Nấm lùn mong manh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này năm mới xuân về hay sao í mà tôi cảm thấy trái tim quá yếu mềm, chỉ cần một nụ cười của bảo bối cũng đủ để làm tôi nhũn ra như bún hic


Eo ưi xinh cực í không hiểu ai bắt nạt hay làm gì mà không bao giờ dám nhìn thẳng vào người khác luôn ạ, mi mắt cứ sụp xuống như cún 24/7 hic.

Đây là lúc nghe chị phiên dịch viên dịch lại lời mình nói nè, chị ý không dịch word by word đâu mà chắc nghe cũng biết xong cười bẽn lẽn tự hài lòng với bản thân í; kiểu "hihi mình hiểu được tí nè" =)))

Mà bao nhiêu dịu dàng bao nhiêu mong manh bao nhiêu dễ thương Raph để vào hết trong ánh mắt í huhu. Mỗi lần nhìn tới là thấy lòng xẹp queo, không bao giờ có thể phẫn nộ nổi =)) Cho nên tất cả mọi người trong đội cứ đá kém là tôi có thể chỉ trích không kiêng nể gì nhưng riêng người này thì chỉ nghĩ đến những từ ngữ nặng nề cũng không dám nghĩ =)))) Trong đầu chỉ toàn là "Được rồi, bảo bối không sao đâu, về nhà rồi mình lấy lại phong độ từ từ nha" choidu tôi tự thấy khinh bỉ chính bản thân vì sự phân biệt đối xử này =))))

Đến cả anh Mawco mình còn có thể có lúc chỉ trích, nhưng Raph thì không bao giờ, chân ái bảo bối tuyệt đối không thể động không thể làm tổn thương của mình.

Ngoài đôi mắt nâu cún con buồn bã thì giọng nói của Raph cũng là cực phẩm kẹo bông gòn làm mềm con tim; êm ái dịu ngoan; mà quan trọng là nhỏ nhẹ từ tốn cực kì luôn í; rất dễ nghe dễ hiểu, không hề liến thoắng như đánh bùm bụp vào tai người khác như những thanh niên nói tiếng Pháp khác trong đội đâu =)))) thề đang nghe Dan nói rồi chuyển sang Raph cảm giác như bước xuống từ trò chơi vòng quay tử thần xong được thả về sông lười thư giãn ứ ư; Đúng là sự khác biệt giữa một alpha chechow và một omega ngoan ngoãn eoooo ôiiiii

Đây là lần đầu tiên (và cũng là lần duy nhất) trong cả buổi phỏng vấn ngẩng mặt lên nhìn anh phóng viên nè. Mà chắc anh phóng viên cao lắm có phải không =))))) hai chị em đều phải ngước mắt lên nhìn thế kia uhuhu đã ngoan ngoãn đáng yêu rồi còn là nấm lùn chu choeeeee =))))

Còn đây là lúc được khen vì bàn thắng đầu tiên tại Bundesliga nè chời má cíu tôi; cái điệu ôm mặt xấu hổ này là sao ạ hic có phải thiếu nữ 15 lần đầu được tỏ tình đâu =((( độ nhút nhát hay ngượng ngùng đã lên một đẳng cấp khủng, vượt gấp mấy lần level của Maxi với anh Bürki rồi =)))) 3 năm trước lúc nhận được huy chương vô địch Euro cũng là cái nụ cười rụt rè đáng yêu này đó, xem ra Raph dù có bao nhiêu vinh quang cũng sẽ không đổi được cái tính nhát người shá sha shà này còn tôi sẽ không bao giờ thôi sốc thính huhu =))))

Eo ui xong ngón tay còn kiểu ngắn ngắn mập mập cơ ;;A;; mẹ ơi cứu con con lỡ thích phải một cây nấm lùn hay xấu hổ ;;A;;

Cuối cùng là thêm một pha bẻ cua cực mạnh nữa; nấm lùn sau gần 3 năm ở cùng hội anh em lầy lội cũng bị một chút ảnh hưởng

Ơ hay đang yên đang lành lại làm cái trò gì đấy =))))) thậm chí đầu không ngẩng lên mắt vẫn dán nguyên vào mặt đất; vẫn nguyên si một tư thái bẽn lẽn mà làm trò asdfghj!#$*() =))) sốc thính quá nhiều; là anh nào đã dạy cho Raph nhà tôi trò nhây này, đề nghị anh ra đây cùng tôi nói đôi nhời!!!!! (tôi biết thừa trong đội có duy nhất một người thích chơi trò lè lưỡi dán tem vcl nhưng vì tôi đã tuyên thệ chỉ đi tẩy trắng hình tượng thôi nên tôi sẽ không tiết lộ tên anh cho cả thiên hạ cùng biết ^^^^)

Hừm nói chung Raph là người duy nhất đánh thùm thụp vào công tắc fangirl hoang tưởng; cảm giác muốn ôm ấp bảo vệ cậu ấy lúc nào cũng đốt cháy con tim =)))) Raph là chân ái bảo bối vô địch, Raph ngồi trên ngai vàng ngồi trong lồng kính, mình tuyệt nhiên yêu thương Raph nhất nhất nhất nhấttttt.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro