạn Ran không nhịn được cười phá lên.

_Cười cái gì mà cười!?

_Anh không thấy buồn cười sao, cái thằng cha đó làm anh sợ héo mặt, mà bà chị vợ lại làm hắn ta hết vía, sau đó anh lại cướp hồn chị ta ,! Đúng là vòng tròn lẫn quẩn! Cái mặt anh vừa rồi đúng là ngu chết đi được, bị thằng cha đó chém mà không nói được câu nào! Ha ha, anh hóa ra lại sợ vợ. Ôi ước mơ của mjk là lấy đựơc một người chồng sợ vợ,!!!!!!_ đan đôi bàn tay và đặt trước ngực,ran làm trò ước nguyện. Có một vài người đi tò mò nhìn nhưng không thể hiểu .

_cô....chẳng qua tôi muốn giữ thể diện cho cô thôi, cô nghĩ xem cô mặc áo cổ trễ thì phải ý tứ một tý chứ? Đúng là không biết điều!

_ai bảo thế? Cổ áo tôi đâu có trê! Anh nhìn mà xem,!_ ran cuối xuống , đâu có mà. Cô vận bộ liền ,áo sát nách, cổ trủng khoét vòng tim quần lững quân ngụy , bộ đồ này nhờ có màu vải đẹp nên hoàn toàn có thể mặc ra ngoài dù kiểu dáng giống đô ở̀ nhà , mặc khá thoải mái .̃

_Ờ, vì vòng một thiếu nhi nên mới thấy thế! Thảo nào mấy thằng kia nhìn mà lắc đầu ngán ngẫm! Chậc! Tôi biết mấy chỗ thẩm mỹ nâng ngực đấy, có cả phiếu mời cơ, cần không tôi cho!- shinichi đáp.

- Kệ tôi! Liên quan gì đến anh! Không phải vì thấy tôi đẹp nên anh sợ mất hả?- chính xác thì có một lần anh đã vô tình đặt tay lên ngực cô.

- Nực cười! Cô chỉ đẹp với chị em thị nở thôi!

-Không thèm chấp với anh nữa! Đợi tôi vào lấy giỏ táo rồi đi ra!

_ khỏi, tôi vứt nó ở cái đám vừa rồi! Mà tôi hỏi cô , cô vào trong đây làm gì, bắt tôi ngồi đợi hơn một tiếng đồng hồ? Cô ăn cháo? Cô buôn dưa lê? Cô là mỏ két à?_ người ta cũng thường hay nói về những cô gái có làn môi mỏng y xì.

-Tôi...tôi vào mua chai sampanh ! Tiện thể thấy có quán cháo nên...
Tại mấy hôm nay tôi bị bỏ đói !- có một đều mà ran tế nhị giấu, thực ra cô định vào quán rượu thật nhưng thấy người ta chơi trò đánh đáo rất thú vị, mải xem quên khoấy thời gian , lại còn hò hét nên...đói. Thì đương nhiên phải ngồi vào một quán xá nào đó, định gọi anh nhưng không cần nghĩ cũng biết đời nào shinichi muốn ngồi vỉa hè chè cháo, thế thì đi một mjk là hay . Nói thật thì vào nhà hàng cao cấp ăn cứ phải giữ kẻ phiền phức lắm, cứ tự nhiên ngoài đường là thỏa mãn nhất.

- Nhà tôi ngay cả một con cún cũng không bao giờ bị bỏ đói! Lần này tôi tha cho nhưng không có lần sau đâu, ai đời chồng cô ngồi trông xe cho cô ăn uống tùm lum à, chắc chắn cô phải lượn mấy quán ăn rồi nên mới bắt tôi ngồi chờ quá lâu! Vô duyên! - mặt anh trề ra so đo, vô thức nhắc tới từ ," chồng" như một lẽ tất yếu.

- nhà kudo ,cao lương mỹ vị, nhưng mà từ hồi nào tới giờ mỗi bữa ăn lão quản gia chỉ cho tôi ăn có một bát cơm chẳng bõ dính răng và cả việc phải trật vật với những chiếc váy vòng eo chỉ ních chừng 60-61,làm sao mà ăn nhiều được.

-cô nói có suy nghĩ chút đi! Ai không cho cô ăn, thức ăn bày đầy trên bàn là thế, loại con gái sợ phát phì bày trò ăn ít thích bịa đặt. Tôi bảo này, cô dừng giảm cân làm gì, lên kế hoạch chi tiết ra rồi lúc thực hiện không được thì lại nhồi nhét thức ăn, như thế chẳng mấy chốc cô thành con lợn giống thôi!

_ Gớm, ai thèm giảm cân! Dáng tôi đẹp tôi không cần ! Haizz, cái nhà anh không cho tôi ăn uống đầy đủ đâý! Cả vật vả học ngoại ngữ, rồi học nấu ăn, nấu mà không được ăn, đến trưa thì có mỗi mấy món nhàn nhạt, mà sao người giàu các anh cứ thích ăn món cá không hoặc thịt sống thế chẳng mấy có miếng cơm trắng nào, thiếu năng lượng , đói chết đi được nên tôi mới phải đi ăn cháo! Anh có biết không cả tuần kể từ ngày có kế hoạch kết hôn, không hôm nào tôi không được nghỉ ngơi cả. Chạy đôn, chạy đáo học hết cái này đến cái kia, gì nữa, họ còn định bắt tôi học đàn piano, ngâm thơ....tất cả chỉ tại cái thằng cha ấy!_ ran hậm hực tuôn một tràng giang đại hải.

_ tại ai ? _ Shinichi phát hiện ra mjk sắp rước phải một cái loại loa làm việc không biết ngừng nghỉ, nãy giờ cô ta vừa nói vừa tuôn mưa xối xả, may mà anh̉ cao ráo, không thì cái mặt đẹp trai này thật là sấu hổ quá đi thôi.

_ Tại.....à à...._ ý của cô là tên tác giả hakuba saguru đo,́ nghĩ ra toàn những thứ vụn vặt. Anh ta còn nói họ mori trong tên của cô lấy từ họ của mjk , anh ta coi cô như em gái và muốn giúp đỡ, giúp kiểu này thì ai theo đựơc_ tại....ông quản gia khó tính!_ không thể trách cô nói bậy , ông quản gia agsa phải nói là cực kỳ soi mói.

_......_ shinichi nghĩ một lúc, gia đình anh vẫn còn giữ một số nét cổ hủ mà người lớn tuổi gọi là nét đẹp truyền thống, một cô nàng quê mùa thế này không đua kịp là phải,_ thì đến bữa ăn cứ ăn đủ hai bát là được , tôi chúa ghét những đứa con gái nào suốt ngày kiêu đói!_ đây cũng là hội chứng của mấy cô nàng quán bar, ăn ít kêu nhiều.

_ khỏi! Họ khó tính lắm! Hay là anh nói đỡ giùm tôi vài câu đi, anh chỉ cần bảo họ_ ran không cần phải học bồi tiếng anh đâu, ran nấu ăn cũng không tồi, chẳng cần học nấu ăn nữa, ran biết tưới cây, pha trà,.. _ chuyển sang giai đoạn nịnh nọt, cô di di hai lòng bàn tay làm vẻ thành khẩn. Cô cũng nịnh bợ với anh chàng tác giả, tuy nhiên anh ta bảo rằng muốn làm dâu nhà kudo phải chịu đầy ải thế là quá nhàn hạ rồi không đồng ý giúp _ đi mà anh !

_ không!

Như một gáo nước lạnh hất trực diện , ran nuốt đắng cay vào lòng , được rồi , tên chồng nay không nể nang mjk thì sau này lấy nhau rồi sẽ biết mặt nhau. Cô nghiến răng kót két.

_ cũng đúng thôi!_ shinichi bước chậm lại, đợi cô đành hanh đi lên_ muốn làm dâu nhà kudo, bà xã phải vất vả nhiều!

_ay da! Lườm anh một cái , cô tiếp tục bước.

Hai người ra tới nơi đỗ xe, phố phường lúc này dòng người hối hả về nhà. Đường phố tấp nập, tiếng còi xe inh ỏi.

_ Ơ! Cái xe của anh đâu rồi?

_ tôi cũng không biết! Vừa đỗ nó ở đây cơ mà?_ shinichi thấy lạ, riêng biển số xe nhà kudo thì đám cảnh sát đều biết, tập đoàn kudo là công ty có máu mặt , bọn cớm vuốt râu cũng phải nể mặt , thử hỏi có dám phạt xe của anh không . Mà anh cũng đỗ nơi khuất , có ảnh hưởng tới giao thông đâu.

Tình hình cho thấy  xác suất bị mất trộm là rất cao!

......

Và thời gian chứng minh điều đó là chính xác.

_ Hây,.... chẹp....Chậc Chậc!_ ngoài việc thở dài shinichi không có bất kì lời nào.

_Ơ! Cái xe của anh  đâu rồi?_ ran lặp lại câu hỏi  sau nữa tiếng đứng tại chỗ.

_ cô....cô....một con  lếch xù của tôi bị hư đầu, một con chevrolet  bị bẹp  mông, còn giờ là  con  lamborghini  của tôi cũng không cánh mà bay . Cô giải thích  sao về  việc này?_ shinichi  không  còn gì  để nói nữa , dù có  là đại gia  bạc tỷ trước tình huống  này cũng  không thể rộng lượng  được.

_.... Hai cái xe kia đúng là tôi.....tôi làm  xí chúng _ vừa nói  ran giả vờ  gãi chân , đứng  lệnh  về một  phía, mặt nhăn  nhó như  quả táo  tàu_ nhưng  chỉ cần đem  tới cửa hàng  bảo hành là được thôi mà, chúng vẫn còn rất mới . Hì hì! _ ánh đèn  cao áp phản chiếu trong mắt  một thứ sắc màu long lanh  ngấn lệ, chưa bao giờ  cô làm mất  một thứ gì  to tát đến nỗi không thể cầm nắm được.

_ tiểu thư mori , cô tính thế nào ?_ nếu cô ta tỏ ra hối lỗi thì đúng là  cũng nên  xem xét , dù gì  sự  việc đã  lỡ, kiểu gì  kẻ trộm  xe  khi biết chủ xe là  ai tự  khắc sẽ  đem trả hoặc cũng  tìm cách  liên lạc  để  giao dịch để đòi tiền chuộc, nhưng cái bản mặt  cô ta thật đáng ghét. Vừa rồi  còn tự cao tự đại  để yên cho  người khác  nói anh  sợ vợ, được rồi, để xem  lần này  ai sợ ai.

_ thực ra thì ....tôi...đấy là tại anh đấy chứ, anh vào trong  chợ mà không  kiêu người  ta trông  xe cho. Mà nếu  đóng kín  cửa kinh  thì làm sao  trộm nó lấy được!_ người hơi rụt lại , ran  đùn đâykhông trách nhiệm . Việc tên trộm  đó dùng kim  đa cấp  chọc ổ khóa  và việc shinichi  vô tình  để chìa khóa  sơ cua  bên trong hộp  xe nếu trùng hợp  xảy ra  đúng là lỗi  không biết  tại ai.

_ hóa ra là tại tôi à? Cô vào  trong kia  vui chơi một hồi , cô biểu  người ngồi ngoài này   chờ đợi, tôi e  cô bị cướp  giật  nên vào  tìm thì  ra cô  đang ăn  và ngồi la liếm  với mấy  thằng cùi  bắp. Phải rồi, chiếc  xe là của  tôi, tôi không giữ đựơc  xe nên tại  tôi!?

_ la liếm? Bỏ đi ! Thì tại tôi được chưa, tôi xin lỗi  vì đã mãi  chơi. Nhưng tôi không  chịu trách nhiệm  đâu, việc anh bị mất xe thì mặc xác anh, anh không  có khả năng  giữ gìn  tài sản của mjk  thì chịu . Ban đầu  anh đã bảo  là chúng ta  không can thiệp  vào việc của nhau , anh mất xe  thì anh  tự gánh . Thế nhé!_ bài chuồn là thượng sách anh ta làm gì được cô, thiệp cưới cũng  đã được  in, đuổi dược  cô đi chắc , hay bắt đền , cô làm gì  có thứ  tài sản  nào nên  không việc gì  Phải sợ, sau cuộc hôn nhân  này cô  mới được thừa hưởng  một phần  nhỏ đủ  để mua  xe cho anh ta_ gớm giàu  có mà bủn xỉn, mất mỗi  cái  xe mà cũng ...._ ran  nói nhỏ nhưng cố tình  đến tai anh.

_Ừ đấy, tôi keo kiệt lắm, cô không  thấy người  càng  giàu càng keo kiệt à? Nói như cô thì giá trị của chiếc xe  cũng không đắt lắm !_ shinichi  không thấy  sự lo lắng  trong cô , điều đó  càng khiến  anh phải  làm ran tức chết đi thôi, vì chiếc xe  mà phải  làm nô lệ cho  mjk _ à, nếu bán một quả thận, một quả tim, một lá gan  có vẻ  như chưa  đủ tiền mua  nội thất  trong xe, làm thế nào  nhỉ biết bán cô cho ai để thu về cả một con xe bây giờ? Khó nghĩ quá!!!

Anh giỡ đúng giọng tính toán của một doanh nhân, ran  liếc ngang liếc  dọc , đúng là tại cô mà ra, giờ thì  trong tim can đang  lo sốt vó đây.

_Ô, kudo phu nhân gọi chúng ta về ăn này! Hay chúng ta gọi tạm chiếc taxi về nhà dùng bữa rồi mai tính!_ ran  nhận thấy điện thoại rung như vớ được  phao cứu sinh, nói năng cũng trở nên  ngọt lịm.

_Alo, chúng con có việc phải làm ngay, giải quyết  xong thì con và cô ấy sẽ về!_ shinichi  giành  lấy điện thoại.

_Anh.....

_ sao vậy mori cô nương? Cô vừa bảo  chúng ta  đợi thêm  lát nữa  mà....về làm gì vội!

_À thì.....chờ, chúng ta  đứng thêm  chút nữa!

_Kể ra đổi một chiếc xe lấy một  đêm cũng  thỏa đáng đấy nhỉ?! _xoa tay lên cằm, shinichi  đi một  vòng khảo sát  trận địa _ xem  ra cũng  không tồi!

Anh nở nụ cười  ngạo nghễ , lòng thầm nghĩ mấy đứa con gái hai lúa quan trọng việc gìn giữ  này lắm chứ không  phóng  thoáng  như gái phố đâu he he!

_Grừ grừ!_ ran  rùng mjk , mjk cô thế, hắn ta  lại có bao nhiêu  gia nô, quyền thế,_ anh đừng  nói nữa! Khi  nào ly hôn thì tôi sẽ đền là được!

_Quan trọng là  bây giờ , bà xã à, dẫu sao chúng ta cũng  sắp nên vợ nên chồng, việc gì  Phải nam nữ  thụ thụ bất thân nữa!

Nổi sợ hãi tăng dần, nếu kết hôn, cô và anh ta sẽ,  cùng sống dưới một mái nhà, chỉ có hai người,_ không được!

_ shinichi, vừa thấy chiếc xe  đỗ  bên đường, sẵn có chìa khóa mà lại  đúng lúc đi tán gái nên tôi lấy  đi. Định gọi bảo cậu nhưng té ra cậu  lại để  điện thoại trong xe! Cô gái này là.....à, chị dâu tương lai đây mà!_ takagi niềm nở đưa tay chào.

_A, chào anh!_ ran đon đả bắt tay  lại những  lời anh thanh niên này nói làm cô vui sướng khủng khiếp. Cô " a" lên như vừa phát minh ra môt chân lí.

_ Cái thằng này !_ shinichi  chán nản , kể mà takagi đến muộn  hơn một  tý  có hay hơn không,  đang đến cao trào coi cô ta  xử lý  thế nào thì lại bị phá hỏng.

_ Nhà thiếu  xe hay sao mà phải  mượn tôi!_ thái độ và giọng nói  của shinichi giống như một tên keo kệt bủn sỉn.

_ Ơ hay, tán gái  thì càng nhiều  xe đẹp càng tốt! Hai người  đi đâu  vậy, mà chị dâu à,shinichi nhà  chúng tôi  chung tình lắm, không hứng thú nhạc sàn  thuốc lắc  đâu! Đừng lo  nhé!. Takagi  cứ tưởng những tia sấm sét bắt nguồn  từ đôi mắt của cả hai  là vì  quá khứ anh chàng shinichi  này nổi tiếng sát gái.

_ gì chứ, vợ tôi ngoan lắm, cậu không biết à, cô ấy  còn gia hạn cho tôi mỗi tuần được đi vũ trường những ba bốn lần! Phải không bà xã!_ tranh thủ shinichi  véo má  ran  cho bỏ tức, nhìn cô ta  cười tươi  như hoa, trút  được gánh nặng mấy trăm kí.

_dạ đối với em thì con xe này  quan trọng hơn  chồng  ạ!

...

Sau khi tán chuyện  với takagi  một lúc  thì shinichi chở ran về, mọi người trong nhà vẫn chờ cơm.

_ hai đứa đây rồi, đi đâu  mà giờ mới về , nhìn mặt shinichi  vui vẻ  thế kia  là biết!_ ông kudo hứng  giọng , một phần  cũng muốn nói để cho shiho nghe.

_ cháu chào  các bác, chào các anh chị và các  em!

Ran vừa dứt câu ngay  lập tức  shinichi đã quay  lại nhìn , giọng cô ta vừa cãi cố  với anh và giọng chào hỏi  ngọt bùi  này chẳng lẽ  lại từ  cùng  một người phát ra.

_ Đúng là con cáo. Cả hai đi tay không về .

_ hôm nay gia đình shiho đến chơi  mà hai đứa đi chơi  lâu là không được đâu  đắy!_ kaitou lên tiếng, cũng khi hết lời anh bị ran  soi mói.

Giờ có ghét tên chồng mjk hay không thì cô và hakuba  cũng đã hội cùng thuyền, ai rãi đinh  trên đường  trường  đều bị  trù úm.

Shinichi định ngồi  vào bàn  ăn nhưng  nhận thấy phải đẩy ghế cho" người đẹp", anh dùng chân  khuơ.

_Hai anh chị đánh quả lẽ  đi đâu vậy? Yuki thăm dò.

Ngồi vào bàn  ăn, thêm ba  thành viên  nhà mayano , tất cả là có mười sáu người , ran càng khổ  sở với việc  nói chuyện , cô vẫn  chưa nhớ tên toàn bộ gia tộc này.

Bữa cơm ấm cúng , mọi người hỏi han  công việc , sức khỏe , ran  có phần bị lạc lỏng , cũng  không tránh khỏi  những ích kỉ, trong khi shiho  bắt chuyện  với hầu hết  thành viên  nhà kudo , cô luôn  tỏ ra trí tuệ mà nắm bắt  rất tốt chủ đề được nói.

_ ran à, con ăn  đi chứ!_ ông kudo gắp miếng thịt  viên về phía bát của ran.

_ dạ con cảm ơn bác!_ ran  mỉm cười.

Shinichi chợt nhớ ra đều gì đó, anh đang muốn  đẩy  suy nghĩ shiho ra khỏi đầu, thế thì đây là cách.

_ bố ơi ,ran nhà con không ăn được thịt cá biển đâu, cô ấy bị dị ứng  với đồ biển , mỗi khi  ăn là  da sẽ  mẫn đỏ ngứa lắm!_ anh ngang nhiên  gắp miếng cá từ bát bên cạnh cho vào miệng nhai ngon lành .

_ Ran nhà anh ư? Chị ấy  vẫn mang họ mori  đấy!_ miyuki  châm chọc _ thế thì chị dùng món súp thịt vịt  này nhé, tẩm cả hạt sen  ngon lắm!

_Ôi em ơi, ran kén ăn lắm, cô âý không thích  ăn hạt sen  đâu!_ miyuki vừa nâng  chén súp  lên đã bị giọng nói thu về  bên mjk , húp ừng ực.

_ Thế hay em ăn thịt gà !_ kaitou  gắp cho , anh xem em trai mjk có định  giật lại như quân chết  đói không.

_À vâng, thịt gà em ăn được, hồi sáng anh shinichi  gắp cho  em ăn không  sao!_ ran phải canh đúng nói ngay sau câu mời  của kaitou  không cho tên kia kịp lấn tới , mắt cô  lườm sang bên phải. Những gì cô đã nói  với shinichi dường như không những không đượcb hấp thu  mà anh ta  lại ấu trĩ , không khéo lão quản gia  sẽ bắt  cô học nhiều  thứ hơn  và ăn ít đi thì khốn.

_ lườm tôi cẩn thận  mắt xếch đấy!

_Tham ăn vừa thôi không bội thực  thì khổ! Thuốc  xổ dạo này hiếm bán  lắm!

Hai người gầm grừ cổ họng . Nói  xong tự nhiên  cùng cười  một nụ cười  giả tạo  che mắt  đại gia đình .

_Ran à, món há cảo này  mjk đặc biệt  làm cho bạn đấy! Hãy dùng  thử đi!_ shiho  thực  lòng chúc phúc  cho hai người họ, cách xưng hô  ngượng ngùng , đúng ra cô sẽ phải  gọi ran  là  chị dù  tuổi tác  ngược lại. Cô biết  lí do khiến shinichi  và mjk  không tới được  bên nhau.

_Vâng cảm ơn!_ ran chắc chắn shinichi  sẽ không thể  cướp miếng  ngon của  mjk nữa, tuy nhiên cô không  thích nhận lòng thành này  cho lắm.

Hiện giờ cô vẫn coi shiho là tình địch .

Đúng thế , shinichi  không nói gì , anh cúi mặt vào bát  cơm của mjk , thoáng buồn . Nhưng vì em  tuyệt tình  với anh trước đấy, nghĩ  vậy shinichi  lại tiếp  tục cướp.

_ shiho à, thứ lỗi nhé, ran sống ở phương tây quen rồi cô ấy không hợp mấy món này , để anh nhận thay  chân ý của  em!

Thở một hơi dài, dường như  thằng chồng  này không định  cho mjk  ăn tối hay sao vậy, hắn nghĩ  bụng mjk  xấu xa hay hệ tiêu hóa  đang trong  tình trạng  bị treo ? NHìn  hắn đắc chí kìa, cho anh biết  tôi không  dễ  bắt nạt  đâu!

Shinichi  liếc đểu  ran , nho nhã gắp miếng  há cảo  vào miệng . Cô dám để tôi  ở ngoài  để ăn  vụng này , đã thế  còn bảo  nhà kudo  không cho cô ăn đầy đủ , thế thì tôi  chỉ cho cô  hay thế  nào là tuyệt  thực.

_ shin này , nếu tên anh mà thêm dấu sắc vào  thì ra sao hả?

_ shin này ,nếu tên anh mà thêm dấu sắc  vào thì  ra sao hả?

_ Ran  gặp thêm cho anh một viên há cảo  nữa,  nói nhỏ , khóe môi  nở một  nụ cười  phơi phới.

_ Khụ! Khụ! Khụ! Shinichi suýt nữa thì thức ăn  trong miệng  của shinichi phun ra ngoài.

Hãy mường tượng  tới miệng  núi lửa , một khi tích tụ dung nham chặp đầy  trong khoang chưa kịp  sôi  lùng bùng , không thừa  thời gian xì khói  xám xịt quanh  bầu trời  mà đã bị đẩy tới kịch kim . Một vụ  nổ tương tự  bom nguyên tử , với  độ  nóng xấp xỉ qủa cầu lửa  thái dương , cuốn phăng ra   ngoài những tạp chất. Nếu cơn thịnh nộ  của tự nhiên  có mắc  ma, kim loại  magie  và sắt,....nếu  bom  khinh khí  chứa hàm lệnh  lớn  đồng  vi hidro thì ngay tại bàn ăn  này,tồn tại một dạng  vật chất  không hề  vô định  hình, trái lại  muôm hình vạn trạng đã qua  xử lí bởi hàm răng  con người. Nào là  bột năng, nhân thịt  cá mực, thêm vài thứ phụ gia , nháo nhào tứ hướng . Chẳng ai biết  bằng cách nào đó bát canh của phu mayano phu nhân  đã dính vài " hạt bụi trần".

_Anh shinichi, anh bị  sao vậy anh shinichi !? _ Ran còn đặc biệt  nhấn mạnh hai chữ shinichi ở đầu  và cuối câu, trong lòng hả hê phải biết. Đuợc  thế cô  đấm mạnh  vào lưng  cho anh xuôi.

Ha ha , anh không  cho tôi  ăn  thì tôi làm cả nhà không ăn được luôn , nụ cười đắc thắng  trên  khóe miệng , shinichi tóm được  nụ cười ấy, kì này cô to gan bằng trời  rồi.

Mọi người đều bất ngờ  trước việc vừa rồi, ngạc nhiên  đến nổi  chưa hình dung  ra đây là thực tế. Một shinichi tham ăn, vô lễ khác hoàn toàn  với dáng vẻ  trong suy nghĩ  và trực quan của người  tiếp xúc hằng ngày . Mất vài  giây bất động , tất cả  sự chú ý  đều đổ dồn  cùng một chỗ. Shiho lo lắng chạy đến bên , cô vuốt cổ cho shinichi , đôi bàn tay  mềm mại của cô uyển chuyển  mà kĩ  thuật , tuy nhiên  lúc này  cũng chỉ  là vô nghĩa  trước  đám lửa hận  trong lòng anh . Nếu có thêm  chức  năng  sưởi ấm  thì đôi mắt  a có thể  thiêu cháy  cả ran mori thành tro bụi

Kết quả là người làm dọn bàn , kaitou gọi đồ ăn từ một nhà hàng  đem tới . Shinichi ngượng ngùng  không dùng  bữa , cổ họng của anh  vẫn đau  rát và  có một vài thứ tắc ở khoang mũi. Đương nhiên trước khi  lên phòng anh không quên  kéo theo ran rửa hận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ng