Final

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jessica's POV

Phút..

Giờ..

Ngày..

Tuần..

Tháng và cuối cùng..

Một năm..

1 năm đau đớn..

1 năm buồn bã..

1 năm khổ sở.. 1 năm không thể trò chuyện với ai trong mọi người..

1 năm không thể ôm một ai trong mọi người..

1 năm cô đơn..

1 năm một mình..

1 năm quan sát mọi người từ xa..

Đã 1 năm rồi.

Mọi người vẫn còn nhớ mình chứ?

Nàng công chúa băng giá của mọi người.

Lazyca của mọi người.

Jessicat của mọi người.

Jessica Jung của mọi người.

Mọi người vẫn còn nhớ mình chứ?

Những kỉ niệm của chúng ta.

Cách tiếng cười của chúng ta trở lại.

Niềm vui và liên kết mạnh mẽ của chúng ta khi hứa với nhau rằng nó sẽ không bị phá vỡ.

Đã là một quá trình đau đớn với mình.

Biết rằng mình không thể thức dậy nghe Sooyoung và Yoona đánh nhau vì đồ ăn.

Hoặc có thể nghe giọng nói ồn ào của Tiffany vào buổi sáng, đánh thức mọi người.

Hoặc nghe lời trách mắng của Seohyun với Shikshins vì ăn quá nhiều.

Hoặc Hyoyeon và Yuri làm một số trò đùa với Kid Leader Taeyeon.

Mình đã bỏ lỡ những ngày đó.

Thật buồn..

Mình không thể quay thể quay ngược thời gian..

Thật buồn khi mình không thể trở lại con đường mà chúng ta đã đi..

Thật buồn khi mình không thể trở lại làm Jessica của Girl's Generation..

Haaa~ nó thật tuyệt vời...

Jessica của Girl's Generation..

Kể từ lần cuối cùng mình giới thiệu bản thân như vậy? Mình chợt nhớ về những ngày đó..

Gorjess Spazzers~ Sone-ah~ mọi người còn nhớ tớ chứ?

Tớ hi vọng mọi người vẫn còn.

Mọi người vẫn còn xem những Show cũ của chúng tớ chứ?

Nơi mà tớ vẫn còn đó.

Nơi mà tớ vẫn ở cùng họ.

Nơi mà chúng tớ vẫn cùng nhau như 9.

Mọi người đã nhớ những ngày phải không?

Tớ hiểu.

Tớ ước mình có một cỗ máy thời gian.

Thật đáng buồn, cỗ máy thời gian không tồn tại.

Đã một năm rồi phải không?

Mọi người vẫn còn buồn sao?

Đừng.

Đừng buồn nữa, tớ, Jessica Jung cam đoan với mọi người rằng mọi thứ sẽ ổn.

Có lẽ không phải là hôm nay hay ngày mai.

Nhưng tớ biết một ngày nào đó sẽ như vậy.

Tớ nghe nói mọi người đang đấu tranh vì sự ra đi đột ngột của mình? Xin đừng.

Thay vào đó, ủng hộ các cô gái. Ủng hộ tôi.

Còn tớ, sẽ không bao giờ ngừng ủng hộ họ.

Những người bạn của tớ, gia đình của tớ, những người chị em của tớ.

Những người chị em mà tớ mến rất nhiều.

Những người chị em mà tớ đã yêu và sẽ tiếp tục yêu họ tha thiết.

Những người chị em sẽ mãi mãi là người chiếm khoảng không gian lớn trong tim tớ.

Đừng ghét họ vì sự ra đi của tớ.

Họ không bao giờ muốn điều đó xảy ra.

Có lẽ đây thực sự là điểm cuối cuộc hành trình của tớ với họ.

Nhưng tớ biết một ngày nào đó..

Tớ sẽ tiếp tục nó cùng với họ.

Một ngày nào đó trong tương lai không xa, tất cả chúng tớ.

9 người chúng tớ sẽ lại bên cạnh nhau.

Bên cạnh nhau, giúp đỡ lẫn nhau.

Vì vậy, hôm nay, ngày 9/30. Đánh dấu cho sự ra đi của tớ khỏi họ, tớ yêu cầu mọi người bỏ quá nó và tiếp tục tiến lên. Nó sẽ rất khó khăn nhưng tớ đảm bảo với mọi người rằng một khi đã tiến về phía trước, mọi người chắc chắn sẽ nhìn lại những kỉ niệm cũ của chúng tôi khi ở cùng nhau, mỉm cười và tự nói với bản thân, "Mình thật may mắn khi từng gặp 9 người ngốc nghếch này."..

Bên cạnh đó, nhìn tớ, tớ vẫn ổn đúng không?

Vì vậy, hôm nay, Fans của tớ, những người chưa thoát khỏi sự ra đi đột ngột của tớ, xin hãy tha thứ và quên đi.

Đứng giấu mình trong quá khứ.

Nói rằng mình không sao là lời nói dối vì bản thân tớ đã bị tổn thương vào ngày đó.

Nhưng tớ đã học cách cho đi, tha thứ và tiến về phía trước.

Vì tôi biết dù chúng tớ không bên cạnh nhau như 9 nữa.

Mối liên kết của chúng tớ vẫn còn có.

Mối liên kết của chúng tớ vẫn không bị phá vỡ và mãi mãi như vậy.

Nàng công chúa băng giá của Girl's Generation Jessica Jung Soo Yeon nói, "Luôn luôn làm theo trái tim bạn."

Tin vào mối liên kết OT9.

Mối liên kết của chúng tớ sẽ vẫn như vậy.

Cho dù chúng ta có cách xa hàng vạn dặm. Mối liên kết chị em mà chúng ta có đủ mạnh, đủ mạnh để giữ trái tim và suy nghĩ của chúng ta như một.

"지금은 소녀시대. 앞으로도 소녀시대. 영원히 소녀시대!"

-END-

P/s: Nói sao nhỉ? Um, đây là lần đầu tiên mình trans một fic như thế này, một fic buồn. Đây dù không phải là những lời mà Jessica nói nhưng mình nghĩ mọi thứ trong fic này có phần đúng. Học cách chấp nhận, cho đi, tha thứ, quên đi quá khứ và tiến về phía trước. Bản thân mình từ lúc đầu đọc bản gốc của fic này đã khóc rất nhiều, vì có những từ mình chưa học nên khi trans phải nhờ sự trợ giúp của google và bạn của mình trên facebook. Những từ mình biết thì mình sẽ trans dựa vào suy nghĩ, những từ không biết sẽ nhờ google hoặc hỏi bạn dịch sao cho hay. Có thể có nhiều bạn thắc mắc vì sao ở đây lại ghi là 9/30 mà ko phải 30/9. Những người đọc bản gốc hẳn sẽ hiểu. Mình lúc đầu cũng định chỉnh lại nhưng mình tôn trọng bản gốc của tác giả nên giữ nguyên như vậy.

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro