Chương 030 Gừng càng già càng cay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt Lâm Cẩn Du nhíu lại, đám nữ nhân này đúng là phiền toái mà , là ai muốn cho Lâm Cẩn Trân cùng Khúc Niệm Tương xấu mặt?

Đi mời Dự Thành Vương tới đây , nếu nàng đoán không sai , nam tử phía sau Nạp Lan Duệ Tích kia hẳn là Dự Chương Vương Nạp Lan Duệ Trinh .

Mình là trò hề như vậy mà lại bị người trong lòng nhìn thấy , Lâm Cẩn Trân hẳn là sợ muốn chết tâm luôn không chừng .

Hai người trên mặt đất đánh nhau quá mức nhập tâm cùng kịch liệt nên căn bản là không có nghe thấy lời của Nạp Lan Duệ Tích , vẫn tiếp tục đánh nhau như cũ .

Nạp Lan Duệ Tích hướng Nạp Lan Duệ Trinh nhìn thoáng qua, sau đó hai người đẩy đám người đang vây xem ra , Nạp Lan Duệ Tích kéo Lâm Cẩn Trân còn Nạp Lan Duệ Trinh kéo Khúc Niệm Tương , cuối cùng cũng tách được hai người ra .

Lâm Cẩn Trân tóc tai bay tứ tung,thả lộn xộn trên tai ,  môi hồng chuyển tím , hai má cao ngất lại sưng đỏ, lúc nàng bị Nạp Lan Duệ Tích kéo ra thì mắt trừng lớn chỉ kịp lắp bắp :

“Vương…… Vương gia……”

Là ai hãm hại nàng? Là ai đi thông báo cho Dự Thành Vương?

Lâm Cẩn Trân hận lúc này dưới chân không có cái lỗ cho nàng chui xuống mà trốn .

Bộ dạng cao nhã cũng tú lệ mà nàng cố gắng tạo ra suốt nhiều năm qua ngay lúc này toàn bộ bị phá huỷ , ngay cả một chút cũng không còn .

Khuôn mặt Lâm Cẩn Trân lúc này Nạp Lan Duệ Tích thật không muốn thấy, hắn chau mày giáo huấn:

“Tuyển phi thịnh yến, ngày trọng yếu như vậy , ngươi đây là đang làm cái gì? Nếu mẫu hậu biết chuyện này còn không phải là sẽ trừng phạt ngươi sao ? ”

Thế nhân đều biết hắn sẽ nạp Lâm Cẩn Trân làm chính phi, hắn nhìn trúng Lâm Cẩn Trân cũng là bởi vì nàng biết lấy đại cục làm trọng ,nhưng lúc này đây là chuyện gì? Nàng thế nhưng ở trước công chúng cùng người vật lộn , đánh nhau ? Điều này không phải làm cho hắn mất mặt sao ?

Lâm Cẩn Trân thấy khuôn mặt tuấn tú của Nạp Lan Duệ Tích thịnh nộ , từ trước tới giờ hắn chưa từng đối với nàng nói nặng lời , nàng liền cảm thấy uỷ khuất , nước mắt liền bắt đầu chảy :

“Vương gia……”

Khúc Niệm Tương bị Nạp Lan Duệ Trinh kéo sau liền nhào vào trong lòng Nạp Lan Duệ Trinh càng không ngừng nức nở:

“Biểu ca……”

Nạp Lan Duệ Trinh nhìn Khúc Niệm Tương cau mày, hình tượng của nàng lúc này cũng lôi thôi không kém , nàng ta như vậy còn muốn tham gia tuyển phi yếu sao ?

“Đến tột cùng sao lại thế này?”

Nạp Lan Duệ Trinh ngước mắt nhìn chằm chằm mặt nữ tử, ánh mắt mang theo một chút hung ác nham hiểm.

Một câu hỏi chỉ làm cho trong điện nhất thời yên tĩnh hẳn , nguyên nhân của chuyện cãi nhau vừa rồi là do người của Dự Chương Vương , nhưng là ai dám nói ?

Nạp Lan Duệ Tích mắt ưng nhíu lại, cả giận nói:

“Không ai nói gì hết là sao ? Khá lắm , những người ở nơi này không được rời đi nửa bước cho đến khi điều tra xong nguyên nhân mới thôi !”

Hỏi xong, mọi người như trước nín thở cụp mắt , không người đáp lời.

“Thái hậu nương nương giá lâm! Hoàng hậu nương nương giá lâm! Quý phi nương nương giá lâm!”

Lúc này, tiếng nói thái giám sắc nhọn cắt qua không gian yên tĩnh.

Lâm Cẩn Du nghe vậy lặng yên không một tiếng động đứng thẳng dậy, rồi chậm rãi dựa vào người ở phía sau .

Nghe nói, trước đây tuyển phi yến của Nam Lâm cho tới bây giờ , khi chính thức yến hội chưa bắt đầu, các nương nương sẽ không đến Quần Phương điện thăm nữ tân.

Lúc này, thế nào ngay cả Thái hậu cũng đến ? Không chỉ có nàng đến , rồi cả  Hoàng hậu cùng Quý phi cũng đều đến !

Nữ tử tôn quý nhất Tử Nghiêu thành toàn bộ tề tụ ở một nơi  .

Xem ra, bên trong Hoàng cung này nơi nơi đều là tai mắt của Thái hậu , bất cứ chuyện gì phát sinh đều trốn không được ánh mắt nàng.

Quả nhiên là gừng càng già càng cay a !

Nhưng là nha hoàn Thính Vũ của nàng lần đánh nhau cũng có chút ít liên quan , nàng phải làm như thế nào mới có đủ khả năng bảo hộ nàng ta chu toàn đây ?

Lâm Cẩn Du ánh mắt lạnh nhạt thong dong, nhìn về phía trước, nhưng thấy Tiêu Thái hậu tóc mây cao ngất, phía trên tóc hoa râm đội Hoàng Kim Phượng trâm, một đôi mắt mang theo cường lực bắt về phía đại điện  .

Phong Nhã Như đứng ở phía bên phải Tiêu Thái hậu, nàng vận hồng phượng bào, đầu vấn kiểu Phượng Tiên , châu trâm đứng cài đầu , quả nhiên là nghiên lệ vô song .

Mà Quý phi Khúc Khinh Nhu đứng ở bên trái Tiêu Thái hậu , mặc hồng đào cung trang đẹp đẽ quý giá, một đôi mắt đẹp càng nhìn càng tốt, càng là xinh đẹp không gì sánh nổi.

Đoàn người Thái hậu đến, mọi người đều quỳ xuống đất thỉnh an:

“Thỉnh an Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương , Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

Tiêu Thái hậu cúi mắt nhìn mọi người đang quỳ nói :

“Tích Nhi, Trinh nhi, các ngươi đứng dậy.”

Nạp Lan Duệ Tích cùng Nạp Lan Duệ Trinh đều tự buông nữ tử bên cạnh ra đứng thẳng đứng dậy.

Tiêu Thái hậu liếc hai người một cái, mắt chứa đựng uy nghiêm:

“Nơi đây là điện nữ tân nghỉ ngơi , hai người các ngươi như thế nào tại đây?”

Nạp Lan Duệ Tích thu hồi ánh mắt nói:

“Tôn nhi cùng Tam Hoàng đệ vốn là ở ngự hoa viên, trên đường nghe nha hoàn nói Quần Phương điện xảy ra chút chuyện, liền tới nhìn một chút.”

Nạp Lan Duệ Tích tránh nặng tìm nhẹ, vẫn chưa nói ra là có người đặc biệt tới báo tin cho hắn nói là trong Quần Phương điện Lâm Cẩn Trân cùng Khúc Niệm Tương đang đánh nhau  .

Tiêu Thái hậu lông mày giương lên:

“Xảy ra chuyện? Chuyện gì a? Đây là đang nói chuyện Trân nhi cùng Tương nhi đánh nhau sao ?”

Lâm Cẩn Trân cùng Khúc Niệm Tương nghe vậy dập đầu như bổ tỏi nói:

“Thần nữ biết sai, Thái hậu khai ân!”

“Các ngươi mà biết sai sao ?”

Tiêu Thái hậu nhìn hai người bộ dạng lôi thôi lếch thếch cả giận nói:

“Hôm nay là cái ngày gì mà các ngươi kiêu ngạo lại kiêu ngạo như vậy ? Xem xem bộ dáng các ngươi hiện tại là ra cái gì? Nếu là bị Phiên Vương thấy còn không phải là nhạo báng Nạp Lan hoàng thất ta?”

Phong Nhã Như cùng Khúc Khinh Nhu cũng là chau đôi mi thanh tú, bởi vì bộ dáng Lâm Cẩn Trân cùng Khúc Niệm Tương hiện tại như vậy thực tại có chút vô cùng thê thảm.

“Thần nữ biết sai.”

Tiêu Thái hậu mắt lạnh nghễ nói:

“Hừ, sai thì phải bị phạt !”

Lâm Cẩn Trân cùng Khúc Niệm Tương dập đầu nói:

“Thái hậu nương nương khai ân .”

“Nhìn bộ dáng hai người các ngươi hiện tại làm ai gia thấy liền bực bôi , chuyện bị phạt để sau lại nói ! ”

Tiêu Thái hậu dừng một chút nhướng mày âm thanh lạnh lùng nói:

“Thận nhi, Duyệt nhi, hai nha đầu các ngươi là mắt bị mù sao ? Còn không nhanh chóng mang tiểu thư của các ngươi đi rửa mặt chải đẩu ?”

Tiêu Thái hậu ra lệnh một tiếng, Thận nhi cùng Duyệt nhi nhanh chóng đứng dậy đem Tiểu thư nhà mình đưa đi .

“Hoàng hậu cùng Quý phi cũng đi giúp giúp các nàng đi.”

“Nô tì tuân mệnh.”

Nhìn thân ảnh Hoàng hậu nương nương cùng Quý phi nương nương lượn lờ rời đi , Lâm Cẩn Du hừ lạnh, Thái hậu bất công a .

Hai nữ nhân này kiêu ngạo đến gần đem Quần Phương điện phá huỷ đi mà nàng vẫn chỉ nói hai ba câu lại để hai người rời đi , còn cho Hoàng hậu cùng Quý phi đi theo phụ giúp .

Xem ra, Thái hậu này đã hoàn toàn nắm trong tay tình huống cãi nhau, mà ở trong mắt nàng, cân bằng quyền thế quan trọng , củng cố giang sơn lại càng quan trọng .

Hoàng cung ăn thịt người không nhả xương này quả nhiên không dễ sống a !

Đợi hai người rời đi xong, đôi mắt Tiêu Thái hậu sắc bén đảo qua toàn bộ nữ tử ở đây , ánh mắt mang theo túc sát (xơ xác tiêu điều) uy hiếp ý:

“Chuyện hôm nay các ngươi chứng kiến ở Quần Phương điện , ai gia hi vọng các ngươi không nhớ chút gì , nếu ai gia nghe được người khác nói tới chuyện hôm nay , nhất định giết không tha!”

Chúng nữ tử nghe vậy vuốt cằm đáp:

“Cẩn tuân ý chỉ Thái hậu.”

Tiêu Thái hậu vừa lòng gật gật đầu, tiếp theo chuyển mắt xung quanh , ánh mắt sắc bén xuyên qua đám người tinh chuẩn dừng ở trên người Lâm Cẩn Du , nàng hơi hơi nâng  mi nhìn Lâm Cẩn Du, hỏi:

“Ngươi là tứ nha đầu của Lâm Chấn Thanh Lâm Cẩn Du?”

Mọi người thấy Thái hậu hỏi, đều đồng loạt nhích người đi , đem Lâm Cẩn Du hoàn chỉnh hiện ra ở trước mặt Tiêu Thái hậu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro