Tiếp Theo 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ba em rất mạnh mẽ trâu bò...

BUZZ!!!

****: Anh ơi!

Crow : Có có, anh đây, anh gọi em mà ko đc, đt em bị sao vậy ?

****: 

 hu hu 

****: Ba quá đáng lo lắng chửi rũa em không cho phép gặp anh

Crow : là sao ?? :| em bình tĩnh, từ từ nói

****: Ba la mắng lấy điện thoại của em, ba nói anh người xấu, không được phép anh gặp em nữa

****: Em khóc nhiều nhưng ba ngang bướng không cho phép em dùng đt được nữa

****: Em rất buồn

Crow: Bình tĩnh em... bình tĩnh.

****: Ba nói gặp anh và biết anh là người xấu, em nói anh không xấu anh người tốt dẫn em đi chơi. Ba chửi rủa em ngu ngốc rằng anh lừa gạt anh

**** : em

Crow : Ngoan ngoan, em đừng buồn, ko sao hết, anh sẽ gặp ba em nói chuyện, được không ?

**** : Không

**** : Ba hung dữ chắc chắn làm anh bị buồn rầu

Crow : Từ từ em, bình tĩnh nào

**** : Em ghét ba 

Crow : Ngoan, ba thương em, lo lắng cho em mà, đừng ghét ba, em bình tĩnh, anh sẽ đến nhà em nói chuyện với ba em. 

Crow : Em cho anh địa chỉ nhà đi

**** : Em khóc

**** : Ba mắng em nhiều, ba không thương em vì anh dẫn em đi chơi làm bạn tốt em

**** : Em buồn rầu thật sự đó 

Crow : Nghe này

**** : Em khiếm thính đau khổ khó khăn, em chỉ cần muốn bạn tốt anh dẫn đi chơi. Nhưng ba hung dữ kinh khủng không được cho phép em.

Crow : Nghe này nghe này ... 

Crow : Anh vẫn là bạn của em, hiểu ko?

**** : dạ 

Crow : Tốt, bây giờ, cho anh địa chỉ nhà em, anh sẽ đến và gặp ba em để giúp em lấy lại điện thoại, được chưa ?

**** : Phức tạp

**** : Em không biết cách cho anh hiểu, rất phức tạp

**** : Em không thật sự cần điện thoại

**** : Em cần muốn có người bạn tốt giống anh

**** : Ba không hiểu quá đáng nói anh xấu xa

**** : Anh không xấu xa, ba mắng em ngu ngốc

**** : Em ngu ngốc thật sao ?

Crow : =.=" tập trung nghe này... ĐƯA ANH ĐỊA CHỈ NHÀ EM

**** : Em thật ghét ba hung dữ như thế này.

**** : Vâng

...................................

Crow : Ok

Crow : Chiều anh sẽ sang nhà em, được chứ ?

****: Em không biết, ba hung sẽ khiến anh bị đau

Crow : Là sao em :|

****: Ba rất mạnh mẽ trâu bò, ba sẽ khiến anh bị đau

Crow : ok ok ... 

Crow : ... anh sẽ ko sao 

****: Em có ngu ngốc không ?

Crow : Không, em cực kỳ thông minh

Crow : Em là người thông minh nhất anh từng gặp, thông minh hơn cả anh

****: Em lo lắng khi ba la mắng không được phép cho em gặp anh

****: Ba lấy điện thoại hung dữ, cất tủ em không thể lấy được

****: Em buổi sáng lo âu quên mất online liên lạc anh

Crow : Ko sao, ko sao

****: Em thật ngu ngốc

Crow : ko có =.=' khổ ghê

****: Em suy nghĩ tới anh thật nhiều đó

Crow : .... ohm

****: Điều đó khiến em thật sự lo âu buồn rầu

Crow : ... Nghe này, em đi ăn uống gì đi, trưa rồi, đừng có khóc nữa, chiều hoặc tối anh sẽ sang nhà em, gặp ba mẹ em, được chưa ?

****: Dạ, em cần đi ăn uống

Crow : ok, vậy đi, ngoan nhé, anh ...

Crow : cũng suy nghĩ tới em thật nhiều đó

****: ^^ 

****: Em hạnh phúc vì anh là thiên thần to lớn có cánh vui vẻ suy nghĩ tới em

Crow : Rồi rồi, em đi ăn đi

......................

Vẫn còn đang nói chuyện.

Tình hình khả quan hơn rồi 

...

Các bác cho em xin ý kiến, tới gặp gia đình em ấy, mình phải thế nào đây 

-------------------------------------

Tới nhà

 đã về, hóa ra từ cái chổ hẹn đến nhà em ấy, khoảng 400m 

 đại khái thế, em ước chừng thôi

Đi vô 1 cái hẻm lớn, rồi quẹo thêm 1 con hẻm nữa là tới nhà em ấy...

 cái nhà to như cái họng súng 

Tình hình là... chắc chiều nay mình dell dám qua rồi 

Tới nhà mình ấy, đứng ở đầu hẻm, khóa cổ xe, bước vô, bỏ 3 căn là tới nhà ẻm...

Nhà thiết kế đẹp dã man, bên trong có 4 chiếc xe... 1 chiếc No tối qua mình thấy, 2 con SHi, 1 đen 1 trắng, 1 con Furture tiết kiệm xăng thần thánh 

Nhìn vô trong, cửa trong mở, ngó vô thấy có người phụ nữ, dáng thon gọn, tóc dài, đang đứng lên làm gì đó ở gần cái TV... Đứng bên cạnh là lão già ấy

Ổng ở trần, quần đùi... 

Cả 2 đều quay lưng về phía cửa, nên ko thấy mình. Nhưng quan trọng là ... 

 ông già xăm full lưng nguyên 1 chữ tàu và hình Quan Thế Âm.

Chữ Nhẫn ở vùng vai.

Hình quan thế âm từ thắt lưng lên giữa lưng... 

Nhìn xong rồi teo cờ hym... té gấp đi về...

Gặp phải thứ dữ rồi các bác ơi 

// h về mới định thần nhớ, ko thấy cái xe đạp của Tiểu Thiên đâu

-----------------------

Sự Bá Đạo của Lão Gia

Mình đã về... Mình thề là các bác nghe xong, sẽ thấy ông già này bá đạo cỡ nào.

Mình đến nhà, gạt chống xe đứng trước nhà. Chưa kịp bấm chuông thì Mama của Tiểu Thiên đã ra đón cửa 

 Như kiểu biết trước em tới ấy

Mama em ấy hơi bị đẹp, tuổi tầm 32 33 là cao 

Vừa mở cửa bằng một nụ cười rất tươi.

"Con đến gặp bé Tiểu Thiên đúng ko ?" (em xin giấu tên của Tiểu Thiên nhé)

Mình đứng như trời trồng 1 lúc, mới gật đầu dạ

"Dạ, sao cô biết ?"

"Chú nói. Ờ, con vô nhà đi"

Mama đẩy cửa, kêu mình để xe đó đi, ko sao cả. Mình bước vô nhà

Mẹ ơi!!!cái nhà nó to bành ki, trên tường treo 4 bức tranh "Tứ Quân Tử"... Nhìn vào là biết nhà này sùng đạo Phật, trên kệ có đầy tượng phật lớn nhỏ.

Đối diện dàn sofa là 1 cái bàn, để nguyên hình Quan Công khắc bằng gỗ 

Tới đây thì lạnh cmn gáy rồi. Mình lóng nga lóng ngóng đứng đứng, cười. Mama kêu :

"Ngồi đi con, để cô đi lấy nước"

Bà mama bước lên cầu thang đi lên trên, chẳng bao lâu sau thì ... ông bố già đi xuống, vẫn cái gương mặt lạnh như nước đá, phong thái oai nghiêm 

 Có điều ổng bận áo sơmi, quần jeans 

"Thằng nhóc tới tìm Tiểu Thiên, anh ngồi nói chuyện với nó 1 chút"

Mama cười cười rồi đi ra phía sau, lão già ngồi xuống, xếp chéo chân rồi nói:

"Mày tới đây làm gì ?"

"đậu má, tới tìm em ấy chứ tới làm gì." 

"Dạ, con tới để muốn gặp bác về chuyện con bất kính hôm tối qua"

"Sao mày biết nhà ?"

"Dạ, Tiểu Thiên cho con địa chỉ nhà"

"Bây giờ dụ được cả con gái tao cho địa chỉ nhà luôn rồi à ?"

Ông già nói chuyện rất tỉnh :| mặt vẫn lạnh ngắt, ko có thái độ gì hết.

"Dạ, con không có ý đó, con chỉ là muốn đến gặp bác xin lỗi"

"Vậy giờ sao ?"

"Dạ, con thành thật xin lỗi bác vì đã ... rũ Tiểu Thiên đi chơi về khuya, nhưng con có lý do"

"Lý do gì ?"

"Dạ, lúc đi, con bị bể bánh xe, vá xe 1 lúc, nên mới về muộn"

"Xong chưa ?"

"Dạ... còn"

"Nói"

"Dạ, con mong bác hiểu là con với Tiểu Thiên chỉ là bạn, con không hề có bất cứ ý đồ gì với em ấy, và con thật tâm mong bác đừng ngăn cản. Con biết Tiểu Thiên khiếm thính từ nhỏ, nên con chỉ muốn bầu bạn với em ấy"

"Vậy có nghĩa là mày thương hại con gái tao ?"

 Đoạn này là điếng hồn luôn, Mình biết mình nói hớ, nên suy nghĩ 1 lúc mới nói tiếp

"Dạ, con không hề có ý đó, con khẳng định rằng con chưa hề có bất kỳ 1 sự thương hại nào với bất kỳ ai, con luôn coi Tiểu Thiên như một người bình thường"

"Nhưng con bé không bình thường"

Mình thề lúc đó muốn ... đập mẹ nó cái gì cho rồi, lão già troll vãi ra

"Dạ, vâng, ý con là con muốn làm bạn với em ấy"

"Rồi sao nữa ?"

"Chỉ vậy thôi"

"Chỉ vậy thôi à ?"

"Vâng"

Nói vừa dứt câu thì Mama em ấy bưng nước ra, nước ép táo nhé, rót cho lão già trước, rồi theo vai vế, tự rót, mình cuối cùng. Mình gật đầu lễ phép, cười thật tươi rồi cám ơn.

Lúc này lão già im lặng, Mama lên tiếng:

"Con quen biết với Tiểu Thiên bao lâu rồi ?"

"Dạ, cũng được tầm 3 tháng"

Mama nhìn sang lão già, đập vai cái bộp rồi cười nói vs lão ấy

"Tui nói mà ông không nghe, con nhỏ có bạn trai mà"

Mình biện hộ ngay

"Ko cô ơi, con với Tiểu Thiên chỉ là bạn bè thôi"

Bà Mama cũng bá đạo ko kém, quay sang đằng đằng sát khí nhìn mình, nụ cười tắt hẳn. 

"Vậy con không phải bạn trai Tiểu Thiên, tại sao dẫn nó đi chơi khuya như vậy ?"

 Lúc này tim đập ầm ầm, từ tốn nói:

"Dạ, con chỉ muốn Tiểu Thiên ra ngoài nhiều hơn, biết nhiều thứ hơn thôi ạ?"

Bà ấy lại cười, ông già nhảy vô nói :

"Mày nhiêu tuổi ?"

"Dạ, con 19 tuổi"

"Mày đang học hay đã nghĩ học"

"Dạ con vừa đi học vừa đi làm"

"Làm gì ?"

"Dạ, con buôn bán hàng linh tinh trên mạng"

"Mày hút thuốc bao lâu rồi ? Ngày 2 gói ko ?"

Đù, lúc đó nghe xong câu này em hoảng cmn hồn, đéo tin ông già làm sao biết đc em hút thuốc, em tắm rữa ko có mùi thuốc, rồi cả đánh răng rồi luôn.

"Dạ ?"

"Tao hỏi mày có hút thuốc ko ? Ngày bao nhiêu gói ?"

"Dạ ... có, ngày hơn 1 gói ạ"

Ông già lúc này liếc sang Mama, mama nhìn mình 1 lúc rồi nói :

"Con ráng bỏ thuốc đi con, hại lắm đó, đi chơi với Tiểu Thiên con có hút ko?"

Mình lắc lắc đầu, nói ngay:

"Dạ, ko hề, con chưa bao giờ hút thuốc trước mặt Tiểu Thiên"

"Ừ, vậy tốt"

Ông già lúc này lại lên tiếng:

"Mày có săm mình ko ?"

"Dạ không"

"Thật không ?"

"Dạ Thật"

"Cởi áo ra xem"

Mình ko có săm trổ gì nên cũng ko ngại, nhưng mà cái kiểu kêu cởi áo ra thế này thì lần đầu tiên gặp 

Nhưng đã tới đây rồi, làm luôn, mình cỡi tới cúc thứ 3 thì Lão già kêu:

"Thôi, khỏi, chú đùa với mày nãy giờ thôi"

Ổng CƯỜI, ổng CƯỜIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII, cái đậu má, là nãy h ổng giỡn với em... 

"Mày thiệt tình quá, chú với cô biết thể nào mày cũng qua đây"

"Dạ... sao cô chú biết ?" 

"Đi không để ý hả con, nhà trước sau lắp camera hết, chú phải theo dõi từng chút chứ, Tiểu Thiên nó còn nhỏ, đôi khi cô chú ko có ở nhà, cũng phải biết chuyện gì xảy ra nữa. Với lại, lúc trưa mày tới đây nhìn lén cô chú, cô chú cũng biết rồi, tới thăm dò tình hình phải không ?"

Em thề là không khí bây giờ nó nhẹ hẳn, như vừa trút được 1 gánh nặng vậy đó.

 "Dạ, thật ra con chỉ muốn tới để biết nhà trước"

"Ừ, vậy giờ con học cái gì ?" -- Mama lên tiếng

"Dạ, Con học công nghệ thông tin"

"Phải không ?" -- Lão già

"Dạ, con học bên Thiết Kế Web, với Quảng Trị mạng" 

"Chú gặp mấy thằng học cái đó, thằng nào nhìn cũng èo uột, nhìn mày nhỏ con mà tướng tá rắn chắn nhỉ, nhìn nhanh nhẹn đấy" -- Lão già

"Dạ" 

Mình cười thôi, biết sao giờ. Xong mình nói tiếp

"Tiểu Thiên giờ đang ở đâu vậy bác ?"

Ông già cười rồi đứng lên, bảo mình đợi 1 chút, ổng đi kêu Tiểu Thiên xuống.

Mình ngồi nói chuyện với Mama, Mama bảo :

"Chú nó nhìn vậy chứ tốt lắm, con khỏi lo"

"Dạ"

1 lúc lâu sau (chắc độ phải 5p) thì Tiểu Thiên đi xuống, bận cái đầm trắng, làn da trắng tinh khôi, gương mặt cười hồn nhiên. Em ấy vừa thấy mình, lập tức chạy lon ton xuống ngay. 

Mama huơ huơ cái tay làm sao ấy, xong bỏ đi, quay qua nói với mình:

"Cô để hai đứa ngồi riêng, cô vô làm đồ ăn"

"Dạ, cô cứ đi từ từ"

Mình lặp tức lấy giấy bút ra viết:

"Anh đến rồi này"

"Anh điên khùng"

"Là sao ?"

"Anh đến nhà em gặp ba hung dữ, anh điên khùng"

Em ấy lè lưỡi, nhăn mặt, xong cười khúc khích.

"Anh điên khùng tại em đó"

" ^^ em thấy rất hạnh phúc"

" Vậy sao ?"

" Đúng rồi, ba hết hung dữ, hiền hòa cho phép em đi chơi làm bạn cùng anh đó"

 Đọc xong như mừng tết lớn

"Ra thế"

"ba nói ba nhìn thấy trong anh con mắt có sự thật, và anh không xấu xa, anh ngốc nghếch hơn"

... 

 vẫn chưa hiểu cái này ý em ấy là sao ?. Nhưng mình ghi tiếp

"Em vui là anh vui rồi"

"Ba gọi anh ăn uống cơm tối cùng gia đình, dì sẽ sang cùng ăn nữa"

"Anh không cùng em ăn tối với gia đình được, anh cần về nhà để chuẩn bị nữa"

Em ấy buồn thấy rõ, thở dài 1 cái rồi ghi

"em thích muốn cùng ăn với em"

"Ngoan nhé, bữa sau, anh sẽ cùng ăn với em, anh cần về nhà để phụ giúp nhà anh nữa"

"Anh phụ giúp gia đình rất tốt, ngày hôm khác em sẽ bắt buộc anh ăn cơm cùng em"

Em ấy cười rất tươi các bác ạ.

Lúc này thì nhìn đồng hồ đã 4h40 rồi, mình đứng lên gọi Mama thưa đi về, thì Mama với Bố già xuất hiện cứ níu kéo. Mình đành trình bày là 6h mình có việc phải về nhà dọn hàng cho gia đình, thế 2 người mới buôn tha.

Và cuối cùng đi về, 3 người đứng ở cửa chào mình. 

Và về tới nhà, toàn mạng

-------------------------------------

Bí mật bất ngờ

Crow : em ăn uống xong rồi à ?

****: Em đã ăn, hehe

****: ba nói anh đẹp trai, hiền lành

****: Em ngày hôm nay nói anh người tốt, ba đồng ý vui vẻ ^^

Crow : Thật à =]] 

Crow : Anh là người xấu đó >

****: Không

****: anh tốt bụng hiền lành, anh là Đại Thiên mà

Crow : ừ nhỉ, anh là Đại Thiên mà 

)

****: Em là Tiểu Thiên, Đại Thiên Tiểu Thiên

Crow : 

) rồi rồi

****: Em muốn cần anh biết điều này nhé

Crow : Điều gì em ? '.'

****: Em sẽ cho anh một bí mật bất ngờ

****: ^^

****: Em sẽ tặng anh quà bất ngờ em làm

****: Thật sự mẹ sẽ giúp em thực hiện món quà bí mật bất ngờ đó >"<

****: Em một mình không thể biết cách thực hiện

Crow: Món quà gì thế em '.'

****: Em không thể nói rõ ràng được đâu.

****: Bí mật là không được cho biết

****: ^^

Crow: :-? làm anh tò mò quá... em định làm gì? nói thử anh nghe xem

****: Em sẽ nấu anh một món đồ ăn

Crow : :O thật á, em làm đồ ăn cho anh á ?

****: Đúng rồi, em sẽ cần giúp đỡ 

****: Em cần mẹ sự giúp đỡ

****: Ý em là em không thể biết cách thực hiện và cần sự giúp đỡ

****: Điều đó vẫn được tính là em tự làm cho anh một món quà bí mật bất ngờ đúng ko ? >"<

Crow : =]] uh uh, vẫn tính, đó là món quà bí mật bất ngờ của em làm cho anh mà, tính chứ

Crow : Vậy em tính làm gì ? 

****: Sữa sen đó

Crow : '.' là cái gì em ?

****: Là

****: sữa và sen

****: Em thật sự ghét điều này khi em không thể làm anh hiểu >"<

Crow: Rồi, ko sao ko sao ...

****: Đó là bí mật bất ngờ đó nhé

-------------------------------

=]]]] vừa nói chuyện vs em ấy =]]]]]]

Cái này đoạn đầu copy ra thôi =]]] chưa gì em ấy khai hết cái "bí mật bất ngờ" luôn rồi =))) 

Tự dưng bây giờ thấy có cảm giác vui ghê các bác à

----------------------------------------------

=]] đang nói với ẻm về ngày tận thế =]] hài chết 

Crow: Ví dụ ngày mai tận thế em sẽ làm gì ngày hôm nay

Tiểu Thiên: Em sẽ bắt buộc anh phải ăn cùng em vì anh hứa như vậy

Tiểu Thiên: Và

Tiểu Thiên: Em sẽ cho anh món quà bí mật nữa

Crow: Em ko nghĩ gì về gia đình à ? 

Tiểu Thiên: Có 

Tiểu Thiên: Em sẽ bắt anh cùng em gia đình bên cạnh nhau

Crow: sao lại bắt anh ?

Tiểu Thiên: Anh người tốt, bạn tốt của em

Tiểu Thiên: Anh là thiên thần to lớn, anh sẽ không sợ hãi tận thế

Tiểu Thiên: Ba em mạnh mẽ, tất nhiên không sợ hãi tận thế

Tiểu Thiên: Còn mẹ thì...

Tiểu Thiên: Mẹ cũng rất giống ba mạnh mẽ, mẹ không sợ

Crow: Thế còn em ?

Tiểu Thiên: Có Anh thiên thần to lớn vui vẻ, cùng ba mẹ rất rất rất mạnh mẽ, em sẽ không sợ

[Tiểu Thiên Và Cái Bánh Bao] 

Crow: Em thích ăn gì nhất ?

Tiểu Thiên: Bánh bao

Crow: Anh cũng thích ăn bánh bao lắm đó :X

Tiểu Thiên: Em không biết em bị như thế nào nữa

Crow: Vụ gì thế ?? là sao em :|

Tiểu Thiên: Em cũng ghét bánh bao vì nó hôi thối khó chịu

Tiểu Thiên: Nhưng em thích bánh bao nóng trứng muối mặn mặn

Crow: À... em có biết làm bánh bao như thế nào không?

Tiểu Thiên: Em biết

Crow: Nói thử anh nghe xem

Tiểu Thiên: Mẹ làm bánh bao ngày xưa em ăn ngon lắm

Tiểu Thiên: Có những ngày mẹ nấu bánh bao em giúp đỡ làm cùng

Tiểu Thiên: Mẹ cho em

Tiểu Thiên: cầm đũa quậy quậy

Tiểu Thiên: Điều đó gọi là gì em không nhớ được >"<

Crow: gọi là nhào bột

Tiểu Thiên: Đúng rồi, mẹ chỉ gọi em cầm đũa quậy quậy cái bột trắng nhão

Crow: Cái đó gọi là Bột Nổi, người ta hay gọi là Bột khai

Tiểu Thiên: Thật phức tạp

Tiểu Thiên: Bột nổi thì em có thể hiểu, còn Bột khai là như thế nào ạ ?

Crow:... Ohm... mùi khai -.-'... nói chung anh ko biết giải thích cho em như thế nào, nhưng cái mùi trong cái bánh bao ấy, người ta gọi là mùi Khai

Tiểu Thiên: Ok hehe

Tiểu Thiên: Bột khai

Tiểu Thiên: Em chưa biết về cái này

Crow: hehe, giờ thì biết rồi đó

Tiểu Thiên: Em quậy

Tiểu Thiên: ko

Tiểu Thiên: Em nhào bột rất mõi tay, các ngón tay đau nhức. Em đưa mẹ bàn tay, mẹ xoa bóp rất hạnh phúc

Tiểu Thiên: >"< Nhưng em chỉ có thể nhào bột trong một thời gian thôi, vì tay đau nhức không thể thực hiện tiếp tục công việc. Ba thường xuyên giúp đỡ em trong công việc nhào bột.

Crow: Ồh... 

Tiểu Thiên: Em ăn bánh bao mạnh khỏe, thật mạnh khỏe để có sức khỏe nhào bột tiếp tục ^^ 

Tiểu Thiên: Nhưng sau cùng lúc đó Thịt và trứng muối không còn nữa, mẹ làm em bánh bao ko có thịt và trứng muối. Mẹ bảo đó là bánh bao

Tiểu Thiên: Em lại quên mất bánh bao gọi đó là gì rồi >"<

Crow: Người ta gọi là Bánh Bao ko Nhân

Tiểu Thiên: Đúng rồi

Tiểu Thiên: Bánh bao gọi là bánh bao không nhân

Tiểu Thiên: hehe

Tiểu Thiên: Bánh bao không nhân, ăn chán kinh khủng

Tiểu Thiên: Em thích bánh bao thịt và trứng muối hơn rất nhiều

Crow:... =]]

Crow: Bánh bao có thịt và trứng muối, người ta gọi là bánh bao có nhân

Tiểu Thiên: Ra thế

Tiểu Thiên: Ba và mẹ không chỉ dạy em điều này, chỉ gọi em là bánh bao thịt và

Tiểu Thiên: Bánh bao không nhân

Tiểu Thiên: Anh thông minh, rất nhiều kiến thức em không hề biết

Crow: haha, anh lớn hơn em, tất nhiên biết nhiều hơn em, sau này em lớn, em cũng sẽ rất thông minh và biết rất nhiều như anh vậy đó

----

=]]]]]]]]]]]]]] em thề là em đang rất vui

Vậy để em miêu tả nhé, văn em ko tự nhận giỏi, nhưng cũng khá. Em sẽ tả thật, ko phóng đại lên, các bác tưởng tượng đc nhiêu thì tưởng.

Tiểu Thiên có ngoại hình nhỏ nhắn, cao khoảng 1 mét 60. Tóc dài tới giữa lưng.

Mắt tuy không to, nhưng rất có thần sắc sinh động, mũi thẳng và cao. 

Môi giống như cánh đào, nhỏ nhắn và luôn cười.

Lúc cười để lộ hàm răng trên, răng có 1 cái khểnh bên trái, lúc cười thì lỗ mũi phập phồng, nhìn rất đáng yêu.

Tiểu Thiên có làn da trắng, nhưng khỏe mạnh, ko phải dạng trắng như trứng gà bóc, trắng sáng. 

Hai bàn tay là đúng của tiểu thư con gái nhà lành, bàn tay trắng mút, thon dài, những khớp ngón tay không to, và rất đẹp.

Tướng đi đứng, đi thì bình thường, nhưng lúc chạy thì "bạch bạch"... mình ko biết diễn tả như thế nào, nhưng cũng như 1 con chim nhỏ nhảy nhảy ấy.

Em ấy luôn có cái style áo thun, quần jean, mang giày bata. Cũng thường mang theo 1 cái túi xách bằng da, rất cũ, đường chỉ may nhìn vào là biết đã được may đi may lại rồi.

Đại khái thế thôi, còn những thứ khác (các bác hiểu em chứ) em ko miêu tả

Trưa đi học về, khoảng 10h30, thấy số đt Tiểu Thiên nhắn tin sang (

 chắc đc bố già trả lại đt rồi)

Tiểu Thiên: Buổi trưa, anh hãy sang em ở nhà nhé

Mình đọc tin nhắn xong, ko nhắn tin lại. Chuẩn bị đồ đạt 1 tý, chuẩn bị đi thì nhắn:

"OK, h anh sang" 

"Ok ^^"

Đi sang, ăn mặt tươm tất lịch sự. Đến nơi, đờ mờ cái hẻm cũng lớn, mà xe nó dựng tùm lum, tìm đại chổ nào đậu xe khóa cổ. Tới nơi thì thấy Mama đang xem phim chưởng =]] 

Gọi cửa, Mama ra mở cửa, cười nói:

"Tới rồi hả con, vô đi"

Mình dạ 1 cái, rồi vô nhà, để balo 1 góc, ngồi lên sofa, Mama đang coi "Tiếu Ngạo Giang Hồ", cái đoạn mà Nhậm Doanh Doanh ngồi trong rèm đánh đàn dạy cho Lệnh Hồ Xung ấy. 

Mama tự dưng nổi hứng đọc bài thơ 

Lúc này quên mất bài thơ là gì rồi, chỉ nhớ là.

"Ngõ trúc xanh xanh dưới nắng vàng"

rồi gì gì đó, bài thơ đọc lên miêu tả lại cảnh Lệnh Hồ xung gặp Thánh Cô 

 Mình đứng hình, ko biết làm gì, cái gia đình này phải nói là cái gia đình quái nhất đó giờ mình gặp, đến bà Mama cũng ko bình thường, cảm giác thế. Mama đọc xong quay qua hỏi:

"Con biết chơi đàn hay nhạc cụ gì không ?"

Mình lắc đầu bảo:

"Dạ, ko" 

"Tiếc nhỉ"

Mama thở dài. Lúc này bên trong nhà vọng ra tiếng của Lão Gia Gia:

"Bà đi kêu Tiểu Thiên xuống đi"

Mama cười rồi, đi lên lầu:

Còn 1 mình mình ngồi ở phòng khách. 

 Nói thật, nhòm ngó xung quanh, thấy cái nhà toàn là đồ "tôn giáo"... Tượng Quan Công, tượng Phật, tranh hình tùm lum. Nhưng nhìn vào thì gọn gàng sạch sẽ cực kỳ 

Lúc sau, nghe tiếng bước chân đi xuống, Mama với Tiểu Thiên bước xuống. 

 Tiểu Thiên bận cái áo xanh lá dài tay, với cái quần jeans ngắn. Tóc vẫn xõa dài.

Hai người bước xuống thì đồng thời lúc đó Lão Gia Gia cũng đi ra, ổng lại... quần đùi ở Trần... 

Bây giờ thì mình xác nhận với các bác, Lão Gia Gia... chắc chắn là dân giang hồ lão thành, ko phải đùa đc, hôm nay được thấy trước ngực của lão gia. Xăm ngực trái là đầu Đại Bàng, ngực phải là Đầu Hổ.

Dưới bụng xăm mấy dòng chữ tiếng Phạn, ko rõ nghĩa là gì =.="

Nhìn ổng mới tắm xong, cơ bắp cục cục như thể thanh niên tập thể hình ấy 

Ổng nói với Mama:

"Bà đi làm nước cho tụi nó uống đi, đợi mấy thằng kia về rồi mình ăn luôn"

Lúc này Tiểu Thiên đã ngồi ngay trước mặt mình rồi, em ấy chủ động cầm theo giấy bút. Ghi ra:

"Anh cố gắng đợi một tý nữa"

"Đợi gì em ?"

"Hehe, Đợi trong chốc lát, em sẽ cho tặng anh món quà bí mật đó"

"À"

Mình nhìn em ấy cười, em ấy cũng khúc khích. 

Hai đứa ở đây chắc cũng hơi bị khớp. Nên ko nói gì nhiều, Mình, Tiểu Thiên, Mama lại ngồi coi phim chưởng tiếp.

Cỡ tới 11h40 hay 45 gì đó, có tiếng gọi cửa, Mình quay lại thì thấy.... 5 thanh niên, 2 đứa con gái. 

2 Thanh Niên tóc dài lãng tử, 3 thằng thì trọc đầu, 2 đứa con gái thì đứa nào cũng đẹp 

 ngực to như quả núi, mông căng, tóc nhuộm vàng, cao ráng, quần jeans dài, áo thun.

3 thằng trọc thì mỗi thằng ôm 1 thùng bia, 2 thằng tóc dài thì mang theo mấy hộp đồ ăn. Hai con nhỏ đi sau cùng thì ko mang gì.

Vào tới nhà thì Mama đứng lên, gương mặt ko có niềm nở như đón mình, mà hơi hầm hầm.

Cả đám vô là lập tức, cuối chào rất là lễ phép, đứa nào cũng đưa tay chào Tiểu Thiên. Tiểu Thiên cũng cười chào trở lại. Còn mình thì nhìn từng người, gật đầu chào, nhưng bọn nó ko chào lại 

Lúc này 1 thằng trọc đầu lên tiếng:

"Bố đâu rồi má?"

Mama bảo: 

"Ổng đang thay đồ, tý xuống. Bây đem đồ vô trong hết đi, rồi tự chuẩn bị, chút nữa Má xuống với hai đứa nhỏ"

Cả đám cười rồi lần lượt ôm bia với mồi đi xuống nhà dưới.

Xong 1 lúc, thì Lão Gia gia đi xuống, ăn mặc lịch sự, áo thun quần jeans. 

Cuối cùng thì Mama gọi mình với Tiểu Thiên xuống nhà dưới (bếp) dùng cơm trưa.

Vừa xuống thì thấy cả đám đã ngồi vào bàn ghế đàn hoàn, cơm nước đã dọn ra đủ hết. 

Lão gia gia bảo:

"Mày ngồi đây đi"

Nói thật, mình đi ăn tiệc nhiều, nên biết cách ngồi ăn với những người lớn là phải có phép tắc hết.

Lão Gia Gia ngồi giữa, mình ngồi bên phải, Mama ngồi bên Trái, Tiểu Thiên ngồi ngay bên cạnh chổ của mình.

Trong bàn là có 11 người, nhưng nhìn trên bàn thấy rõ là chìa dưa ra 1 chổ ngồi. 

12 ghế, 12 bộ muỗn đũa. Chổ thừa là ngay bên cạnh Mama, cái này mình ko hiểu lắm, nên trước khi nhập bàn thì có hỏi:

"Còn thiếu một người hả chú ?"

Lão gia gia lạnh tanh bảo:

"Đủ rồi đó"

Nhập bàn thì nói chung cũng như bình thường, ăn uống nói chuyện bình thường. Nhưng trước đó Lão Gia Gia giới thiệu từng người:

"Từ trái qua, thằng này là thằng Linh, gọi là Ku Chẩy, thằng kế bên là tên Ngọc, nó là em trai thằng Chẩy" 

Mình gật đầu chào hai người, hai thằng cũng cười chào lại. (lần này mới chào)

2 thằng đó là 2 thằng tóc dài, và cũng là 2 thằng có bạn gái.

Tiếp đến là 3 thằng trọc.

"Thằng này tên Trung, gọi là Trung, thằng bên là Hiếu, còn thằng cuối cùng gọi nó là Ngựa, nó tên thiệt là Bình, mà cứ gọi nó là Ngựa đi"

Mình cũng lịch sự gật đầu chào từng người. Xong tới phiên Lão gia gia giới thiệu mình.

"Thằng nhóc này là Đại Thiên, bạn của con gái Bố"

Lão gia và Mama xưng hô với đám này là Bố với Má.

Thằng nào nhìn cũng bặm trợn chứ ko phải giỡn chơi. 

Lúc này thì đc lệnh của Lão gia gia

"Ăn tự nhiên nhé"

Thế rồi nhập bàn, ăn uống, lúc này mới để ý trên bàn, ngoại trừ mấy món phía bên 7 đứa kia là đồ mặn, còn lại là đồ chay hết. 

nhưng làm như đồ thật ấy. 

Trong cuộc ăn uống thì thấy Mama và Lão Gia chỉ ăn đồ chay, ko ăn đồ mặn. 

Đám kia uống bia với Lão gia gia, còn mình, Tiểu Thiên, Mama uống nước lọc.

.....................

Ăn mà như cực hình các bác ạ, đồ ăn ngon lắm, ngồi cạnh đc Tiểu Thiên nữa... nhưng 5 thằng kia nó nhìn như muốn đồ sát mình ấy, ăn ko vô.

Ăn được 1 lúc thì 1 thằng trọc lên tiếng, là thằng Ngựa:

"Đại Thiên, anh năm nay là nhiêu tuổi nhỉ?"

"Dạ, em mới 19 thôi"

Cả đám nói:

"19 hả ?"

2 nhỏ con gái thì cười cười 

 dell hiểu gì 

Thằng Ngọc, thằng em của thằng Chẩy lên tiếng:

"Nhìn em mà anh cứ tưởng là 25 26 không, về nhà cạo râu đi"

Mình bất giác xoa xoa cái ria mép 

 Đúng thật, tại do mình để râu...

Xong xuôi lại ăn tiếp. Trong lúc ăn, mấy đứa kia thì bình thường, riêng thằng Linh, Ku Chẩy ấy, hình như là lớn nhất, nhìn mình đằng đằng sát khí, nó im ru ko cười ko nói gì hết.

Ăn xong, dọn bàn, mình định nhảy vào phụ thì Mama với Lão Gia cản:

"Mày lên trên nhà chơi với Tiểu Thiên, ở đây có đám này nó lo"

Nói xong ổng đẩy mình đi cái một, ko kịp trả lời.

Tiểu Thiên thì còn ở dưới nhà, mình lên trước, ngồi một chút thì tự dưng nghe có tiếng um sùm ở dưới. Vội chạy xuống xem, thấy Mama đang đứng nói chuyện với thằng Ngựa. Tiểu Thiên đứng bên cạnh.

Xong thấy thằng Ngựa đang cầm cái bình nước (hình như bình sữa) trên tay, đưa lại cho Tiểu Thiên rồi gãi đầu cười. Mama vỗ vai nó 1 cái rồi quay qua lau dọn tiếp.

Mình quay trở lên, lúc này thấy Tiểu Thiên te te vừa chạy vừa cầm cái bình nước đó đem lên, lấy 1 cái ly, rót ra cho mình.

Rót ra, mình vừa định uống thì em ấy cản lại. Mình nhìn ý nói là "có chuyện gì ?"

Tiểu Thiên vội lấy giấy bút ra ghi:

"Đây là món quà tặng bất ngờ đó, anh cần phải uống hết"

Xong em ấy cười, mình cũng cười rồi uống thử... 

 Sữa sen... như sinh tố...lợn cợn đủ hết, ngọt quá trời ngọt, ko có 1 tý mùi thơm gì hết, nói chung là... như cháo trẻ em 

. Mình ráng uống cho hết, rồi đưa ngón cái ra "Number 1"

Tiểu Thiên cười rất tươi, ghi ra giấy:

"Em rất cực kỳ vất vả, làm lại đến bốn lần xong mới có thể hoàn hảo đó"

 Mình xúc động quá, ghi ra:

"Ngon cực kỳ luôn, chưa bao giờ anh được uống ngon như thế này"

Còn đoạn sau, từ từ mình update thêm, hôm nay mới đc biết 1 số hoàn cảnh của gia đình Tiểu Thiên, ko như các bác tưởng đâu

Update thêm về buổi trưa ngày hôm nay.

Tóm lại thì, được Lão Gia Gia và Mama cho phép hai đứa ngồi ở phòng khách nói chuyện 1 lúc, đám kia cũng dọn đồ xong cũng đi về.

Mình nói lại về việc Tiểu Thiên cùng mình uống Sữa sen, món quà bí mật bất ngờ của Tiểu Thiên. 

"Mấy người khi nãy là ai vậy em ?"

"Họ là những người bạn"

"Bạn của em ?"

"Không"

Tiểu Thiên cắn bút 1 chút rồi ghi:

"Họ giúp đỡ ba em trong công việc"

"Ra vậy"

"Em có chơi thân với những người đó không?"

"Không, em rất sợ"

"Em sợ gì ?"

"Em không biết, em suy nghĩ cảm giác họ rất sợ"

"Có nghĩa là em chỉ cảm thấy họ đáng sợ ?"

"Đúng rồi. họ cũng rất tốt bụng, nhưng em không biết em làm sao nữa"

Tiểu Thiên châu mày 1 chút, thấy lo âu rồi ghi tiếp:

"Em cảm giác như vậy"

Mình cười rồi hai đứa lại im lặng 1 lúc lâu sau, Tiểu Thiên tự lấy 1 cái ly ra uống sữa sen. Uống xong thì quanh miệng bị dính tạo thành 1 cái ria mép bằng sữa. Mình khều khều em ấy rồi chỉ xung quanh miệng. Tiểu Thiên nhìn vào gương rồi nhe răng cười, xong rồi liếm mép. Đáng yêu cực kỳ. 

Hai đứa ngồi 1 chút rồi Lão Gia Gia bước ra, ổng ra hiệu với Tiểu Thiên gì đó. Xong Tiểu Thiên ghi:

"Ba nói em cần đi chổ khác, ba cần muốn nói chuyện với anh đó"

Mình lúc này ngạc nhiên, nhìn lên Lão Gia Gia, thấy ổng nghiêm nghị kinh khủng -.-'. Tiểu Thiên đứng lên rồi bước xuống bếp.

Lão Gia Gia ngồi xuống bên cạnh mình, nhìn đống giấy mình với Tiểu Thiên nói chuyện. Ổng im lặng 1 lúc rồi mới nói:

"Mày kể chú nghe hai đứa gặp nhau như thế nào ?"

Mình cũng hơi rùng mình, nhưng cũng thật thà kể lại luôn, kể tới đoạn cắm cờ ở trên đường thì mặt ổng hầm hầm kinh lắm. Kể hết thì ổng thở dài nói:

"Thôi kệ, không sao, chú thích mày ở chổ này, thiệt tình chứ ko giấu giếm cái gì"

"Dạ"

"Mấy đứa hồi nãy, là con nuôi chú"

Mình gật gù, ko nói gì.

"Mày thích con gái chú đúng ko ?"

Ông già thẳng thắng quá mức 

, mình cũng ko ngại mà nói luôn

"Dạ đúng"

"Con trai, chú cũng có 1 thằng con trai lớn hơn mày 2 tuổi"

Ổng lúc này thở dài, giọng điệu buồn bã lắm. Ổng nói tiếp:

"Chú biết mày không hiền lành gì, nhưng chú mong mày có thương con gái chú thì thương đàn hoàng, đừng làm nó khổ. Mày với con biết chắc cũng qua lại lâu, chú với mày gặp nhau chưa nhiều, nhưng với thân phận làm cha thì chú nói với mày, mày làm gì đừng để con gái chú khổ. Gia đình này chỉ còn có duy nhất nó"

Ổng lại thở dài rồi nói:

"Mày nhìn chú, chắc mày cũng chẳng có ấn tượng tốt lành gì, chắc mày cũng đoán được chú là người như thế nào rồi"

"Dạ, con ko biết"

"Tao nói mày thế này, mày làm con gái tao khổ hay để nó khóc vì mày, thì chỉ cần mày ở trên cái đất Việt Nam này, tao vẫn tìm ra được mày, ok chưa ?"

Lúc này lạnh gáy hết, nhưng vẫn bình thản trả lời lại:

"Con hiểu"

"Chú sẽ không quản mày với con bé đi chơi ở đâu hết, nhưng có vài điều chú cần mày phải nghe"

"Dạ"

"Thứ nhất là không đi khuya, 9h là về nhà"

"Thứ hai là tuyệt đối, cấm hút thuốc trước mặt con gái chú. Không dùng bia rượu hay cái gì hết"

"Thứ ba, mày phải cẩn thận với con bé, nó rất dễ khóc và bị ... tổn thương"

 cái từ tổn thương như kiểu ổng phải rặng ra ổng mới nói đc ấy.

"Vâng, con nhớ lời chú"

"ừ, mày kể chú nghe gia cảnh mày thế nào xem ?"

(Đoạn này mình ko ghi ra)

"Ừ, rồi chú hiểu"

Ổng thở dài 1 cái rồi nói:

"Mày còn trẻ tuổi, máu me lắm con à, ráng học cách điềm tĩnh lại. Mày còn phải chịu khổ dài dài, Chú biết nếu mày muốn tiến xa với con bé, chú tuyệt đối ủng hộ, nhưng mày cần suy nghĩ con à. Tiền bạc chú không nói, quan trọng là con bé nó phải hạnh phúc"

"Tao làm cha, tao cũng chỉ mong có vậy"

"Dạ, con xin ghi nhớ, chú đừng lo, con tuyệt đối ko làm Tiểu Thiên phải buồn"

"Mày đừng nói trước, đến khi mày như chú, mày sẽ hiểu là đừng bao giờ nói trước cái gì hết"

"Vâng"

 Ông già kinh hồn quá. Mà mình vẫn thắc mắc cái vụ thừa 1 chổ, nghe ổng nói chuyện con trai, nên mình hỏi luôn. Lúc này mới biết ra, cái chổ thừa đó là con trai ổng.

Chuyện con trai Lão Gia Gia, mình ko tiện nói. 

Xong rồi mình với lão gia gia nói linh tinh 1 lúc, rồi mình xin phép đi về.

3 người lại ra đứng chào ở cửa.

--------------

Crow: Ngoài dạy em đọc sách, nấu ăn, thì mẹ còn dạy em cái gì nữa ko ?

Tiểu Thiên: Có 

Tiểu Thiên: Mẹ dạy em đàn piano

Tiểu Thiên: Mẹ nói âm thanh tiếng đàn piano rất hay

Tiểu Thiên: Nhưng em khiếm thính khó khăn không biết lắng nghe tiếng đàn

Crow: :|... thật à? 

Crow: ý anh là... mẹ em dạy em đàn ?

Tiểu Thiên: Đúng rồi

Crow: làm sao có thể ?

Tiểu Thiên: Mẹ dạy em nhấn những phím đàn

Tiểu Thiên: Sau đó mẹ múa theo từng phím đàn

Tiểu Thiên: Mỗi bài nhạc em đàn piano là mỗi bài múa mẹ khác nhau

Crow: ... :|... mẹ em... là thiên tài

[update thêm, vừa bị lag =.=]

Tiểu Thiên: Sau đó

Tiểu Thiên: Mẹ nói từng âm thanh tiếng đàn piano giống từng cử động bàn tay cơ thể em

Tiểu Thiên: Mỗi phím đàn giống từng 1 cử chỉ múa

Tiểu Thiên: Mẹ dạy em cả múa giống mẹ

Tiểu Thiên: Nhưng rất khó khăn phức tạp

---------------------------------

[đang nói chuyện nãy giờ] 

[Tiểu Thiên và Phim Ảnh]

Tiểu Thiên: Em vừa chat cùng anh vừa xem TV Hell boy

Tiểu Thiên: Hay kinh khủng luôn

Crow: Vậy à?

Crow: Em thích coi phim không ?

Tiểu Thiên: Thích lắm ^^

Tiểu Thiên: Nhưng những dòng chữ bên dưới xuất hiện rất nhanh biến mất

Tiểu Thiên: Nhiều lần em không thể xem hết được vì không đọc được nhanh

Tiểu Thiên: >"< Em cần tập luyện cố gắng đọc chữ nhanh để coi phim

Crow : =]] à, thì em hay đọc sách mà, đúng ko?

Tiểu Thiên: Đúng rồi, em đọc sách rất vui vẻ

Crow : Vậy thì trong lúc đọc sách, em thử tập cách đọc chữ nhanh đi

Tiểu Thiên: >"< vì mãi mê cùng anh em không thể coi TV được

Tiểu Thiên: ^^ nhưng không hề có gì, em sẽ coi TV chiếu lại sau cùng

Tiểu Thiên: Em đọc sách nhiều nhưng luôn cần phải có mẹ bên cạnh

Crow : ... vì sao thế ?

Crow : em đọc sách thì phải có mẹ ngồi cạnh làm gì ?

Tiểu Thiên: à, còn nữa

Tiểu Thiên: Lúc coi phim, em cũng chỉ có thể đọc dòng chữ mà không thể

Tiểu Thiên: cùng lúc coi phim

Tiểu Thiên: Em bị phân tán trong đôi mắt.

Crow:... là sao em ?

Crow: có nghĩa là... em lo đọc cái phụ đề mà ko thể coi diễn biến đc trong phim à ?

Tiểu Thiên: Phụ đề ? Diễn biến ?

Tiển Thiên: em không hiểu

Crow: Phụ đề chính là cái dòng chữ xuất hiện bên dưới phim đó, còn diễn biến... diễn biến là... những gì đang xảy ra trong phim.

Tiểu Thiên: ^^ ok, em hiểu rồi

Tiểu Thiên: Đúng đó

Tiểu Thiên: Em bị phân tán không thể cùng trong một lúc vừa đọc dòng chữ xuất hiện và coi phim

Tiểu Thiên: Em đã thử mở rộng mắt để cùng thực hiện

Tiểu Thiên: Nhưng cuối cùng em lại bị đau nhức đôi mắt, và em đi ngủ

Crow : =]]]]]]]

Crow : Uh, anh đôi lúc cũng thế, lo đọc cái phụ đề rồi ko coi đc phim

Tiểu Thiên: Em rất sợ hãi những lúc tối em coi phim ma

Tiểu Thiên: Có lúc TV vô tình em bật có phim ma

Tiểu Thiên: Phim ma rất đáng sợ

Tiểu Thiên: Em coi và bị ... suy nghĩ về phim ma đó

Tiểu Thiên: Ba nói rằng ma không thể thấy

Tiểu Thiên: Nhưng em trong giấc mơ em lại có thể thấy được ma

Tiểu Thiên: Là sao anh?

Crow :... Cái này...

Crow : Đó gọi là giấc mơ, em bị ám ảnh, bởi vì ám ảnh nên em thấy được ma

Tiểu Thiên: Em có thể hiểu được ám ảnh

Tiểu Thiên: Nhưng em quên mất điều đó nghĩa là gì

Tiểu Thiên: Anh cho em thời gian suy nghĩ, em sẽ trả lời

Crow : ... ohm ok, eheh

.

.

.

1 lúc sau.

Tiểu Thiên: >"< Em không thể nhớ được điều đó

Crow : Rồi, vậy h anh giải thích cho em nhé

Tiểu Thiên: OK, hehe

Tiểu Thiên: Anh giống như mẹ tài giỏi, biết tất cả

Crow : Oh 

) hehe

Crow : Ám ảnh là em tự suy nghĩ về bộ phim ma, rồi em tưởng tượng ra. Hiểu chưa ?

Tiểu Thiên: Ok, em có thể hiểu

Tiểu Thiên: Mọi thứ không thể hiểu em luôn cần hỏi mẹ

Tiểu Thiên: Mẹ rất tài giỏi biết tất cả mọi thứ

Tiểu Thiên: Mẹ dạy em cách nấu ăn và cả dạy em đọc sách

Crow : wow

Crow : ra thế, mẹ em dạy em đọc sách à ?

Tiểu Thiên: Đúng rồi

Tiểu Thiên: Mẹ rất rất rất tài giỏi đó

Crow : Mẹ em đúng là rất giỏi, hehe

Tiểu Thiên: Anh giống mẹ, tài giỏi và biết tất cả

Tiểu Thiên: ^^

Crow : Hehe, vậy h em xem phim tới đâu rồi?

Tiểu Thiên: Em đã tắt TV 

-------------------------

Tiểu Thiên và người xa lạ.

Hôm nay sáng, có dẫn Tiểu Thiên đi ăn sáng (hôm nay rãnh). Sang thấy Lão Gia đang ngồi đọc báo, ổng kêu:

"Nhớ về ăn trưa"

Chỉ vậy thôi 

 vẫn xì tai lạnh như cục nước đá, nhưng h cảm thấy nể phục Lão Gia với Mama dễ sợ.

Dẫn em ấy đi ăn sáng. Nhưng khổ cái, sáng sớm ra thấy Tiểu Thiên ho khục khặc. Ghi giấy hỏi:

"Em bị sao vậy ?"

"Em bị đau rát cổ, khó chịu"

 Trong đầu đang tính dẫn đi ăn bánh mì ốp la, nhưng đổi địa điểm, đi ăn phở. 

Vô ngồi ăn uống xong, thì có 1 ông già bán vé số tới. Đứng mời mình, mình ko mua, Tiểu Thiên thì đang ăn, thấy thế, lấy trong cái túi sách ra tờ 50k 

Mình chưa hiểu gì, thì em ấy đã đưa cho ông già 

 Vừa định đưa thì mình cản lại, ghi:

"Em cho gì nhiều quá vậy ?"

Em ấy ghi lại, nét chữ cứng chắc:

"Người khó khăn, em giúp đỡ"

Ghi xong thì quay đưa cho ông già với nụ cười chân thành. 

 Em ấy thánh thiện như thế, cũng ko cản làm gì. Phản ứng của ông già thì cảm ơn, nắm lấy tay Tiểu Thiên, mình lúc đấy ko biết phải làm thế nào. Ông già nắm tay nói với Tiểu Thiên:

"Cô xinh đẹp mà tốt bụng quá, tôi cám ơn nhiều"

Tiểu Thiên chắc chắn ko thể nghe đc những lời ông già nói, mình lúc này chỉ cười 1 cái rồi thôi. Ông già chưa đi mà quay sang mình bảo:

"Bạn gái cậu tốt bụng quá, tôi cám ơn hai người nhiều"

Mình lúc này động lòng bảo:

"Bác sáng giờ ăn gì chưa ?"

Ông già nói:

"Tôi đợi trưa rồi ăn luôn"

Mình bảo:

"Ông tìm chổ ngồi rồi ăn 1 tô phở đi, con trả"

Ông già như kiểu rưng rưng nước mắt =.='

"Cám ơn cậu nhiều"

Rồi xong, lúc này Tiểu Thiên quay sang mình ghi:

"Ông nói gì cùng anh vậy?"

Vẻ mặt tò mò lắm, mình ghi lại:

"Ông nói em là người tốt bụng, vừa xinh đẹp lại tốt bụng. Anh nói ông là ngồi ăn 1 tô phở đi, anh trả tiền"

Tiểu Thiên cười ngây thơ rồi tập trung ăn tiếp. 

Ăn xong tính tiền 3 tô, rồi mình chở đi Tiểu Thiên ra Phú Mỹ Hưng ngồi chơi. Hôm nay trời cũng ko nắng lắm, nên hai đứa đi dạo.

Mà khổ, cái Phú Mỹ hưng nó rộng bành ky, hai đứa đi dạo 1 lúc, ko nói gì nhiều, thì Tiểu Thiên than mõi chân.

Lúc này nghĩ trong đầu là làm giống như phim, mình cõng em ấy. Thế là lấy giấy bút ra ghi:

"Để anh cõng em"

Tiểu Thiên đỏ mặt ngay =]] lúi cúi ghi:

"Em sợ"

Mình cười rồi ghi:

"Không sao, anh cõng em đến khi nào em hết mõi chân thì anh đặt em xuống"

Tiểu Thiên cắn môi 1 cái, đáng yêu cực kỳ, rồi gật đầu xong cười

Em ấy để mình cõng 1 đoạn, xong rồi tự dưng vò vò đầu mình 

 Mình cười. Hai đứa đi ra đến bãi giữ xe thì mồ hôi mồ kê đã đổ như mưa rào 

Vừa đặt Tiểu Thiên xuống đất thì em ấy ghi ra giấy:

"Em nặng nề làm anh mệt đúng không ?"

Mình gãi đầu rồi ghi:

"Không có, em nhẹ cực kỳ, chỉ tại trời nắng quá"

lúc đó trời trong, ko có nắng gì nhiều. Tiểu Thiên ghi ra giấy:

"Anh đứng yên ở đây"

Ghi ra thì đặt cuốn sổ vào tay mình rồi chạy đi... 

 chả biết làm cái gì... 

Đi một lúc thì em ấy quay lại, cầm trên tay chai nước suối 

 nói thật lúc này vừa vui vừa bực mình 

"Em đi mua nước thì để anh cùng đi, nhỡ lạc rồi sao?"

Tiểu Thiên cười ghi:

"Không sao, anh cõng em đi trên đường, em phát hiện có nơi bán nước, em nhớ rất rõ"

Mình ghi:

"Khổ ghê, anh cám ơn nhiều"

Tiểu Thiên nhe răng cười, cái răng khểnh càng có duyên 

Thế rồi cũng 10h mấy, nắng bắt đầu gắt, mình chở em ấy về nhà... Kết thúc 1 buổi sáng.

--------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro