Chương 59 : Ngôi sao (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nụ cười lạnh lùng của Rem mở rộng. "Đúng vậy. Cô biết cả L và Kira thực sự là ai. Cô có tên thật của họ. Trong khi họ không biết rằng cô đang nắm giữ mạng sống của họ trên tay. Trong cuộc chiến giữa L và Kira, cô nhiều nhất chỉ là một con tốt với họ. Họ không biết rằng trên thực tế," cô vỗ bàn tay xương xẩu của mình lên đầu cô gái, "cô thực ra là quân Hậu trên bàn cờ."

=========

Lịch làm việc của Misa gần đây dày đặc đến mức nhiều lúc cô cũng không biết đang chụp ảnh để làm gì. Mặc dù không phải cô không thích cường độ làm việc mới; thật dễ dàng để khiến tâm trí không còn nghĩ đến những vấn đề khác, khi cô ấy quá bận rộn để nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài việc nhiếp ảnh gia mới nhất đang chĩa máy ảnh về phía cô ấy.

Điều duy nhất Misa không hài lòng là sự thiếu riêng tư đột ngột. Gần như không thể đi ra ngoài và làm những việc nhỏ nhặt, chẳng hạn như mua sắm, mà không bị nhìn chằm chằm và chỉ trỏ, hoặc thậm chí là bị bao vây bởi những người hâm mộ. Mặc dù Misa thích sự nổi tiếng mới này của mình, nhưng nó khiến việc mua đồ tạp hóa trở thành một công việc khó khăn hơn cô ấy mong muốn.

Giải pháp của cô ấy là sử dụng bộ đồ cải trang cũ mà cô ấy đã dùng để đến Aoyama. Mặc dù hồi đó nó không có ích gì với cô ấy, nhưng nó bắt đầu nhanh chóng cho thấy sự hữu ích ngay từ ngày đầu tiên cô ấy sử dụng nó để đi mua sắm. Không ai trong cửa hàng nhìn cô lần thứ hai khi cô đi qua các giá treo quần áo. Và miễn là cô ấy tiếp tục tuân theo các hành động của mình (cúi đầu, giọng nhẹ nhàng), thì dường như cô ấy lại ẩn danh trước công chúng.

Quá hài lòng với hiệu quả cải trang của mình, Misa bắt đầu mua trang phục cho mục đích đó. Cô ấy thích việc những chiếc áo phông trắng quá khổ và váy xếp ly; chúng rất dễ thương, mà không hề bắt mắt. Cô ấy thậm chí còn nghĩ ra một cái tên cho thân phận giả của mình.

Nếu cô ấy dành thời gian để suy nghĩ về nó, có lẽ Misa sẽ nhận ra tình huống này khá trớ trêu. Một người nổi tiếng với một thân phận giả có tên để dễ dàng hành động bí mật . Nhưng cô ấy quá bận rộn với công việc để suy nghĩ về bất cứ điều gì giống như 'sự tương đồng giữa cô ấy và Ryuuzaki'.

Một điều mà Misa thích làm trong những ngày nghỉ hiếm hoi của cô ấy là dành thời gian ăn trưa tại một quán cà phê gần căn hộ của cô ấy. Trong khi cô ấy khá tự hào về kỹ năng làm bánh của mình (thậm chí đã làm một số chiếc bánh xinh xắn cho các chương trình truyền hình mà cô ấy mới được mời tham gia gần đây), thì kỹ năng nấu nướng của cô ấy còn nhiều thiếu sót. Sandwich là thứ gần với 'bữa tối' nhất mà cô ấy có thể làm. Bất kỳ món nào không chứa đường, cần nấu trên nồi thường sẽ bị nấu quá chín, nấu không đủ chín hoặc hoàn toàn không thể xác định được. Nên làm một hộp Bento cũng không quá thực tế.

Và vì vậy, không có gì lạ khi Misa hóa trang thành thân phận giả và đi bộ đến quán cà phê để ăn trưa.

Việc thiếu tài năng nấu nướng chỉ là một trong những lý do khiến Misa ra ngoài. Lý do khác, đôi khi quan trọng hơn, là để theo dõi đám đông có xu hướng tụ tập vào thời điểm đó.

Họ thường là thanh thiếu niên, đủ loại nhóm ngồi cách xa nhau. Thường là các cô gái trẻ, một số thậm chí còn mặc trang phục Gothic Lolita mà chính cô ấy làm người mẫu trong các quảng cáo.

Khi thấy điều đó, Misa sẽ mỉm cười tự hào từ phía sau tạp chí mà cô ấy không thực sự đọc.

Đúng vậy, điều đó rất ngạo mạn. Thậm chí là khá trẻ con. Nhưng việc có mặt ở đó chỉ vì khả năng nghe được một cuộc trò chuyện về cô ấy là một cảm giác hồi hộp chưa từng có. Misa-Misa cuối cùng đã là một ngôi sao. Và lắng nghe những lần các cô gái xun xoe và ghen tị với cô ấy là điều mà cô ấy không thể có đủ.

Và chính vì khả năng nâng cao cái tôi này (và một món salad ngon) mà Misa đã ngồi xuống chiếc bàn nhỏ trong quán cà phê vào một ngày Chủ nhật, trên tay là một tờ tạp chí. Cô ấy đã cố tình chụp một bức ảnh không có quảng cáo hay tạp chí nào về cô ấy trong đó. Mặc dù vậy, điều đó ngày càng trở nên ít thường xuyên hơn. Rốt cuộc, cô chỉ có thể để sự phù phiếm của mình đi quá xa.

Cô đang đọc một tạp chí về thời trang, lơ đãng chọn bữa ăn của mình thì Rem đột nhiên xuất hiện trước mặt cô với một chút hoảng sợ.

"Tôi nghĩ tốt nhất là chúng ta nên đi ngay bây giờ, Misa," thần chết gợi ý, trông không mấy hài lòng.

Misa cau mày. Rem biết rằng cô ấy thực sự không thể nói chuyện với cô ấy vào lúc này, vì vậy cô ấy mong đối tác của mình sẽ giải thích thêm. Cô gái cúi xuống và thò tay vào ví để tìm điện thoại di động. Cô ấy luôn cảm thấy hơi khó chịu khi sử dụng nó làm vật che chắn trong một khu vực kín như vậy - có trời mới biết ai đang nghe lén - nhưng như vậy vẫn tốt hơn là bị bàn tán về như một người tự nói chuyện với bản thân.

Trong khi Misa vẫn đang cúi xuống , cô ấy nghe thấy một âm thanh sột soạt và nhận thấy chiếc ghế đối diện ở cái bàn nhỏ mà cô ấy đang ngồi đã bị kéo ra. Đông cứng người, cô nhìn một đôi chân mặc chiếc quần kaki siêu thời trang ngồi xuống. Tò mò và bối rối, cô ngẩng thẳng người để xem phần còn lại của cơ thể người đang ngồi đối diện.

Misa không hét lên là nhờ khả năng diễn xuất của cô ấy.

Không phải là đa các cô gái sẽ hét lên nếu ai đó như Yagami Light ngồi vào bàn của họ. Họ có lẽ chỉ khá vui mừng về điều đó thôi. Chứ không hét lên. Mặt khác, Misa không giống như hầu hết các cô gái. Và không còn nghi ngờ gì nữa, Light không giống như hầu hết các cậu bé khác.

**P/s**
Cảm ơn các bạn shmily707 , ahn0610 , fallinya_ , PhuongganhTran , user99196811 , dfrfgfdsads , -Jump- vì đã bình chọn để ủng hộ bản dịch!

Cảm ơn đặc biệt đến bạn minkunluna , BlossomApricot vì đã like hết tất các chương truyện!

Cảm ơn bạn QunhLanNguynTh2 , -Jump- vì đã follow mình

Bình chọn nếu bạn thích câu chuyện và để tạo động lực cho mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro