[Ngôn Tình] Bộ Bộ Kinh Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Đồng Hoa
Thể loại: Ngôn tình, Xuyên không, Cổ đại, Ngược tâm, Có hài hước, SE
Tình trạng: Hoàn

oOo
Văn án:

- Nguyên bản phồn hoa đô thị thành phần tri thức nữ tử xuyên qua sau trở thành quật cường, bốc đồng "Liều Mạng Thập Tam Muội" Nhược Hi. Nàng mang theo đối Thanh sử hiểu rõ cuốn vào trận này cửu vương đoạt đích tranh đấu trung, không ngừng mà cùng vận mệnh đấu tranh hoặc thỏa hiệp. Nàng biết rõ lịch sử hướng đi, cũng biết đứng ở ai một bên mới là sáng suốt lựa chọn, nhưng này lí có nàng khắc sâu yêu người, vì thế, nàng chỉ có thể khắp nơi kinh doanh, Bộ Bộ kinh tâm.

- Rốt cuộc Khang Hi sẽ cho Nhược Hi an bài như thế nào tương lai? Nam nhân được làm vua thua làm giặc trong lúc đó, hội dung kế tiếp nữ nhân dấu ấn sao? Nhược Hi cuối cùng lựa chọn là ôn nhuận như ngọc Bát A Ca, vẫn là mặt lãnh tâm nóng Tứ A Ca, hay là những người khác đâu? Kết cục vĩnh viễn ngoài dự đoán mọi người! Thỉnh đi theo Mã Nhĩ Thái • Nhược Hi đang tiến vào này yêu cũng kinh tâm, hận cũng kinh tâm chuyện xưa.

- Mười năm đến, ngươi có từng bị một đoạn tình yêu cảm động? Có từng vì một đoạn tình yêu rơi lệ? Cả năm linh đoạn ngôn tình chủ nghĩa mãnh liệt, cảm động sở hữu nữ tính tình yêu sách học. Mang theo ngôn tình giới yên lặng mười năm cảm động thổi quét mà đến, tác muốn ngươi chôn sâu đáy lòng kia một giọt tình yêu lệ, Nhược Hi là quật cường, bốc đồng nữ tử, cùng a ca đấu võ mồm, cùng cách cách đánh nhau, liên Khang Hi đều cười nói nàng là "Liều Mạng Thập Tam Muội". Như vậy một cái nữ tử nguyên bản là phồn hoa đô thị một gã thành phần tri thức, lại nhân một cước đạp không mà xuyên qua thời không đường hầm. Nàng mang theo đối Thanh sử hiểu rõ tiến vào phong vân ngụy biến cung đình. Nàng biết bản thân không nên cuốn vào trận này cửu vương đoạt đích tranh đấu trung, vừa ý không khỏi mình, bởi vì nơi này có nàng sở yêu, cũng có yêu của nàng...

oOo
Cảm nghĩ, đánh giá:

"Bộ Bộ Kinh Tâm" là một tác phẩm để lại cho tôi nhiều xúc cảm cũng như suy nghĩ nhất. Nó mang đến cho tôi một cái nhìn đa chiều về tình yêu cũng như những cung bậc khác nhau của nó.

Nhược Hy - nữ chính của tác phẩm là một cô nhân viên văn phòng xuyên không về thời Khang Hy giữa lúc các hoàng tử của ông đang tranh giành ngôi báu. Đến đây, cô bắt đầu có dịp gặp gỡ Bát A Ca, Thập A Ca, Tứ A Ca, Thập Tứ A Ca, cùng rất nhiều con người khác mà mỗi họ đều để lại cho Nhược Hy những kỷ niệm vui có, buồn có, đau lòng có, tuyệt vọng có, hạnh phúc có, ... mọi cảm giác trên thế gian này dường như đã từng đy qua cuộc đời của cô vậy.

Do là 1 người xuyên không nên cô hoàn toàn không giống những người con gái khác ở thời đại này và do vậy, cô đã làm cho trái tim của biết bao vị a ca rung động vì mình. Trong cuộc đời người con gái, còn gì hạnh phúc hơn khi tìm được một người đàn ông tài hoa, dung mạo tuyệt trần, một lòng một dạ yêu mình cơ chứ? Nhưng với Nhược Hy, đó lại là một điều bất hạnh, bởi người yêu cô như vậy không chỉ có một.

Người đầu tiên nảy sinh tình cảm với cô đó chính là Thập A Ca ngốc nghếch. Anh ta là người khờ dại nhất trong tất cả các A Ca của Khang Hy nhưng vì anh ta ngốc nghếch như vậy nên tình yêu anh dành cho Nhược Hy cũng là một tình yêu vô cùng trong sáng, không hề lo toan, vụ lợi. Có thể nói rằng, tình yêu này không khác gì mối tình học trò vậy. Thật nên thơ, thật tươi đẹp nhưng cũng rất khó để tạo nên một kết thúc viên mãn. Thập A Ca yêu Nhược Hy nhiều, nhiều lắm nhưng rất tiếc đó chỉ là tình yêu đơn phương của anh mà thôi, Nhược Hy đơn giản chỉ coi anh là 1 người bạn không hơn không kém. Anh muốn lấy Nhược Hy nhưng người được chỉ hôn cho anh lại là Minh Ngọc Cách Cách. Anh đau khổ lắm, anh cảm tưởng như cả thế giới này sụp đổ dưới chân anh vậy. Tại sao, thân là một hoàng tử, anh lại không thể có được người anh yêu, tại sao anh bắt buộc phải lấy một người mà anh không hề có chút cảm tình nào, tại sao, tại sao,... Những câu hỏi đó lởn vởn trong đầu anh, làm cho cuộc sống của anh vốn đang tươi đẹp là thế, bỗng dưng chuyển thành một cơn ác mông mà anh muốn tỉnh cũng tỉnh không được. Kể cả sau khi thành thân thì từng ánh mắt, từng nụ cười, từng cử chỉ, ... tất cả chỉ hưởng đến cô - người anh yêu mà thôi. Sau này, anh nhận ra rằng người mình thật sự yêu chính là Minh Ngọc Cách Cách và có thể nói, anh là người duy nhất có một kết cục viên mãn trong tác phẩm này

Người thứ hai có tình cảm với Nhược Hy và cũng là mối tình đầu tiên của cô ở đây không ai khác chính là anh rể cô - Bát A Ca. Sự quan tâm của anh, sự dịu dàng của anh, sự chu đáo của anh,... tất cả những thứ đó đã làm cho trái tim của Nhược Hy dần dần chấp nhận anh và yêu anh từ lúc nào mà ngay bản thân cô cũng không hề hay biết. Do anh là anh rể của cô và do tư tưởng một vợ một chồng của cô, cô cố tình đè nén tình cảm đấy xuống, cố giả như mình không yêu anh, nhưng khi anh bị nguy hiểm đến tính mạng, lúc ấy cô mới chấp nhận sự thật rằng cô đã yêu anh, yêu anh rất nhiều. Cô muốn ở bên anh đời này, kiếp này, mãi mãi không chia xa, mãi mãi được ở bên anh, cho dù cô chỉ là một trong những phúc tấn của anh mà thôi. Nhưng cô sợ, cô sợ lắm, cô sợ cái tương lai tăm tối kia sẽ không để cho cô và anh có được cuộc sống của đôi thần tiên chốn hạ giới. Cô muốn kéo anh ra khỏi vũng lầy quyền lực đó, dù cho điều đó có thể thay đổi cả lịch sử và cũng có thể xóa đy sự tồn tại của cô ở thế giới hiện đại, cô cũng không hề quan tâm. Cái cô cần chỉ là một tình yêu, một tình yêu bền chặt tựa non nước. Cô monh anh sẽ vứt bỏ tất cả để cùng cô sống cuộc sống chỉ có 2 người, tốt lửa tắt đèn có nhau. Nhưng anh làm không được, nam nhi chí tại bồn phương, anh không muốn suốt đời mình chỉ là một vương gia, anh muốn được bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn, được người người trọng vọng. Không chịu nổi sự đả kích này, Nhược Hy đã quyết định rời xa Bát A Ca dù trong thâm tâm, tình cảm cô dành cho anh còn rất nhiều. Có người nói Nhược Hy vô tình, bạc nghĩa, nhưng tôi không nghĩ vậy. Nếu đã vô tình, tại sao cô lại đớn đau như vậy khi rởi xa Bát A Ca? Nếu đã bạc nghĩa, tại sao cô lại vì chuyện cảu anh mà cầu xin Ung Chính hết lần này đến lần khác, mặc dù cô biết chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của 2 người?

Mối tình thứ 2 và cũng là mối tình của cô là với Tứ A Ca tức Ung Chính sau này. Lúc đầu, tưởng là Nhược Hy có tình cảm với mình, Tứ A Ca mới chấp nhận cô. Nhưng khi biết, tất cả chỉ là hiểu nhầm, lúc này đây, anh đã bắt đầu yêu cô rồi. Nếu như tình yêu của Thập A Ca là sự ngây thơ trong sáng, ấm áp của nắng ban mai, tình yêu của Bát A Ca là sự nhẹ nhàng của dòng suối trong lành thì tình yêu của Tứ A Ca chính là sự thầm lặng của gió. Anh nhẹ nhàng, lặng lẽ đi bên cạnh cô, bảo vệ cô khỏi mọi sự hiểm nguy rình rập. Từ chỗ ác cảm, dần dần, Nhược Hy lại yêu cái sự trong nóng ngoài lạnh của anh. Cô yêu anh bằng cả trái tim đầy nhiệt huyết và nguyện ở bên anh trọn đời trọn kiếp. Vì anh, cô từ một cung nữ thân tín bên cạnh Khang Hy trở thành một cung nữ hèn kém của Hoán Y Cục. Vì anh, cô đã phản bội lại sự tin tưởng của Khang Hy khi tiếp tay giúp anh trở thành vua. Có thể nói rằng, vì anh, cô sẵn sàng làm tất cà. Những tưởng rồi đây, hai người sẽ có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau. Nhưng trời không chiều lòng người. Bệnh tình của Nhược Hy, những biến cố của Bát gia Đảng, sự thật về việc Thập Tam gia chịu lưu đày và rồi sợi dây liên kết giữa 2 người họ là đứa con cũng không còn, cô quyết định rời xa anh - người cô yêu nhất.

Hai người cô yêu nhất là Bát A Ca và Tứ A Ca, cô cũng đã có thai với Ung Chính nhưng, Nhược Hy trở thành phúc tấn của Thập Tứ A Ca, tất cả là nhờ đạo thánh chỉ của tiên đế Khang Hy. Dù vây, hai người bọn họ cũng chỉ là phu thê trên danh nghĩa, sống cạnh nhau như hai người bạn, nương tựa lẫn nhau mà thôi. Có thể, cô không yêu Thập Tứ, nhưng Thập Tứ lại yêu cô, và điều làm anh hạnh phúc nhất đó chính là được nhìn thấy cô cười nói vui vẻ.
Thân ở bên Thập Tứ nhưng tình cảm của cô vẫn trước sau như một, gửi gắm nơi Ung Chính.

"Dận Chân:

Đời người như mộng, biến đổi khôn lường. Đúng đúng sai sai, ân ân oán oán, đến cuối cũng chỉ còn lại tháng năm im lìm, nước trôi mải miết mà thôi. Có chăng tận cùng vấn vương sót lại, là chút tình si chấp niệm! Ngày người đạm nhiên nói ra một chữ "Muốn", là ngày chạm tới chìa khoá mở tim ta. Lúc người dang tay ném ô đứng cạnh ta dưới gió mưa vần vũ, một nỗi đau cùng chia, hai tâm tình cùng chịu, trái tim ta vốn đã rộng mở vì người. Khoảnh khắc người vì ta lấy chính lưng mình làm bia đỡ tiễn, ta đã biết rằng cả đời này chẳng thể quên người được nữa. Sau dù có bao nhiêu dùng dằng dây dưa, cũng chỉ là càng lún càng sâu, vốn không cách chi thoát được.

"Nói đến đó rồi, chàng thật còn phải hỏi ta với Bát gia thế nào chăng?

Vì yêu mà giận, vì yêu mà hận, vì yêu mà khờ, vì yêu mà chấp. Rời xa rồi mới thấy, giận khờ hận chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết chàng lúc này, có còn oán ta hận ta, buồn ta giận ta? Dưới bóng tử đằng, trăng lạnh gió nhẹ, mượn giấy và bút, muốn nói rằng Nhược Hi trong lòng không có hoàng thượng, chẳng có Tứ a ca, nhất nhất chỉ có một người, Dận Chân mà thôi.

Cùng nhớ cùng trông cùng chẳng thấy

Nặng lòng chi quạnh quẽ tơ chùng

Giấy hồng chữ nhỏ thương mờ lệ

Khúc Lan đêm sâu có trùng phùng

Ngày ngày mong chàng tới

Nhược Hi."

Tình yêu của Nhược Hy và Ung Chính là 1 tình yêu đẹp nhưng tình yêu đó không thành do những sự việc không mong muốn cứ nối tiếp xảy ra, vô tình tạo nên một khoảng cách không thể nào lấp đầy giữa hai người bọn họ. Và rồi, chính những điều đó đã tạo nên bị kịch cho cả 2 khi mà 1 người đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay vẫn nghĩ rằng người mình yêu không tha thứ cho mình, còn 1 người không thể nhìn mặt người mình yêu lần cuối và phải mang nỗi ân hận đó đến suốt đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro